Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 906: Ăn giấm
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn trở về khách sạn, cô cởi áo khoác xuống đặt ở trên thành ghế sô pha: "Cô gái trẻ kia nhìn em đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, rất quen thuộc với anh sao!"Phó Kiến Văn nghe ra trong lời nói của Tố Tâm có vị chua, anh đem áo khoác của mình khoác lên trên áo khoác của Tố Tâm, dựa vào tay vịn ghế sô pha, ngồi xuống, đưa tay đem Tố Tâm kéo vào trong lồng ngực của mình: "Phó phu nhân đang ăn giấm sao!"Dưới bàn tay của Tố Tâm chính là lồng ngực rắn chắc của Phó Kiến Văn, cô nhếch môi cười yếu ớt, đúng là không có phủ nhận chính mình đã ghen: "Hơn nữa, cô gái trẻ kia... cũng rất xinh đẹp."Ghen thì có ghen, nhưng Tố Tâm càng hiếu kỳ hơn rốt cuộc Sở Tầm là nghĩ cái gì, mới đi đem một người cũng yêu thích Phó Kiến Văn giống cô ta đi tìm Phoa Kiến Văn.Vừa nghĩ tới trong mắt cô gái trẻ kia có địch ý, Tố Tâm cũng là rất đau răng, cô đâu có trêu ai ghẹo ai!Phó Kiến Văn ôm lấy eo nhỏ của Tố Tâm: "Xinh đẹp hơn nữa, cũng không có xinh đẹp bằng bà xã..."Lời khen tặng trong miệng Phó Kiến Văn nói ra, khiến cho tâm tình của Tố Tâm tốt hơn rất nhiều.Cô thuận thế quàng lấy phần gáy của Phó Kiến Văn: "Nhưng cô gái kia trẻ hơn em rất nhiều! em đã già rồi..."Phó Kiến Văn hơi dùng sức bóp eo nhỏ của Tố Tâm một cái, đau đến nỗi khiến Tố Tâm hít vào một ngụm khí lạnh, căm tức vỗ ở trên bả vai Phó Kiến Văn một cái."Em dám ở trước mặt anh nói mình già! Thích ăn đòn đúng không!" Phó Kiến Văn dùng sức đem người ôm chặt hơn vào trong lồng ngực, trừng phạt hôn lên cánh môi Tố Tâm.Không khí trong tim phổi tất cả đều bị cướp đoạt, trong lúc trời đất quay cuồng, Phó Kiến Văn liền đem Tố Tâm đặt ở trên ghế xô pha, bàn tay lớn theo áo T-shirt của Tố Tâm chui vào trong...Rõ ràng Tố Tâm đã rất mệt mỏi, những vẫn là bị Phó Kiến Văn hôn nồng nhiệt trêu chọc đ*ng t*nh, cô sít sao vòng quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn đã nhiễm lên một tầng đỏ bừng, kiều diễm ướt át.
Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn trở về khách sạn, cô cởi áo khoác xuống đặt ở trên thành ghế sô pha: "Cô gái trẻ kia nhìn em đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, rất quen thuộc với anh sao!"
Phó Kiến Văn nghe ra trong lời nói của Tố Tâm có vị chua, anh đem áo khoác của mình khoác lên trên áo khoác của Tố Tâm, dựa vào tay vịn ghế sô pha, ngồi xuống, đưa tay đem Tố Tâm kéo vào trong lồng ngực của mình: "Phó phu nhân đang ăn giấm sao!"
Dưới bàn tay của Tố Tâm chính là lồng ngực rắn chắc của Phó Kiến Văn, cô nhếch môi cười yếu ớt, đúng là không có phủ nhận chính mình đã ghen: "Hơn nữa, cô gái trẻ kia... cũng rất xinh đẹp."
Ghen thì có ghen, nhưng Tố Tâm càng hiếu kỳ hơn rốt cuộc Sở Tầm là nghĩ cái gì, mới đi đem một người cũng yêu thích Phó Kiến Văn giống cô ta đi tìm Phoa Kiến Văn.
Vừa nghĩ tới trong mắt cô gái trẻ kia có địch ý, Tố Tâm cũng là rất đau răng, cô đâu có trêu ai ghẹo ai!
Phó Kiến Văn ôm lấy eo nhỏ của Tố Tâm: "Xinh đẹp hơn nữa, cũng không có xinh đẹp bằng bà xã..."
