Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 413
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cô v mà tiểu trc mặt Mộ Nguyệt Sâm. còn có tiếng!Thật xấu hổ.Tiểu xong, nhanh chóng dùng que thử thử, sau đó nhanh chóng đóng lại, mặc quần mới nói, nếu k thấy đc kết quả, xui xui đến quần cô cũng k thể mặc.Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy khỏi ghế, chân dài bước 2-3 bước là đến bên cô, lấy que lên.Mắt thấy anh muốn mở ra, Hạ Băng Khuynh kéo áo anh, hoảng loạn nói: “Khoan đừng coi, để tôi bình tĩnh đã, để tôi chuẩn bị tinh thần, chúng ta cùng coi.”Mộ Nguyệt Sâm nhìn mặt nhỏ khẩn cầu của cô 1 lúc, lấy tay khỏi que, để 2 tay qa sau, tôn trọng yêu cầu của cô: “Đc!”Chuyện có con đối với nha đầu quả thật là áp lực.Cô sẽ căng thẳng phiền não, sẽ có chút tính khí điều đó đều trong dự đoán của anh.Tim Hạ Băng Khuynh thả lỏng tí.Họ rời nhà vệ sinh, cùng ngồi trên sofa.“Có thể xem chưa?” Mộ Nguyệt Sâm hỏi cô.Hạ Băng Khuynh l**m môi, lại cắn, tay thả lỏng r lại nắm mấy lần, hít sâu mấy lần:”Mở đi!”Dù đáp án thế nào, cô đều cần chấp nhận!Vì cô chỉ có thể chấp nhận!Lúc này, nếu hỏi suy nghĩ trong lòng cô, cô sẽ k đáp đc, hoảng loạn, thậm chí mâu thuẫn.K hi vọng bản thân có thai, nhưng cũng k fai, lòng cô sẽ cảm thấy mất mát.Mộ Nguyệt Sâm bình tĩnh mở ra.2 cái đầu đến gần.Hạ Băng Khuynh nắm chặt đùi Mộ Nguyệt Sâm.4 con mắt nhìn chằm chằm kết quả trc mặt.Trong không khí, căng thẳng lan tràn.Kì lạ là, 1ph trôi qua, mặt họ k lộ ra sự vui vẻ hay thất vọng, hưng phấn hay phiền não.CHỉ là nghi hoặc.Nghi hoặc nồng đậm.Nguyên nhân là -- kết quả, như 2 vạch, nhưng 1 vạch lại mờ như có dấu in 1 cái.“Đây chắc là 2 vạch!” Mộ Nguyệt Sâm nói.“Anh mắt già r k có vấn đề chứ, đây làm gì 2 vạch, rõ ràng là 1.” Hạ Băng Khuynh phản biện.Mộ Nguyệt Sâm dùng tay bắn trán cô: “Có chút thường thức đc k? Dù mờ hay đậm, đều là 2 vạch, chúc mừng e có thai r!”“Chúc mừng cái gì, hiển nhiên là thời gian anh nắm quá lâu, vạch đó bên đó mới có, là 1 vạch!” Hạ Băng Khuynh vẫn tích cực phản biện.“Anh nói Hạ Băng Khuynh não e có phải làm từ bùn k?” Mộ Nguyệt Sâm gõ lên đầu cô: “Tùy tiện có thể có thêm 1 vạch, còn có độ chuẩn k, 2 vạch, đây là sự thật chắc chắn!”“Vạch kia k tính!” Hạ Băng Khuynh chỉ vào:”Anh xem, k coi kĩ sẽ k thấy.”Mộ Nguyệt Sâm ném que vào thùng rác: “Nếu que thử k làm e cảm thấy chắc, đi bệnh viện làm kt toàn thân, lúc đó k giả đc.”Hạ Băng Khuynh lắc đầu: “Tôi k muốn đi bệnh viện!”Cô 1 học sinh chưa kết hôn đến bệnh viện kt thai, ng khác sẽ nhìn cô bằng ánh mắt gì.“E k tin que thử, cũng k muốn đến bệnh viện, Hạ Băng Khuynh, bụng sẽ lớn lên từng ngày, e tự gạt mình cũng vô dụng!” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm lạnh lùng, mắt khẽ động, anh nói:”Nhưng, còn 1 cách.”
