Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 319

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Mấy đứa đừng cãi nữa, Nguyệt Sâm nói k chừng sắp rời phòng r, bị nghe thì” Mộ Lâm Nguyệt trong lòng lo lắng nhắc nhở.Hạ Vân Khuynh đưa tay chặn lời Mộ Lâm Nguyệt: “Cô khoan đừng nói, để con và Cẩm Đình nói rõ.”Mộ Cẩm Đình trầm mặc, thể hiện bộ dạng uy nghiêm của chồng: “Chuyện này k cho phép e làm loạn, dù Băng Khuynh có chuyện gì với Nguyệt Bạch hay k, nhưng bây h nó thích Nguyệt Sâm, mà Nguyệt Sâm cũng thích nó, 2 đứa nó yêu thương nhau là đủ r, anh biết e k thích Băng Khuynh ở chung với Nguyệt Sâm, nhưng Hạ Vân Khuynh đó k fai thứ e có thể quản, mỗi ng đều có cuộc sống của riêng mình, đừng để em của em hận em.”“Trong mắt anh em là k hiểu chuyện v s? E k phủ định giữa Nguyệt Bạch và Nguyệt Sâm, em thích Nguyệt Bạch hơn, nhưng anh thật sự cho rằng em nhất định fai chia cách Băng Khuynh và Nguyệt Sâm s, nó là e e, em thương nó hơn cả anh, mà chính vì thương nó, lúc e biết nó bắt cá 2 tay (vãi cả thương, thương mà k làm rõ cứ cho rằng e mình bắt cá 2 tay ==) em nghĩ nhiều thế nào, Nguyệt Sâm k dễ xử lý, sẽ có 1 ngày chuyện lộ ra, hôm nay nếu để tụi nó xác lập quan hệ, dù cho có 1 ngày sẽ kết hôn, thì cái gai đó vẫn tồn tại, tự e cảm thấy Nguyệt Sâm k đủ rộng lượng như v, cho nên muốn ngăn cản nó, để nó k tuyên bố!” Hạ Vân Khuynh cứ thế mà làm, cảm thấy mình làm k sai.“Vợ, em nghe anh nói---” Mộ Cẩm Đình lật ng cô lại: “Tính Nguyệt Bạch em còn chưa hiểu, nó k ôn nhu hiền lành như trong tưởng tượng của em, anh nói với em, có phải nó nói gì với e r k, khiến e hôm nay làm loạn?”Em trai đó của anh, giỏi nhất là mượn dao giết ng.Hạ Vân Khuynh dùng sức kéo tay anh: “K có, Nguyệt Bạch k kêu em làm! Quả thật, Nguyệt Bạch có nói với em vài chuyện, nhưng những chuyện này anh cũng biết, sáng hôm đó, Băng Khuynh vừa thấy Nguyệt Bạch liền chạy, lúc đó anh cũng có mặt, anh cũng nghe thấy, Nguyệt Bạch nói đêm hôm đó Băng Khuynh qua đêm ở phòng nó, lúc đó anh nói 2 ng đó k có gì, sau đó em hỏi kĩ Nguyệt Bạch, tuy nó k thừa nhận xảy ra quan hệ, nhưng nó nói đêm đó tỏ tình với Băng Khuynh, còn tặng quà cho nó, lúc đó Băng Khuynh nhận r, chồng s a k nghĩ thử, nếu k chấp nhận, s nó ở cả đêm bên Nguyệt Bạch, anh thật sự cho là đêm đó đơn thuần sao?”“Cái, cái đó k thể, có phải có hiểu lầm gì k?” Mộ Cẩm Đình thay cô biện minh.“Em qua phòng Băng Khuynh tìm qua, quả thật có băng đô xanh lá Nguyệt Bạch nói, em nói với anh mới bắt đầu Băng Khuynh thích Nguyệt Bạch, sau đó mới thích Nguyệt Sâm.” Hạ Vân Khuynh cực kỳ khẳng định nói.Mộ Cẩm Đình cảm thấy có chút lo lắng: “Hoặc là chúng ta nên hỏi Băng Khuynh!”“Chuyện này nó sẽ k thừa nhận, có thể anh cho rằng e nghĩ nhiều, v e nói anh nghe 1 chuyện nữa, e thử nghiệm qua, cố ý lấy băng đô của Nguyệt Bạch tặng ra, kết quả hôm sau nó gấp gáp đi bỏ, nếu chỉ là quà đơn thuần, tại s nó chột dạ như v? (Vãi cả chị, đọc mà tức dùm, như đang hại e mình ==) Em cố ý chụp lại hình lúc nó ném băng đô lại, gửi tin nhắn cho nó, muốn coi phản ứng của nó, kết quả đêm khuya nó tìm Nguyệt Bạch, sau đó ở chỗ tắm nước nóng, nó bỏ thuốc vào rượu Nguyệt Bạch, muốn chụp hình n*d* của cậu ấy để uy h**p, nó tưởng hình là Nguyệt Bạch gửi, muốn uy h**p nó, k để Nguyệt Sâm tuyên bố quan hệ giữa tụi nó, sau đó lại hoài nghi hình là cô chụp, cô thuận nước đẩy thuyền nói phải, vì v nó k ngại đáp ứng đóng quảng cáo cho cô, anh nói nếu đơn thuần, tại s fai làm những chuyện nguy hiểm như v?” Hạ Vân Khuynh nói toàn bộ sự thật cho Mộ Cẩm Đình nghe.- -------- ----------

