Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 379

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Nếu cô đích thân phối thuốc độc cho em mình, vậy cô k có mặt mũi sống nữa.Ôn Tử Tích k ngờ ng phụ nữ này lại xúc động như v, bị dọa liền kéo cô lại: “Cô điên à! Nghĩ kĩ hậu quả đi, cô muốn để lại ẩn tượng xấu cho ng nhà Mộ gia? Vậy sau này cô có thể làm ng s?”“Tôi k quản, tôi k quản gì hết, dù Mộ gia k ai thèm nhìn tôi, tôi cũng fai nói!” Hạ Vân Khuynh đẩy tay cô ra.“K đc đi!”Ôn Tử Tích ở trc ôm chặt cô.Thật sự k sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo!Làm con dâu hào môn lại có thể ngây thơ ấu trĩ và ngu ngốc như v, cũng thật khiến ng khác mở mang tầm mắt, cô ta thật sự làm s có thề làm con dâu Mộ gia v.“Cô sợ đúng k, tính thiếu 1 bước đúng, thả tôi ra, nếu k tôi la ---” Hạ Vân Khuynh phản kháng lợi hại.2 ng phụ nữ ở hành lang xung đột, tóc Ôn Tử Tích bị kéo như ổ quạ.“Chị, đừng đi!”Trên hành lang, vang lên tiếng lạnh lùng.Ôn Tử Tích và Hạ Vân Khuynh đồng thời dừng lại, thuận theo âm thanh, thấy Hạ Băng Khuynh ngồi xe lăn đi đến, k biết cô ở đó từ lúc nào.2 ng tách ra, tự mình chỉnh lại đồ.“Em Băng Khuynh, là chị em hại em, klq đến chị nha.” Ôn Tử Tích cười vuốt tóc mình, cô từ phòng ra, nhất định đều nghe đc, cũng k cần giả bộ.Hạ Băng Khuynh nhíu mày: “Ai là em cô? Mặt dày như thép, nghe là thấy ghê tởm!”Nụ cười của Ôn Tử Tích lập tức lạnh đi: “Công kích thân thế là thủ đoạn cấp thấp nhất!”“Thủ đoạn gì, tôi nói sự thật, 1 ng Mộ Nguyệt Bạch 1 ng cô, 2 ng đúng là trời sinh 1 cặp, nếu sống ở thời trc đây, nhất định sẽ là đặc vụ cấp hoàng kim, địa ngục nham hiểm thích hợp với các ng nhất, lợi dụng chị tôi ngốc nghếch để thắng tôi, cô cho thật sự toàn thắng? Mộ Nguyệt Sâm chắc chắn cưới cô? Tôi thấy cái này do cô tự ảo tưởng thôi.” Hạ Băng Khuynh thẳng thắn phá tan hết tầng tầng giả tạo.Nhưng Ôn Tử Tích k tức giận: “Cô k cần kích tôi, Mộ Nguyệt Sâm có cưới tôi k còn là câu hỏi, nhưng câu hỏi thể hiện có khả năng! Nhưng cô k giống v, cô và anh ấy đã là dấu chấm, vĩnh viễn k thể tiếp tục! Ai thắng ai thua, nhìn cái liền thấy!”Hạ Băng Khuynh nhìn cô, k nói.“Đừng đắc ý, bây h tôi đi nói chuyện này!” Hạ Vân Khuynh quay ng muốn đi.“Chị---” Hạ Băng Khuynh kêu Hạ Vân Khuynh lại: “K cần đi, nếu chỉ k tiếc kéo cả mình xuống nước, thì có ý nghĩa gì, để cô ta tìm câu trả lời cho dấu chấm hỏi đi, dù tâm kế có nhiều, k fai cũng fai liều còn trong lòng Mộ Nguyệt Sâm thế nào s, cô ta có thể liều, là bản lĩnh của cô ta, liều k nổi, cũng sẽ im lặng rời đi.”Khuôn mặt đắc ý của Ôn Tử Tích lúc này thật sự ngưng trệ.Lời này, thật sự gãy trúng chỗ ngứa.“Băng Khuynh, là lỗi của chị, chị có lỗi với em!” Hạ Vân Khuynh đỏ mắt. quỳ bên xe lăn.“Chị, trí tuệ của chị lâu lâu sẽ online, nhưng đối với chuyện của em, vĩnh viễn là offline! Em nghĩ gì chị luôn đoán sai! Tuy em khá phiền chị, nhưng cũng hi vọng chị sống tốt. cho nên, chuyện này bỏ qua đi, chị cũng đừng nghĩ đến nữa, chị có trọng tâm cuộc sống của chị, k trộn lẫn sẽ k bị lợi dụng!” Hạ Băng Khuynh k biết fai làm s, nhưng vẫn ôm cô.- -------- ----------

Nếu cô đích thân phối thuốc độc cho em mình, vậy cô k có mặt mũi sống nữa.

