Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 271

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô, mắt Mộ Nguyệt Sâm sáng lên tia k đứng đắn, môi mỏng mở ra: “Đi cùng em?”Hạ Băng Khuynh đỏ mặt đánh ngực anh 1 cái: “Em tự đi!”“Đc thôi” Mộ Nguyệt Sâm thả tay ra, khi ngón tay cuối sắp rời đi, đột nhiên liền nắm lại: “Em biết đường k? Thật k cần đi cùng.”“” Đây hình như là xe k fai máy bay vũ trụ gì.Mặt Hạ Băng Khuynh k vui liếc anh.“Đc rồi, em đi đi!” Mộ Nguyệt Sâm hoàn toàn thả lỏng tay.Hạ Băng Khuynh đứng lên.Mắt vô thức nhìn đ*ng q**n anh, lập tức cứng nhắc, mặt đỏ lên, quẫn bách dùng tóc che mặt, chạy như trốn vào nhà vệ sinh.Tên này thật là!Hy vọng thầy Quý k phát hiện!Ngồi trên bồn cầu, cô nhìn cửa ngây ng, lần đi này, còn chưa đến nơi đến, mà đã đầy chuyện xuất ra, thật k biết 2 ngày sau sẽ xảy ra chuyện gì.Cô thật sự k muốn đi vệ sinh, nhưng thật sự k thể ngồi tiếp trên đùi anh.Đợi tí ra, anh tự nhiên ngồi ở ghế bên cạnh, anh cũng k thể bắt cô ngồi lên đùi nữa.“Cốc cốc--”2 tiếng gõ cửa nhẹ kinh động Hạ Băng Khuynh.Ai đang gõ cửa?Thầy Quý bỏ đầu tiên, Mộ Nguyệt Bạch thì Mộ Nguyệt Sâm sẽ k để anh vào, là Tiêu Nhân hay Mộ Nguyệt Sâm?“Ai?” Cô nhỏ tiếng hỏi.“Cốc cốc---”Muốn điên mất!Hạ Băng Khuynh đứng lên, mở cửa ra.Bên ngoài là Mộ Nguyệt Sâm đứng, chuyện b**n th** đều làm rồi, có thể thấy anh đến làm gì.“Anh đừng nói anh, về đi---” Hạ Băng Khuynh thấp giọng, thấy anh vô, cô để anh đi ra ngoài.“Anh đến rửa tay!” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.“Thôi đi---” Tin anh mới lạ.Nhưng sao cô có thể đầy đc tên cao to này, vẫn để anh vào.Tay anh đưa về sau, nhẹ chuyển 1 cái.Thần kinh Hạ Băng Khuynh muốn nhảy dựng lên: “Anh rửa tay đóng cửa làm gì?”“Đương nhiên là hy vọng k bị ng thấy!” Cong lưng, cô cúi gần tai cô, nhẹ nói, giọng nói ái muội như thủy triều nhấn chìm cô.Cổ cô bị thổi đến nổi da gà.“Mở cửa ra, em muốn đi.” Cô đánh chết cũng k muốn ở đây, nghĩ đến cách cánh cửa còn 3 người ngồi, phát ra chút tiếng nhỏ cũng có thể nghe thấy.Mộ Nguyệt Sâm ôm eo cô: “Trc k ra, bên ngoài rất chán, còn 2 tiếng nữa mới đến, k tìm chút gì chơi đi?”Thứ nóng bỏng đỉnh ngay bụng cô khiến Hạ Băng Khuynh đỏ mặt.Cô nhịn xuống, lấy giấy ở bên đưa anh: “Đc, anh tự chơi!”Nói xong, cô dùng sức đẩy chân anh ra, mở khóa cửa muốn chạy.Cô chỉnh lại tóc đi đến ghế ngồi đàng hoàng.Đối diện, Mộ Nguyệt Bạch vẫn giả ngủ.Mà Quý Tu đang lật cuốn tạp chí, nhìn kĩ, là tạp chí về nữ trang!Nghĩ coi 1 pháp y cấp thế giới bình thường chỉ đối mặt với tử thi lại coi tạp chí nữ trang đến chú tâm như v nguyên nhân là gì?Đa phần là muốn che mặt.Anh nhất định nghe và thấy đc tiếng trong nhà vệ sinh, vì đợi lát họ ra k ngại, cho nên tùy tiện lấy 1 cuốn che mặt.Hạ Băng Khuynh căng thẳng đỡ trán.Cô cảm thấy sau này cô k thể nhìn thẳng vào anh nữa.1 lúc sau, Mộ Nguyệt Sâm cũng ra.Trên tay Hạ Băng Khuynh thêm 1 cuốn tạp chí, tạp chí về tài chính!- -------- ----------

Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô, mắt Mộ Nguyệt Sâm sáng lên tia k đứng đắn, môi mỏng mở ra: “Đi cùng em?”

