Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 1182: Phó Phu nhân càng ngày càng lớn mật rồi

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn thả lỏng thân thể, ngồi xuống ở bậc cầu thang, một tay chống bậc thang sau lưng, dùng ngón cái lau đi vết máu đỏ chót ở trên môi mỏng, máu tươi lại xông ra, anh l**m l**m cánh môi nếm trải mùi vị ngai ngái của nó, màu mắt trở nên thâm trầm hơn, anh nhìn Tố Tâm, tựa như cười mà không phải cười, nói: "Em là thật muốn làm ở trên thang lầu!"Tố Tâm giạng hai chân ở trên người Phó Kiến Văn, ngậm vào cánh môi bị hôn đến sưng đỏ của mình, giọng nói thành khẩn: "Em thật sự không cố ý..."Nếu quả thực là làm ở trên cầu thang, này eo... sợ là phải hi sinh ở trên thang lầu rồi.Lòng bàn tay của Phó Kiến Văn chống ở bậc cầu thang, ngũ quan anh tuấn lãnh túc sâu sắc tiến tới gần Tố Tâm đang cưỡi ở trên người mình, đem người ôm vào trong lồng ngực, hôn tới vết máu ở khóe môi cô...Tố Tâm cúi thấp con mắt xuống, đầy mặt e thẹn, tay nhỏ đặt ở trước ngực Phó Kiến Văn nắm chặt lại, nắm chặt đến nỗi làm nhăn cả áo sơmi của Phó Kiến Văn, cô lại như lấy hết dũng khí quàng lấy phần gáy của anh, hôn lên.Cái trán của Tố Tâm chặn lại gò má của Phó Kiến Văn, cô hỏi: "Anh muốn làm ở trên thang lầu sao!"Bàn tay của Phó Kiến Văn đang nắm chặt tay của Tố Tâm càng nắm chặt lại: "Phó phu nhân càng lúc càng lớn mật rồi!"Gương mặt tinh xảo khéo léo của Tố Tâm bị phỏng lợi hại, cô lấy hết dũng khí ngẩng đầu, cặp mắt đen ngập nước giống như là Hắc Diệu Thạch, nhìn qua Phó Kiến Văn bỗng rực sáng trong suốt, rồi lại lộ ra vẻ phủ mị câu hồn, cô hỏi: "Vậy anh thích sao!"Cánh tay mảnh khảnh của Tố Tâm vẫn quàng quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, cô đưa môi lên hôn nồng nhiệt, ngậm vào môi mỏng, trầm thấp lên tiếng: "Hử! huấn luyện viên Phó!"Đáy mắt cùng vẻ mặt của Phó Kiến Văn nóng rực đáng sợ, loại cảm giác sẽ đem mạng bỏ ở dưới thân kéo tới, khiến cho cột sống của Tố Tâm không nhịn được run lên, nhưng cô không có đào binh chạy trốn mà vẫn ngoan ngoãn ngồi ở nơi đó.3/10

Phó Kiến Văn thả lỏng thân thể, ngồi xuống ở bậc cầu thang, một tay chống bậc thang sau lưng, dùng ngón cái lau đi vết máu đỏ chót ở trên môi mỏng, máu tươi lại xông ra, anh l**m l**m cánh môi nếm trải mùi vị ngai ngái của nó, màu mắt trở nên thâm trầm hơn, anh nhìn Tố Tâm, tựa như cười mà không phải cười, nói: "Em là thật muốn làm ở trên thang lầu!"

Tố Tâm giạng hai chân ở trên người Phó Kiến Văn, ngậm vào cánh môi bị hôn đến sưng đỏ của mình, giọng nói thành khẩn: "Em thật sự không cố ý..."

Nếu quả thực là làm ở trên cầu thang, này eo... sợ là phải hi sinh ở trên thang lầu rồi.

Lòng bàn tay của Phó Kiến Văn chống ở bậc cầu thang, ngũ quan anh tuấn lãnh túc sâu sắc tiến tới gần Tố Tâm đang cưỡi ở trên người mình, đem người ôm vào trong lồng ngực, hôn tới vết máu ở khóe môi cô...

Tố Tâm cúi thấp con mắt xuống, đầy mặt e thẹn, tay nhỏ đặt ở trước ngực Phó Kiến Văn nắm chặt lại, nắm chặt đến nỗi làm nhăn cả áo sơmi của Phó Kiến Văn, cô lại như lấy hết dũng khí quàng lấy phần gáy của anh, hôn lên.

