Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 957: Vợ của tôi chỉ có thể là cô ấy

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Sở Tầm." Phó Kiến Văn đột nhiên mở miệng, "Chúng ta tính là bạn bè, nhưng giữa bạn bè chính là có điểm mấu chốt, tôi hi vọng cô có thể quản tốt em họ cô, không nên để cô ta mang đến cho vợ của tôi những phiền phức cùng quấy nhiễu không cần thiết."Sở Tầm bị lời nói của Phó Kiến Văn làm cho mặt lúc trắng lúc xanh, gật đầu: "Xin lỗi! Cho anh thêm phiền toái rồi!"Sở Kiêu Dương dù có ngốc nhưng vừa nghe thấy lời này cũng cảm thấy không đúng vị, cô ta mở to con mắt nhìn về phía Phó Kiến Văn, vừa nhìn vừa khóc: "Anh Kiến Văn! Em... Em thích anh như vậy! từ nhỏ đến lớn em đều không có thích qua một người nhiều như vậy, em đều không ngại anh đã có vợ rồi, em so với cô ta trẻ tuổi hơn, gia thế cũng tốt hơn cô ta...""Tôi ngại!" biểu lộ của Phó Kiến Văn lúc không cười vô cùng nghiêm túc, cảm giác uy thế mãnh liệt ép người khác tim đập nhanh hơn, khiến người ta cảm thấy không thở nổi, "Tôi không phải là cha của cô, cũng không có ý định có người phụ nữ khác ở bên người!""Tại sao!" Sở Kiêu Dương phảng phất không thể lý giải, "Anh là chê em cùng Tố Tâm chung đụng không tốt, hay là... cảm thấy em không có xinh đẹp bằng Tố Tâm! Em nơi nào không bằng cô ta! Em so với cô ta trẻ hơn... được mọi người yêu thích hơn cô ta! Nếu như anh chỉ cần một người, tại sao không thể là em!"Tố Tâm: "..."Bạch Hiểu Niên nghe xong cũng phải phì cười: "Sở tiểu thư là đang đùa giỡn sao! Kẻ nào cho cô dũng khí to lớn nói cô được nhiều người yêu thích hơn Tố Tâm! Chỉ với cá tính công chúa này của cô, cũng đã khiến người ta cảm thấy chán ghét rồi!""Lớn tuổi hơn so với vợ tôi tôi cũng ghét bỏ, nhỏ tuổi hơn so với vợ tôi tôi cũng ghét bỏ..." Phó Kiến Văn nhẹ nhàng nắm lấy tay nhỏ của Tố Tâm, trong tầm mắt thâm thúy phảng phất như cất giấu vô hạn thâm tình, liền cứ như vậy mà nhìn xuống Tố Tâm, "Bộ dáng hiện tại của vợ tôi, chính là thứ tôi yêu nhất, tôi yêu cô ấy, cho nên vợ của tôi chỉ có thể là cô ấy."

"Sở Tầm." Phó Kiến Văn đột nhiên mở miệng, "Chúng ta tính là bạn bè, nhưng giữa bạn bè chính là có điểm mấu chốt, tôi hi vọng cô có thể quản tốt em họ cô, không nên để cô ta mang đến cho vợ của tôi những phiền phức cùng quấy nhiễu không cần thiết."

Sở Tầm bị lời nói của Phó Kiến Văn làm cho mặt lúc trắng lúc xanh, gật đầu: "Xin lỗi! Cho anh thêm phiền toái rồi!"

Sở Kiêu Dương dù có ngốc nhưng vừa nghe thấy lời này cũng cảm thấy không đúng vị, cô ta mở to con mắt nhìn về phía Phó Kiến Văn, vừa nhìn vừa khóc: "Anh Kiến Văn! Em... Em thích anh như vậy! từ nhỏ đến lớn em đều không có thích qua một người nhiều như vậy, em đều không ngại anh đã có vợ rồi, em so với cô ta trẻ tuổi hơn, gia thế cũng tốt hơn cô ta..."

"Tôi ngại!" biểu lộ của Phó Kiến Văn lúc không cười vô cùng nghiêm túc, cảm giác uy thế mãnh liệt ép người khác tim đập nhanh hơn, khiến người ta cảm thấy không thở nổi, "Tôi không phải là cha của cô, cũng không có ý định có người phụ nữ khác ở bên người!"