Hạ Băng Khuynh đỏ mặt đánh ngực anh 1 cái: “Em tự đi!”

“Đc thôi” Mộ Nguyệt Sâm thả tay ra, khi ngón tay cuối sắp rời đi, đột nhiên liền nắm lại: “Em biết đường k? Thật k cần đi cùng.”

“” Đây hình như là xe k fai máy bay vũ trụ gì.

Mặt Hạ Băng Khuynh k vui liếc anh.

“Đc rồi, em đi đi!” Mộ Nguyệt Sâm hoàn toàn thả lỏng tay.

Hạ Băng Khuynh đứng lên.

Mắt vô thức nhìn đ*ng q**n anh, lập tức cứng nhắc, mặt đỏ lên, quẫn bách dùng tóc che mặt, chạy như trốn vào nhà vệ sinh.

Tên này thật là!

Hy vọng thầy Quý k phát hiện!

Ngồi trên bồn cầu, cô nhìn cửa ngây ng, lần đi này, còn chưa đến nơi đến, mà đã đầy chuyện xuất ra, thật k biết 2 ngày sau sẽ xảy ra chuyện gì.

Cô thật sự k muốn đi vệ sinh, nhưng thật sự k thể ngồi tiếp trên đùi anh.

Đợi tí ra, anh tự nhiên ngồi ở ghế bên cạnh, anh cũng k thể bắt cô ngồi lên đùi nữa.

“Cốc cốc--”

2 tiếng gõ cửa nhẹ kinh động Hạ Băng Khuynh.

Ai đang gõ cửa?

Thầy Quý bỏ đầu tiên, Mộ Nguyệt Bạch thì Mộ Nguyệt Sâm sẽ k để anh vào, là Tiêu Nhân hay Mộ Nguyệt Sâm?

“Ai?” Cô nhỏ tiếng hỏi.

“Cốc cốc---”

Muốn điên mất!

Hạ Băng Khuynh đứng lên, mở cửa ra.

Bên ngoài là Mộ Nguyệt Sâm đứng, chuyện b**n th** đều làm rồi, có thể thấy anh đến làm gì.

“Anh đừng nói anh, về đi---” Hạ Băng Khuynh thấp giọng, thấy anh vô, cô để anh đi ra ngoài.

“Anh đến rửa tay!” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.

“Thôi đi---” Tin anh mới lạ.

Nhưng sao cô có thể đầy đc tên cao to này, vẫn để anh vào.

Tay anh đưa về sau, nhẹ chuyển 1 cái.

Thần kinh Hạ Băng Khuynh muốn nhảy dựng lên: “Anh rửa tay đóng cửa làm gì?”

“Đương nhiên là hy vọng k bị ng thấy!” Cong lưng, cô cúi gần tai cô, nhẹ nói, giọng nói ái muội như thủy triều nhấn chìm cô.

Cổ cô bị thổi đến nổi da gà.

“Mở cửa ra, em muốn đi.” Cô đánh chết cũng k muốn ở đây, nghĩ đến cách cánh cửa còn 3 người ngồi, phát ra chút tiếng nhỏ cũng có thể nghe thấy.

Mộ Nguyệt Sâm ôm eo cô: “Trc k ra, bên ngoài rất chán, còn 2 tiếng nữa mới đến, k tìm chút gì chơi đi?”

Thứ nóng bỏng đỉnh ngay bụng cô khiến Hạ Băng Khuynh đỏ mặt.

Cô nhịn xuống, lấy giấy ở bên đưa anh: “Đc, anh tự chơi!”

Nói xong, cô dùng sức đẩy chân anh ra, mở khóa cửa muốn chạy.

Cô chỉnh lại tóc đi đến ghế ngồi đàng hoàng.

Đối diện, Mộ Nguyệt Bạch vẫn giả ngủ.

Mà Quý Tu đang lật cuốn tạp chí, nhìn kĩ, là tạp chí về nữ trang!

Nghĩ coi 1 pháp y cấp thế giới bình thường chỉ đối mặt với tử thi lại coi tạp chí nữ trang đến chú tâm như v nguyên nhân là gì?

Đa phần là muốn che mặt.

Anh nhất định nghe và thấy đc tiếng trong nhà vệ sinh, vì đợi lát họ ra k ngại, cho nên tùy tiện lấy 1 cuốn che mặt.

Hạ Băng Khuynh căng thẳng đỡ trán.

Cô cảm thấy sau này cô k thể nhìn thẳng vào anh nữa.

1 lúc sau, Mộ Nguyệt Sâm cũng ra.

Trên tay Hạ Băng Khuynh thêm 1 cuốn tạp chí, tạp chí về tài chính!

