Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 847: Trốn trên máy bay tư nhân của cậu
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đỗ tiên sinh đối Nasser cũng cảm thấy rất phiền, đều là gây phiền phức, những năm này ở trên phương diện tình nghĩa bạn thân, Đỗ tiên sinh đã thay Nasser thu thập không ít cục diện rối rắm. Nhưng ở trên địa bàn của người Arab, Đỗ tiên sinh từ nhỏ đã là người ngoại lai lớn lên ở nơi này, cho nên thế lực hiển nhiên không bằng Nasser, điểm này Đỗ tiên sinh cũng nhấn mạnh với Phó Kiến Văn. Vừa ra khỏi cửa, Phó Kiến Văn đã gọi điện thoại trở lại cho Đỗ tiên sinh, yêu cầu Đỗ tiên sinh cần phải bảo đảm an toàn cho Tố Tâm cùng Đoàn Đoàn, cái khác tự anh giải quyết. Đỗ tiên sinh rất sảng khoái đáp ứng. Tần Triết, Phó Hoài An phải đảm bảo, nhưng bảo đảm an toàn cho Đoàn Đoàn cùng Tố Tâm vẫn là điều kiện tiên quyết, bất kỳ giá nào cũng phải đảm bảo. ... Trời đã tối xuống, sân bay lớn như vậy đều được đèn pha chiếu đến. Lúc Phó Kiến Văn chạy đến, quả thực máy bay tư nhân của anh đã bị vây quanh. Người Arab mặc trang phục đứng đối diện với tiểu Lục, khoé môi tiểu Lục mang theo ý cười yếu ớt, một bộ lễ phép cung kính, nhưng vẫn là cản ở trước cửa thang đu máy bay không cho ai tiến lên. Phó Kiến Văn đem xe ngừng ở bên ngoài đoàn người, Nasser nghe được tiếng đóng cửa xe, quay đầu. Thấy đôi chân thon dài cùng thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi của Phó Kiến Văn từ bên trong xe đi ra, Nasser cười đi đến chỗ Phó Kiến Văn, hiển nhiên không muốn cùng Phó Kiến Văn làm lộn tung lên, oing ta giơ tay ra đối với Phó Kiến Văn: "Bạn của tôi, cuối cùng cậu cũng đến rồi!" Nasser nhìn chằm chằm tiểu Lục một mắt, tựa như cáo trạng với Phó Kiến Văn, ông ta mở miệng: "Cái người thủ hạ này của cậu, cũng không biết có phải là nghe không hiểu tôi nói tiếng Anh hay không, chính là không để cho tôi lên... Quá thật là không thấy tình đạt lý! Tôi bất ngờ phá hoại tình bạn giữa chúng ta, tôi chỉ muốn người đàn ông đang trốn ở trên máy bay tư nhân kia của cậu!"
Đỗ tiên sinh đối Nasser cũng cảm thấy rất phiền, đều là gây phiền phức, những năm này ở trên phương diện tình nghĩa bạn thân, Đỗ tiên sinh đã thay Nasser thu thập không ít cục diện rối rắm.
Nhưng ở trên địa bàn của người Arab, Đỗ tiên sinh từ nhỏ đã là người ngoại lai lớn lên ở nơi này, cho nên thế lực hiển nhiên không bằng Nasser, điểm này Đỗ tiên sinh cũng nhấn mạnh với Phó Kiến Văn.
Vừa ra khỏi cửa, Phó Kiến Văn đã gọi điện thoại trở lại cho Đỗ tiên sinh, yêu cầu Đỗ tiên sinh cần phải bảo đảm an toàn cho Tố Tâm cùng Đoàn Đoàn, cái khác tự anh giải quyết.
Đỗ tiên sinh rất sảng khoái đáp ứng.
Tần Triết, Phó Hoài An phải đảm bảo, nhưng bảo đảm an toàn cho Đoàn Đoàn cùng Tố Tâm vẫn là điều kiện tiên quyết, bất kỳ giá nào cũng phải đảm bảo.
...
Trời đã tối xuống, sân bay lớn như vậy đều được đèn pha chiếu đến.
