Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 416
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mắt Hạ Băng Khuynh trầm xuống: “Ý anh k fai là tôi nằm đến sinh chứ!”“Trên giường an toàn nhất!”“V cũng quá khoa trương r!”“E fai nghe lời, nếu e té làm con bị thương thì s? Ít động, nằm nhiều, là cách an toàn nhất!” Mộ Nguyệt Sâm mặt nghiêm túc, nói đến rất có lí.Hạ Băng Khuynh ngược lại k biết nên khóc hay cười: “V tôi chẳng fai sống cuộc sống của heo!”“Cho nên e thấy heo mẹ luôn có thể sinh 1 chuồng heo con!”“” Thật muốn đánh chết tên chết tiệt này.Hạ Băng Khuynh mặt đầy hắc tuyến, k muốn nói với tên điên này: “Tôi về phòng ngủ, tôi muốn ngủ 1 giấc, bình tĩnh lại!”Mộ Nguyệt Sâm kéo xe lăn chuẩn bị đi của cô: “Giường anh chắc hơn, cũng to hơn, ngủ ở đây.”“Ngủ ở đây?” Hạ Băng Khuynh haha cười lạnh 2 tiếng: “Ngủ với anh là k an toàn nhất, ai biết tên nào cầm thú đại phát, sẽ làm chuyện gì.”“E cho rằng anh là ng k biết nặng nhẹ s? Vì con, anh sẽ k động e!” Mộ Nguyệt Sâm nói rất nghiêm túc.“Đc, tôi tin nah, nhưng k muốn ngủ cùng anh! Nói thẳng là tôi chê anh, ngủ ngon!” Hạ Băng Khuynh cự tuyệt cùng anh ngủ.Cô đâu fai hình nôm, anh nói ngủ cùng anh, cô liền ngủ?Anh nghĩ hay thật!Đẩy xe lăn, nhưng k động, đó là vì tay anh đang kéo lại.Mộ Nguyệt Sâm dùng chút sức quay xe ngược lại, đối mặt với Hạ Băng Khuynh: “Anh quan tâm là con., vì an toàn của nó, anh cần bảo vệ cơ thể mẹ!”“Cơ thể mẹ? S anh k nói là đồ đựng đi!” Hạ Băng Khuynh lấy chân đá anh.“Nếu e muốn nói v, đồ đựng cũng là hình dung cực kỳ chính xác, nói chung, bây h cơ thể k fai của e nữa, mà của con, e k muốn ngủ với anh, hỏi qua con chưa?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn bụng cô nói.“Bệnh viện thần kinh còn giường, vì anh chuẩn bị đó!”“Anh vừa giao lưu sóng điện não với con, nó nói muốn ngủ cùng ba.”“Sóng điện não!”Loài ng thật sự k thể ngăn cạn tên bệnh thần kinh.Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy đẩy cô qua bên giường: “Ngủ đi, ngủ thật ngon!”Hạ Băng Khuynh tức giận khó hết đẩy xe lăn: “Tôi k muốn ngủ cùng anh!”Tại s đến ngủ cô cũng bị anh chỉ định địa điểm!Đây là tên bá vương lắm điều, còn k nói lí!“Đừng nghịch nữa! E biết a có rất nhiều cách khiến e đồng ý.” Mộ Nguyệt Sâm thấy mềm cứng đều k đc, liền đe dọa.Cách chỉ là để đạt đc mục đích.Còn về quá trình à, chỉ cần thành công là đc.Hạ Băng Khuynh hít thởi: “Anh đê tiện!”“A k có baby, e mới có!” Mộ Nguyệt Sâm gõ mũi cô.“” Hạ Băng Khuynh tức giận cực kỳ.Cuối cùng, cô vẫn nằm trên giường anh.Cô quá hiểu tính khí tồi tệ của tên này, anh muốn gì, anh sẽ k từ thủ đoạn, k đạt đc thì k buông.Mộ Nguyệt Sâm rất hài lòng.Sớm nên nghe lời.Hạ Băng Khuynh chui vào chăn của anh, nhắm mắt, hnay cũng k làm chuyện gì, chiều cũng ngủ, k biết thế nào, vẫn cảm thấy buồn ngủ.Ngửi mùi chỉ thuộc về anh trên gối, bất luận miệng cô cứng thế nào, nhưng sâu trong lòng, cô vẫn ỷ lại.Trong bất giác, tâm tư như diều bay trong gió, càng thả càng xa.Mộ Nguyệt Sâm vào phòng tắm.Mà bên ngoài phòng ngủ dần im lặng, đã bắt đầu sôi sục.
