Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 1245: Vị Lệ Chi

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đường Tranh tiếp điện thoại xong đi vào, chỉ thấy Đoàn Đoàn đang lau lông cho con mèo ở trong phòng khách, anh ta liền đi vào nhà bếp...Thấy Lục Tân Nam đem bào ngư đi rửa, Tố Tâm khom người, tay ngâm ở trong bồn rửa rau, biểu lộ ung dung cực kỳ: “Tôi đã hỏi rõ rồi, Lão Phó đang trên đường trở về rồi!”Tố Tâm ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn gầy gò đều là ý cười: “Có thật không!”“Lão Phó đi một ngày một đêm, cũng không có xảy ra chuyện gì, người tôi nhờ cậy đi hỏi thăm tin tức chỉ nói là chuyện này không tiện sau, sau đó nói quanh co, nhưng không hiểu đột nhiên nhận được tin tức nói Lão Phó trở về rồi, liền nhanh chóng nói cho tôi biết, nói tôi muốn biết cái gì có thể trực tiếp hỏi Lão Phó!”“Vậy Kiến Văn cần bao lâu nữa mới trở về anh có hỏi không?” Ý cười ở khóe môi Tố Tâm không cầm được.“Ở trên đường, cũng sắp rồi!” Khoé môi cùng lông mày của Đường Tranh cũng đều là ý cười không che giấu được.Nghe được âm thanh đẩy cửa, Đường Tranh một mặt bất ngờ, sau đó nhanh chóng đi ra khỏi nhà bếp, vui mừng nói: “Sẽ không như thế nhanh!”Mới vừa ra cửa nhà, Đường Tranh chỉ thấy Vưu Nại Nại vào cửa, tay còn xách theo một bọc túi nylon lớn.Vưu Nại Nại giương mắt nhìn thấy Đường Tranh, cũng là một mặt sững sờ, cô đã cố ý loanh quanh rất lâu ở cửa hàng tiện lợi, chính là định không muốn làm phiền đến Lục Tân Nam cùng Đường Tranh, Vưu Nại Nại vốn tưởng rằng hai người kia nói chuyện xong sẽ rời đi, không nghĩ tới làm phiền lâu như vậy Đường Tranh còn ở lại.Trong tay Vưu Nại Nại còn nắm chặt một bình sữa chua không có đậy nắp, vừa nãy mua sữa chua xong Vưu Nại Nại đã đánh rơi cái nắp ở ven đường, mưa đang rơi nên cái nắp bị bẩn, Vưu Nại Nại cũng không nhặt lên mà cứ như vậy đem sữa chua giơ trở về.Đường Tranh đảo qua chiếc lọ đựng sữa chua, vẫn là vị Lệ Chi như cũ, Vưu Nại Nại thích nhất là vị này.Hầu kết củ Đường Tranh nhẹ nhàng trượt, tầm mắt rời khỏi chai sữa chua vị Lệ Chi chuyển hướng sang khuôn mặt trắng nõn của Vưu Nại Nại.Vị Lệ Chi...*******Vị Lệ Chi thì sao nhỉ? Còn nàng nào nhớ không ta 😂😂😂😂😂😂Trong ngày mai đủ 119k phiếu chúng ta lại đón bão 20 chương nha, trong ngày mai thôi nha. Love you 😘😘😘😘😘😘😘

Đường Tranh tiếp điện thoại xong đi vào, chỉ thấy Đoàn Đoàn đang lau lông cho con mèo ở trong phòng khách, anh ta liền đi vào nhà bếp...

Thấy Lục Tân Nam đem bào ngư đi rửa, Tố Tâm khom người, tay ngâm ở trong bồn rửa rau, biểu lộ ung dung cực kỳ: “Tôi đã hỏi rõ rồi, Lão Phó đang trên đường trở về rồi!”

Tố Tâm ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn gầy gò đều là ý cười: “Có thật không!”

“Lão Phó đi một ngày một đêm, cũng không có xảy ra chuyện gì, người tôi nhờ cậy đi hỏi thăm tin tức chỉ nói là chuyện này không tiện sau, sau đó nói quanh co, nhưng không hiểu đột nhiên nhận được tin tức nói Lão Phó trở về rồi, liền nhanh chóng nói cho tôi biết, nói tôi muốn biết cái gì có thể trực tiếp hỏi Lão Phó!”

“Vậy Kiến Văn cần bao lâu nữa mới trở về anh có hỏi không?” Ý cười ở khóe môi Tố Tâm không cầm được.

“Ở trên đường, cũng sắp rồi!” Khoé môi cùng lông mày của Đường Tranh cũng đều là ý cười không che giấu được.

Nghe được âm thanh đẩy cửa, Đường Tranh một mặt bất ngờ, sau đó nhanh chóng đi ra khỏi nhà bếp, vui mừng nói: “Sẽ không như thế nhanh!”

Mới vừa ra cửa nhà, Đường Tranh chỉ thấy Vưu Nại Nại vào cửa, tay còn xách theo một bọc túi nylon lớn.

