Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 322

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Mộ Nguyệt Sâm---”Hạ Băng Khuynh mất tiếng kêu anh, âm thanh mang theo sự bất lực cùng khủng hoảng.Cô đã cho anh tất cả, tim cho anh, cơ thể cũng cho anh, s anh cứ thế mà đi, anh k cần cô nữa s?Mộ Nguyệt Sâm k quay ng lại.Nắm tay dần dần nắm chặt, như mèo nhỏ bất lực kêu lên khiến lửa giận vốn áp xuống bùng lên, anh vốn k muốn hủy hoại sinh nhật của cô.20 tuổi, là tuổi đẹp như v!Thấy anh đứng lại, tim Hạ Băng Khuynh lại có hi vọng, cô hi vọng đều là trò đùa, quay ng, anh cho cô kinh ngạc.Ngoài cửa, truyền tiếng cao gót.Trong im lặng vang lên rõ ràng.Ng trong sảnh bị tiếng giày hấp dẫn, đều nhìn qua, đột nhiên thấy Ôn Tử Tích cầm 1 hộp vào.Hôm nay cô trang điểm rất lịch thiệp, tóc dài khẽ xoăn xõa ngang vai, đồ tây trắng, thành thục xinh đẹp.Khương Viên nhìn cái liền biết chuyện k lành!Cố Quân Thụy bọn họ sắc mặt âm thầm biến đổi, sáng nói với họ k thể đến, s h lúc này đến, còn trang điểm cẩn thận v, k fai đến phá tiệc Băng Khuynh thì là gì.“Ôn Tử Tích?” Hạ Băng Khuynh nhìn ng vào, trong lòng có cảm giác xấu.Ôn Tử Tích k đi đến bên Mộ Nguyệt Sâm hay Hạ Băng Khuynh, mà đến k trưởng lão, đưa quà qua: “Chú dì, con đến trễ, đây là quà tạ lễ, hi vọng 2 ng thích!”“ Uhm, đc, con thật ngoan!” Tân Viên Thường k hiểu gì nhận hộp, giao lưu ánh mắt với Mộ Bác Minh.Ôn Nhã Liên đi qua ngay, kéo tay em gái: “Tử Tích em đến làm gì?”Ôn Tử Tích kéo tay anh xuống, đi đến bên Mộ Nguyệt Sâm, khoác tay anh: “Vừa nãy trên đg e nói với Nguyệt Sâm máy bay đáp trễ k đến đc, thực ra muốn cho anh bất ngờ, bây h e đến r!”“Đến r thì đến r, r đưa quà cho trưởng bối, khoác tay Nguyệt Sâm, Ôn Tử Tích này chơi trò gì?” Khương Viên nhíu mày đẹp.“Tôi là bạn gái của Nguyệt Sâm!” Ôn Tử Tích mạnh mẽ tuyên bố.Não Hạ Băng Khuynh nổ 1 tiếng, cũng k quan tâm lễ phép, lớn tiếng phản biện: “Cô k fai”“Em Băng Khuynh, chị k fai k lẽ là e?” Ôn Tử Tích bình tĩnh phản biện, mắt đầy tự tin.“Ôn Tử Tích cô sỉ diện chút đc k, trc mặt mọi ng, đừng tự làm mất mặt mình, có phải bạn gái Nguyệt Sâm k fai tự nói là đc, mà fai Nguyệt Sâm tự khẳng định.” Khương Viên châm biếm cô, trong lòng bất ngờ vì Ôn Tử Tích s k lí trí như v?Tuy nhiên, nói nhiều v, Mộ Nguyệt Sâm lại k phản ứng, cũng k kéo Ôn Tử Tích ra.“Mộ Nguyệt Sâm, anh nói m.n biết Ôn Tử Tích k fai bạn gái anh, anh từng nói k thích cô ta, anh nói đi---” Hạ Băng Khuynh nhìn k nổi họ khoác tay, nhìn đến cô đau mắt, lòng cũng đau.Thấy Mộ Nguyệt Sâm k phản ứng, cô kích động qua kéo Ôn Tử Tích ra, đẩy ra khỏi cửa: “Cô ra cho tôi, hồ ly tinh tôi k hoan nghiêng, cô đi, đi”“Tôi nói nha đầu này s k hiểu chuyện v!” Ôn Tử Tích bị cô kéo đau, kêu thảm lên: “A---, cô đừng làm v, chấp nhận sự thật đi, cô đẩy tôi cũng vô dụng.”- -------- ----------

“Mộ Nguyệt Sâm---”

Hạ Băng Khuynh mất tiếng kêu anh, âm thanh mang theo sự bất lực cùng khủng hoảng.