Mắt Hạ Băng Khuynh trầm xuống: “Ý anh k fai là tôi nằm đến sinh chứ!”
“Trên giường an toàn nhất!”
“V cũng quá khoa trương r!”
“E fai nghe lời, nếu e té làm con bị thương thì s? Ít động, nằm nhiều, là cách an toàn nhất!” Mộ Nguyệt Sâm mặt nghiêm túc, nói đến rất có lí.
Hạ Băng Khuynh ngược lại k biết nên khóc hay cười: “V tôi chẳng fai sống cuộc sống của heo!”
“Cho nên e thấy heo mẹ luôn có thể sinh 1 chuồng heo con!”
“” Thật muốn đánh chết tên chết tiệt này.
Hạ Băng Khuynh mặt đầy hắc tuyến, k muốn nói với tên điên này: “Tôi về phòng ngủ, tôi muốn ngủ 1 giấc, bình tĩnh lại!”
Mộ Nguyệt Sâm kéo xe lăn chuẩn bị đi của cô: “Giường anh chắc hơn, cũng to hơn, ngủ ở đây.”
“Ngủ ở đây?” Hạ Băng Khuynh haha cười lạnh 2 tiếng: “Ngủ với anh là k an toàn nhất, ai biết tên nào cầm thú đại phát, sẽ làm chuyện gì.”
“E cho rằng anh là ng k biết nặng nhẹ s? Vì con, anh sẽ k động e!” Mộ Nguyệt Sâm nói rất nghiêm túc.
“Đc, tôi tin nah, nhưng k muốn ngủ cùng anh! Nói thẳng là tôi chê anh, ngủ ngon!” Hạ Băng Khuynh cự tuyệt cùng anh ngủ.
Cô đâu fai hình nôm, anh nói ngủ cùng anh, cô liền ngủ?
Anh nghĩ hay thật!
Đẩy xe lăn, nhưng k động, đó là vì tay anh đang kéo lại.
Mộ Nguyệt Sâm dùng chút sức quay xe ngược lại, đối mặt với Hạ Băng Khuynh: “Anh quan tâm là con., vì an toàn của nó, anh cần bảo vệ cơ thể mẹ!”
“Cơ thể mẹ? S anh k nói là đồ đựng đi!” Hạ Băng Khuynh lấy chân đá anh.
“Nếu e muốn nói v, đồ đựng cũng là hình dung cực kỳ chính xác, nói chung, bây h cơ thể k fai của e nữa, mà của con, e k muốn ngủ với anh, hỏi qua con chưa?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn bụng cô nói.
“Bệnh viện thần kinh còn giường, vì anh chuẩn bị đó!”
“Anh vừa giao lưu sóng điện não với con, nó nói muốn ngủ cùng ba.”
“Sóng điện não!”
Loài ng thật sự k thể ngăn cạn tên bệnh thần kinh.
Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy đẩy cô qua bên giường: “Ngủ đi, ngủ thật ngon!”
Hạ Băng Khuynh tức giận khó hết đẩy xe lăn: “Tôi k muốn ngủ cùng anh!”
Tại s đến ngủ cô cũng bị anh chỉ định địa điểm!
Đây là tên bá vương lắm điều, còn k nói lí!
“Đừng nghịch nữa! E biết a có rất nhiều cách khiến e đồng ý.” Mộ Nguyệt Sâm thấy mềm cứng đều k đc, liền đe dọa.
Cách chỉ là để đạt đc mục đích.
Còn về quá trình à, chỉ cần thành công là đc.
Hạ Băng Khuynh hít thởi: “Anh đê tiện!”
“A k có baby, e mới có!” Mộ Nguyệt Sâm gõ mũi cô.
“” Hạ Băng Khuynh tức giận cực kỳ.
Cuối cùng, cô vẫn nằm trên giường anh.
Cô quá hiểu tính khí tồi tệ của tên này, anh muốn gì, anh sẽ k từ thủ đoạn, k đạt đc thì k buông.
Mộ Nguyệt Sâm rất hài lòng.
Sớm nên nghe lời.
Hạ Băng Khuynh chui vào chăn của anh, nhắm mắt, hnay cũng k làm chuyện gì, chiều cũng ngủ, k biết thế nào, vẫn cảm thấy buồn ngủ.
Ngửi mùi chỉ thuộc về anh trên gối, bất luận miệng cô cứng thế nào, nhưng sâu trong lòng, cô vẫn ỷ lại.
Trong bất giác, tâm tư như diều bay trong gió, càng thả càng xa.
Mộ Nguyệt Sâm vào phòng tắm.
Mà bên ngoài phòng ngủ dần im lặng, đã bắt đầu sôi sục.