“Mấy đứa đừng cãi nữa, Nguyệt Sâm nói k chừng sắp rời phòng r, bị nghe thì” Mộ Lâm Nguyệt trong lòng lo lắng nhắc nhở.

Hạ Vân Khuynh đưa tay chặn lời Mộ Lâm Nguyệt: “Cô khoan đừng nói, để con và Cẩm Đình nói rõ.”

Mộ Cẩm Đình trầm mặc, thể hiện bộ dạng uy nghiêm của chồng: “Chuyện này k cho phép e làm loạn, dù Băng Khuynh có chuyện gì với Nguyệt Bạch hay k, nhưng bây h nó thích Nguyệt Sâm, mà Nguyệt Sâm cũng thích nó, 2 đứa nó yêu thương nhau là đủ r, anh biết e k thích Băng Khuynh ở chung với Nguyệt Sâm, nhưng Hạ Vân Khuynh đó k fai thứ e có thể quản, mỗi ng đều có cuộc sống của riêng mình, đừng để em của em hận em.”

“Trong mắt anh em là k hiểu chuyện v s? E k phủ định giữa Nguyệt Bạch và Nguyệt Sâm, em thích Nguyệt Bạch hơn, nhưng anh thật sự cho rằng em nhất định fai chia cách Băng Khuynh và Nguyệt Sâm s, nó là e e, em thương nó hơn cả anh, mà chính vì thương nó, lúc e biết nó bắt cá 2 tay (vãi cả thương, thương mà k làm rõ cứ cho rằng e mình bắt cá 2 tay ==) em nghĩ nhiều thế nào, Nguyệt Sâm k dễ xử lý, sẽ có 1 ngày chuyện lộ ra, hôm nay nếu để tụi nó xác lập quan hệ, dù cho có 1 ngày sẽ kết hôn, thì cái gai đó vẫn tồn tại, tự e cảm thấy Nguyệt Sâm k đủ rộng lượng như v, cho nên muốn ngăn cản nó, để nó k tuyên bố!” Hạ Vân Khuynh cứ thế mà làm, cảm thấy mình làm k sai.

“Vợ, em nghe anh nói---” Mộ Cẩm Đình lật ng cô lại: “Tính Nguyệt Bạch em còn chưa hiểu, nó k ôn nhu hiền lành như trong tưởng tượng của em, anh nói với em, có phải nó nói gì với e r k, khiến e hôm nay làm loạn?”

Em trai đó của anh, giỏi nhất là mượn dao giết ng.