Lúc Phó Kiến Văn chạy đến, quả thực máy bay tư nhân của anh đã bị vây quanh.
Người Arab mặc trang phục đứng đối diện với tiểu Lục, khoé môi tiểu Lục mang theo ý cười yếu ớt, một bộ lễ phép cung kính, nhưng vẫn là cản ở trước cửa thang đu máy bay không cho ai tiến lên.
Phó Kiến Văn đem xe ngừng ở bên ngoài đoàn người, Nasser nghe được tiếng đóng cửa xe, quay đầu.
Thấy đôi chân thon dài cùng thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi của Phó Kiến Văn từ bên trong xe đi ra, Nasser cười đi đến chỗ Phó Kiến Văn, hiển nhiên không muốn cùng Phó Kiến Văn làm lộn tung lên, oing ta giơ tay ra đối với Phó Kiến Văn: "Bạn của tôi, cuối cùng cậu cũng đến rồi!"
Nasser nhìn chằm chằm tiểu Lục một mắt, tựa như cáo trạng với Phó Kiến Văn, ông ta mở miệng: "Cái người thủ hạ này của cậu, cũng không biết có phải là nghe không hiểu tôi nói tiếng Anh hay không, chính là không để cho tôi lên... Quá thật là không thấy tình đạt lý! Tôi bất ngờ phá hoại tình bạn giữa chúng ta, tôi chỉ muốn người đàn ông đang trốn ở trên máy bay tư nhân kia của cậu!"
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đỗ tiên sinh đối Nasser cũng cảm thấy rất phiền, đều là gây phiền phức, những năm này ở trên phương diện tình nghĩa bạn thân, Đỗ tiên sinh đã thay Nasser thu thập không ít cục diện rối rắm. Nhưng ở trên địa bàn của người Arab, Đỗ tiên sinh từ nhỏ đã là người ngoại lai lớn lên ở nơi này, cho nên thế lực hiển nhiên không bằng Nasser, điểm này Đỗ tiên sinh cũng nhấn mạnh với Phó Kiến Văn. Vừa ra khỏi cửa, Phó Kiến Văn đã gọi điện thoại trở lại cho Đỗ tiên sinh, yêu cầu Đỗ tiên sinh cần phải bảo đảm an toàn cho Tố Tâm cùng Đoàn Đoàn, cái khác tự anh giải quyết. Đỗ tiên sinh rất sảng khoái đáp ứng. Tần Triết, Phó Hoài An phải đảm bảo, nhưng bảo đảm an toàn cho Đoàn Đoàn cùng Tố Tâm vẫn là điều kiện tiên quyết, bất kỳ giá nào cũng phải đảm bảo. ... Trời đã tối xuống, sân bay lớn như vậy đều được đèn pha chiếu đến. Lúc Phó Kiến Văn chạy đến, quả thực máy bay tư nhân của anh đã bị vây quanh. Người Arab mặc trang phục đứng đối diện với tiểu Lục, khoé môi tiểu Lục mang theo ý cười yếu ớt, một bộ lễ phép cung kính, nhưng vẫn là cản ở trước cửa thang đu máy bay không cho ai tiến lên. Phó Kiến Văn đem xe ngừng ở bên ngoài đoàn người, Nasser nghe được tiếng đóng cửa xe, quay đầu. Thấy đôi chân thon dài cùng thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi của Phó Kiến Văn từ bên trong xe đi ra, Nasser cười đi đến chỗ Phó Kiến Văn, hiển nhiên không muốn cùng Phó Kiến Văn làm lộn tung lên, oing ta giơ tay ra đối với Phó Kiến Văn: "Bạn của tôi, cuối cùng cậu cũng đến rồi!" Nasser nhìn chằm chằm tiểu Lục một mắt, tựa như cáo trạng với Phó Kiến Văn, ông ta mở miệng: "Cái người thủ hạ này của cậu, cũng không biết có phải là nghe không hiểu tôi nói tiếng Anh hay không, chính là không để cho tôi lên... Quá thật là không thấy tình đạt lý! Tôi bất ngờ phá hoại tình bạn giữa chúng ta, tôi chỉ muốn người đàn ông đang trốn ở trên máy bay tư nhân kia của cậu!"