Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 308

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cảm giác như giả bộ làm cho trẻ.Lúc này, trong lòng mấy nam nhân đến rõ, tình địch là cô gái nhỏ thanh xuân 19 tuổi, mà cô đã 26 r, hơn tận 7 tuổi, đây k fai là số nhỏ, còn thấy Nguyệt Sâm say mê cô gái này như nhập ma, Tử Tích tự nhiên sẽ gấp gáp, nhân lúc Nguyệt Sâm và Băng Khuynh chưa bàn về hôn sự, liều mạng cạnh tranh, tự nhiên, tuổi tác k thể đổi, chỉ có thể dùng bề ngoài chứng minh bản thân thật sự còn là thiếu nữ.“Nguyệt Sâm, Băng Khuynh, 2 ng đến r, nhanh đến ngồi!” Ôn Tử Tích cười uyển chuyển chào họ, hơn nữa còn vỗ chỗ kế bên mình.Sự chủ động này, cũng thành công hóa giải đc sự khó xử vốn có của bản thân.Hạ Băng Khuynh cùng Mộ Nguyệt Sâm đi qua đó, Hạ Băng Khuynh ngồi kế Ôn Tử Tích.Mộ Nguyệt Sâm ngồi ghế khác.“Nguyệt Sâm, muốn chơi chung k? Cảm giác tay rất đã đó!” Quản Dung Khiêm xoa 2 viên bi trên tay, biểu cảm háo sắc.“Tôi k giỏi mấy thứ này, đối với trò chơi bị ng nào đó làm cho thấp hèn k có hứng thú, các cậu chơi đi.” Mộ Nguyệt Sâm k chỉ từ chối, còn độc mồm 1 câu.Cố Quân Thụy lấy hộp vỗ đầu Quản Dung Khiêm: “Đến bi thủy tinh cũng thỏa mãn cậu, có phải có bệnh k!”“K có bệnh s ở đó nói nhảm đc!” Ôn Nhã Liên ở bên âm thầm cười, thuận theo đắp 1 câu.“Các cậu đều k có tình thú, tớ k fai đang cố gắng làm dấy lên d*c v*ng muốn chơi chung với chúng ta của Nguyệt Sâm sao.”Quản Dung Khiêm đến miêu tả lại xui xẻo “đầy máu nước mắt” của mình, mắt Cố Quân Thụy và Ôn Nhã Liên bất giác hướng về phía Hạ Băng Khuynh, nhìn chằm chằm ngực của cô.Lần đầu gặp họ đã phát hiện tiểu mỹ nữ ngực thật k nhỏ.Hạ Băng Khuynh bị họ nhìn đến k thoải mái, eo sắp như lạc đà rồi, cũng k thể dùng tay che lại.Mặt nhỏ đỏ lên.1 đám sắc lang!“Các ng nhìn tôi làm gì---” Cô tức giận kêu lên, mặt trắng mang chút đỏ, k cần má hồng lại đỏ nhuận, môi hoa đào, kết hợp với đôi mắt to đen nhánh, thật sự đẹp mê ng.So đơn thuần, so non nớt, so đẹp, Tử Tích quả thật thua 1 chút.Trong mắt Mộ Nguyệt Sâm sát khí lan tràn ngày càng nồng.“Còn k di chuyển mắt đi, cẩn thận tôi móc ra làm bi!” Anh lạnh lẽo nhả 1 câu.Cố Quân Thụy và Ôn Nhã Liên lúc này mới thu ánh mắt lại.“Hoàn toàn là phản ứng của thần kinh thị giác.” Ôn Nhã Liên giải thích.“Đều tại Dung Khiêm nói cái gì ngực to, chúng tớ k hẹn cùng nghĩ đến đệ muội, người đều tò mò mà, đệ muội phát triển tốt v, chúng ta muốn nói, cái của em, shhh---”Đùng 1 tiếng, Mộ Nguyệt Sâm lấy bi trên bàn ném vào mặt Cố Quân Thụy, lúc này mới ngăn anh nói tiếp.Quản Dung Khiêm vui đến cười bò: “Tên háo sắc, đến ngực của đệ muội cũng dám nhìn, Nguyệt Sâm, thiến nó---”“Quản Dung Khiêm tiểu tạp chủng thêm dầu vào lửa!” Cố Quân Thụy chỉ anh, lại lấy hộp đánh anh.“Đc r, đừng làm loạn nữa!” Mộ Nguyệt Sâm nghiêm mặt nói 1 câu.Tất cả đều im lặng.Cơ thể Mộ Nguyệt Sâm dựa về sau: “Nhân hôm nay đều có mặt, tôi mời m.n 1 tiếng, t7 này, đến nhà tôi chơi, Băng Khuynh sinh nhật!”

