Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 422

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Còn sợ k ghê tởm chết anh s?Mộ Nguyệt Sâm né điNha đầu thối, cố ý nói lời ghê tởm với anh, nhưng cô thành công r, anh quả thật bị cảm thấy ghê tởm r.Anh lùi ra!“K dám hôn?” Hạ Băng Khuynh mở đôi mắt to vô tội, chơi xấu kéo mặt anh lại: “Ngta miệng thối anh liền k muốn hôn? Như v k đc---”“Hạ Băng Khuynh, ngoan ngoãn tắm cho anh, đừng nghĩ bậy!” Mộ Nguyệt Sâm kéo tay cô xuống, uy h**p nói.“Anh cứ coi như tôi nghĩ bậy đi.” Tay Hạ Băng Khuynh lại khoác lên cổ anh, thổi khí lên ng anh: “Anh hoặc là bây h hôn tôi, nếu k, sau này cũng k đc chạm vào tôi.”Mắt Mộ Nguyệt Sâm mang sự nguy hiểm: “E nghiêm túc?”“Đương nhiên, tôi vừa ói nhiều v, miệng như thùng rác, đang tìm ng thanh tẩy 1 cái!” Hạ Băng Khuynh có bao ghê tởm nói bấy nhiêu.Đừng tưởng dọa là cô sợ.Nếu như v anh cũng dám hôn, dù có xảy ra chuyện gì cô cũng chịu.Mộ Nguyệt Sâm thấy cô k bị dọa, còn bị cô chiếm lợi thế, mặt đẹp khẽ cứng lại.“Moa moa---, moa moa---, hôn đi, đừng sợ, chỉ chút mùi thôi.” Hạ Băng Khuynh chu môi.Xem sau này anh còn dám mê hoặc cô k.Mộ Nguyệt Sâm nhìn miệng nhỏ của cô, đột nhiên, áp xuống, hôn lên miệng nhỏ của cô.Mắt Hạ Băng Khuynh mở to, kinh ngạc khẽ hở miệng, lưỡi anh thuận lợi chiếm lấy lưỡi cô.Vẫn ngọt như v!Mộ Nguyệt Sâm rời miệng cô: “Thanh tẩy sạch đấy chứ?” Nếu để cô thắng, sau này còn k leo lên đầu anh ngồi s, k dạy bảo, cô thật sự vô pháp vô thiên.“Tôi k tắm nữa!” Hạ Băng Khuynh tức giận, bò ra khỏi bồn tắm, lấy khăn che người, ngồi bên ghế sofa.Mộ Nguyệt Sâm theo đứng dậy, kéo tóc cô lại, kéo về phía mình: “Giống như nãy chu mỏ cho anh hôn đi, chúng ta thử hôn sâu kiểu Pháp.”Hạ Băng Khuynh tức giận: “Anh k sợ tôi đột nhiên ói s?”“Chiêu này hết tác dụng r.” Mộ Nguyệt Sâm ôm eo cô, áp lên nơi nóng bỏng đang dựng lên của mình.Hạ Băng Khuynh cảm nhận đc rõ ràng, mặt đỏ, tìm đập loạn: “Bây h tôi là thai phụ, anh làm bậy, mất con r, đừng trách tôi.”Lúc này, cô chỉ có thể dùng con làm bia đỡ đạn.Cơ thể áp lại với nhau, anh áp xuống, hơi thở nóng bỏng nhẹ phả vào mặt cô: “ANh nhẹ 1 chút---”“Nhẹ cái đầu anh!” Hạ Băng Khuynh tức giận hét.4 mắt nhìn nhau.K tiếng động, nhưng cùng 1 khát vọng.Trong phòng tắm 2 ng, mang theo sự ái muội, 2 ng chỉ cách 1 cái khăn tắm, phát sinh chuyện gì cũng là hợp tình hợp lý.

Còn sợ k ghê tởm chết anh s?

Mộ Nguyệt Sâm né đi

Nha đầu thối, cố ý nói lời ghê tởm với anh, nhưng cô thành công r, anh quả thật bị cảm thấy ghê tởm r.

Anh lùi ra!

“K dám hôn?” Hạ Băng Khuynh mở đôi mắt to vô tội, chơi xấu kéo mặt anh lại: “Ngta miệng thối anh liền k muốn hôn? Như v k đc---”

“Hạ Băng Khuynh, ngoan ngoãn tắm cho anh, đừng nghĩ bậy!” Mộ Nguyệt Sâm kéo tay cô xuống, uy h**p nói.

“Anh cứ coi như tôi nghĩ bậy đi.” Tay Hạ Băng Khuynh lại khoác lên cổ anh, thổi khí lên ng anh: “Anh hoặc là bây h hôn tôi, nếu k, sau này cũng k đc chạm vào tôi.”

Mắt Mộ Nguyệt Sâm mang sự nguy hiểm: “E nghiêm túc?”

“Đương nhiên, tôi vừa ói nhiều v, miệng như thùng rác, đang tìm ng thanh tẩy 1 cái!” Hạ Băng Khuynh có bao ghê tởm nói bấy nhiêu.

Đừng tưởng dọa là cô sợ.

Nếu như v anh cũng dám hôn, dù có xảy ra chuyện gì cô cũng chịu.

Mộ Nguyệt Sâm thấy cô k bị dọa, còn bị cô chiếm lợi thế, mặt đẹp khẽ cứng lại.

“Moa moa---, moa moa---, hôn đi, đừng sợ, chỉ chút mùi thôi.” Hạ Băng Khuynh chu môi.

Xem sau này anh còn dám mê hoặc cô k.

Mộ Nguyệt Sâm nhìn miệng nhỏ của cô, đột nhiên, áp xuống, hôn lên miệng nhỏ của cô.