Ôn Tử Tích k ngờ ng phụ nữ này lại xúc động như v, bị dọa liền kéo cô lại: “Cô điên à! Nghĩ kĩ hậu quả đi, cô muốn để lại ẩn tượng xấu cho ng nhà Mộ gia? Vậy sau này cô có thể làm ng s?”

“Tôi k quản, tôi k quản gì hết, dù Mộ gia k ai thèm nhìn tôi, tôi cũng fai nói!” Hạ Vân Khuynh đẩy tay cô ra.

“K đc đi!”

Ôn Tử Tích ở trc ôm chặt cô.

Thật sự k sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo!

Làm con dâu hào môn lại có thể ngây thơ ấu trĩ và ngu ngốc như v, cũng thật khiến ng khác mở mang tầm mắt, cô ta thật sự làm s có thề làm con dâu Mộ gia v.

“Cô sợ đúng k, tính thiếu 1 bước đúng, thả tôi ra, nếu k tôi la ---” Hạ Vân Khuynh phản kháng lợi hại.

2 ng phụ nữ ở hành lang xung đột, tóc Ôn Tử Tích bị kéo như ổ quạ.

“Chị, đừng đi!”

Trên hành lang, vang lên tiếng lạnh lùng.

Ôn Tử Tích và Hạ Vân Khuynh đồng thời dừng lại, thuận theo âm thanh, thấy Hạ Băng Khuynh ngồi xe lăn đi đến, k biết cô ở đó từ lúc nào.

2 ng tách ra, tự mình chỉnh lại đồ.

“Em Băng Khuynh, là chị em hại em, klq đến chị nha.” Ôn Tử Tích cười vuốt tóc mình, cô từ phòng ra, nhất định đều nghe đc, cũng k cần giả bộ.

Hạ Băng Khuynh nhíu mày: “Ai là em cô? Mặt dày như thép, nghe là thấy ghê tởm!”

Nụ cười của Ôn Tử Tích lập tức lạnh đi: “Công kích thân thế là thủ đoạn cấp thấp nhất!”

“Thủ đoạn gì, tôi nói sự thật, 1 ng Mộ Nguyệt Bạch 1 ng cô, 2 ng đúng là trời sinh 1 cặp, nếu sống ở thời trc đây, nhất định sẽ là đặc vụ cấp hoàng kim, địa ngục nham hiểm thích hợp với các ng nhất, lợi dụng chị tôi ngốc nghếch để thắng tôi, cô cho thật sự toàn thắng? Mộ Nguyệt Sâm chắc chắn cưới cô? Tôi thấy cái này do cô tự ảo tưởng thôi.” Hạ Băng Khuynh thẳng thắn phá tan hết tầng tầng giả tạo.

Nhưng Ôn Tử Tích k tức giận: “Cô k cần kích tôi, Mộ Nguyệt Sâm có cưới tôi k còn là câu hỏi, nhưng câu hỏi thể hiện có khả năng! Nhưng cô k giống v, cô và anh ấy đã là dấu chấm, vĩnh viễn k thể tiếp tục! Ai thắng ai thua, nhìn cái liền thấy!”

Hạ Băng Khuynh nhìn cô, k nói.

“Đừng đắc ý, bây h tôi đi nói chuyện này!” Hạ Vân Khuynh quay ng muốn đi.

“Chị---” Hạ Băng Khuynh kêu Hạ Vân Khuynh lại: “K cần đi, nếu chỉ k tiếc kéo cả mình xuống nước, thì có ý nghĩa gì, để cô ta tìm câu trả lời cho dấu chấm hỏi đi, dù tâm kế có nhiều, k fai cũng fai liều còn trong lòng Mộ Nguyệt Sâm thế nào s, cô ta có thể liều, là bản lĩnh của cô ta, liều k nổi, cũng sẽ im lặng rời đi.”

Khuôn mặt đắc ý của Ôn Tử Tích lúc này thật sự ngưng trệ.

Lời này, thật sự gãy trúng chỗ ngứa.

“Băng Khuynh, là lỗi của chị, chị có lỗi với em!” Hạ Vân Khuynh đỏ mắt. quỳ bên xe lăn.

“Chị, trí tuệ của chị lâu lâu sẽ online, nhưng đối với chuyện của em, vĩnh viễn là offline! Em nghĩ gì chị luôn đoán sai! Tuy em khá phiền chị, nhưng cũng hi vọng chị sống tốt. cho nên, chuyện này bỏ qua đi, chị cũng đừng nghĩ đến nữa, chị có trọng tâm cuộc sống của chị, k trộn lẫn sẽ k bị lợi dụng!” Hạ Băng Khuynh k biết fai làm s, nhưng vẫn ôm cô.

