Nữ chính: Lan Ánh=Mộng Mộng Lan Ánh đi trên đường, có người đi ngang qua, cố tình đụng vào cô, người đấy tay cầm một chồng sách, thả tay xuống chồng sách rơi xuống chân cô, cô không kịp tránh chỉ có thể làm cho chồng sách rơi lệch, chồng sách không rơi vào cả bàn chân cô, rơi vào ngón chân út của cô, cảm giác đau truyền đến, cô suýt thì hét toáng lên, nhìn chân của mình. Đệch! Ra đường cũng đen! Thằng chóe nào dám ám toán bà đây? Ngẩng đầu nhìn người trước mặt, là cô gái, không, phụ nữ, thân hình trông khá ngon... Ngon cái qq! Chảy xệ hết rồi, ngon cái nồi gì! Nhìn mặt... quen quen nhỉ? Trong đầu cô bỗng hiện cái tên Dung Dung... Dung Dung: Tiểu Thư Dung gia, được cho là hiền lành, dễ thương, có một thân hình được xếp vào loại quý hiếm, rất nhiều người yêu thích Dung Dung, giờ cô ta vẫn đang cô đơn. Đây là một trong những kẻ thù của cô, hay dùng bộ dạng mềm yếu để đối đầu với cô. Dung Dung sợ hãi nói: "Xin lỗi...Ánh Ánh... Em có làm chị bị thương ở đâu không?" Nước mắt cô ta như kiểu…
Quyển 1 - Chương 10-2: Chương đặc biệt
Ơ... ĐM! Ta Thành Vương Phi Rồi!Tác giả: Puii Pi DyTruyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngNữ chính: Lan Ánh=Mộng Mộng Lan Ánh đi trên đường, có người đi ngang qua, cố tình đụng vào cô, người đấy tay cầm một chồng sách, thả tay xuống chồng sách rơi xuống chân cô, cô không kịp tránh chỉ có thể làm cho chồng sách rơi lệch, chồng sách không rơi vào cả bàn chân cô, rơi vào ngón chân út của cô, cảm giác đau truyền đến, cô suýt thì hét toáng lên, nhìn chân của mình. Đệch! Ra đường cũng đen! Thằng chóe nào dám ám toán bà đây? Ngẩng đầu nhìn người trước mặt, là cô gái, không, phụ nữ, thân hình trông khá ngon... Ngon cái qq! Chảy xệ hết rồi, ngon cái nồi gì! Nhìn mặt... quen quen nhỉ? Trong đầu cô bỗng hiện cái tên Dung Dung... Dung Dung: Tiểu Thư Dung gia, được cho là hiền lành, dễ thương, có một thân hình được xếp vào loại quý hiếm, rất nhiều người yêu thích Dung Dung, giờ cô ta vẫn đang cô đơn. Đây là một trong những kẻ thù của cô, hay dùng bộ dạng mềm yếu để đối đầu với cô. Dung Dung sợ hãi nói: "Xin lỗi...Ánh Ánh... Em có làm chị bị thương ở đâu không?" Nước mắt cô ta như kiểu… Hôm nay cho mị nghỉ nghe^^Mị có viết về một nữ phụ sắp lên sàn.Tặng các bạn! như bù chương hôm nay^^(Nữ Phụ: Phương Mị Mị)Lúc trước là Miên DạGiờ Miên Dạ đi rồiCó thêm một Mộng MộngThiên ca ca...Tại sao lòng huynh không thể hướng về phía taDù một lần thôi ta cũng mãn nguyện màCó phải ta chưa đủ tốtHay do ta chưa đủ Chân thành nên huynh mới như vậy?Ta đã biến mình thành Miên Dạ thứ haiMột Miên Dạ ác độc cùng gương mặt xấu xíTất cả ta làm đều vô íchMộng Mộng kia xuất hiệnKhiến huynh rời xa ta hơnCàng ngày càng xaVà ta biết lần này ta sẽ không còn cơ hội gì nữaTa phủ nhận điều đóSự ghen ghét đố kị trong lòng ta ngày một lớnRồi ta thực sự trở thành Miên DạHãm hại g**t ch*t hoặc khiến người kia tàn phếNhưng mọi lần đều không thành côngHơn nữa còn bị huynh ấy phát hiệnLần đầu là cảnh cáoLần hai là tátLần ba huynh ấy đánh ta tàn phế một tayLần bốn dùng kiếm đâm vào