Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 1244: Tôi đến giúp dỡ
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… “Hôm nay nhiều người ăn cơm, không bằng để tôi cho người đi Mãn Giang lầu mua đưa tới!” Lục Tân Nam mở miệng.“Không sao, tôi chuẩn bị rất nhanh...” Tố Tâm cúi đầu phối hợp nguyên liệu nấu ăn.Lục Tân Nam mím môi xem một lát, sau đó cởi áo khoác âu phục xuống khoác lên ghế dựa phòng ăn, rồi hướng về phía kệ bếp đi tới, kéo ống tay áo lên: “Tôi đến giúp đỡ!”Lục Tân Nam cũng coi là một người có tài nấu ăn, chỉ là bình thường không có cơ hội động thủ.Trước đây, quan hệ của Lục Tân Nam cùng Tố Tâm như nước với lửa, cũng chưa từng nghĩ tới có một ngày hai người bọn họ sẽ cùng nhau ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối!Tố Tâm cười cười ngỏ ý cảm ơn với Lục Tân Nam.Đoàn Đoàn thay quần áo xong từ trên lầu đi xuống, mở cửa phòng ăn sau đó lộ lộ ra một cái đầu nhỏ, thấy Tố Tâm cùng Lục Tân Nam đều bận bịu ở trong phòng bếp, liền tự mình ngoan ngoãn cộc cộc cộc chạy đến trước bàn trà, từ trong bọc sách lục lọi ra bài tập thủ công của mình.Con mèo Anh lông ngắn từ ngoài cửa sổ trượt vào, trời mưa khiến trên người nó ẩm ướt, vừa rơi xuống đất nó liền bước bốn cái chân ngắn ngủn chạy về phía phòng khách, nhìn thấy Đoàn Đoàn đang làm bài tập thủ công nó nhảy một cái lên bàn trà, ngoan ngoãn ngồi ở đối diện Đoàn Đoàn, nghiêng đầu nhỏ xem Đoàn Đoàn dùng cây kéo nhỏ giấy.Bóng con mèo rơi vào tờ giấy màu trắng của Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn ngẩng đầu, thấy trên người con mèo bị ẩm ướt, nhóc gọi một tiếng: “Miêu Miêu...”Con mèo Anh lông ngắn há to mồm dùng đầu lưỡi l**m l**m mũi, nhìn qua Đoàn Đoàn.Đoàn Đoàn nhìn xem Mèo Mập cả người ẩm ướt cạch cạch, không nói lời nào liền chạy đến phòng rửa tay cầm khăn mặt lại đây, sau đó bắt trước Tố Tâm lấy khăn mặt bao lấy mình khi tắm xong, Đoàn Đoàn cũng dùng khăn mặt bao lấy con mèo kia, đem nó ôm xuống khỏi bàn trà, ngồi xổm ở trên mặt thảm lau lông cho nó.
“Hôm nay nhiều người ăn cơm, không bằng để tôi cho người đi Mãn Giang lầu mua đưa tới!” Lục Tân Nam mở miệng.
“Không sao, tôi chuẩn bị rất nhanh...” Tố Tâm cúi đầu phối hợp nguyên liệu nấu ăn.
Lục Tân Nam mím môi xem một lát, sau đó cởi áo khoác âu phục xuống khoác lên ghế dựa phòng ăn, rồi hướng về phía kệ bếp đi tới, kéo ống tay áo lên: “Tôi đến giúp đỡ!”
Lục Tân Nam cũng coi là một người có tài nấu ăn, chỉ là bình thường không có cơ hội động thủ.
Trước đây, quan hệ của Lục Tân Nam cùng Tố Tâm như nước với lửa, cũng chưa từng nghĩ tới có một ngày hai người bọn họ sẽ cùng nhau ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối!
Tố Tâm cười cười ngỏ ý cảm ơn với Lục Tân Nam.
Đoàn Đoàn thay quần áo xong từ trên lầu đi xuống, mở cửa phòng ăn sau đó lộ lộ ra một cái đầu nhỏ, thấy Tố Tâm cùng Lục Tân Nam đều bận bịu ở trong phòng bếp, liền tự mình ngoan ngoãn cộc cộc cộc chạy đến trước bàn trà, từ trong bọc sách lục lọi ra bài tập thủ công của mình.