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Nếu cô đích thân phối thuốc độc cho em mình, vậy cô k có mặt mũi sống nữa.Ôn Tử Tích k ngờ ng phụ nữ này lại xúc động như v, bị dọa liền kéo cô lại: “Cô điên à! Nghĩ kĩ hậu quả đi, cô muốn để lại ẩn tượng xấu cho ng nhà Mộ gia? Vậy sau này cô có thể làm ng s?”“Tôi k quản, tôi k quản gì hết, dù Mộ gia k ai thèm nhìn tôi, tôi cũng fai nói!” Hạ Vân Khuynh đẩy tay cô ra.“K đc đi!”Ôn Tử Tích ở trc ôm chặt cô.Thật sự k sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo!Làm con dâu hào môn lại có thể ngây thơ ấu trĩ và ngu ngốc như v, cũng thật khiến ng khác mở mang tầm mắt, cô ta thật sự làm s có thề làm con dâu Mộ gia v.“Cô sợ đúng k, tính thiếu 1 bước đúng, thả tôi ra, nếu k tôi la ---” Hạ Vân Khuynh phản kháng lợi hại.2 ng phụ nữ ở hành lang xung đột, tóc Ôn Tử Tích bị kéo như ổ quạ.“Chị, đừng đi!”Trên hành lang, vang lên tiếng lạnh lùng.Ôn Tử Tích và Hạ Vân Khuynh đồng thời dừng lại, thuận theo âm thanh, thấy Hạ Băng Khuynh ngồi xe lăn đi đến, k biết cô ở đó từ lúc nào.2 ng tách ra, tự mình chỉnh lại đồ.“Em Băng Khuynh, là chị em hại em, klq đến chị nha.” Ôn Tử Tích cười vuốt tóc mình, cô từ phòng ra, nhất định đều nghe đc, cũng k cần giả bộ.Hạ Băng Khuynh nhíu mày: “Ai là em cô? Mặt dày như thép, nghe là thấy ghê tởm!”Nụ cười của Ôn Tử Tích lập tức lạnh đi: “Công kích thân thế là thủ đoạn cấp thấp nhất!”“Thủ đoạn gì, tôi nói sự thật, 1 ng Mộ Nguyệt Bạch 1 ng cô, 2 ng đúng là trời sinh 1 cặp, nếu sống ở thời trc đây, nhất định sẽ là đặc vụ cấp hoàng kim, địa ngục nham hiểm thích hợp với các ng nhất, lợi dụng chị tôi ngốc nghếch để thắng tôi, cô cho thật sự toàn thắng? Mộ Nguyệt Sâm chắc chắn cưới cô? Tôi thấy cái này do cô tự ảo tưởng thôi.” Hạ Băng Khuynh thẳng thắn phá tan hết tầng tầng giả tạo.Nhưng Ôn Tử Tích k tức giận: “Cô k cần kích tôi, Mộ Nguyệt Sâm có cưới tôi k còn là câu hỏi, nhưng câu hỏi thể hiện có khả năng! Nhưng cô k giống v, cô và anh ấy đã là dấu chấm, vĩnh viễn k thể tiếp tục! Ai thắng ai thua, nhìn cái liền thấy!”Hạ Băng Khuynh nhìn cô, k nói.“Đừng đắc ý, bây h tôi đi nói chuyện này!” Hạ Vân Khuynh quay ng muốn đi.“Chị---” Hạ Băng Khuynh kêu Hạ Vân Khuynh lại: “K cần đi, nếu chỉ k tiếc kéo cả mình xuống nước, thì có ý nghĩa gì, để cô ta tìm câu trả lời cho dấu chấm hỏi đi, dù tâm kế có nhiều, k fai cũng fai liều còn trong lòng Mộ Nguyệt Sâm thế nào s, cô ta có thể liều, là bản lĩnh của cô ta, liều k nổi, cũng sẽ im lặng rời đi.”Khuôn mặt đắc ý của Ôn Tử Tích lúc này thật sự ngưng trệ.Lời này, thật sự gãy trúng chỗ ngứa.“Băng Khuynh, là lỗi của chị, chị có lỗi với em!” Hạ Vân Khuynh đỏ mắt. quỳ bên xe lăn.“Chị, trí tuệ của chị lâu lâu sẽ online, nhưng đối với chuyện của em, vĩnh viễn là offline! Em nghĩ gì chị luôn đoán sai! Tuy em khá phiền chị, nhưng cũng hi vọng chị sống tốt. cho nên, chuyện này bỏ qua đi, chị cũng đừng nghĩ đến nữa, chị có trọng tâm cuộc sống của chị, k trộn lẫn sẽ k bị lợi dụng!” Hạ Băng Khuynh k biết fai làm s, nhưng vẫn ôm cô.- -------- ----------

Chương 379