Cô đã cho anh tất cả, tim cho anh, cơ thể cũng cho anh, s anh cứ thế mà đi, anh k cần cô nữa s?

Mộ Nguyệt Sâm k quay ng lại.

Nắm tay dần dần nắm chặt, như mèo nhỏ bất lực kêu lên khiến lửa giận vốn áp xuống bùng lên, anh vốn k muốn hủy hoại sinh nhật của cô.

20 tuổi, là tuổi đẹp như v!

Thấy anh đứng lại, tim Hạ Băng Khuynh lại có hi vọng, cô hi vọng đều là trò đùa, quay ng, anh cho cô kinh ngạc.

Ngoài cửa, truyền tiếng cao gót.

Trong im lặng vang lên rõ ràng.

Ng trong sảnh bị tiếng giày hấp dẫn, đều nhìn qua, đột nhiên thấy Ôn Tử Tích cầm 1 hộp vào.

Hôm nay cô trang điểm rất lịch thiệp, tóc dài khẽ xoăn xõa ngang vai, đồ tây trắng, thành thục xinh đẹp.

Khương Viên nhìn cái liền biết chuyện k lành!

Cố Quân Thụy bọn họ sắc mặt âm thầm biến đổi, sáng nói với họ k thể đến, s h lúc này đến, còn trang điểm cẩn thận v, k fai đến phá tiệc Băng Khuynh thì là gì.

“Ôn Tử Tích?” Hạ Băng Khuynh nhìn ng vào, trong lòng có cảm giác xấu.

Ôn Tử Tích k đi đến bên Mộ Nguyệt Sâm hay Hạ Băng Khuynh, mà đến k trưởng lão, đưa quà qua: “Chú dì, con đến trễ, đây là quà tạ lễ, hi vọng 2 ng thích!”

“ Uhm, đc, con thật ngoan!” Tân Viên Thường k hiểu gì nhận hộp, giao lưu ánh mắt với Mộ Bác Minh.

Ôn Nhã Liên đi qua ngay, kéo tay em gái: “Tử Tích em đến làm gì?”

Ôn Tử Tích kéo tay anh xuống, đi đến bên Mộ Nguyệt Sâm, khoác tay anh: “Vừa nãy trên đg e nói với Nguyệt Sâm máy bay đáp trễ k đến đc, thực ra muốn cho anh bất ngờ, bây h e đến r!”

“Đến r thì đến r, r đưa quà cho trưởng bối, khoác tay Nguyệt Sâm, Ôn Tử Tích này chơi trò gì?” Khương Viên nhíu mày đẹp.

“Tôi là bạn gái của Nguyệt Sâm!” Ôn Tử Tích mạnh mẽ tuyên bố.

Não Hạ Băng Khuynh nổ 1 tiếng, cũng k quan tâm lễ phép, lớn tiếng phản biện: “Cô k fai”

“Em Băng Khuynh, chị k fai k lẽ là e?” Ôn Tử Tích bình tĩnh phản biện, mắt đầy tự tin.

“Ôn Tử Tích cô sỉ diện chút đc k, trc mặt mọi ng, đừng tự làm mất mặt mình, có phải bạn gái Nguyệt Sâm k fai tự nói là đc, mà fai Nguyệt Sâm tự khẳng định.” Khương Viên châm biếm cô, trong lòng bất ngờ vì Ôn Tử Tích s k lí trí như v?

Tuy nhiên, nói nhiều v, Mộ Nguyệt Sâm lại k phản ứng, cũng k kéo Ôn Tử Tích ra.

“Mộ Nguyệt Sâm, anh nói m.n biết Ôn Tử Tích k fai bạn gái anh, anh từng nói k thích cô ta, anh nói đi---” Hạ Băng Khuynh nhìn k nổi họ khoác tay, nhìn đến cô đau mắt, lòng cũng đau.

Thấy Mộ Nguyệt Sâm k phản ứng, cô kích động qua kéo Ôn Tử Tích ra, đẩy ra khỏi cửa: “Cô ra cho tôi, hồ ly tinh tôi k hoan nghiêng, cô đi, đi”

“Tôi nói nha đầu này s k hiểu chuyện v!” Ôn Tử Tích bị cô kéo đau, kêu thảm lên: “A---, cô đừng làm v, chấp nhận sự thật đi, cô đẩy tôi cũng vô dụng.”

