Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 279
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Thành 4!Cô k muốn!“Em tắm cho anh!” Hạ Băng Khuynh quyết đoán chọn.Lửa giận Mộ Nguyệt Sâm giảm đi chút, đầu nhìn hướng bồn tắm: “Đi mở nước!”Hạ Băng Khuynh ôm khăn qua đó, mở nước bồn tắm.Ài, xui quá!Đều tại tên chết tiết Mộ Nguyệt Bạch, chụp đc hình n*d*, cô sẽ phát cho mỗi ng 1 phần!“Qua đây--” Giọng lạnh lùng từ sau truyền đến.Lòng Hạ Băng Khuynh lại bi ai than 1 tiếng, vẫn là qua kia dỗ ngọt đại gia đã.Cô đứng dậy, đi về sau đến trc mặt anh: “Có gì căn dặn?”“Cởi áo cho anh!” Mộ Nguyệt Sâm bình thản nói.“Cái này anh tự cởi 1 chút, em cởi cho anh k thuận tay, anh nói đúng k.” Hạ Băng Khuynh khổ não khuyên.“K s, em có thể từ từ.”“Nhưng nước sắp đầy rồi, đến lúc tay em đang c** đ* cho anh, sẽ k rảnh đóng vòi lại.”“Em có thể thử dùng chân khóa!”“”Hạ Băng Khuynh mím môi, k gì để nói.Dù s nói trắng ra, bây h dù thế nào, cũng muốn cô cởi giúp, ai bảo anh là đại gia “bị thương”, là là nô lệ “phạm tội”.“Đc r, em cởi!” Nếu kết quả k đổi, k bằng dứt khoát tí, k phí nước miếng, sớm tắm xong cho anh.“Vậy bắt đầu đi.” Mộ Nguyệt Sâm nâng cao tay lên.Hạ Băng Khuynh đến gần anh 1 chút, 2 tay sờ lên eo anh, kéo đồ anh lên, cơ thể cường tráng sau bộ đồ từ từ lộ ra trc mắt cô.Từ bụng đến ngực rồi bắp tay, mỗi tấc đến tuyệt đẹp, một hơi thở trêu ghẹo từ cơ bắp anh mang đến, dần dần chiếm trọn mũi cô.Tay nhỏ nóng đến chảy mồ hôi.Trong không khí dường như có mùi hương khác thường, mùi hương của nam nhân.Cô giả bộ bình tĩnh, trong lòng mệnh lệnh mặt mình k đc đỏ tim k đc đập nhanh, đây k là gì cả, đâu fai lần đầu thấy, đâu fai chưa nhìn qua.NHưng tại s cô cảm thấy toàn thân nóng lên.Mộ Nguyệt Sâm cúi đầu nhìn mặt nhỏ của cô, bất động thanh sắc tùy cô cởi.Đồ rất thuận lợi đc cởi xuống.Hạ Băng Khuynh để đồ dơ qua 1 bên, lại về đến trc mặt anh.Quần.c** q**n.Phải c** q**n cho anh.Riêng chỉ 2 từ c** q**n cũng như 2 ngọn lửa vậy, tay còn chưa động, cô đã cảm thấy nóng đến k thể thở đc.“Tiếp tục đi!” Anh thư thái nói, hơi thờ trên miệng rơi trên mặt anh.Cũng rất nóng.Không khí ở đây, đồ càng cởi càng nóng là hiện tượng vật lý gì?Hạ Băng Khuynh nhìn eo anh, đỏ mặt tay từ từ sờ xuống, ngón tay k tránh đc đụng vào da anh.“Nhanh--” Anh hối thúc, giọng trầm thấp khàn đậc.“Em biết rồi, anh đừng hối!” Cô đáp 1 câu, tư tưởng chú tâm đến dây nịch của anh, dây nịch này thiết kế quá kì lạ, cô cởi nửa ngày cũng k ra, như là két sắt v.“Rốt cuộc có biết k?” Nhìn bộ dạng cố gắng nhíu mày của cô, anh liền biết cô gặp vấn đề khó khăn.“Rất hiển nhiên!” Hạ Băng Khuynh tang thương dừng tay, ngẩng đầu, vô lực cười với anh: “K biết!”“Đến dây nịch của cũng biết tháo, Hạ Băng Khuynh em thật k có tiền đề!” Có chút không khí đang dần ủ men, nhưng vì cô ngốc này mà ngưng mất, trong lòng anh có chút k đúng, cực kỳ k vui.
Thành 4!
