– HSN = Hoa Sơn Nữ, Hoa Sơn Nữ là cách gọi mỹ miều, lịch sự của … Hội Sắc Nữ. – Vì đây là một bộ truyện rất hay nhưng cũng rất dài, nên các thành viên của khu văn học kites đã quyết định sẽ cùng nhau edit bộ truyện này. Có người có kinh nghiệm edit, có người chưa, nhưng đều có một điểm chung đó là yêu truyện và thích chia sẻ. Có thể bản edit của chúng mình không hay, nhưng đó cũng là công sức và sự đam mê của mọi người. Vậy nên, mong được mọi người ủng hộ, động viên và góp ý. – Nữ chính là 1 người rất kiên cường, không bao giờ chấp nhận số phận. Ngay từ bé đã rất toan tính và có chủ kiến riêng của mình. Rất thông minh, rất tỉnh táo và cũng rất mạnh mẽ. – Nam chính: anh này không biết dùng từ gì để diễn tả, 1 trong những soái ca cổ đại đáng ngưỡng mộ. Thông minh và thâm sâu vô cùng, thêm chút bí hiểm nữa, à bá đạo nữa chứ, nhưng làm nũng cũng iu không chịu được >”
Quyển 1 - Chương 89: Đối với nàng, ta vô cùng căm hận (II)
Từ Thứ Nữ Đến Hoàng Hậu: Phi Tử Bất ThiệnTác giả: Hoại Phi Vãn Vãn, Hoại Phi Vãn VãnTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng– HSN = Hoa Sơn Nữ, Hoa Sơn Nữ là cách gọi mỹ miều, lịch sự của … Hội Sắc Nữ. – Vì đây là một bộ truyện rất hay nhưng cũng rất dài, nên các thành viên của khu văn học kites đã quyết định sẽ cùng nhau edit bộ truyện này. Có người có kinh nghiệm edit, có người chưa, nhưng đều có một điểm chung đó là yêu truyện và thích chia sẻ. Có thể bản edit của chúng mình không hay, nhưng đó cũng là công sức và sự đam mê của mọi người. Vậy nên, mong được mọi người ủng hộ, động viên và góp ý. – Nữ chính là 1 người rất kiên cường, không bao giờ chấp nhận số phận. Ngay từ bé đã rất toan tính và có chủ kiến riêng của mình. Rất thông minh, rất tỉnh táo và cũng rất mạnh mẽ. – Nam chính: anh này không biết dùng từ gì để diễn tả, 1 trong những soái ca cổ đại đáng ngưỡng mộ. Thông minh và thâm sâu vô cùng, thêm chút bí hiểm nữa, à bá đạo nữa chứ, nhưng làm nũng cũng iu không chịu được >” Edit: Moon_flowerBeta: Kim NCTa lạnh lùng nói: “Sao, muốn đi tố cáo à? Bản cung cố ý hất đổ đấy!”Nàng ta ngây ngẩn cả người, một lúc sau, một lần nữa để hộp đựng lên bàn, quay người nói: “Chẳng qua là sơ ý đánh đổ hộp điểm tâm thôi, không sao, thần thiếp làm lại là được.”“Tang Thiên Lục!” Ta nhịn không được gào lên, tức đến mức run rẩy cả người. Nàng ta ra vẻ nhân từ, ra vẻ độ lượng, ta lại…Nàng ta không nhìn ta, cũng không để ý tới sự phẫn nộ của ta, chỉ lạnh nhạt nói: “Nương nương đợi thêm lát nữa, thần thiếp làm lại phần khác, xong ngay đây.”Hai tay nắm chặt lại, vì sao, nàng ta có thể không gợn sóng cũng không hề sợ hãi!Đến tận lúc ra khỏi Ngự thiện phòng, ta không nói với nàng ta một câu nào nữa. Không hiểu sao, ta đột nhiên kích động, muốn tiến lên cho nàng ta vài cái bạt tai. Nàng ta đối xử với Thiên Phi như thế, thật sự đáng sao?Nay Thiên Phi mang long thai, mà nàng ta, vẫn chưa được sủng ái. Lẽ nào nàng ta thật sự, không ghen tị chút nào sao?Chẳng lẽ, như thế mới là tỷ muội?Lắc mạnh đầu, rốt cuộc ta nghĩ vớ vẩn gì thế?Trở về Huyễn Nhiên các, từ xa nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Phương Hàm, không hiểu sao, trong lòng bỗng chốc không còn rối loạn nữa.Đi vào, mới biết Thái hậu cũng đến. Trên mặt bà tràn ngập niềm vui, Hạ Hầu Tử Khâm chưa có con nối dõi, tin Thiên Phi có thai được cho là tin vô cùng tốt lành. Chẳng trách Thái hậu đến nhanh thế.“Thái hậu vạn phúc!”Ta và Thiên Lục cùng cúi người hành lễ với bà.Thái hậu không nhìn chúng ta, chỉ nhẹ gật đầu, quay về phía Hạ Hầu Tử Khâm nói: “Sau này Phi tiểu viện cần phải dưỡng thai cho tốt, Huyễn Nhiên các này nhỏ quá, vả lại cảnh trí cũng không đẹp, Hoàng thượng tính sao?”Hắn cười gật đầu: “Mẫu hậu nói phải, vừa rồi trẫm cũng đang nghĩ về việc này. Trẫm muốn tiến phong Phi nhi thành thuận nghi, còn về nơi ở, không bằng tùy ý mẫu hậu chọn đi.”Từ tiểu viện ngũ phẩm tiến phong lên thuận nghi tứ phẩm, như thế đã là vượt cấp, trên mặt Thiên Phi nhuốm nụ cười rạng rỡ, đang định tạ ơn, chợt nghe Thái hậu nói: “Thực ra ai gia thấy Hoàng thượng nên sắc phong nàng làm phi, Hoàng thượng lên ngôi ba năm chưa có con nối dõi, nay có đại hỉ lớn như vậy, phong phi cũng không quá đáng!”