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mắt Hạ Băng Khuynh trầm xuống: “Ý anh k fai là tôi nằm đến sinh chứ!”“Trên giường an toàn nhất!”“V cũng quá khoa trương r!”“E fai nghe lời, nếu e té làm con bị thương thì s? Ít động, nằm nhiều, là cách an toàn nhất!” Mộ Nguyệt Sâm mặt nghiêm túc, nói đến rất có lí.Hạ Băng Khuynh ngược lại k biết nên khóc hay cười: “V tôi chẳng fai sống cuộc sống của heo!”“Cho nên e thấy heo mẹ luôn có thể sinh 1 chuồng heo con!”“” Thật muốn đánh chết tên chết tiệt này.Hạ Băng Khuynh mặt đầy hắc tuyến, k muốn nói với tên điên này: “Tôi về phòng ngủ, tôi muốn ngủ 1 giấc, bình tĩnh lại!”Mộ Nguyệt Sâm kéo xe lăn chuẩn bị đi của cô: “Giường anh chắc hơn, cũng to hơn, ngủ ở đây.”“Ngủ ở đây?” Hạ Băng Khuynh haha cười lạnh 2 tiếng: “Ngủ với anh là k an toàn nhất, ai biết tên nào cầm thú đại phát, sẽ làm chuyện gì.”“E cho rằng anh là ng k biết nặng nhẹ s? Vì con, anh sẽ k động e!” Mộ Nguyệt Sâm nói rất nghiêm túc.“Đc, tôi tin nah, nhưng k muốn ngủ cùng anh! Nói thẳng là tôi chê anh, ngủ ngon!” Hạ Băng Khuynh cự tuyệt cùng anh ngủ.Cô đâu fai hình nôm, anh nói ngủ cùng anh, cô liền ngủ?Anh nghĩ hay thật!Đẩy xe lăn, nhưng k động, đó là vì tay anh đang kéo lại.Mộ Nguyệt Sâm dùng chút sức quay xe ngược lại, đối mặt với Hạ Băng Khuynh: “Anh quan tâm là con., vì an toàn của nó, anh cần bảo vệ cơ thể mẹ!”“Cơ thể mẹ? S anh k nói là đồ đựng đi!” Hạ Băng Khuynh lấy chân đá anh.“Nếu e muốn nói v, đồ đựng cũng là hình dung cực kỳ chính xác, nói chung, bây h cơ thể k fai của e nữa, mà của con, e k muốn ngủ với anh, hỏi qua con chưa?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn bụng cô nói.“Bệnh viện thần kinh còn giường, vì anh chuẩn bị đó!”“Anh vừa giao lưu sóng điện não với con, nó nói muốn ngủ cùng ba.”“Sóng điện não!”Loài ng thật sự k thể ngăn cạn tên bệnh thần kinh.Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy đẩy cô qua bên giường: “Ngủ đi, ngủ thật ngon!”Hạ Băng Khuynh tức giận khó hết đẩy xe lăn: “Tôi k muốn ngủ cùng anh!”Tại s đến ngủ cô cũng bị anh chỉ định địa điểm!Đây là tên bá vương lắm điều, còn k nói lí!“Đừng nghịch nữa! E biết a có rất nhiều cách khiến e đồng ý.” Mộ Nguyệt Sâm thấy mềm cứng đều k đc, liền đe dọa.Cách chỉ là để đạt đc mục đích.Còn về quá trình à, chỉ cần thành công là đc.Hạ Băng Khuynh hít thởi: “Anh đê tiện!”“A k có baby, e mới có!” Mộ Nguyệt Sâm gõ mũi cô.“” Hạ Băng Khuynh tức giận cực kỳ.Cuối cùng, cô vẫn nằm trên giường anh.Cô quá hiểu tính khí tồi tệ của tên này, anh muốn gì, anh sẽ k từ thủ đoạn, k đạt đc thì k buông.Mộ Nguyệt Sâm rất hài lòng.Sớm nên nghe lời.Hạ Băng Khuynh chui vào chăn của anh, nhắm mắt, hnay cũng k làm chuyện gì, chiều cũng ngủ, k biết thế nào, vẫn cảm thấy buồn ngủ.Ngửi mùi chỉ thuộc về anh trên gối, bất luận miệng cô cứng thế nào, nhưng sâu trong lòng, cô vẫn ỷ lại.Trong bất giác, tâm tư như diều bay trong gió, càng thả càng xa.Mộ Nguyệt Sâm vào phòng tắm.Mà bên ngoài phòng ngủ dần im lặng, đã bắt đầu sôi sục.