Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 419
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Tôi đi tôi đi!”Hạ Băng Khuynh bò dậy, xuống giường ngồi xe đi vệ sinh.Cô ở trong nửa ngày, rửa mặt, đánh răng, suy nghĩ đợi tí ra ngoài tìm lí do gì để k ngủ nữa, cô k muốn cả ngày nằm trên giường.Vừa nghĩ, Mộ Nguyệt Sâm từ ngoài vào, khiến cô cạn lời, anh vẫn khỏa thân.Anh rốt cuộc biết xấu hổ k!“Mộ Nguyệt Sâm, còn k mặc đồ, tôi báo cảnh sát.” Hạ Băng Khuynh k nhịn đc nữa.“Anh xem e fai lề mề đến bao h mới chịu ngoan ngoãn ngủ.” Mộ Nguyệt Sâm khoanh tay dựa cửa.Cho thấy anh vào chỉ để bắt cô lại.A có thể ấu trĩ thêm nữa k.Hạ Băng Khuynh để ly xuống, đi ra ngoài: “Tôi k ngủ nữa, muốn tắm nắng ngoài hoa viên.”“Sau này hoa viên là cấm địa!” Mộ Nguyệt Sâm trầm giọng tuyên bố.“Tại s! Mang thai k fai nên tắm nắng tí mới tốt, bổ sung canxi.”“Tắm nắng chỗ nào cũng đc, nhưng k thể bước 1 bước vào hoa viên, còn về lí do, em chắc biết!” Mộ Nguyệt Sâm tuy nói rất bình thản, nhưng bên trong vẫn tồn tại sự kiêng kị như cũ.Hạ Băng Khuynh hiểu ý anh!Anh k muốn cô có cơ hội gặp Mộ Nguyệt Bạch.“K đi thì k đi, v tôi ra ban công tắm nắng chắc đc chứ!” Điểm yếu đó, cô vẫn k nên chọc vào thì tốt hơn.“Cái này thì đc!” Mộ Nguyệt Sâm đồng ý r.Hạ Băng Khuynh ra ban công tắm nắng.Hôm nay mặt trời rất tốt, từ phòng Mộ Nguyệt Sâm nhìn ra, cửa chính Mộ gia cũng có thể nhìn thấy, hoa viên cũng nhìn thấy rõ ràng.Lòng cô bất giác lo sợ, lần trc lúc cô k cẩn thận gặp Mộ Nguyệt Bạch, ở đây nhìn xuống có thể thấy tất cả.Hoa viên, sau này đúng là k nên đi.Lúc nghĩ cái này, Hạ Băng Khuynh đột nhiên phát giác 1 vấn đề, sau này? Cô quyết định ở lại lúc nào?Trong vô thức, cô đã nhận mệnh r s?Ngồi 1 lúc, mùi thơm truyền đến.Hạ Băng Khuynh tối qua vì mắc ói, hình như chưa ăn gì.Bị mùi thơm câu dẫn, bụng cô thật sự đói, ngồi trên ghế quay lại nhìn, thấy Mộ Nguyệt Sâm đang bưng đồ ăn vào.Lần này anh cũng mặc đồ r.Mộ Nguyệt Sâm để đồ xuống: “Ăn đi, đều là e thích, ăn no vào, con sẽ khỏe.”“Uhm” Hạ Băng Khuynh hiểu gật đầu, mở to đôi mắt trong suốt: “Cái này k fai cho em ăn, cho con trai ăn!”S anh biết chắc là con trai?Trọng nam khinh nữ!Mộ Nguyệt Sâm lấy nĩa đưa qa cho cô: “Nhanh ăn!”Hạ Băng Khuynh lấy nĩa, cầm khay đồ ăn phong phú lên, chuẩn bị chọn 1 món bắt đầu ăn.Nhưng cũng k biết s, giây trc cảm thấy đói, bây h kêu cô ăn thật, lại k đói nữa.Bình thường đồ ăn ngon trc mắt, cô sẽ có sức ăn kinh người.Mộ Nguyệt Sâm ngồi cạnh, thấy cô k động, hối: “Còn ngây ra đó làm gì, ăn đi! Cần anh đút em s!”Hạ Băng Khuynh nghe xong, hào phóng đc nĩa cho anh: “Đc, anh đút tôi!”
“Tôi đi tôi đi!”