Hạ Vân Khuynh dùng sức kéo tay anh: “K có, Nguyệt Bạch k kêu em làm! Quả thật, Nguyệt Bạch có nói với em vài chuyện, nhưng những chuyện này anh cũng biết, sáng hôm đó, Băng Khuynh vừa thấy Nguyệt Bạch liền chạy, lúc đó anh cũng có mặt, anh cũng nghe thấy, Nguyệt Bạch nói đêm hôm đó Băng Khuynh qua đêm ở phòng nó, lúc đó anh nói 2 ng đó k có gì, sau đó em hỏi kĩ Nguyệt Bạch, tuy nó k thừa nhận xảy ra quan hệ, nhưng nó nói đêm đó tỏ tình với Băng Khuynh, còn tặng quà cho nó, lúc đó Băng Khuynh nhận r, chồng s a k nghĩ thử, nếu k chấp nhận, s nó ở cả đêm bên Nguyệt Bạch, anh thật sự cho là đêm đó đơn thuần sao?”

“Cái, cái đó k thể, có phải có hiểu lầm gì k?” Mộ Cẩm Đình thay cô biện minh.

“Em qua phòng Băng Khuynh tìm qua, quả thật có băng đô xanh lá Nguyệt Bạch nói, em nói với anh mới bắt đầu Băng Khuynh thích Nguyệt Bạch, sau đó mới thích Nguyệt Sâm.” Hạ Vân Khuynh cực kỳ khẳng định nói.

Mộ Cẩm Đình cảm thấy có chút lo lắng: “Hoặc là chúng ta nên hỏi Băng Khuynh!”

“Chuyện này nó sẽ k thừa nhận, có thể anh cho rằng e nghĩ nhiều, v e nói anh nghe 1 chuyện nữa, e thử nghiệm qua, cố ý lấy băng đô của Nguyệt Bạch tặng ra, kết quả hôm sau nó gấp gáp đi bỏ, nếu chỉ là quà đơn thuần, tại s nó chột dạ như v? (Vãi cả chị, đọc mà tức dùm, như đang hại e mình ==) Em cố ý chụp lại hình lúc nó ném băng đô lại, gửi tin nhắn cho nó, muốn coi phản ứng của nó, kết quả đêm khuya nó tìm Nguyệt Bạch, sau đó ở chỗ tắm nước nóng, nó bỏ thuốc vào rượu Nguyệt Bạch, muốn chụp hình n*d* của cậu ấy để uy h**p, nó tưởng hình là Nguyệt Bạch gửi, muốn uy h**p nó, k để Nguyệt Sâm tuyên bố quan hệ giữa tụi nó, sau đó lại hoài nghi hình là cô chụp, cô thuận nước đẩy thuyền nói phải, vì v nó k ngại đáp ứng đóng quảng cáo cho cô, anh nói nếu đơn thuần, tại s fai làm những chuyện nguy hiểm như v?” Hạ Vân Khuynh nói toàn bộ sự thật cho Mộ Cẩm Đình nghe.