"Tại sao!" Sở Kiêu Dương phảng phất không thể lý giải, "Anh là chê em cùng Tố Tâm chung đụng không tốt, hay là... cảm thấy em không có xinh đẹp bằng Tố Tâm! Em nơi nào không bằng cô ta! Em so với cô ta trẻ hơn... được mọi người yêu thích hơn cô ta! Nếu như anh chỉ cần một người, tại sao không thể là em!"

Tố Tâm: "..."

Bạch Hiểu Niên nghe xong cũng phải phì cười: "Sở tiểu thư là đang đùa giỡn sao! Kẻ nào cho cô dũng khí to lớn nói cô được nhiều người yêu thích hơn Tố Tâm! Chỉ với cá tính công chúa này của cô, cũng đã khiến người ta cảm thấy chán ghét rồi!"

"Lớn tuổi hơn so với vợ tôi tôi cũng ghét bỏ, nhỏ tuổi hơn so với vợ tôi tôi cũng ghét bỏ..." Phó Kiến Văn nhẹ nhàng nắm lấy tay nhỏ của Tố Tâm, trong tầm mắt thâm thúy phảng phất như cất giấu vô hạn thâm tình, liền cứ như vậy mà nhìn xuống Tố Tâm, "Bộ dáng hiện tại của vợ tôi, chính là thứ tôi yêu nhất, tôi yêu cô ấy, cho nên vợ của tôi chỉ có thể là cô ấy."

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… "Sở Tầm." Phó Kiến Văn đột nhiên mở miệng, "Chúng ta tính là bạn bè, nhưng giữa bạn bè chính là có điểm mấu chốt, tôi hi vọng cô có thể quản tốt em họ cô, không nên để cô ta mang đến cho vợ của tôi những phiền phức cùng quấy nhiễu không cần thiết."Sở Tầm bị lời nói của Phó Kiến Văn làm cho mặt lúc trắng lúc xanh, gật đầu: "Xin lỗi! Cho anh thêm phiền toái rồi!"Sở Kiêu Dương dù có ngốc nhưng vừa nghe thấy lời này cũng cảm thấy không đúng vị, cô ta mở to con mắt nhìn về phía Phó Kiến Văn, vừa nhìn vừa khóc: "Anh Kiến Văn! Em... Em thích anh như vậy! từ nhỏ đến lớn em đều không có thích qua một người nhiều như vậy, em đều không ngại anh đã có vợ rồi, em so với cô ta trẻ tuổi hơn, gia thế cũng tốt hơn cô ta...""Tôi ngại!" biểu lộ của Phó Kiến Văn lúc không cười vô cùng nghiêm túc, cảm giác uy thế mãnh liệt ép người khác tim đập nhanh hơn, khiến người ta cảm thấy không thở nổi, "Tôi không phải là cha của cô, cũng không có ý định có người phụ nữ khác ở bên người!""Tại sao!" Sở Kiêu Dương phảng phất không thể lý giải, "Anh là chê em cùng Tố Tâm chung đụng không tốt, hay là... cảm thấy em không có xinh đẹp bằng Tố Tâm! Em nơi nào không bằng cô ta! Em so với cô ta trẻ hơn... được mọi người yêu thích hơn cô ta! Nếu như anh chỉ cần một người, tại sao không thể là em!"Tố Tâm: "..."Bạch Hiểu Niên nghe xong cũng phải phì cười: "Sở tiểu thư là đang đùa giỡn sao! Kẻ nào cho cô dũng khí to lớn nói cô được nhiều người yêu thích hơn Tố Tâm! Chỉ với cá tính công chúa này của cô, cũng đã khiến người ta cảm thấy chán ghét rồi!""Lớn tuổi hơn so với vợ tôi tôi cũng ghét bỏ, nhỏ tuổi hơn so với vợ tôi tôi cũng ghét bỏ..." Phó Kiến Văn nhẹ nhàng nắm lấy tay nhỏ của Tố Tâm, trong tầm mắt thâm thúy phảng phất như cất giấu vô hạn thâm tình, liền cứ như vậy mà nhìn xuống Tố Tâm, "Bộ dáng hiện tại của vợ tôi, chính là thứ tôi yêu nhất, tôi yêu cô ấy, cho nên vợ của tôi chỉ có thể là cô ấy."

Chương 957: Vợ của tôi chỉ có thể là cô ấy