– HSN = Hoa Sơn Nữ, Hoa Sơn Nữ là cách gọi mỹ miều, lịch sự của … Hội Sắc Nữ. – Vì đây là một bộ truyện rất hay nhưng cũng rất dài, nên các thành viên của khu văn học kites đã quyết định sẽ cùng nhau edit bộ truyện này. Có người có kinh nghiệm edit, có người chưa, nhưng đều có một điểm chung đó là yêu truyện và thích chia sẻ. Có thể bản edit của chúng mình không hay, nhưng đó cũng là công sức và sự đam mê của mọi người. Vậy nên, mong được mọi người ủng hộ, động viên và góp ý. – Nữ chính là 1 người rất kiên cường, không bao giờ chấp nhận số phận. Ngay từ bé đã rất toan tính và có chủ kiến riêng của mình. Rất thông minh, rất tỉnh táo và cũng rất mạnh mẽ. – Nam chính: anh này không biết dùng từ gì để diễn tả, 1 trong những soái ca cổ đại đáng ngưỡng mộ. Thông minh và thâm sâu vô cùng, thêm chút bí hiểm nữa, à bá đạo nữa chứ, nhưng làm nũng cũng iu không chịu được >”
Quyển 1 - Chương 100: Bị hắn bắt gặp
Từ Thứ Nữ Đến Hoàng Hậu: Phi Tử Bất ThiệnTác giả: Hoại Phi Vãn Vãn, Hoại Phi Vãn VãnTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng– HSN = Hoa Sơn Nữ, Hoa Sơn Nữ là cách gọi mỹ miều, lịch sự của … Hội Sắc Nữ. – Vì đây là một bộ truyện rất hay nhưng cũng rất dài, nên các thành viên của khu văn học kites đã quyết định sẽ cùng nhau edit bộ truyện này. Có người có kinh nghiệm edit, có người chưa, nhưng đều có một điểm chung đó là yêu truyện và thích chia sẻ. Có thể bản edit của chúng mình không hay, nhưng đó cũng là công sức và sự đam mê của mọi người. Vậy nên, mong được mọi người ủng hộ, động viên và góp ý. – Nữ chính là 1 người rất kiên cường, không bao giờ chấp nhận số phận. Ngay từ bé đã rất toan tính và có chủ kiến riêng của mình. Rất thông minh, rất tỉnh táo và cũng rất mạnh mẽ. – Nam chính: anh này không biết dùng từ gì để diễn tả, 1 trong những soái ca cổ đại đáng ngưỡng mộ. Thông minh và thâm sâu vô cùng, thêm chút bí hiểm nữa, à bá đạo nữa chứ, nhưng làm nũng cũng iu không chịu được >” Edit: Ong MDBeta: Như BìnhTa hừ khẽ một tiếng, khinh thường nói: “Ngươi đúng là một người có lương tâm, chỉ tiếc chủ tử của ngươi, bà ta không tim không phổi.” Nếu không như vậy, vì sao lại rơi vào kết cục này, bảo Hạ Hầu Tử Khâm làm sao không hận bà ta được chứ?“Nương nương!” Nàng ta ngạc nhiên ngước mắt nhìn ta, khuôn mặt trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy.Ta không hề nhìn lại nàng ta, cất bước rời đi.Vãn Lương và Triêu Thần vội vàng đuổi theo, ta nghe Vãn Lương nhỏ giọng nói: “Nương nương, người thực sự cho rằng Tiểu Đào bị Thẩm tiệp dư lợi dụng, nàng ta đơn thuần chỉ là vì Dụ thái phi sao?”Ta mím môi cười không trả lời. Nếu Tiểu Đào là người của Diêu thục nghi, lúc này e rằng sẽ không còn là người hầu ở Vĩnh Thọ cung nữa. Lợi dụng Dụ thái phi gây xích mích quan hệ giữa ta, Thái hậu và Hoàng thượng, bất luận thành công hay không thì hiện tại Dụ thái phi chỉ là quân cờ bị vứt bỏ, không cần phải lãng phí đem tâm phúc của mình đặt ở một nơi như thế.Ta không nói lời nào, Vãn Lương cũng không phản đối, một lát sau mới nói: “Nương nương không đụng đến nàng ta cũng tốt, tránh cho một số người cố tình rêu rao, thổi phồng làm lớn chuyện.”Ta nhìn nàng đầy tán thưởng, Vãn Lương làm việc quả thực rất chín chắn.