Cô k muốn!
“Em tắm cho anh!” Hạ Băng Khuynh quyết đoán chọn.
Lửa giận Mộ Nguyệt Sâm giảm đi chút, đầu nhìn hướng bồn tắm: “Đi mở nước!”
Hạ Băng Khuynh ôm khăn qua đó, mở nước bồn tắm.
Ài, xui quá!
Đều tại tên chết tiết Mộ Nguyệt Bạch, chụp đc hình n*d*, cô sẽ phát cho mỗi ng 1 phần!
“Qua đây--” Giọng lạnh lùng từ sau truyền đến.
Lòng Hạ Băng Khuynh lại bi ai than 1 tiếng, vẫn là qua kia dỗ ngọt đại gia đã.
Cô đứng dậy, đi về sau đến trc mặt anh: “Có gì căn dặn?”
“Cởi áo cho anh!” Mộ Nguyệt Sâm bình thản nói.
“Cái này anh tự cởi 1 chút, em cởi cho anh k thuận tay, anh nói đúng k.” Hạ Băng Khuynh khổ não khuyên.
“K s, em có thể từ từ.”
“Nhưng nước sắp đầy rồi, đến lúc tay em đang c** đ* cho anh, sẽ k rảnh đóng vòi lại.”
“Em có thể thử dùng chân khóa!”
“”
Hạ Băng Khuynh mím môi, k gì để nói.
Dù s nói trắng ra, bây h dù thế nào, cũng muốn cô cởi giúp, ai bảo anh là đại gia “bị thương”, là là nô lệ “phạm tội”.
“Đc r, em cởi!” Nếu kết quả k đổi, k bằng dứt khoát tí, k phí nước miếng, sớm tắm xong cho anh.
“Vậy bắt đầu đi.” Mộ Nguyệt Sâm nâng cao tay lên.
Hạ Băng Khuynh đến gần anh 1 chút, 2 tay sờ lên eo anh, kéo đồ anh lên, cơ thể cường tráng sau bộ đồ từ từ lộ ra trc mắt cô.
Từ bụng đến ngực rồi bắp tay, mỗi tấc đến tuyệt đẹp, một hơi thở trêu ghẹo từ cơ bắp anh mang đến, dần dần chiếm trọn mũi cô.
Tay nhỏ nóng đến chảy mồ hôi.
Trong không khí dường như có mùi hương khác thường, mùi hương của nam nhân.
Cô giả bộ bình tĩnh, trong lòng mệnh lệnh mặt mình k đc đỏ tim k đc đập nhanh, đây k là gì cả, đâu fai lần đầu thấy, đâu fai chưa nhìn qua.
NHưng tại s cô cảm thấy toàn thân nóng lên.
Mộ Nguyệt Sâm cúi đầu nhìn mặt nhỏ của cô, bất động thanh sắc tùy cô cởi.
Đồ rất thuận lợi đc cởi xuống.
Hạ Băng Khuynh để đồ dơ qua 1 bên, lại về đến trc mặt anh.
Quần.
c** q**n.
Phải c** q**n cho anh.
Riêng chỉ 2 từ c** q**n cũng như 2 ngọn lửa vậy, tay còn chưa động, cô đã cảm thấy nóng đến k thể thở đc.
“Tiếp tục đi!” Anh thư thái nói, hơi thờ trên miệng rơi trên mặt anh.
Cũng rất nóng.
Không khí ở đây, đồ càng cởi càng nóng là hiện tượng vật lý gì?
Hạ Băng Khuynh nhìn eo anh, đỏ mặt tay từ từ sờ xuống, ngón tay k tránh đc đụng vào da anh.
“Nhanh--” Anh hối thúc, giọng trầm thấp khàn đậc.
“Em biết rồi, anh đừng hối!” Cô đáp 1 câu, tư tưởng chú tâm đến dây nịch của anh, dây nịch này thiết kế quá kì lạ, cô cởi nửa ngày cũng k ra, như là két sắt v.
“Rốt cuộc có biết k?” Nhìn bộ dạng cố gắng nhíu mày của cô, anh liền biết cô gặp vấn đề khó khăn.
“Rất hiển nhiên!” Hạ Băng Khuynh tang thương dừng tay, ngẩng đầu, vô lực cười với anh: “K biết!”
“Đến dây nịch của cũng biết tháo, Hạ Băng Khuynh em thật k có tiền đề!” Có chút không khí đang dần ủ men, nhưng vì cô ngốc này mà ngưng mất, trong lòng anh có chút k đúng, cực kỳ k vui.