Cảm giác như giả bộ làm cho trẻ.

Lúc này, trong lòng mấy nam nhân đến rõ, tình địch là cô gái nhỏ thanh xuân 19 tuổi, mà cô đã 26 r, hơn tận 7 tuổi, đây k fai là số nhỏ, còn thấy Nguyệt Sâm say mê cô gái này như nhập ma, Tử Tích tự nhiên sẽ gấp gáp, nhân lúc Nguyệt Sâm và Băng Khuynh chưa bàn về hôn sự, liều mạng cạnh tranh, tự nhiên, tuổi tác k thể đổi, chỉ có thể dùng bề ngoài chứng minh bản thân thật sự còn là thiếu nữ.

“Nguyệt Sâm, Băng Khuynh, 2 ng đến r, nhanh đến ngồi!” Ôn Tử Tích cười uyển chuyển chào họ, hơn nữa còn vỗ chỗ kế bên mình.

Sự chủ động này, cũng thành công hóa giải đc sự khó xử vốn có của bản thân.

Hạ Băng Khuynh cùng Mộ Nguyệt Sâm đi qua đó, Hạ Băng Khuynh ngồi kế Ôn Tử Tích.

Mộ Nguyệt Sâm ngồi ghế khác.

“Nguyệt Sâm, muốn chơi chung k? Cảm giác tay rất đã đó!” Quản Dung Khiêm xoa 2 viên bi trên tay, biểu cảm háo sắc.

“Tôi k giỏi mấy thứ này, đối với trò chơi bị ng nào đó làm cho thấp hèn k có hứng thú, các cậu chơi đi.” Mộ Nguyệt Sâm k chỉ từ chối, còn độc mồm 1 câu.

Cố Quân Thụy lấy hộp vỗ đầu Quản Dung Khiêm: “Đến bi thủy tinh cũng thỏa mãn cậu, có phải có bệnh k!”

“K có bệnh s ở đó nói nhảm đc!” Ôn Nhã Liên ở bên âm thầm cười, thuận theo đắp 1 câu.

“Các cậu đều k có tình thú, tớ k fai đang cố gắng làm dấy lên d*c v*ng muốn chơi chung với chúng ta của Nguyệt Sâm sao.”

Quản Dung Khiêm đến miêu tả lại xui xẻo “đầy máu nước mắt” của mình, mắt Cố Quân Thụy và Ôn Nhã Liên bất giác hướng về phía Hạ Băng Khuynh, nhìn chằm chằm ngực của cô.

Lần đầu gặp họ đã phát hiện tiểu mỹ nữ ngực thật k nhỏ.

Hạ Băng Khuynh bị họ nhìn đến k thoải mái, eo sắp như lạc đà rồi, cũng k thể dùng tay che lại.

Mặt nhỏ đỏ lên.

1 đám sắc lang!

“Các ng nhìn tôi làm gì---” Cô tức giận kêu lên, mặt trắng mang chút đỏ, k cần má hồng lại đỏ nhuận, môi hoa đào, kết hợp với đôi mắt to đen nhánh, thật sự đẹp mê ng.

So đơn thuần, so non nớt, so đẹp, Tử Tích quả thật thua 1 chút.

Trong mắt Mộ Nguyệt Sâm sát khí lan tràn ngày càng nồng.

“Còn k di chuyển mắt đi, cẩn thận tôi móc ra làm bi!” Anh lạnh lẽo nhả 1 câu.

Cố Quân Thụy và Ôn Nhã Liên lúc này mới thu ánh mắt lại.

“Hoàn toàn là phản ứng của thần kinh thị giác.” Ôn Nhã Liên giải thích.

“Đều tại Dung Khiêm nói cái gì ngực to, chúng tớ k hẹn cùng nghĩ đến đệ muội, người đều tò mò mà, đệ muội phát triển tốt v, chúng ta muốn nói, cái của em, shhh---”

Đùng 1 tiếng, Mộ Nguyệt Sâm lấy bi trên bàn ném vào mặt Cố Quân Thụy, lúc này mới ngăn anh nói tiếp.

Quản Dung Khiêm vui đến cười bò: “Tên háo sắc, đến ngực của đệ muội cũng dám nhìn, Nguyệt Sâm, thiến nó---”

“Quản Dung Khiêm tiểu tạp chủng thêm dầu vào lửa!” Cố Quân Thụy chỉ anh, lại lấy hộp đánh anh.

“Đc r, đừng làm loạn nữa!” Mộ Nguyệt Sâm nghiêm mặt nói 1 câu.

Tất cả đều im lặng.

Cơ thể Mộ Nguyệt Sâm dựa về sau: “Nhân hôm nay đều có mặt, tôi mời m.n 1 tiếng, t7 này, đến nhà tôi chơi, Băng Khuynh sinh nhật!”