bụng taĐại phu nói ta không thể sinh con được nữaChính mũi kiếm kia nên ta như vậyHuynh ấy vô tình như vậy khiến tim ta đau ngàn lầnNỗi đau thể xác lẫn trong tâmĐau ngoài đau cả trongTa từng nghĩ chỉ cần bên huynh ta nguyện làm cái bóng của người kiaNguyện khiến bản thân giống người kiaNguyện tổn thương cả bản thânChỉ cần huynh vui cái gì ta cũng nguyện ýChỉ cần huynh có thể để ý taTa sẵn sàng làm tất cảNhưng ta không thể để huynh thích người khácKhông thể để huynh vì người khác đau lòngĐó là lúc trướcTa không muốn đấu tranh hay yêu huynh nữaBây giờ ta chỉ muốn sống thật với tính cách của bản thân mình thôiMuốn rời xa cái tình yêu mù quáng kiaToàn bộNhưng sao ta có thể làm được đâyTình yêu ta đối với huynh giống như núi cát vậyTa chỉ có thể xóa đi từng hạt mộtMỗi hạt được xóa đi thì hạt khác thêm vàoCàng ngày càng nhiều hơnTại sao ta không quên đượcGương mặt huynh ín sâu trong tâm trí taĐôi mắt Lạnh lùng luôn luôn xuất hiện trước mặt taTất cả của huynh ta đều không quên đượcMặc dù tâm đã chếtTim đã vỡMắt đã mỏiCả người đã mệt
Hôm nay cho mị nghỉ nghe^^
Mị có viết về một nữ phụ sắp lên sàn.
Tặng các bạn! như bù chương hôm nay^^
(Nữ Phụ: Phương Mị Mị)
Lúc trước là Miên Dạ
Giờ Miên Dạ đi rồi
Có thêm một Mộng Mộng
Thiên ca ca...
Tại sao lòng huynh không thể hướng về phía ta
Dù một lần thôi ta cũng mãn nguyện mà
Có phải ta chưa đủ tốt
Hay do ta chưa đủ Chân thành nên huynh mới như vậy?
Ta đã biến mình thành Miên Dạ thứ hai
Một Miên Dạ ác độc cùng gương mặt xấu xí
Tất cả ta làm đều vô ích
Mộng Mộng kia xuất hiện
Khiến huynh rời xa ta hơn
Càng ngày càng xa
Và ta biết lần này ta sẽ không còn cơ hội gì nữa
Ta phủ nhận điều đó
Sự ghen ghét đố kị trong lòng ta ngày một lớn
Rồi ta thực sự trở thành Miên Dạ
Hãm hại g**t ch*t hoặc khiến người kia tàn phế
Nhưng mọi lần đều không thành công
Hơn nữa còn bị huynh ấy phát hiện
Lần đầu là cảnh cáo
Lần hai là tát
Lần ba huynh ấy đánh ta tàn phế một tay
Lần bốn dùng kiếm đâm vào bụng ta
Đại phu nói ta không thể sinh con được nữa
Chính mũi kiếm kia nên ta như vậy
Huynh ấy vô tình như vậy khiến tim ta đau ngàn lần
Nỗi đau thể xác lẫn trong tâm
Đau ngoài đau cả trong
Ta từng nghĩ chỉ cần bên huynh ta nguyện làm cái bóng của người kia
Nguyện khiến bản thân giống người kia
Nguyện tổn thương cả bản thân
Chỉ cần huynh vui cái gì ta cũng nguyện ý
Chỉ cần huynh có thể để ý ta
Ta sẵn sàng làm tất cả
Nhưng ta không thể để huynh thích người khác
Không thể để huynh vì người khác đau lòng
Đó là lúc trước
Ta không muốn đấu tranh hay yêu huynh nữa
Bây giờ ta chỉ muốn sống thật với tính cách của bản thân mình thôi
Muốn rời xa cái tình yêu mù quáng kia
Toàn bộ
Nhưng sao ta có thể làm được đây
Tình yêu ta đối với huynh giống như núi cát vậy
Ta chỉ có thể xóa đi từng hạt một
Mỗi hạt được xóa đi thì hạt khác thêm vào
Càng ngày càng nhiều hơn
Tại sao ta không quên được
Gương mặt huynh ín sâu trong tâm trí ta
Đôi mắt Lạnh lùng luôn luôn xuất hiện trước mặt ta
Tất cả của huynh ta đều không quên được
Mặc dù tâm đã chết
Tim đã vỡ
Mắt đã mỏi
Cả người đã mệt