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Mấy đứa đừng cãi nữa, Nguyệt Sâm nói k chừng sắp rời phòng r, bị nghe thì” Mộ Lâm Nguyệt trong lòng lo lắng nhắc nhở.Hạ Vân Khuynh đưa tay chặn lời Mộ Lâm Nguyệt: “Cô khoan đừng nói, để con và Cẩm Đình nói rõ.”Mộ Cẩm Đình trầm mặc, thể hiện bộ dạng uy nghiêm của chồng: “Chuyện này k cho phép e làm loạn, dù Băng Khuynh có chuyện gì với Nguyệt Bạch hay k, nhưng bây h nó thích Nguyệt Sâm, mà Nguyệt Sâm cũng thích nó, 2 đứa nó yêu thương nhau là đủ r, anh biết e k thích Băng Khuynh ở chung với Nguyệt Sâm, nhưng Hạ Vân Khuynh đó k fai thứ e có thể quản, mỗi ng đều có cuộc sống của riêng mình, đừng để em của em hận em.”“Trong mắt anh em là k hiểu chuyện v s? E k phủ định giữa Nguyệt Bạch và Nguyệt Sâm, em thích Nguyệt Bạch hơn, nhưng anh thật sự cho rằng em nhất định fai chia cách Băng Khuynh và Nguyệt Sâm s, nó là e e, em thương nó hơn cả anh, mà chính vì thương nó, lúc e biết nó bắt cá 2 tay (vãi cả thương, thương mà k làm rõ cứ cho rằng e mình bắt cá 2 tay ==) em nghĩ nhiều thế nào, Nguyệt Sâm k dễ xử lý, sẽ có 1 ngày chuyện lộ ra, hôm nay nếu để tụi nó xác lập quan hệ, dù cho có 1 ngày sẽ kết hôn, thì cái gai đó vẫn tồn tại, tự e cảm thấy Nguyệt Sâm k đủ rộng lượng như v, cho nên muốn ngăn cản nó, để nó k tuyên bố!” Hạ Vân Khuynh cứ thế mà làm, cảm thấy mình làm k sai.“Vợ, em nghe anh nói---” Mộ Cẩm Đình lật ng cô lại: “Tính Nguyệt Bạch em còn chưa hiểu, nó k ôn nhu hiền lành như trong tưởng tượng của em, anh nói với em, có phải nó nói gì với e r k, khiến e hôm nay làm loạn?”Em trai đó của anh, giỏi nhất là mượn dao giết ng.Hạ Vân Khuynh dùng sức kéo tay anh: “K có, Nguyệt Bạch k kêu em làm! Quả thật, Nguyệt Bạch có nói với em vài chuyện, nhưng những chuyện này anh cũng biết, sáng hôm đó, Băng Khuynh vừa thấy Nguyệt Bạch liền chạy, lúc đó anh cũng có mặt, anh cũng nghe thấy, Nguyệt Bạch nói đêm hôm đó Băng Khuynh qua đêm ở phòng nó, lúc đó anh nói 2 ng đó k có gì, sau đó em hỏi kĩ Nguyệt Bạch, tuy nó k thừa nhận xảy ra quan hệ, nhưng nó nói đêm đó tỏ tình với Băng Khuynh, còn tặng quà cho nó, lúc đó Băng Khuynh nhận r, chồng s a k nghĩ thử, nếu k chấp nhận, s nó ở cả đêm bên Nguyệt Bạch, anh thật sự cho là đêm đó đơn thuần sao?”“Cái, cái đó k thể, có phải có hiểu lầm gì k?” Mộ Cẩm Đình thay cô biện minh.“Em qua phòng Băng Khuynh tìm qua, quả thật có băng đô xanh lá Nguyệt Bạch nói, em nói với anh mới bắt đầu Băng Khuynh thích Nguyệt Bạch, sau đó mới thích Nguyệt Sâm.” Hạ Vân Khuynh cực kỳ khẳng định nói.Mộ Cẩm Đình cảm thấy có chút lo lắng: “Hoặc là chúng ta nên hỏi Băng Khuynh!”“Chuyện này nó sẽ k thừa nhận, có thể anh cho rằng e nghĩ nhiều, v e nói anh nghe 1 chuyện nữa, e thử nghiệm qua, cố ý lấy băng đô của Nguyệt Bạch tặng ra, kết quả hôm sau nó gấp gáp đi bỏ, nếu chỉ là quà đơn thuần, tại s nó chột dạ như v? (Vãi cả chị, đọc mà tức dùm, như đang hại e mình ==) Em cố ý chụp lại hình lúc nó ném băng đô lại, gửi tin nhắn cho nó, muốn coi phản ứng của nó, kết quả đêm khuya nó tìm Nguyệt Bạch, sau đó ở chỗ tắm nước nóng, nó bỏ thuốc vào rượu Nguyệt Bạch, muốn chụp hình n*d* của cậu ấy để uy h**p, nó tưởng hình là Nguyệt Bạch gửi, muốn uy h**p nó, k để Nguyệt Sâm tuyên bố quan hệ giữa tụi nó, sau đó lại hoài nghi hình là cô chụp, cô thuận nước đẩy thuyền nói phải, vì v nó k ngại đáp ứng đóng quảng cáo cho cô, anh nói nếu đơn thuần, tại s fai làm những chuyện nguy hiểm như v?” Hạ Vân Khuynh nói toàn bộ sự thật cho Mộ Cẩm Đình nghe.- -------- ----------

Chương 319