Con mèo Anh lông ngắn từ ngoài cửa sổ trượt vào, trời mưa khiến trên người nó ẩm ướt, vừa rơi xuống đất nó liền bước bốn cái chân ngắn ngủn chạy về phía phòng khách, nhìn thấy Đoàn Đoàn đang làm bài tập thủ công nó nhảy một cái lên bàn trà, ngoan ngoãn ngồi ở đối diện Đoàn Đoàn, nghiêng đầu nhỏ xem Đoàn Đoàn dùng cây kéo nhỏ giấy.
Bóng con mèo rơi vào tờ giấy màu trắng của Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn ngẩng đầu, thấy trên người con mèo bị ẩm ướt, nhóc gọi một tiếng: “Miêu Miêu...”
Con mèo Anh lông ngắn há to mồm dùng đầu lưỡi l**m l**m mũi, nhìn qua Đoàn Đoàn.
Đoàn Đoàn nhìn xem Mèo Mập cả người ẩm ướt cạch cạch, không nói lời nào liền chạy đến phòng rửa tay cầm khăn mặt lại đây, sau đó bắt trước Tố Tâm lấy khăn mặt bao lấy mình khi tắm xong, Đoàn Đoàn cũng dùng khăn mặt bao lấy con mèo kia, đem nó ôm xuống khỏi bàn trà, ngồi xổm ở trên mặt thảm lau lông cho nó.
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… “Hôm nay nhiều người ăn cơm, không bằng để tôi cho người đi Mãn Giang lầu mua đưa tới!” Lục Tân Nam mở miệng.“Không sao, tôi chuẩn bị rất nhanh...” Tố Tâm cúi đầu phối hợp nguyên liệu nấu ăn.Lục Tân Nam mím môi xem một lát, sau đó cởi áo khoác âu phục xuống khoác lên ghế dựa phòng ăn, rồi hướng về phía kệ bếp đi tới, kéo ống tay áo lên: “Tôi đến giúp đỡ!”Lục Tân Nam cũng coi là một người có tài nấu ăn, chỉ là bình thường không có cơ hội động thủ.Trước đây, quan hệ của Lục Tân Nam cùng Tố Tâm như nước với lửa, cũng chưa từng nghĩ tới có một ngày hai người bọn họ sẽ cùng nhau ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối!Tố Tâm cười cười ngỏ ý cảm ơn với Lục Tân Nam.Đoàn Đoàn thay quần áo xong từ trên lầu đi xuống, mở cửa phòng ăn sau đó lộ lộ ra một cái đầu nhỏ, thấy Tố Tâm cùng Lục Tân Nam đều bận bịu ở trong phòng bếp, liền tự mình ngoan ngoãn cộc cộc cộc chạy đến trước bàn trà, từ trong bọc sách lục lọi ra bài tập thủ công của mình.Con mèo Anh lông ngắn từ ngoài cửa sổ trượt vào, trời mưa khiến trên người nó ẩm ướt, vừa rơi xuống đất nó liền bước bốn cái chân ngắn ngủn chạy về phía phòng khách, nhìn thấy Đoàn Đoàn đang làm bài tập thủ công nó nhảy một cái lên bàn trà, ngoan ngoãn ngồi ở đối diện Đoàn Đoàn, nghiêng đầu nhỏ xem Đoàn Đoàn dùng cây kéo nhỏ giấy.Bóng con mèo rơi vào tờ giấy màu trắng của Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn ngẩng đầu, thấy trên người con mèo bị ẩm ướt, nhóc gọi một tiếng: “Miêu Miêu...”Con mèo Anh lông ngắn há to mồm dùng đầu lưỡi l**m l**m mũi, nhìn qua Đoàn Đoàn.Đoàn Đoàn nhìn xem Mèo Mập cả người ẩm ướt cạch cạch, không nói lời nào liền chạy đến phòng rửa tay cầm khăn mặt lại đây, sau đó bắt trước Tố Tâm lấy khăn mặt bao lấy mình khi tắm xong, Đoàn Đoàn cũng dùng khăn mặt bao lấy con mèo kia, đem nó ôm xuống khỏi bàn trà, ngồi xổm ở trên mặt thảm lau lông cho nó.