Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 447

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Hạ Băng Khuynh thấy cô do dự, đoán k tiện nói, anh cũng k ép hỏi, tiếp tục hỏi:”Cụ thể cần bao lâu để hồi phục?”“Khoảng 10 tháng.” Hạ Băng Khuynh chần chừ đáp.Tiêu Nhân ở đối diện nghe thấy k đúng, nhịn k đc sửa lại: “Mới k đc, cộng hậu sản, ít nhất 1 năm rưỡi!”Biểu cảm Hạ Băng Khuynh đông cứng!Cô thật sự cảm ơn cô thay cô nói rõ v!Nha đầu chết tiết, cô fai b*p ch*t cô!Sắc mặt Quý Tu chấn động, sau đó mặt có chút k tự nhiên:”E có thai r?”Hạ Băng Khuynh giựt tóc, che giấu khó xử: “Dạ, dạ đúng!”Tiêu Nhân lúc này mới ý thức đc sự thật mình dù ngàn cách che giấu, lại nói ra từ miệng cô: “Tu Tu quá thông minh r, v anh cũng đoán ra!”“Là e quá ngu.” Quý Tu k suy nghĩ đáp.Tiêu Nhân vừa nghe, miệng lập tức nâng cao lên.“Thầy Quý, em, cái đó rất xin lỗi! E k thể theo thầy học r!” Hạ Băng Khuynh cúi thấp đầu.“Xin lỗi thì k cần, tôi chỉ cảm thấy khá đáng tiếc!” Quý Tu bình thản nói, ngữ khí k có trách móc, chỉ có thật sự tiếc.“E cũng cảm thấy rất đáng tiếc! E thật sự rất muốn theo thầy học.” Hạ Băng Khuynh nghĩ đến mình đánh mất cơ hội, cực kỳ phiền lòng.Ng là v, so sánh r, cũng hiểu cần fai lựa chọn, nhưng lúc lựa chọn, những cảm xúc nên có thì đều sẽ k thiếu.Tiêu Nhân nghe họ mở miệng là thấy tiếc, hai ng như k nỡ đối phương, liền lập tức giận lên.Cô vỗ bàn: “2 ng đủ r, coi e là ng chết s? K tồn tại s?”“Tôi giận 2 ng ái muội với nhau, còn ở trc mặt tôi, quá đáng quá! Quý Tu anh k thấy có lỗi với tôi s?” Tiêu Nhân 2 tay chống eo, chính trực nói.Quý Tu k phản ứng gì.“Thầy Quý, đừng quan tâm cậu ta!” Hạ Băng Khuynh k thể chịu đc.“Băng Khuynh có thai r, anh từ bỏ đi, k fai cần đệ tử s.” Tiêu Nhân vỗ ngực mình: “Trc mắt anh có 1 sự lựa chọn đây, 1 ng thông minh xinh đẹp, trí tuệ hơn ng đây!”Nói xong, lập tức chớp chớp với anh.Quý Tu cười cho có với cô: “E học thật tốt đi!”“Ý a là gì, là thu e r fk? E sẽ theo anh học thật tốt.” Tiêu Nhân vui vẻ ôm anh.Quý Tu dùng ngón tay đầy đầu cô ra: “Ý tôi là, kêu e đừng mơ giữa ban ngày nữa!”Tiêu Nhân tức chết dậm chân: “E k quan tâm---”“Tùy e!” Quý Tu quay đầu uống trà.TIêu Nhân nhảy đến bàn trà, ôm mặt mình, làm bộ dễ thương:”K làm đệ tử cũng đc, bạn gái, vợ, tình nhân, honey, nữ nhân của giáo sư, chọn 1 cái!”Cứng k đc, cô dùng mềm, giả bộ dễ thương, là gần đây mới học.Nữ nhân của giáo sư?Là cái quỷ gì?Hạ Băng Khuynh k biết nên cười hay khóc.Quý Tu dựa sofa, chéo chân, khẽ nghiêm túc nghĩ: “Tôi chọn---, nữ nhân của giáo sư!”“Có tính cách! Giao sư, em đến đây!” Tiêu Nhân xông qua.Quý Tu biết cô sẽ đến chiêu này, sớm né đi, để lại khoảng trống cho cô.Tiêu Nhân nằm bò trên sofa, tức giận nói: “Anh chạy cái gì, ngta cũng đâu thể ăn anh đâu!”