Hạ Băng Khuynh bò dậy, xuống giường ngồi xe đi vệ sinh.
Cô ở trong nửa ngày, rửa mặt, đánh răng, suy nghĩ đợi tí ra ngoài tìm lí do gì để k ngủ nữa, cô k muốn cả ngày nằm trên giường.
Vừa nghĩ, Mộ Nguyệt Sâm từ ngoài vào, khiến cô cạn lời, anh vẫn khỏa thân.
Anh rốt cuộc biết xấu hổ k!
“Mộ Nguyệt Sâm, còn k mặc đồ, tôi báo cảnh sát.” Hạ Băng Khuynh k nhịn đc nữa.
“Anh xem e fai lề mề đến bao h mới chịu ngoan ngoãn ngủ.” Mộ Nguyệt Sâm khoanh tay dựa cửa.
Cho thấy anh vào chỉ để bắt cô lại.
A có thể ấu trĩ thêm nữa k.
Hạ Băng Khuynh để ly xuống, đi ra ngoài: “Tôi k ngủ nữa, muốn tắm nắng ngoài hoa viên.”
“Sau này hoa viên là cấm địa!” Mộ Nguyệt Sâm trầm giọng tuyên bố.
“Tại s! Mang thai k fai nên tắm nắng tí mới tốt, bổ sung canxi.”
“Tắm nắng chỗ nào cũng đc, nhưng k thể bước 1 bước vào hoa viên, còn về lí do, em chắc biết!” Mộ Nguyệt Sâm tuy nói rất bình thản, nhưng bên trong vẫn tồn tại sự kiêng kị như cũ.
Hạ Băng Khuynh hiểu ý anh!
Anh k muốn cô có cơ hội gặp Mộ Nguyệt Bạch.
“K đi thì k đi, v tôi ra ban công tắm nắng chắc đc chứ!” Điểm yếu đó, cô vẫn k nên chọc vào thì tốt hơn.
“Cái này thì đc!” Mộ Nguyệt Sâm đồng ý r.
Hạ Băng Khuynh ra ban công tắm nắng.
Hôm nay mặt trời rất tốt, từ phòng Mộ Nguyệt Sâm nhìn ra, cửa chính Mộ gia cũng có thể nhìn thấy, hoa viên cũng nhìn thấy rõ ràng.
Lòng cô bất giác lo sợ, lần trc lúc cô k cẩn thận gặp Mộ Nguyệt Bạch, ở đây nhìn xuống có thể thấy tất cả.
Hoa viên, sau này đúng là k nên đi.
Lúc nghĩ cái này, Hạ Băng Khuynh đột nhiên phát giác 1 vấn đề, sau này? Cô quyết định ở lại lúc nào?
Trong vô thức, cô đã nhận mệnh r s?
Ngồi 1 lúc, mùi thơm truyền đến.
Hạ Băng Khuynh tối qua vì mắc ói, hình như chưa ăn gì.
Bị mùi thơm câu dẫn, bụng cô thật sự đói, ngồi trên ghế quay lại nhìn, thấy Mộ Nguyệt Sâm đang bưng đồ ăn vào.
Lần này anh cũng mặc đồ r.
Mộ Nguyệt Sâm để đồ xuống: “Ăn đi, đều là e thích, ăn no vào, con sẽ khỏe.”
“Uhm” Hạ Băng Khuynh hiểu gật đầu, mở to đôi mắt trong suốt: “Cái này k fai cho em ăn, cho con trai ăn!”
S anh biết chắc là con trai?
Trọng nam khinh nữ!
Mộ Nguyệt Sâm lấy nĩa đưa qa cho cô: “Nhanh ăn!”
Hạ Băng Khuynh lấy nĩa, cầm khay đồ ăn phong phú lên, chuẩn bị chọn 1 món bắt đầu ăn.
Nhưng cũng k biết s, giây trc cảm thấy đói, bây h kêu cô ăn thật, lại k đói nữa.
Bình thường đồ ăn ngon trc mắt, cô sẽ có sức ăn kinh người.
Mộ Nguyệt Sâm ngồi cạnh, thấy cô k động, hối: “Còn ngây ra đó làm gì, ăn đi! Cần anh đút em s!”
Hạ Băng Khuynh nghe xong, hào phóng đc nĩa cho anh: “Đc, anh đút tôi!”