Lời khen tặng trong miệng Phó Kiến Văn nói ra, khiến cho tâm tình của Tố Tâm tốt hơn rất nhiều.
Cô thuận thế quàng lấy phần gáy của Phó Kiến Văn: "Nhưng cô gái kia trẻ hơn em rất nhiều! em đã già rồi..."
Phó Kiến Văn hơi dùng sức bóp eo nhỏ của Tố Tâm một cái, đau đến nỗi khiến Tố Tâm hít vào một ngụm khí lạnh, căm tức vỗ ở trên bả vai Phó Kiến Văn một cái.
"Em dám ở trước mặt anh nói mình già! Thích ăn đòn đúng không!" Phó Kiến Văn dùng sức đem người ôm chặt hơn vào trong lồng ngực, trừng phạt hôn lên cánh môi Tố Tâm.
Không khí trong tim phổi tất cả đều bị cướp đoạt, trong lúc trời đất quay cuồng, Phó Kiến Văn liền đem Tố Tâm đặt ở trên ghế xô pha, bàn tay lớn theo áo T-shirt của Tố Tâm chui vào trong...
Rõ ràng Tố Tâm đã rất mệt mỏi, những vẫn là bị Phó Kiến Văn hôn nồng nhiệt trêu chọc đ*ng t*nh, cô sít sao vòng quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn đã nhiễm lên một tầng đỏ bừng, kiều diễm ướt át.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn trở về khách sạn, cô cởi áo khoác xuống đặt ở trên thành ghế sô pha: "Cô gái trẻ kia nhìn em đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, rất quen thuộc với anh sao!"Phó Kiến Văn nghe ra trong lời nói của Tố Tâm có vị chua, anh đem áo khoác của mình khoác lên trên áo khoác của Tố Tâm, dựa vào tay vịn ghế sô pha, ngồi xuống, đưa tay đem Tố Tâm kéo vào trong lồng ngực của mình: "Phó phu nhân đang ăn giấm sao!"Dưới bàn tay của Tố Tâm chính là lồng ngực rắn chắc của Phó Kiến Văn, cô nhếch môi cười yếu ớt, đúng là không có phủ nhận chính mình đã ghen: "Hơn nữa, cô gái trẻ kia... cũng rất xinh đẹp."Ghen thì có ghen, nhưng Tố Tâm càng hiếu kỳ hơn rốt cuộc Sở Tầm là nghĩ cái gì, mới đi đem một người cũng yêu thích Phó Kiến Văn giống cô ta đi tìm Phoa Kiến Văn.Vừa nghĩ tới trong mắt cô gái trẻ kia có địch ý, Tố Tâm cũng là rất đau răng, cô đâu có trêu ai ghẹo ai!Phó Kiến Văn ôm lấy eo nhỏ của Tố Tâm: "Xinh đẹp hơn nữa, cũng không có xinh đẹp bằng bà xã..."Lời khen tặng trong miệng Phó Kiến Văn nói ra, khiến cho tâm tình của Tố Tâm tốt hơn rất nhiều.Cô thuận thế quàng lấy phần gáy của Phó Kiến Văn: "Nhưng cô gái kia trẻ hơn em rất nhiều! em đã già rồi..."Phó Kiến Văn hơi dùng sức bóp eo nhỏ của Tố Tâm một cái, đau đến nỗi khiến Tố Tâm hít vào một ngụm khí lạnh, căm tức vỗ ở trên bả vai Phó Kiến Văn một cái."Em dám ở trước mặt anh nói mình già! Thích ăn đòn đúng không!" Phó Kiến Văn dùng sức đem người ôm chặt hơn vào trong lồng ngực, trừng phạt hôn lên cánh môi Tố Tâm.Không khí trong tim phổi tất cả đều bị cướp đoạt, trong lúc trời đất quay cuồng, Phó Kiến Văn liền đem Tố Tâm đặt ở trên ghế xô pha, bàn tay lớn theo áo T-shirt của Tố Tâm chui vào trong...Rõ ràng Tố Tâm đã rất mệt mỏi, những vẫn là bị Phó Kiến Văn hôn nồng nhiệt trêu chọc đ*ng t*nh, cô sít sao vòng quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn đã nhiễm lên một tầng đỏ bừng, kiều diễm ướt át.