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô, mắt Mộ Nguyệt Sâm sáng lên tia k đứng đắn, môi mỏng mở ra: “Đi cùng em?”Hạ Băng Khuynh đỏ mặt đánh ngực anh 1 cái: “Em tự đi!”“Đc thôi” Mộ Nguyệt Sâm thả tay ra, khi ngón tay cuối sắp rời đi, đột nhiên liền nắm lại: “Em biết đường k? Thật k cần đi cùng.”“” Đây hình như là xe k fai máy bay vũ trụ gì.Mặt Hạ Băng Khuynh k vui liếc anh.“Đc rồi, em đi đi!” Mộ Nguyệt Sâm hoàn toàn thả lỏng tay.Hạ Băng Khuynh đứng lên.Mắt vô thức nhìn đ*ng q**n anh, lập tức cứng nhắc, mặt đỏ lên, quẫn bách dùng tóc che mặt, chạy như trốn vào nhà vệ sinh.Tên này thật là!Hy vọng thầy Quý k phát hiện!Ngồi trên bồn cầu, cô nhìn cửa ngây ng, lần đi này, còn chưa đến nơi đến, mà đã đầy chuyện xuất ra, thật k biết 2 ngày sau sẽ xảy ra chuyện gì.Cô thật sự k muốn đi vệ sinh, nhưng thật sự k thể ngồi tiếp trên đùi anh.Đợi tí ra, anh tự nhiên ngồi ở ghế bên cạnh, anh cũng k thể bắt cô ngồi lên đùi nữa.“Cốc cốc--”2 tiếng gõ cửa nhẹ kinh động Hạ Băng Khuynh.Ai đang gõ cửa?Thầy Quý bỏ đầu tiên, Mộ Nguyệt Bạch thì Mộ Nguyệt Sâm sẽ k để anh vào, là Tiêu Nhân hay Mộ Nguyệt Sâm?“Ai?” Cô nhỏ tiếng hỏi.“Cốc cốc---”Muốn điên mất!Hạ Băng Khuynh đứng lên, mở cửa ra.Bên ngoài là Mộ Nguyệt Sâm đứng, chuyện b**n th** đều làm rồi, có thể thấy anh đến làm gì.“Anh đừng nói anh, về đi---” Hạ Băng Khuynh thấp giọng, thấy anh vô, cô để anh đi ra ngoài.“Anh đến rửa tay!” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.“Thôi đi---” Tin anh mới lạ.Nhưng sao cô có thể đầy đc tên cao to này, vẫn để anh vào.Tay anh đưa về sau, nhẹ chuyển 1 cái.Thần kinh Hạ Băng Khuynh muốn nhảy dựng lên: “Anh rửa tay đóng cửa làm gì?”“Đương nhiên là hy vọng k bị ng thấy!” Cong lưng, cô cúi gần tai cô, nhẹ nói, giọng nói ái muội như thủy triều nhấn chìm cô.Cổ cô bị thổi đến nổi da gà.“Mở cửa ra, em muốn đi.” Cô đánh chết cũng k muốn ở đây, nghĩ đến cách cánh cửa còn 3 người ngồi, phát ra chút tiếng nhỏ cũng có thể nghe thấy.Mộ Nguyệt Sâm ôm eo cô: “Trc k ra, bên ngoài rất chán, còn 2 tiếng nữa mới đến, k tìm chút gì chơi đi?”Thứ nóng bỏng đỉnh ngay bụng cô khiến Hạ Băng Khuynh đỏ mặt.Cô nhịn xuống, lấy giấy ở bên đưa anh: “Đc, anh tự chơi!”Nói xong, cô dùng sức đẩy chân anh ra, mở khóa cửa muốn chạy.Cô chỉnh lại tóc đi đến ghế ngồi đàng hoàng.Đối diện, Mộ Nguyệt Bạch vẫn giả ngủ.Mà Quý Tu đang lật cuốn tạp chí, nhìn kĩ, là tạp chí về nữ trang!Nghĩ coi 1 pháp y cấp thế giới bình thường chỉ đối mặt với tử thi lại coi tạp chí nữ trang đến chú tâm như v nguyên nhân là gì?Đa phần là muốn che mặt.Anh nhất định nghe và thấy đc tiếng trong nhà vệ sinh, vì đợi lát họ ra k ngại, cho nên tùy tiện lấy 1 cuốn che mặt.Hạ Băng Khuynh căng thẳng đỡ trán.Cô cảm thấy sau này cô k thể nhìn thẳng vào anh nữa.1 lúc sau, Mộ Nguyệt Sâm cũng ra.Trên tay Hạ Băng Khuynh thêm 1 cuốn tạp chí, tạp chí về tài chính!- -------- ----------

Chương 271