Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 222

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Em k điên, đối với sắc lang như anh, k có cách khác!”Hạ Băng Khuynh nói xong lượm khăn tay che cơ thể chạy ra ngoài, còn bị anh bắt đc thì thật sự chạy k thoátMộ Nguyệt Sâm đến bên gương nhìn, trên đó có dấu răng rõ ràngBàn ăn sáng, Mộ Cẩm Đình và Hạ Vân Khuynh hôm nay đến bàn ăn sớm hơn họ“Chị, anh rể” Hạ Băng Khuynh cười chào họ, đến chỗ bên chị ngồi, kéo ghế ra ngoài, cố ý nhìn chị 1 cái, thấy chị k có biểu hiện k vuiThật sự chấp nhận rồi?Đối diện, Mộ Nguyệt Sâm ngồi bên Mộ Cẩm ĐìnhQuản gia kêu người đem đồ ăn cho họÁnh sáng ngoài cửa vừa hay xuyên qua cửa kính, rọi sáng cả phòng ăn là 1 căn phòng ấmHạ Băng Khuynh hôm nay rất thèm ăn, 1 khay đồ ăn phong phú trên bàn k lâu sau đã bị ăn hết hơn nửa, đến rau bình thường k thích ăn cũng ăn k ítĐều nói người nếu gặp chuyện vui thì tinh thần sảng khoái, thật sự ăn cũng tốt hơnMộ Nguyệt Sâm nhìn cô bằng ánh mắt toàn là sự dịu dàng, sự dịu dàng chỉ dành cho duy nhất 1 ngườiMộ Cẩm Đình thu ánh nhìn của em trai vào trong mắt, trên mặt hiện ý cườiHạ Vân Khuynh bình thường phản đối họ rất lợi hại nay ở bên đó chỉ lo ăn, ngoài ý muốn k hề nói gì, cũng k làm gì, ánh mắt cả quá trình k giao lưu với bất cứ ai“Ài, Nguyệt Sâm tai của em---” Mộ Cẩm Đình thấy tai Mộ Nguyệt Sâm đỏ lên, thân là bác sĩ ngoại khoa, đối với biểu hiện cơ thể rất nhạy bén, hơn nữa em trai còn ở gần anh như vậyAnh đến gần, coi kĩHạ Băng Khuynh nghĩ đc gì đó, nước ép trong miệng chút nữa phun raAnh rể sẽ k nhìn ra gì chứ!Mộ Nguyệt Sâm ngược lại rất thản nhiên, hoàn toàn k sợ bị nhìn thấu hay đoán trúng, như cũ bình thản cắt đồ ăn trong khay“Trên đó hình nhưu---” Mộ Cẩm Đình nhìn ra rồi, vừa muốn mở miệng, lại dừng lại, mắt nhìn về phía Hạ Băng Khuynh 1 cái, nói đại cái khác: “Hình như bị nứt da (do mùa lạnh)”Nứt da?!Hạ Băng Khuynh rất muốn cười chẩn đoán này của ảnh rể“Mắt nhìn của anh hai thật tốt” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt liếc anh 1 cáiMộ Cẩm Đình cười với anh, vỗ vai anh, trong lời có lời: “K sai, ánh nhìn của anh hai luôn rất tốt”Bên ngoài, Mộ Nguyệt Bạch đi vào, anh mặc bình dị, 1 cái áo len rộng màu gạo, tay cầm 1 cái laptop, vừa đi vừa nhìnĐi vào trong, tùy ý tìm 1 chỗ, kéo ghế ngồi xuống, mà chỗ này vừa đúng là chỗ kế bên Hạ Băng KhuynhMắt Mộ Nguyệt Sâm lập tức rét lạnh, anh như bật hệ thống làm lạnh của tủ lạnh vậyHạ Băng Khuynh k tự nhiên di chuyểnCô biết Mộ Nguyệt Sâm k thích Mộ Nguyệt Bạch đến gần cô, nhưng cô hết cách, nhà người ta, cũng k thể bắt người ta k đc ngồi

“Em k điên, đối với sắc lang như anh, k có cách khác!”