Edit: Moon_flower
Beta: Kim NC
Ta lạnh lùng nói: “Sao, muốn đi tố cáo à? Bản cung cố ý hất đổ đấy!”
Nàng ta ngây ngẩn cả người, một lúc sau, một lần nữa để hộp đựng lên bàn, quay người nói: “Chẳng qua là sơ ý đánh đổ hộp điểm tâm thôi, không sao, thần thiếp làm lại là được.”
“Tang Thiên Lục!” Ta nhịn không được gào lên, tức đến mức run rẩy cả người. Nàng ta ra vẻ nhân từ, ra vẻ độ lượng, ta lại…
Nàng ta không nhìn ta, cũng không để ý tới sự phẫn nộ của ta, chỉ lạnh nhạt nói: “Nương nương đợi thêm lát nữa, thần thiếp làm lại phần khác, xong ngay đây.”
Hai tay nắm chặt lại, vì sao, nàng ta có thể không gợn sóng cũng không hề sợ hãi!
Đến tận lúc ra khỏi Ngự thiện phòng, ta không nói với nàng ta một câu nào nữa. Không hiểu sao, ta đột nhiên kích động, muốn tiến lên cho nàng ta vài cái bạt tai. Nàng ta đối xử với Thiên Phi như thế, thật sự đáng sao?
Nay Thiên Phi mang long thai, mà nàng ta, vẫn chưa được sủng ái. Lẽ nào nàng ta thật sự, không ghen tị chút nào sao?
Chẳng lẽ, như thế mới là tỷ muội?
Lắc mạnh đầu, rốt cuộc ta nghĩ vớ vẩn gì thế?
Trở về Huyễn Nhiên các, từ xa nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Phương Hàm, không hiểu sao, trong lòng bỗng chốc không còn rối loạn nữa.
Đi vào, mới biết Thái hậu cũng đến. Trên mặt bà tràn ngập niềm vui, Hạ Hầu Tử Khâm chưa có con nối dõi, tin Thiên Phi có thai được cho là tin vô cùng tốt lành. Chẳng trách Thái hậu đến nhanh thế.
“Thái hậu vạn phúc!”
Ta và Thiên Lục cùng cúi người hành lễ với bà.
Thái hậu không nhìn chúng ta, chỉ nhẹ gật đầu, quay về phía Hạ Hầu Tử Khâm nói: “Sau này Phi tiểu viện cần phải dưỡng thai cho tốt, Huyễn Nhiên các này nhỏ quá, vả lại cảnh trí cũng không đẹp, Hoàng thượng tính sao?”
Hắn cười gật đầu: “Mẫu hậu nói phải, vừa rồi trẫm cũng đang nghĩ về việc này. Trẫm muốn tiến phong Phi nhi thành thuận nghi, còn về nơi ở, không bằng tùy ý mẫu hậu chọn đi.”
Từ tiểu viện ngũ phẩm tiến phong lên thuận nghi tứ phẩm, như thế đã là vượt cấp, trên mặt Thiên Phi nhuốm nụ cười rạng rỡ, đang định tạ ơn, chợt nghe Thái hậu nói: “Thực ra ai gia thấy Hoàng thượng nên sắc phong nàng làm phi, Hoàng thượng lên ngôi ba năm chưa có con nối dõi, nay có đại hỉ lớn như vậy, phong phi cũng không quá đáng!”