Ơ... ĐM! Ta Thành Vương Phi Rồi!Tác giả: Puii Pi DyTruyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngNữ chính: Lan Ánh=Mộng Mộng Lan Ánh đi trên đường, có người đi ngang qua, cố tình đụng vào cô, người đấy tay cầm một chồng sách, thả tay xuống chồng sách rơi xuống chân cô, cô không kịp tránh chỉ có thể làm cho chồng sách rơi lệch, chồng sách không rơi vào cả bàn chân cô, rơi vào ngón chân út của cô, cảm giác đau truyền đến, cô suýt thì hét toáng lên, nhìn chân của mình. Đệch! Ra đường cũng đen! Thằng chóe nào dám ám toán bà đây? Ngẩng đầu nhìn người trước mặt, là cô gái, không, phụ nữ, thân hình trông khá ngon... Ngon cái qq! Chảy xệ hết rồi, ngon cái nồi gì! Nhìn mặt... quen quen nhỉ? Trong đầu cô bỗng hiện cái tên Dung Dung... Dung Dung: Tiểu Thư Dung gia, được cho là hiền lành, dễ thương, có một thân hình được xếp vào loại quý hiếm, rất nhiều người yêu thích Dung Dung, giờ cô ta vẫn đang cô đơn. Đây là một trong những kẻ thù của cô, hay dùng bộ dạng mềm yếu để đối đầu với cô. Dung Dung sợ hãi nói: "Xin lỗi...Ánh Ánh... Em có làm chị bị thương ở đâu không?" Nước mắt cô ta như kiểu… Hôm nay cho mị nghỉ nghe^^Mị có viết về một nữ phụ sắp lên sàn.Tặng các bạn! như bù chương hôm nay^^(Nữ Phụ: Phương Mị Mị)Lúc trước là Miên DạGiờ Miên Dạ đi rồiCó thêm một Mộng MộngThiên ca ca...Tại sao lòng huynh không thể hướng về phía taDù một lần thôi ta cũng mãn nguyện màCó phải ta chưa đủ tốtHay do ta chưa đủ Chân thành nên huynh mới như vậy?Ta đã biến mình thành Miên Dạ thứ haiMột Miên Dạ ác độc cùng gương mặt xấu xíTất cả ta làm đều vô íchMộng Mộng kia xuất hiệnKhiến huynh rời xa ta hơnCàng ngày càng xaVà ta biết lần này ta sẽ không còn cơ hội gì nữaTa phủ nhận điều đóSự ghen ghét đố kị trong lòng ta ngày một lớnRồi ta thực sự trở thành Miên DạHãm hại g**t ch*t hoặc khiến người kia tàn phếNhưng mọi lần đều không thành côngHơn nữa còn bị huynh ấy phát hiệnLần đầu là cảnh cáoLần hai là tátLần ba huynh ấy đánh ta tàn phế một tayLần bốn dùng kiếm đâm vào bụng taĐại phu nói ta không thể sinh con được nữaChính mũi kiếm kia nên ta như vậyHuynh ấy vô tình như vậy khiến tim ta đau ngàn lầnNỗi đau thể xác lẫn trong tâmĐau ngoài đau cả trongTa từng nghĩ chỉ cần bên huynh ta nguyện làm cái bóng của người kiaNguyện khiến bản thân giống người kiaNguyện tổn thương cả bản thânChỉ cần huynh vui cái gì ta cũng nguyện ýChỉ cần huynh có thể để ý taTa sẵn sàng làm tất cảNhưng ta không thể để huynh thích người khácKhông thể để huynh vì người khác đau lòngĐó là lúc trướcTa không muốn đấu tranh hay yêu huynh nữaBây giờ ta chỉ muốn sống thật với tính cách của bản thân mình thôiMuốn rời xa cái tình yêu mù quáng kiaToàn bộNhưng sao ta có thể làm được đâyTình yêu ta đối với huynh giống như núi cát vậyTa chỉ có thể xóa đi từng hạt mộtMỗi hạt được xóa đi thì hạt khác thêm vàoCàng ngày càng nhiều hơnTại sao ta không quên đượcGương mặt huynh ín sâu trong tâm trí taĐôi mắt Lạnh lùng luôn luôn xuất hiện trước mặt taTất cả của huynh ta đều không quên đượcMặc dù tâm đã chếtTim đã vỡMắt đã mỏiCả người đã mệt