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Mộ Nguyệt Sâm---”Hạ Băng Khuynh mất tiếng kêu anh, âm thanh mang theo sự bất lực cùng khủng hoảng.Cô đã cho anh tất cả, tim cho anh, cơ thể cũng cho anh, s anh cứ thế mà đi, anh k cần cô nữa s?Mộ Nguyệt Sâm k quay ng lại.Nắm tay dần dần nắm chặt, như mèo nhỏ bất lực kêu lên khiến lửa giận vốn áp xuống bùng lên, anh vốn k muốn hủy hoại sinh nhật của cô.20 tuổi, là tuổi đẹp như v!Thấy anh đứng lại, tim Hạ Băng Khuynh lại có hi vọng, cô hi vọng đều là trò đùa, quay ng, anh cho cô kinh ngạc.Ngoài cửa, truyền tiếng cao gót.Trong im lặng vang lên rõ ràng.Ng trong sảnh bị tiếng giày hấp dẫn, đều nhìn qua, đột nhiên thấy Ôn Tử Tích cầm 1 hộp vào.Hôm nay cô trang điểm rất lịch thiệp, tóc dài khẽ xoăn xõa ngang vai, đồ tây trắng, thành thục xinh đẹp.Khương Viên nhìn cái liền biết chuyện k lành!Cố Quân Thụy bọn họ sắc mặt âm thầm biến đổi, sáng nói với họ k thể đến, s h lúc này đến, còn trang điểm cẩn thận v, k fai đến phá tiệc Băng Khuynh thì là gì.“Ôn Tử Tích?” Hạ Băng Khuynh nhìn ng vào, trong lòng có cảm giác xấu.Ôn Tử Tích k đi đến bên Mộ Nguyệt Sâm hay Hạ Băng Khuynh, mà đến k trưởng lão, đưa quà qua: “Chú dì, con đến trễ, đây là quà tạ lễ, hi vọng 2 ng thích!”“ Uhm, đc, con thật ngoan!” Tân Viên Thường k hiểu gì nhận hộp, giao lưu ánh mắt với Mộ Bác Minh.Ôn Nhã Liên đi qua ngay, kéo tay em gái: “Tử Tích em đến làm gì?”Ôn Tử Tích kéo tay anh xuống, đi đến bên Mộ Nguyệt Sâm, khoác tay anh: “Vừa nãy trên đg e nói với Nguyệt Sâm máy bay đáp trễ k đến đc, thực ra muốn cho anh bất ngờ, bây h e đến r!”“Đến r thì đến r, r đưa quà cho trưởng bối, khoác tay Nguyệt Sâm, Ôn Tử Tích này chơi trò gì?” Khương Viên nhíu mày đẹp.“Tôi là bạn gái của Nguyệt Sâm!” Ôn Tử Tích mạnh mẽ tuyên bố.Não Hạ Băng Khuynh nổ 1 tiếng, cũng k quan tâm lễ phép, lớn tiếng phản biện: “Cô k fai”“Em Băng Khuynh, chị k fai k lẽ là e?” Ôn Tử Tích bình tĩnh phản biện, mắt đầy tự tin.“Ôn Tử Tích cô sỉ diện chút đc k, trc mặt mọi ng, đừng tự làm mất mặt mình, có phải bạn gái Nguyệt Sâm k fai tự nói là đc, mà fai Nguyệt Sâm tự khẳng định.” Khương Viên châm biếm cô, trong lòng bất ngờ vì Ôn Tử Tích s k lí trí như v?Tuy nhiên, nói nhiều v, Mộ Nguyệt Sâm lại k phản ứng, cũng k kéo Ôn Tử Tích ra.“Mộ Nguyệt Sâm, anh nói m.n biết Ôn Tử Tích k fai bạn gái anh, anh từng nói k thích cô ta, anh nói đi---” Hạ Băng Khuynh nhìn k nổi họ khoác tay, nhìn đến cô đau mắt, lòng cũng đau.Thấy Mộ Nguyệt Sâm k phản ứng, cô kích động qua kéo Ôn Tử Tích ra, đẩy ra khỏi cửa: “Cô ra cho tôi, hồ ly tinh tôi k hoan nghiêng, cô đi, đi”“Tôi nói nha đầu này s k hiểu chuyện v!” Ôn Tử Tích bị cô kéo đau, kêu thảm lên: “A---, cô đừng làm v, chấp nhận sự thật đi, cô đẩy tôi cũng vô dụng.”- -------- ----------

Chương 322