Từ Thứ Nữ Đến Hoàng Hậu: Phi Tử Bất ThiệnTác giả: Hoại Phi Vãn Vãn, Hoại Phi Vãn VãnTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng– HSN = Hoa Sơn Nữ, Hoa Sơn Nữ là cách gọi mỹ miều, lịch sự của … Hội Sắc Nữ. – Vì đây là một bộ truyện rất hay nhưng cũng rất dài, nên các thành viên của khu văn học kites đã quyết định sẽ cùng nhau edit bộ truyện này. Có người có kinh nghiệm edit, có người chưa, nhưng đều có một điểm chung đó là yêu truyện và thích chia sẻ. Có thể bản edit của chúng mình không hay, nhưng đó cũng là công sức và sự đam mê của mọi người. Vậy nên, mong được mọi người ủng hộ, động viên và góp ý. – Nữ chính là 1 người rất kiên cường, không bao giờ chấp nhận số phận. Ngay từ bé đã rất toan tính và có chủ kiến riêng của mình. Rất thông minh, rất tỉnh táo và cũng rất mạnh mẽ. – Nam chính: anh này không biết dùng từ gì để diễn tả, 1 trong những soái ca cổ đại đáng ngưỡng mộ. Thông minh và thâm sâu vô cùng, thêm chút bí hiểm nữa, à bá đạo nữa chứ, nhưng làm nũng cũng iu không chịu được >” Edit: Moon_flowerBeta: Kim NCTa lạnh lùng nói: “Sao, muốn đi tố cáo à? Bản cung cố ý hất đổ đấy!”Nàng ta ngây ngẩn cả người, một lúc sau, một lần nữa để hộp đựng lên bàn, quay người nói: “Chẳng qua là sơ ý đánh đổ hộp điểm tâm thôi, không sao, thần thiếp làm lại là được.”“Tang Thiên Lục!” Ta nhịn không được gào lên, tức đến mức run rẩy cả người. Nàng ta ra vẻ nhân từ, ra vẻ độ lượng, ta lại…Nàng ta không nhìn ta, cũng không để ý tới sự phẫn nộ của ta, chỉ lạnh nhạt nói: “Nương nương đợi thêm lát nữa, thần thiếp làm lại phần khác, xong ngay đây.”Hai tay nắm chặt lại, vì sao, nàng ta có thể không gợn sóng cũng không hề sợ hãi!Đến tận lúc ra khỏi Ngự thiện phòng, ta không nói với nàng ta một câu nào nữa. Không hiểu sao, ta đột nhiên kích động, muốn tiến lên cho nàng ta vài cái bạt tai. Nàng ta đối xử với Thiên Phi như thế, thật sự đáng sao?Nay Thiên Phi mang long thai, mà nàng ta, vẫn chưa được sủng ái. Lẽ nào nàng ta thật sự, không ghen tị chút nào sao?Chẳng lẽ, như thế mới là tỷ muội?Lắc mạnh đầu, rốt cuộc ta nghĩ vớ vẩn gì thế?Trở về Huyễn Nhiên các, từ xa nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Phương Hàm, không hiểu sao, trong lòng bỗng chốc không còn rối loạn nữa.Đi vào, mới biết Thái hậu cũng đến. Trên mặt bà tràn ngập niềm vui, Hạ Hầu Tử Khâm chưa có con nối dõi, tin Thiên Phi có thai được cho là tin vô cùng tốt lành. Chẳng trách Thái hậu đến nhanh thế.“Thái hậu vạn phúc!”Ta và Thiên Lục cùng cúi người hành lễ với bà.Thái hậu không nhìn chúng ta, chỉ nhẹ gật đầu, quay về phía Hạ Hầu Tử Khâm nói: “Sau này Phi tiểu viện cần phải dưỡng thai cho tốt, Huyễn Nhiên các này nhỏ quá, vả lại cảnh trí cũng không đẹp, Hoàng thượng tính sao?”Hắn cười gật đầu: “Mẫu hậu nói phải, vừa rồi trẫm cũng đang nghĩ về việc này. Trẫm muốn tiến phong Phi nhi thành thuận nghi, còn về nơi ở, không bằng tùy ý mẫu hậu chọn đi.”Từ tiểu viện ngũ phẩm tiến phong lên thuận nghi tứ phẩm, như thế đã là vượt cấp, trên mặt Thiên Phi nhuốm nụ cười rạng rỡ, đang định tạ ơn, chợt nghe Thái hậu nói: “Thực ra ai gia thấy Hoàng thượng nên sắc phong nàng làm phi, Hoàng thượng lên ngôi ba năm chưa có con nối dõi, nay có đại hỉ lớn như vậy, phong phi cũng không quá đáng!”