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cảm giác như giả bộ làm cho trẻ.Lúc này, trong lòng mấy nam nhân đến rõ, tình địch là cô gái nhỏ thanh xuân 19 tuổi, mà cô đã 26 r, hơn tận 7 tuổi, đây k fai là số nhỏ, còn thấy Nguyệt Sâm say mê cô gái này như nhập ma, Tử Tích tự nhiên sẽ gấp gáp, nhân lúc Nguyệt Sâm và Băng Khuynh chưa bàn về hôn sự, liều mạng cạnh tranh, tự nhiên, tuổi tác k thể đổi, chỉ có thể dùng bề ngoài chứng minh bản thân thật sự còn là thiếu nữ.“Nguyệt Sâm, Băng Khuynh, 2 ng đến r, nhanh đến ngồi!” Ôn Tử Tích cười uyển chuyển chào họ, hơn nữa còn vỗ chỗ kế bên mình.Sự chủ động này, cũng thành công hóa giải đc sự khó xử vốn có của bản thân.Hạ Băng Khuynh cùng Mộ Nguyệt Sâm đi qua đó, Hạ Băng Khuynh ngồi kế Ôn Tử Tích.Mộ Nguyệt Sâm ngồi ghế khác.“Nguyệt Sâm, muốn chơi chung k? Cảm giác tay rất đã đó!” Quản Dung Khiêm xoa 2 viên bi trên tay, biểu cảm háo sắc.“Tôi k giỏi mấy thứ này, đối với trò chơi bị ng nào đó làm cho thấp hèn k có hứng thú, các cậu chơi đi.” Mộ Nguyệt Sâm k chỉ từ chối, còn độc mồm 1 câu.Cố Quân Thụy lấy hộp vỗ đầu Quản Dung Khiêm: “Đến bi thủy tinh cũng thỏa mãn cậu, có phải có bệnh k!”“K có bệnh s ở đó nói nhảm đc!” Ôn Nhã Liên ở bên âm thầm cười, thuận theo đắp 1 câu.“Các cậu đều k có tình thú, tớ k fai đang cố gắng làm dấy lên d*c v*ng muốn chơi chung với chúng ta của Nguyệt Sâm sao.”Quản Dung Khiêm đến miêu tả lại xui xẻo “đầy máu nước mắt” của mình, mắt Cố Quân Thụy và Ôn Nhã Liên bất giác hướng về phía Hạ Băng Khuynh, nhìn chằm chằm ngực của cô.Lần đầu gặp họ đã phát hiện tiểu mỹ nữ ngực thật k nhỏ.Hạ Băng Khuynh bị họ nhìn đến k thoải mái, eo sắp như lạc đà rồi, cũng k thể dùng tay che lại.Mặt nhỏ đỏ lên.1 đám sắc lang!“Các ng nhìn tôi làm gì---” Cô tức giận kêu lên, mặt trắng mang chút đỏ, k cần má hồng lại đỏ nhuận, môi hoa đào, kết hợp với đôi mắt to đen nhánh, thật sự đẹp mê ng.So đơn thuần, so non nớt, so đẹp, Tử Tích quả thật thua 1 chút.Trong mắt Mộ Nguyệt Sâm sát khí lan tràn ngày càng nồng.“Còn k di chuyển mắt đi, cẩn thận tôi móc ra làm bi!” Anh lạnh lẽo nhả 1 câu.Cố Quân Thụy và Ôn Nhã Liên lúc này mới thu ánh mắt lại.“Hoàn toàn là phản ứng của thần kinh thị giác.” Ôn Nhã Liên giải thích.“Đều tại Dung Khiêm nói cái gì ngực to, chúng tớ k hẹn cùng nghĩ đến đệ muội, người đều tò mò mà, đệ muội phát triển tốt v, chúng ta muốn nói, cái của em, shhh---”Đùng 1 tiếng, Mộ Nguyệt Sâm lấy bi trên bàn ném vào mặt Cố Quân Thụy, lúc này mới ngăn anh nói tiếp.Quản Dung Khiêm vui đến cười bò: “Tên háo sắc, đến ngực của đệ muội cũng dám nhìn, Nguyệt Sâm, thiến nó---”“Quản Dung Khiêm tiểu tạp chủng thêm dầu vào lửa!” Cố Quân Thụy chỉ anh, lại lấy hộp đánh anh.“Đc r, đừng làm loạn nữa!” Mộ Nguyệt Sâm nghiêm mặt nói 1 câu.Tất cả đều im lặng.Cơ thể Mộ Nguyệt Sâm dựa về sau: “Nhân hôm nay đều có mặt, tôi mời m.n 1 tiếng, t7 này, đến nhà tôi chơi, Băng Khuynh sinh nhật!”

Chương 308