Hạ Băng Khuynh nói xong lượm khăn tay che cơ thể chạy ra ngoài, còn bị anh bắt đc thì thật sự chạy k thoát

Mộ Nguyệt Sâm đến bên gương nhìn, trên đó có dấu răng rõ ràng

Bàn ăn sáng, Mộ Cẩm Đình và Hạ Vân Khuynh hôm nay đến bàn ăn sớm hơn họ

“Chị, anh rể” Hạ Băng Khuynh cười chào họ, đến chỗ bên chị ngồi, kéo ghế ra ngoài, cố ý nhìn chị 1 cái, thấy chị k có biểu hiện k vui

Thật sự chấp nhận rồi?

Đối diện, Mộ Nguyệt Sâm ngồi bên Mộ Cẩm Đình

Quản gia kêu người đem đồ ăn cho họ

Ánh sáng ngoài cửa vừa hay xuyên qua cửa kính, rọi sáng cả phòng ăn là 1 căn phòng ấm

Hạ Băng Khuynh hôm nay rất thèm ăn, 1 khay đồ ăn phong phú trên bàn k lâu sau đã bị ăn hết hơn nửa, đến rau bình thường k thích ăn cũng ăn k ít

Đều nói người nếu gặp chuyện vui thì tinh thần sảng khoái, thật sự ăn cũng tốt hơn

Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô bằng ánh mắt toàn là sự dịu dàng, sự dịu dàng chỉ dành cho duy nhất 1 người

Mộ Cẩm Đình thu ánh nhìn của em trai vào trong mắt, trên mặt hiện ý cười

Hạ Vân Khuynh bình thường phản đối họ rất lợi hại nay ở bên đó chỉ lo ăn, ngoài ý muốn k hề nói gì, cũng k làm gì, ánh mắt cả quá trình k giao lưu với bất cứ ai

“Ài, Nguyệt Sâm tai của em---” Mộ Cẩm Đình thấy tai Mộ Nguyệt Sâm đỏ lên, thân là bác sĩ ngoại khoa, đối với biểu hiện cơ thể rất nhạy bén, hơn nữa em trai còn ở gần anh như vậy

Anh đến gần, coi kĩ

Hạ Băng Khuynh nghĩ đc gì đó, nước ép trong miệng chút nữa phun ra

Anh rể sẽ k nhìn ra gì chứ!

Mộ Nguyệt Sâm ngược lại rất thản nhiên, hoàn toàn k sợ bị nhìn thấu hay đoán trúng, như cũ bình thản cắt đồ ăn trong khay

“Trên đó hình nhưu---” Mộ Cẩm Đình nhìn ra rồi, vừa muốn mở miệng, lại dừng lại, mắt nhìn về phía Hạ Băng Khuynh 1 cái, nói đại cái khác: “Hình như bị nứt da (do mùa lạnh)”

Nứt da?!

Hạ Băng Khuynh rất muốn cười chẩn đoán này của ảnh rể

“Mắt nhìn của anh hai thật tốt” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt liếc anh 1 cái

Mộ Cẩm Đình cười với anh, vỗ vai anh, trong lời có lời: “K sai, ánh nhìn của anh hai luôn rất tốt”

Bên ngoài, Mộ Nguyệt Bạch đi vào, anh mặc bình dị, 1 cái áo len rộng màu gạo, tay cầm 1 cái laptop, vừa đi vừa nhìn

Đi vào trong, tùy ý tìm 1 chỗ, kéo ghế ngồi xuống, mà chỗ này vừa đúng là chỗ kế bên Hạ Băng Khuynh

Mắt Mộ Nguyệt Sâm lập tức rét lạnh, anh như bật hệ thống làm lạnh của tủ lạnh vậy

Hạ Băng Khuynh k tự nhiên di chuyển

Cô biết Mộ Nguyệt Sâm k thích Mộ Nguyệt Bạch đến gần cô, nhưng cô hết cách, nhà người ta, cũng k thể bắt người ta k đc ngồi