Cô v mà tiểu trc mặt Mộ Nguyệt Sâm. còn có tiếng!
Thật xấu hổ.
Tiểu xong, nhanh chóng dùng que thử thử, sau đó nhanh chóng đóng lại, mặc quần mới nói, nếu k thấy đc kết quả, xui xui đến quần cô cũng k thể mặc.
Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy khỏi ghế, chân dài bước 2-3 bước là đến bên cô, lấy que lên.
Mắt thấy anh muốn mở ra, Hạ Băng Khuynh kéo áo anh, hoảng loạn nói: “Khoan đừng coi, để tôi bình tĩnh đã, để tôi chuẩn bị tinh thần, chúng ta cùng coi.”
Mộ Nguyệt Sâm nhìn mặt nhỏ khẩn cầu của cô 1 lúc, lấy tay khỏi que, để 2 tay qa sau, tôn trọng yêu cầu của cô: “Đc!”
Chuyện có con đối với nha đầu quả thật là áp lực.
Cô sẽ căng thẳng phiền não, sẽ có chút tính khí điều đó đều trong dự đoán của anh.
Tim Hạ Băng Khuynh thả lỏng tí.
Họ rời nhà vệ sinh, cùng ngồi trên sofa.
“Có thể xem chưa?” Mộ Nguyệt Sâm hỏi cô.
Hạ Băng Khuynh l**m môi, lại cắn, tay thả lỏng r lại nắm mấy lần, hít sâu mấy lần:”Mở đi!”
Dù đáp án thế nào, cô đều cần chấp nhận!
Vì cô chỉ có thể chấp nhận!
Lúc này, nếu hỏi suy nghĩ trong lòng cô, cô sẽ k đáp đc, hoảng loạn, thậm chí mâu thuẫn.
K hi vọng bản thân có thai, nhưng cũng k fai, lòng cô sẽ cảm thấy mất mát.
Mộ Nguyệt Sâm bình tĩnh mở ra.
2 cái đầu đến gần.
Hạ Băng Khuynh nắm chặt đùi Mộ Nguyệt Sâm.
4 con mắt nhìn chằm chằm kết quả trc mặt.
Trong không khí, căng thẳng lan tràn.
Kì lạ là, 1ph trôi qua, mặt họ k lộ ra sự vui vẻ hay thất vọng, hưng phấn hay phiền não.
CHỉ là nghi hoặc.
Nghi hoặc nồng đậm.
Nguyên nhân là -- kết quả, như 2 vạch, nhưng 1 vạch lại mờ như có dấu in 1 cái.
“Đây chắc là 2 vạch!” Mộ Nguyệt Sâm nói.
“Anh mắt già r k có vấn đề chứ, đây làm gì 2 vạch, rõ ràng là 1.” Hạ Băng Khuynh phản biện.
Mộ Nguyệt Sâm dùng tay bắn trán cô: “Có chút thường thức đc k? Dù mờ hay đậm, đều là 2 vạch, chúc mừng e có thai r!”
“Chúc mừng cái gì, hiển nhiên là thời gian anh nắm quá lâu, vạch đó bên đó mới có, là 1 vạch!” Hạ Băng Khuynh vẫn tích cực phản biện.
“Anh nói Hạ Băng Khuynh não e có phải làm từ bùn k?” Mộ Nguyệt Sâm gõ lên đầu cô: “Tùy tiện có thể có thêm 1 vạch, còn có độ chuẩn k, 2 vạch, đây là sự thật chắc chắn!”
“Vạch kia k tính!” Hạ Băng Khuynh chỉ vào:”Anh xem, k coi kĩ sẽ k thấy.”
Mộ Nguyệt Sâm ném que vào thùng rác: “Nếu que thử k làm e cảm thấy chắc, đi bệnh viện làm kt toàn thân, lúc đó k giả đc.”
Hạ Băng Khuynh lắc đầu: “Tôi k muốn đi bệnh viện!”
Cô 1 học sinh chưa kết hôn đến bệnh viện kt thai, ng khác sẽ nhìn cô bằng ánh mắt gì.
“E k tin que thử, cũng k muốn đến bệnh viện, Hạ Băng Khuynh, bụng sẽ lớn lên từng ngày, e tự gạt mình cũng vô dụng!” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm lạnh lùng, mắt khẽ động, anh nói:”Nhưng, còn 1 cách.”