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Tôi đi tôi đi!”Hạ Băng Khuynh bò dậy, xuống giường ngồi xe đi vệ sinh.Cô ở trong nửa ngày, rửa mặt, đánh răng, suy nghĩ đợi tí ra ngoài tìm lí do gì để k ngủ nữa, cô k muốn cả ngày nằm trên giường.Vừa nghĩ, Mộ Nguyệt Sâm từ ngoài vào, khiến cô cạn lời, anh vẫn khỏa thân.Anh rốt cuộc biết xấu hổ k!“Mộ Nguyệt Sâm, còn k mặc đồ, tôi báo cảnh sát.” Hạ Băng Khuynh k nhịn đc nữa.“Anh xem e fai lề mề đến bao h mới chịu ngoan ngoãn ngủ.” Mộ Nguyệt Sâm khoanh tay dựa cửa.Cho thấy anh vào chỉ để bắt cô lại.A có thể ấu trĩ thêm nữa k.Hạ Băng Khuynh để ly xuống, đi ra ngoài: “Tôi k ngủ nữa, muốn tắm nắng ngoài hoa viên.”“Sau này hoa viên là cấm địa!” Mộ Nguyệt Sâm trầm giọng tuyên bố.“Tại s! Mang thai k fai nên tắm nắng tí mới tốt, bổ sung canxi.”“Tắm nắng chỗ nào cũng đc, nhưng k thể bước 1 bước vào hoa viên, còn về lí do, em chắc biết!” Mộ Nguyệt Sâm tuy nói rất bình thản, nhưng bên trong vẫn tồn tại sự kiêng kị như cũ.Hạ Băng Khuynh hiểu ý anh!Anh k muốn cô có cơ hội gặp Mộ Nguyệt Bạch.“K đi thì k đi, v tôi ra ban công tắm nắng chắc đc chứ!” Điểm yếu đó, cô vẫn k nên chọc vào thì tốt hơn.“Cái này thì đc!” Mộ Nguyệt Sâm đồng ý r.Hạ Băng Khuynh ra ban công tắm nắng.Hôm nay mặt trời rất tốt, từ phòng Mộ Nguyệt Sâm nhìn ra, cửa chính Mộ gia cũng có thể nhìn thấy, hoa viên cũng nhìn thấy rõ ràng.Lòng cô bất giác lo sợ, lần trc lúc cô k cẩn thận gặp Mộ Nguyệt Bạch, ở đây nhìn xuống có thể thấy tất cả.Hoa viên, sau này đúng là k nên đi.Lúc nghĩ cái này, Hạ Băng Khuynh đột nhiên phát giác 1 vấn đề, sau này? Cô quyết định ở lại lúc nào?Trong vô thức, cô đã nhận mệnh r s?Ngồi 1 lúc, mùi thơm truyền đến.Hạ Băng Khuynh tối qua vì mắc ói, hình như chưa ăn gì.Bị mùi thơm câu dẫn, bụng cô thật sự đói, ngồi trên ghế quay lại nhìn, thấy Mộ Nguyệt Sâm đang bưng đồ ăn vào.Lần này anh cũng mặc đồ r.Mộ Nguyệt Sâm để đồ xuống: “Ăn đi, đều là e thích, ăn no vào, con sẽ khỏe.”“Uhm” Hạ Băng Khuynh hiểu gật đầu, mở to đôi mắt trong suốt: “Cái này k fai cho em ăn, cho con trai ăn!”S anh biết chắc là con trai?Trọng nam khinh nữ!Mộ Nguyệt Sâm lấy nĩa đưa qa cho cô: “Nhanh ăn!”Hạ Băng Khuynh lấy nĩa, cầm khay đồ ăn phong phú lên, chuẩn bị chọn 1 món bắt đầu ăn.Nhưng cũng k biết s, giây trc cảm thấy đói, bây h kêu cô ăn thật, lại k đói nữa.Bình thường đồ ăn ngon trc mắt, cô sẽ có sức ăn kinh người.Mộ Nguyệt Sâm ngồi cạnh, thấy cô k động, hối: “Còn ngây ra đó làm gì, ăn đi! Cần anh đút em s!”Hạ Băng Khuynh nghe xong, hào phóng đc nĩa cho anh: “Đc, anh đút tôi!”