Hạ Băng Khuynh thấy cô do dự, đoán k tiện nói, anh cũng k ép hỏi, tiếp tục hỏi:”Cụ thể cần bao lâu để hồi phục?”

“Khoảng 10 tháng.” Hạ Băng Khuynh chần chừ đáp.

Tiêu Nhân ở đối diện nghe thấy k đúng, nhịn k đc sửa lại: “Mới k đc, cộng hậu sản, ít nhất 1 năm rưỡi!”

Biểu cảm Hạ Băng Khuynh đông cứng!

Cô thật sự cảm ơn cô thay cô nói rõ v!

Nha đầu chết tiết, cô fai b*p ch*t cô!

Sắc mặt Quý Tu chấn động, sau đó mặt có chút k tự nhiên:”E có thai r?”

Hạ Băng Khuynh giựt tóc, che giấu khó xử: “Dạ, dạ đúng!”

Tiêu Nhân lúc này mới ý thức đc sự thật mình dù ngàn cách che giấu, lại nói ra từ miệng cô: “Tu Tu quá thông minh r, v anh cũng đoán ra!”

“Là e quá ngu.” Quý Tu k suy nghĩ đáp.

Tiêu Nhân vừa nghe, miệng lập tức nâng cao lên.

“Thầy Quý, em, cái đó rất xin lỗi! E k thể theo thầy học r!” Hạ Băng Khuynh cúi thấp đầu.

“Xin lỗi thì k cần, tôi chỉ cảm thấy khá đáng tiếc!” Quý Tu bình thản nói, ngữ khí k có trách móc, chỉ có thật sự tiếc.

“E cũng cảm thấy rất đáng tiếc! E thật sự rất muốn theo thầy học.” Hạ Băng Khuynh nghĩ đến mình đánh mất cơ hội, cực kỳ phiền lòng.

Ng là v, so sánh r, cũng hiểu cần fai lựa chọn, nhưng lúc lựa chọn, những cảm xúc nên có thì đều sẽ k thiếu.

Tiêu Nhân nghe họ mở miệng là thấy tiếc, hai ng như k nỡ đối phương, liền lập tức giận lên.

Cô vỗ bàn: “2 ng đủ r, coi e là ng chết s? K tồn tại s?”

“Tôi giận 2 ng ái muội với nhau, còn ở trc mặt tôi, quá đáng quá! Quý Tu anh k thấy có lỗi với tôi s?” Tiêu Nhân 2 tay chống eo, chính trực nói.

Quý Tu k phản ứng gì.

“Thầy Quý, đừng quan tâm cậu ta!” Hạ Băng Khuynh k thể chịu đc.

“Băng Khuynh có thai r, anh từ bỏ đi, k fai cần đệ tử s.” Tiêu Nhân vỗ ngực mình: “Trc mắt anh có 1 sự lựa chọn đây, 1 ng thông minh xinh đẹp, trí tuệ hơn ng đây!”

Nói xong, lập tức chớp chớp với anh.

Quý Tu cười cho có với cô: “E học thật tốt đi!”

“Ý a là gì, là thu e r fk? E sẽ theo anh học thật tốt.” Tiêu Nhân vui vẻ ôm anh.

Quý Tu dùng ngón tay đầy đầu cô ra: “Ý tôi là, kêu e đừng mơ giữa ban ngày nữa!”

Tiêu Nhân tức chết dậm chân: “E k quan tâm---”

“Tùy e!” Quý Tu quay đầu uống trà.

TIêu Nhân nhảy đến bàn trà, ôm mặt mình, làm bộ dễ thương:”K làm đệ tử cũng đc, bạn gái, vợ, tình nhân, honey, nữ nhân của giáo sư, chọn 1 cái!”

Cứng k đc, cô dùng mềm, giả bộ dễ thương, là gần đây mới học.

Nữ nhân của giáo sư?

Là cái quỷ gì?

Hạ Băng Khuynh k biết nên cười hay khóc.

Quý Tu dựa sofa, chéo chân, khẽ nghiêm túc nghĩ: “Tôi chọn---, nữ nhân của giáo sư!”

“Có tính cách! Giao sư, em đến đây!” Tiêu Nhân xông qua.

Quý Tu biết cô sẽ đến chiêu này, sớm né đi, để lại khoảng trống cho cô.

Tiêu Nhân nằm bò trên sofa, tức giận nói: “Anh chạy cái gì, ngta cũng đâu thể ăn anh đâu!”

