Tháng chạp năm Càn Ninh thứ sáu, tại kinh đô Thịnh Kinh của Bắc Hán triều.
Quá nửa đêm.
Trời không trăng. Gió lớn.
Năm mười hai tuổi, ta trèo lên tường bao, ném cục đá to vào người đi bên ngoài, sau đó nhanh chóng trốn mất, che miệng cười xấu xa.
Hoại Phi Vãn Vãn, Hoại Phi Vãn Vãn, Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên Không
Edit: Subo
Thục Nguyên, tháng chạp năm mười ba.
Tây Lương, hoàng thành Dĩnh Kinh.
– HSN = Hoa Sơn Nữ, Hoa Sơn Nữ là cách gọi mỹ miều, lịch sự của … Hội Sắc Nữ.
Chân trời xa xa, hai con tuấn mã băng băng qua rừng cây tươi tốt, ánh mặt trời chói chang chiếu rọi qua khe lá.
"Giá."
Đêm nay, rốt cuộc cũng mưa.
Mưa từ mái hiên xuôi dòng chảy xuống phát ra tiếng vang khiến lòng người hoảng loạn.
Sau chuyện lần đó, Hinh Hòa Cung đã lâu không nghe thấy động tĩnh lớn như vậy. Cung điện rộng lớn, ra ra vào vào chỉ có một người. Đó là cung nữ bên cạnh ta, A Man.