Đi được vài bước, Triêu Thần đang đứng bên cạnh đột nhiên kêu “Ôi” một tiếng, ta quay đầu lại nhìn nàng, thấy ánh mắt Triêu Thần nhìn thẳng về phía trước, ta không kìm được nhìn theo tầm mắt đó.Một bóng người cao ngạo, toàn thân phủ một màu vàng sáng đứng cách đó không xa, hắn đứng chắp tay, con ngươi đen thẫm đang nhìn ta chằm chằm, đôi môi đẹp mím chặt, trên mặt nhìn không ra là vui hay là giận.Bên cạnh hắn là Lý công công với vẻ mặt hậm hực.Ta chỉ cảm thấy lòng mình bỗng nhiên nặng trĩu, hắn đứng đó được bao lâu rồi?Có nhìn thấy ta với Tiểu Đào nói chuyện hay không?
Edit: Ong MD
Beta: Như Bình
Ta hừ khẽ một tiếng, khinh thường nói: “Ngươi đúng là một người có lương tâm, chỉ tiếc chủ tử của ngươi, bà ta không tim không phổi.” Nếu không như vậy, vì sao lại rơi vào kết cục này, bảo Hạ Hầu Tử Khâm làm sao không hận bà ta được chứ?
“Nương nương!” Nàng ta ngạc nhiên ngước mắt nhìn ta, khuôn mặt trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy.
Ta không hề nhìn lại nàng ta, cất bước rời đi.
Vãn Lương và Triêu Thần vội vàng đuổi theo, ta nghe Vãn Lương nhỏ giọng nói: “Nương nương, người thực sự cho rằng Tiểu Đào bị Thẩm tiệp dư lợi dụng, nàng ta đơn thuần chỉ là vì Dụ thái phi sao?”
Ta mím môi cười không trả lời. Nếu Tiểu Đào là người của Diêu thục nghi, lúc này e rằng sẽ không còn là người hầu ở Vĩnh Thọ cung nữa. Lợi dụng Dụ thái phi gây xích mích quan hệ giữa ta, Thái hậu và Hoàng thượng, bất luận thành công hay không thì hiện tại Dụ thái phi chỉ là quân cờ bị vứt bỏ, không cần phải lãng phí đem tâm phúc của mình đặt ở một nơi như thế.
Ta không nói lời nào, Vãn Lương cũng không phản đối, một lát sau mới nói: “Nương nương không đụng đến nàng ta cũng tốt, tránh cho một số người cố tình rêu rao, thổi phồng làm lớn chuyện.”
Ta nhìn nàng đầy tán thưởng, Vãn Lương làm việc quả thực rất chín chắn.
Đi được vài bước, Triêu Thần đang đứng bên cạnh đột nhiên kêu “Ôi” một tiếng, ta quay đầu lại nhìn nàng, thấy ánh mắt Triêu Thần nhìn thẳng về phía trước, ta không kìm được nhìn theo tầm mắt đó.
Một bóng người cao ngạo, toàn thân phủ một màu vàng sáng đứng cách đó không xa, hắn đứng chắp tay, con ngươi đen thẫm đang nhìn ta chằm chằm, đôi môi đẹp mím chặt, trên mặt nhìn không ra là vui hay là giận.
Bên cạnh hắn là Lý công công với vẻ mặt hậm hực.
Ta chỉ cảm thấy lòng mình bỗng nhiên nặng trĩu, hắn đứng đó được bao lâu rồi?
Có nhìn thấy ta với Tiểu Đào nói chuyện hay không?