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Thành 4!Cô k muốn!“Em tắm cho anh!” Hạ Băng Khuynh quyết đoán chọn.Lửa giận Mộ Nguyệt Sâm giảm đi chút, đầu nhìn hướng bồn tắm: “Đi mở nước!”Hạ Băng Khuynh ôm khăn qua đó, mở nước bồn tắm.Ài, xui quá!Đều tại tên chết tiết Mộ Nguyệt Bạch, chụp đc hình n*d*, cô sẽ phát cho mỗi ng 1 phần!“Qua đây--” Giọng lạnh lùng từ sau truyền đến.Lòng Hạ Băng Khuynh lại bi ai than 1 tiếng, vẫn là qua kia dỗ ngọt đại gia đã.Cô đứng dậy, đi về sau đến trc mặt anh: “Có gì căn dặn?”“Cởi áo cho anh!” Mộ Nguyệt Sâm bình thản nói.“Cái này anh tự cởi 1 chút, em cởi cho anh k thuận tay, anh nói đúng k.” Hạ Băng Khuynh khổ não khuyên.“K s, em có thể từ từ.”“Nhưng nước sắp đầy rồi, đến lúc tay em đang c** đ* cho anh, sẽ k rảnh đóng vòi lại.”“Em có thể thử dùng chân khóa!”“”Hạ Băng Khuynh mím môi, k gì để nói.Dù s nói trắng ra, bây h dù thế nào, cũng muốn cô cởi giúp, ai bảo anh là đại gia “bị thương”, là là nô lệ “phạm tội”.“Đc r, em cởi!” Nếu kết quả k đổi, k bằng dứt khoát tí, k phí nước miếng, sớm tắm xong cho anh.“Vậy bắt đầu đi.” Mộ Nguyệt Sâm nâng cao tay lên.Hạ Băng Khuynh đến gần anh 1 chút, 2 tay sờ lên eo anh, kéo đồ anh lên, cơ thể cường tráng sau bộ đồ từ từ lộ ra trc mắt cô.Từ bụng đến ngực rồi bắp tay, mỗi tấc đến tuyệt đẹp, một hơi thở trêu ghẹo từ cơ bắp anh mang đến, dần dần chiếm trọn mũi cô.Tay nhỏ nóng đến chảy mồ hôi.Trong không khí dường như có mùi hương khác thường, mùi hương của nam nhân.Cô giả bộ bình tĩnh, trong lòng mệnh lệnh mặt mình k đc đỏ tim k đc đập nhanh, đây k là gì cả, đâu fai lần đầu thấy, đâu fai chưa nhìn qua.NHưng tại s cô cảm thấy toàn thân nóng lên.Mộ Nguyệt Sâm cúi đầu nhìn mặt nhỏ của cô, bất động thanh sắc tùy cô cởi.Đồ rất thuận lợi đc cởi xuống.Hạ Băng Khuynh để đồ dơ qua 1 bên, lại về đến trc mặt anh.Quần.c** q**n.Phải c** q**n cho anh.Riêng chỉ 2 từ c** q**n cũng như 2 ngọn lửa vậy, tay còn chưa động, cô đã cảm thấy nóng đến k thể thở đc.“Tiếp tục đi!” Anh thư thái nói, hơi thờ trên miệng rơi trên mặt anh.Cũng rất nóng.Không khí ở đây, đồ càng cởi càng nóng là hiện tượng vật lý gì?Hạ Băng Khuynh nhìn eo anh, đỏ mặt tay từ từ sờ xuống, ngón tay k tránh đc đụng vào da anh.“Nhanh--” Anh hối thúc, giọng trầm thấp khàn đậc.“Em biết rồi, anh đừng hối!” Cô đáp 1 câu, tư tưởng chú tâm đến dây nịch của anh, dây nịch này thiết kế quá kì lạ, cô cởi nửa ngày cũng k ra, như là két sắt v.“Rốt cuộc có biết k?” Nhìn bộ dạng cố gắng nhíu mày của cô, anh liền biết cô gặp vấn đề khó khăn.“Rất hiển nhiên!” Hạ Băng Khuynh tang thương dừng tay, ngẩng đầu, vô lực cười với anh: “K biết!”“Đến dây nịch của cũng biết tháo, Hạ Băng Khuynh em thật k có tiền đề!” Có chút không khí đang dần ủ men, nhưng vì cô ngốc này mà ngưng mất, trong lòng anh có chút k đúng, cực kỳ k vui.