Cái trán của Tố Tâm chặn lại gò má của Phó Kiến Văn, cô hỏi: "Anh muốn làm ở trên thang lầu sao!"

Bàn tay của Phó Kiến Văn đang nắm chặt tay của Tố Tâm càng nắm chặt lại: "Phó phu nhân càng lúc càng lớn mật rồi!"

Gương mặt tinh xảo khéo léo của Tố Tâm bị phỏng lợi hại, cô lấy hết dũng khí ngẩng đầu, cặp mắt đen ngập nước giống như là Hắc Diệu Thạch, nhìn qua Phó Kiến Văn bỗng rực sáng trong suốt, rồi lại lộ ra vẻ phủ mị câu hồn, cô hỏi: "Vậy anh thích sao!"

Cánh tay mảnh khảnh của Tố Tâm vẫn quàng quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, cô đưa môi lên hôn nồng nhiệt, ngậm vào môi mỏng, trầm thấp lên tiếng: "Hử! huấn luyện viên Phó!"

Đáy mắt cùng vẻ mặt của Phó Kiến Văn nóng rực đáng sợ, loại cảm giác sẽ đem mạng bỏ ở dưới thân kéo tới, khiến cho cột sống của Tố Tâm không nhịn được run lên, nhưng cô không có đào binh chạy trốn mà vẫn ngoan ngoãn ngồi ở nơi đó.

3/10

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn thả lỏng thân thể, ngồi xuống ở bậc cầu thang, một tay chống bậc thang sau lưng, dùng ngón cái lau đi vết máu đỏ chót ở trên môi mỏng, máu tươi lại xông ra, anh l**m l**m cánh môi nếm trải mùi vị ngai ngái của nó, màu mắt trở nên thâm trầm hơn, anh nhìn Tố Tâm, tựa như cười mà không phải cười, nói: "Em là thật muốn làm ở trên thang lầu!"Tố Tâm giạng hai chân ở trên người Phó Kiến Văn, ngậm vào cánh môi bị hôn đến sưng đỏ của mình, giọng nói thành khẩn: "Em thật sự không cố ý..."Nếu quả thực là làm ở trên cầu thang, này eo... sợ là phải hi sinh ở trên thang lầu rồi.Lòng bàn tay của Phó Kiến Văn chống ở bậc cầu thang, ngũ quan anh tuấn lãnh túc sâu sắc tiến tới gần Tố Tâm đang cưỡi ở trên người mình, đem người ôm vào trong lồng ngực, hôn tới vết máu ở khóe môi cô...Tố Tâm cúi thấp con mắt xuống, đầy mặt e thẹn, tay nhỏ đặt ở trước ngực Phó Kiến Văn nắm chặt lại, nắm chặt đến nỗi làm nhăn cả áo sơmi của Phó Kiến Văn, cô lại như lấy hết dũng khí quàng lấy phần gáy của anh, hôn lên.Cái trán của Tố Tâm chặn lại gò má của Phó Kiến Văn, cô hỏi: "Anh muốn làm ở trên thang lầu sao!"Bàn tay của Phó Kiến Văn đang nắm chặt tay của Tố Tâm càng nắm chặt lại: "Phó phu nhân càng lúc càng lớn mật rồi!"Gương mặt tinh xảo khéo léo của Tố Tâm bị phỏng lợi hại, cô lấy hết dũng khí ngẩng đầu, cặp mắt đen ngập nước giống như là Hắc Diệu Thạch, nhìn qua Phó Kiến Văn bỗng rực sáng trong suốt, rồi lại lộ ra vẻ phủ mị câu hồn, cô hỏi: "Vậy anh thích sao!"Cánh tay mảnh khảnh của Tố Tâm vẫn quàng quanh phần gáy của Phó Kiến Văn, cô đưa môi lên hôn nồng nhiệt, ngậm vào môi mỏng, trầm thấp lên tiếng: "Hử! huấn luyện viên Phó!"Đáy mắt cùng vẻ mặt của Phó Kiến Văn nóng rực đáng sợ, loại cảm giác sẽ đem mạng bỏ ở dưới thân kéo tới, khiến cho cột sống của Tố Tâm không nhịn được run lên, nhưng cô không có đào binh chạy trốn mà vẫn ngoan ngoãn ngồi ở nơi đó.3/10

Chương 1182: Phó Phu nhân càng ngày càng lớn mật rồi