Từ Thứ Nữ Đến Hoàng Hậu: Phi Tử Bất ThiệnTác giả: Hoại Phi Vãn Vãn, Hoại Phi Vãn VãnTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng– HSN = Hoa Sơn Nữ, Hoa Sơn Nữ là cách gọi mỹ miều, lịch sự của … Hội Sắc Nữ. – Vì đây là một bộ truyện rất hay nhưng cũng rất dài, nên các thành viên của khu văn học kites đã quyết định sẽ cùng nhau edit bộ truyện này. Có người có kinh nghiệm edit, có người chưa, nhưng đều có một điểm chung đó là yêu truyện và thích chia sẻ. Có thể bản edit của chúng mình không hay, nhưng đó cũng là công sức và sự đam mê của mọi người. Vậy nên, mong được mọi người ủng hộ, động viên và góp ý. – Nữ chính là 1 người rất kiên cường, không bao giờ chấp nhận số phận. Ngay từ bé đã rất toan tính và có chủ kiến riêng của mình. Rất thông minh, rất tỉnh táo và cũng rất mạnh mẽ. – Nam chính: anh này không biết dùng từ gì để diễn tả, 1 trong những soái ca cổ đại đáng ngưỡng mộ. Thông minh và thâm sâu vô cùng, thêm chút bí hiểm nữa, à bá đạo nữa chứ, nhưng làm nũng cũng iu không chịu được >” Edit: Ong MDBeta: Như BìnhTa hừ khẽ một tiếng, khinh thường nói: “Ngươi đúng là một người có lương tâm, chỉ tiếc chủ tử của ngươi, bà ta không tim không phổi.” Nếu không như vậy, vì sao lại rơi vào kết cục này, bảo Hạ Hầu Tử Khâm làm sao không hận bà ta được chứ?“Nương nương!” Nàng ta ngạc nhiên ngước mắt nhìn ta, khuôn mặt trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy.Ta không hề nhìn lại nàng ta, cất bước rời đi.Vãn Lương và Triêu Thần vội vàng đuổi theo, ta nghe Vãn Lương nhỏ giọng nói: “Nương nương, người thực sự cho rằng Tiểu Đào bị Thẩm tiệp dư lợi dụng, nàng ta đơn thuần chỉ là vì Dụ thái phi sao?”Ta mím môi cười không trả lời. Nếu Tiểu Đào là người của Diêu thục nghi, lúc này e rằng sẽ không còn là người hầu ở Vĩnh Thọ cung nữa. Lợi dụng Dụ thái phi gây xích mích quan hệ giữa ta, Thái hậu và Hoàng thượng, bất luận thành công hay không thì hiện tại Dụ thái phi chỉ là quân cờ bị vứt bỏ, không cần phải lãng phí đem tâm phúc của mình đặt ở một nơi như thế.Ta không nói lời nào, Vãn Lương cũng không phản đối, một lát sau mới nói: “Nương nương không đụng đến nàng ta cũng tốt, tránh cho một số người cố tình rêu rao, thổi phồng làm lớn chuyện.”Ta nhìn nàng đầy tán thưởng, Vãn Lương làm việc quả thực rất chín chắn.Đi được vài bước, Triêu Thần đang đứng bên cạnh đột nhiên kêu “Ôi” một tiếng, ta quay đầu lại nhìn nàng, thấy ánh mắt Triêu Thần nhìn thẳng về phía trước, ta không kìm được nhìn theo tầm mắt đó.Một bóng người cao ngạo, toàn thân phủ một màu vàng sáng đứng cách đó không xa, hắn đứng chắp tay, con ngươi đen thẫm đang nhìn ta chằm chằm, đôi môi đẹp mím chặt, trên mặt nhìn không ra là vui hay là giận.Bên cạnh hắn là Lý công công với vẻ mặt hậm hực.Ta chỉ cảm thấy lòng mình bỗng nhiên nặng trĩu, hắn đứng đó được bao lâu rồi?Có nhìn thấy ta với Tiểu Đào nói chuyện hay không?