Mắt Hạ Băng Khuynh mở to, kinh ngạc khẽ hở miệng, lưỡi anh thuận lợi chiếm lấy lưỡi cô.

Vẫn ngọt như v!

Mộ Nguyệt Sâm rời miệng cô: “Thanh tẩy sạch đấy chứ?” Nếu để cô thắng, sau này còn k leo lên đầu anh ngồi s, k dạy bảo, cô thật sự vô pháp vô thiên.

“Tôi k tắm nữa!” Hạ Băng Khuynh tức giận, bò ra khỏi bồn tắm, lấy khăn che người, ngồi bên ghế sofa.

Mộ Nguyệt Sâm theo đứng dậy, kéo tóc cô lại, kéo về phía mình: “Giống như nãy chu mỏ cho anh hôn đi, chúng ta thử hôn sâu kiểu Pháp.”

Hạ Băng Khuynh tức giận: “Anh k sợ tôi đột nhiên ói s?”

“Chiêu này hết tác dụng r.” Mộ Nguyệt Sâm ôm eo cô, áp lên nơi nóng bỏng đang dựng lên của mình.

Hạ Băng Khuynh cảm nhận đc rõ ràng, mặt đỏ, tìm đập loạn: “Bây h tôi là thai phụ, anh làm bậy, mất con r, đừng trách tôi.”

Lúc này, cô chỉ có thể dùng con làm bia đỡ đạn.

Cơ thể áp lại với nhau, anh áp xuống, hơi thở nóng bỏng nhẹ phả vào mặt cô: “ANh nhẹ 1 chút---”

“Nhẹ cái đầu anh!” Hạ Băng Khuynh tức giận hét.

4 mắt nhìn nhau.

K tiếng động, nhưng cùng 1 khát vọng.

Trong phòng tắm 2 ng, mang theo sự ái muội, 2 ng chỉ cách 1 cái khăn tắm, phát sinh chuyện gì cũng là hợp tình hợp lý.

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Còn sợ k ghê tởm chết anh s?Mộ Nguyệt Sâm né điNha đầu thối, cố ý nói lời ghê tởm với anh, nhưng cô thành công r, anh quả thật bị cảm thấy ghê tởm r.Anh lùi ra!“K dám hôn?” Hạ Băng Khuynh mở đôi mắt to vô tội, chơi xấu kéo mặt anh lại: “Ngta miệng thối anh liền k muốn hôn? Như v k đc---”“Hạ Băng Khuynh, ngoan ngoãn tắm cho anh, đừng nghĩ bậy!” Mộ Nguyệt Sâm kéo tay cô xuống, uy h**p nói.“Anh cứ coi như tôi nghĩ bậy đi.” Tay Hạ Băng Khuynh lại khoác lên cổ anh, thổi khí lên ng anh: “Anh hoặc là bây h hôn tôi, nếu k, sau này cũng k đc chạm vào tôi.”Mắt Mộ Nguyệt Sâm mang sự nguy hiểm: “E nghiêm túc?”“Đương nhiên, tôi vừa ói nhiều v, miệng như thùng rác, đang tìm ng thanh tẩy 1 cái!” Hạ Băng Khuynh có bao ghê tởm nói bấy nhiêu.Đừng tưởng dọa là cô sợ.Nếu như v anh cũng dám hôn, dù có xảy ra chuyện gì cô cũng chịu.Mộ Nguyệt Sâm thấy cô k bị dọa, còn bị cô chiếm lợi thế, mặt đẹp khẽ cứng lại.“Moa moa---, moa moa---, hôn đi, đừng sợ, chỉ chút mùi thôi.” Hạ Băng Khuynh chu môi.Xem sau này anh còn dám mê hoặc cô k.Mộ Nguyệt Sâm nhìn miệng nhỏ của cô, đột nhiên, áp xuống, hôn lên miệng nhỏ của cô.Mắt Hạ Băng Khuynh mở to, kinh ngạc khẽ hở miệng, lưỡi anh thuận lợi chiếm lấy lưỡi cô.Vẫn ngọt như v!Mộ Nguyệt Sâm rời miệng cô: “Thanh tẩy sạch đấy chứ?” Nếu để cô thắng, sau này còn k leo lên đầu anh ngồi s, k dạy bảo, cô thật sự vô pháp vô thiên.“Tôi k tắm nữa!” Hạ Băng Khuynh tức giận, bò ra khỏi bồn tắm, lấy khăn che người, ngồi bên ghế sofa.Mộ Nguyệt Sâm theo đứng dậy, kéo tóc cô lại, kéo về phía mình: “Giống như nãy chu mỏ cho anh hôn đi, chúng ta thử hôn sâu kiểu Pháp.”Hạ Băng Khuynh tức giận: “Anh k sợ tôi đột nhiên ói s?”“Chiêu này hết tác dụng r.” Mộ Nguyệt Sâm ôm eo cô, áp lên nơi nóng bỏng đang dựng lên của mình.Hạ Băng Khuynh cảm nhận đc rõ ràng, mặt đỏ, tìm đập loạn: “Bây h tôi là thai phụ, anh làm bậy, mất con r, đừng trách tôi.”Lúc này, cô chỉ có thể dùng con làm bia đỡ đạn.Cơ thể áp lại với nhau, anh áp xuống, hơi thở nóng bỏng nhẹ phả vào mặt cô: “ANh nhẹ 1 chút---”“Nhẹ cái đầu anh!” Hạ Băng Khuynh tức giận hét.4 mắt nhìn nhau.K tiếng động, nhưng cùng 1 khát vọng.Trong phòng tắm 2 ng, mang theo sự ái muội, 2 ng chỉ cách 1 cái khăn tắm, phát sinh chuyện gì cũng là hợp tình hợp lý.

Chương 422