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cô v mà tiểu trc mặt Mộ Nguyệt Sâm. còn có tiếng!Thật xấu hổ.Tiểu xong, nhanh chóng dùng que thử thử, sau đó nhanh chóng đóng lại, mặc quần mới nói, nếu k thấy đc kết quả, xui xui đến quần cô cũng k thể mặc.Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy khỏi ghế, chân dài bước 2-3 bước là đến bên cô, lấy que lên.Mắt thấy anh muốn mở ra, Hạ Băng Khuynh kéo áo anh, hoảng loạn nói: “Khoan đừng coi, để tôi bình tĩnh đã, để tôi chuẩn bị tinh thần, chúng ta cùng coi.”Mộ Nguyệt Sâm nhìn mặt nhỏ khẩn cầu của cô 1 lúc, lấy tay khỏi que, để 2 tay qa sau, tôn trọng yêu cầu của cô: “Đc!”Chuyện có con đối với nha đầu quả thật là áp lực.Cô sẽ căng thẳng phiền não, sẽ có chút tính khí điều đó đều trong dự đoán của anh.Tim Hạ Băng Khuynh thả lỏng tí.Họ rời nhà vệ sinh, cùng ngồi trên sofa.“Có thể xem chưa?” Mộ Nguyệt Sâm hỏi cô.Hạ Băng Khuynh l**m môi, lại cắn, tay thả lỏng r lại nắm mấy lần, hít sâu mấy lần:”Mở đi!”Dù đáp án thế nào, cô đều cần chấp nhận!Vì cô chỉ có thể chấp nhận!Lúc này, nếu hỏi suy nghĩ trong lòng cô, cô sẽ k đáp đc, hoảng loạn, thậm chí mâu thuẫn.K hi vọng bản thân có thai, nhưng cũng k fai, lòng cô sẽ cảm thấy mất mát.Mộ Nguyệt Sâm bình tĩnh mở ra.2 cái đầu đến gần.Hạ Băng Khuynh nắm chặt đùi Mộ Nguyệt Sâm.4 con mắt nhìn chằm chằm kết quả trc mặt.Trong không khí, căng thẳng lan tràn.Kì lạ là, 1ph trôi qua, mặt họ k lộ ra sự vui vẻ hay thất vọng, hưng phấn hay phiền não.CHỉ là nghi hoặc.Nghi hoặc nồng đậm.Nguyên nhân là -- kết quả, như 2 vạch, nhưng 1 vạch lại mờ như có dấu in 1 cái.“Đây chắc là 2 vạch!” Mộ Nguyệt Sâm nói.“Anh mắt già r k có vấn đề chứ, đây làm gì 2 vạch, rõ ràng là 1.” Hạ Băng Khuynh phản biện.Mộ Nguyệt Sâm dùng tay bắn trán cô: “Có chút thường thức đc k? Dù mờ hay đậm, đều là 2 vạch, chúc mừng e có thai r!”“Chúc mừng cái gì, hiển nhiên là thời gian anh nắm quá lâu, vạch đó bên đó mới có, là 1 vạch!” Hạ Băng Khuynh vẫn tích cực phản biện.“Anh nói Hạ Băng Khuynh não e có phải làm từ bùn k?” Mộ Nguyệt Sâm gõ lên đầu cô: “Tùy tiện có thể có thêm 1 vạch, còn có độ chuẩn k, 2 vạch, đây là sự thật chắc chắn!”“Vạch kia k tính!” Hạ Băng Khuynh chỉ vào:”Anh xem, k coi kĩ sẽ k thấy.”Mộ Nguyệt Sâm ném que vào thùng rác: “Nếu que thử k làm e cảm thấy chắc, đi bệnh viện làm kt toàn thân, lúc đó k giả đc.”Hạ Băng Khuynh lắc đầu: “Tôi k muốn đi bệnh viện!”Cô 1 học sinh chưa kết hôn đến bệnh viện kt thai, ng khác sẽ nhìn cô bằng ánh mắt gì.“E k tin que thử, cũng k muốn đến bệnh viện, Hạ Băng Khuynh, bụng sẽ lớn lên từng ngày, e tự gạt mình cũng vô dụng!” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm lạnh lùng, mắt khẽ động, anh nói:”Nhưng, còn 1 cách.”