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Em k điên, đối với sắc lang như anh, k có cách khác!”Hạ Băng Khuynh nói xong lượm khăn tay che cơ thể chạy ra ngoài, còn bị anh bắt đc thì thật sự chạy k thoátMộ Nguyệt Sâm đến bên gương nhìn, trên đó có dấu răng rõ ràngBàn ăn sáng, Mộ Cẩm Đình và Hạ Vân Khuynh hôm nay đến bàn ăn sớm hơn họ“Chị, anh rể” Hạ Băng Khuynh cười chào họ, đến chỗ bên chị ngồi, kéo ghế ra ngoài, cố ý nhìn chị 1 cái, thấy chị k có biểu hiện k vuiThật sự chấp nhận rồi?Đối diện, Mộ Nguyệt Sâm ngồi bên Mộ Cẩm ĐìnhQuản gia kêu người đem đồ ăn cho họÁnh sáng ngoài cửa vừa hay xuyên qua cửa kính, rọi sáng cả phòng ăn là 1 căn phòng ấmHạ Băng Khuynh hôm nay rất thèm ăn, 1 khay đồ ăn phong phú trên bàn k lâu sau đã bị ăn hết hơn nửa, đến rau bình thường k thích ăn cũng ăn k ítĐều nói người nếu gặp chuyện vui thì tinh thần sảng khoái, thật sự ăn cũng tốt hơnMộ Nguyệt Sâm nhìn cô bằng ánh mắt toàn là sự dịu dàng, sự dịu dàng chỉ dành cho duy nhất 1 ngườiMộ Cẩm Đình thu ánh nhìn của em trai vào trong mắt, trên mặt hiện ý cườiHạ Vân Khuynh bình thường phản đối họ rất lợi hại nay ở bên đó chỉ lo ăn, ngoài ý muốn k hề nói gì, cũng k làm gì, ánh mắt cả quá trình k giao lưu với bất cứ ai“Ài, Nguyệt Sâm tai của em---” Mộ Cẩm Đình thấy tai Mộ Nguyệt Sâm đỏ lên, thân là bác sĩ ngoại khoa, đối với biểu hiện cơ thể rất nhạy bén, hơn nữa em trai còn ở gần anh như vậyAnh đến gần, coi kĩHạ Băng Khuynh nghĩ đc gì đó, nước ép trong miệng chút nữa phun raAnh rể sẽ k nhìn ra gì chứ!Mộ Nguyệt Sâm ngược lại rất thản nhiên, hoàn toàn k sợ bị nhìn thấu hay đoán trúng, như cũ bình thản cắt đồ ăn trong khay“Trên đó hình nhưu---” Mộ Cẩm Đình nhìn ra rồi, vừa muốn mở miệng, lại dừng lại, mắt nhìn về phía Hạ Băng Khuynh 1 cái, nói đại cái khác: “Hình như bị nứt da (do mùa lạnh)”Nứt da?!Hạ Băng Khuynh rất muốn cười chẩn đoán này của ảnh rể“Mắt nhìn của anh hai thật tốt” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt liếc anh 1 cáiMộ Cẩm Đình cười với anh, vỗ vai anh, trong lời có lời: “K sai, ánh nhìn của anh hai luôn rất tốt”Bên ngoài, Mộ Nguyệt Bạch đi vào, anh mặc bình dị, 1 cái áo len rộng màu gạo, tay cầm 1 cái laptop, vừa đi vừa nhìnĐi vào trong, tùy ý tìm 1 chỗ, kéo ghế ngồi xuống, mà chỗ này vừa đúng là chỗ kế bên Hạ Băng KhuynhMắt Mộ Nguyệt Sâm lập tức rét lạnh, anh như bật hệ thống làm lạnh của tủ lạnh vậyHạ Băng Khuynh k tự nhiên di chuyểnCô biết Mộ Nguyệt Sâm k thích Mộ Nguyệt Bạch đến gần cô, nhưng cô hết cách, nhà người ta, cũng k thể bắt người ta k đc ngồi

Chương 222