Vưu Nại Nại giương mắt nhìn thấy Đường Tranh, cũng là một mặt sững sờ, cô đã cố ý loanh quanh rất lâu ở cửa hàng tiện lợi, chính là định không muốn làm phiền đến Lục Tân Nam cùng Đường Tranh, Vưu Nại Nại vốn tưởng rằng hai người kia nói chuyện xong sẽ rời đi, không nghĩ tới làm phiền lâu như vậy Đường Tranh còn ở lại.

Trong tay Vưu Nại Nại còn nắm chặt một bình sữa chua không có đậy nắp, vừa nãy mua sữa chua xong Vưu Nại Nại đã đánh rơi cái nắp ở ven đường, mưa đang rơi nên cái nắp bị bẩn, Vưu Nại Nại cũng không nhặt lên mà cứ như vậy đem sữa chua giơ trở về.

Đường Tranh đảo qua chiếc lọ đựng sữa chua, vẫn là vị Lệ Chi như cũ, Vưu Nại Nại thích nhất là vị này.

Hầu kết củ Đường Tranh nhẹ nhàng trượt, tầm mắt rời khỏi chai sữa chua vị Lệ Chi chuyển hướng sang khuôn mặt trắng nõn của Vưu Nại Nại.

Vị Lệ Chi...

*******

Vị Lệ Chi thì sao nhỉ? Còn nàng nào nhớ không ta 😂😂😂😂😂😂

Trong ngày mai đủ 119k phiếu chúng ta lại đón bão 20 chương nha, trong ngày mai thôi nha. Love you 😘😘😘😘😘😘😘

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đường Tranh tiếp điện thoại xong đi vào, chỉ thấy Đoàn Đoàn đang lau lông cho con mèo ở trong phòng khách, anh ta liền đi vào nhà bếp...Thấy Lục Tân Nam đem bào ngư đi rửa, Tố Tâm khom người, tay ngâm ở trong bồn rửa rau, biểu lộ ung dung cực kỳ: “Tôi đã hỏi rõ rồi, Lão Phó đang trên đường trở về rồi!”Tố Tâm ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn gầy gò đều là ý cười: “Có thật không!”“Lão Phó đi một ngày một đêm, cũng không có xảy ra chuyện gì, người tôi nhờ cậy đi hỏi thăm tin tức chỉ nói là chuyện này không tiện sau, sau đó nói quanh co, nhưng không hiểu đột nhiên nhận được tin tức nói Lão Phó trở về rồi, liền nhanh chóng nói cho tôi biết, nói tôi muốn biết cái gì có thể trực tiếp hỏi Lão Phó!”“Vậy Kiến Văn cần bao lâu nữa mới trở về anh có hỏi không?” Ý cười ở khóe môi Tố Tâm không cầm được.“Ở trên đường, cũng sắp rồi!” Khoé môi cùng lông mày của Đường Tranh cũng đều là ý cười không che giấu được.Nghe được âm thanh đẩy cửa, Đường Tranh một mặt bất ngờ, sau đó nhanh chóng đi ra khỏi nhà bếp, vui mừng nói: “Sẽ không như thế nhanh!”Mới vừa ra cửa nhà, Đường Tranh chỉ thấy Vưu Nại Nại vào cửa, tay còn xách theo một bọc túi nylon lớn.Vưu Nại Nại giương mắt nhìn thấy Đường Tranh, cũng là một mặt sững sờ, cô đã cố ý loanh quanh rất lâu ở cửa hàng tiện lợi, chính là định không muốn làm phiền đến Lục Tân Nam cùng Đường Tranh, Vưu Nại Nại vốn tưởng rằng hai người kia nói chuyện xong sẽ rời đi, không nghĩ tới làm phiền lâu như vậy Đường Tranh còn ở lại.Trong tay Vưu Nại Nại còn nắm chặt một bình sữa chua không có đậy nắp, vừa nãy mua sữa chua xong Vưu Nại Nại đã đánh rơi cái nắp ở ven đường, mưa đang rơi nên cái nắp bị bẩn, Vưu Nại Nại cũng không nhặt lên mà cứ như vậy đem sữa chua giơ trở về.Đường Tranh đảo qua chiếc lọ đựng sữa chua, vẫn là vị Lệ Chi như cũ, Vưu Nại Nại thích nhất là vị này.Hầu kết củ Đường Tranh nhẹ nhàng trượt, tầm mắt rời khỏi chai sữa chua vị Lệ Chi chuyển hướng sang khuôn mặt trắng nõn của Vưu Nại Nại.Vị Lệ Chi...*******Vị Lệ Chi thì sao nhỉ? Còn nàng nào nhớ không ta 😂😂😂😂😂😂Trong ngày mai đủ 119k phiếu chúng ta lại đón bão 20 chương nha, trong ngày mai thôi nha. Love you 😘😘😘😘😘😘😘

Chương 1245: Vị Lệ Chi