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Hạ Băng Khuynh thấy cô do dự, đoán k tiện nói, anh cũng k ép hỏi, tiếp tục hỏi:”Cụ thể cần bao lâu để hồi phục?”“Khoảng 10 tháng.” Hạ Băng Khuynh chần chừ đáp.Tiêu Nhân ở đối diện nghe thấy k đúng, nhịn k đc sửa lại: “Mới k đc, cộng hậu sản, ít nhất 1 năm rưỡi!”Biểu cảm Hạ Băng Khuynh đông cứng!Cô thật sự cảm ơn cô thay cô nói rõ v!Nha đầu chết tiết, cô fai b*p ch*t cô!Sắc mặt Quý Tu chấn động, sau đó mặt có chút k tự nhiên:”E có thai r?”Hạ Băng Khuynh giựt tóc, che giấu khó xử: “Dạ, dạ đúng!”Tiêu Nhân lúc này mới ý thức đc sự thật mình dù ngàn cách che giấu, lại nói ra từ miệng cô: “Tu Tu quá thông minh r, v anh cũng đoán ra!”“Là e quá ngu.” Quý Tu k suy nghĩ đáp.Tiêu Nhân vừa nghe, miệng lập tức nâng cao lên.“Thầy Quý, em, cái đó rất xin lỗi! E k thể theo thầy học r!” Hạ Băng Khuynh cúi thấp đầu.“Xin lỗi thì k cần, tôi chỉ cảm thấy khá đáng tiếc!” Quý Tu bình thản nói, ngữ khí k có trách móc, chỉ có thật sự tiếc.“E cũng cảm thấy rất đáng tiếc! E thật sự rất muốn theo thầy học.” Hạ Băng Khuynh nghĩ đến mình đánh mất cơ hội, cực kỳ phiền lòng.Ng là v, so sánh r, cũng hiểu cần fai lựa chọn, nhưng lúc lựa chọn, những cảm xúc nên có thì đều sẽ k thiếu.Tiêu Nhân nghe họ mở miệng là thấy tiếc, hai ng như k nỡ đối phương, liền lập tức giận lên.Cô vỗ bàn: “2 ng đủ r, coi e là ng chết s? K tồn tại s?”“Tôi giận 2 ng ái muội với nhau, còn ở trc mặt tôi, quá đáng quá! Quý Tu anh k thấy có lỗi với tôi s?” Tiêu Nhân 2 tay chống eo, chính trực nói.Quý Tu k phản ứng gì.“Thầy Quý, đừng quan tâm cậu ta!” Hạ Băng Khuynh k thể chịu đc.“Băng Khuynh có thai r, anh từ bỏ đi, k fai cần đệ tử s.” Tiêu Nhân vỗ ngực mình: “Trc mắt anh có 1 sự lựa chọn đây, 1 ng thông minh xinh đẹp, trí tuệ hơn ng đây!”Nói xong, lập tức chớp chớp với anh.Quý Tu cười cho có với cô: “E học thật tốt đi!”“Ý a là gì, là thu e r fk? E sẽ theo anh học thật tốt.” Tiêu Nhân vui vẻ ôm anh.Quý Tu dùng ngón tay đầy đầu cô ra: “Ý tôi là, kêu e đừng mơ giữa ban ngày nữa!”Tiêu Nhân tức chết dậm chân: “E k quan tâm---”“Tùy e!” Quý Tu quay đầu uống trà.TIêu Nhân nhảy đến bàn trà, ôm mặt mình, làm bộ dễ thương:”K làm đệ tử cũng đc, bạn gái, vợ, tình nhân, honey, nữ nhân của giáo sư, chọn 1 cái!”Cứng k đc, cô dùng mềm, giả bộ dễ thương, là gần đây mới học.Nữ nhân của giáo sư?Là cái quỷ gì?Hạ Băng Khuynh k biết nên cười hay khóc.Quý Tu dựa sofa, chéo chân, khẽ nghiêm túc nghĩ: “Tôi chọn---, nữ nhân của giáo sư!”“Có tính cách! Giao sư, em đến đây!” Tiêu Nhân xông qua.Quý Tu biết cô sẽ đến chiêu này, sớm né đi, để lại khoảng trống cho cô.Tiêu Nhân nằm bò trên sofa, tức giận nói: “Anh chạy cái gì, ngta cũng đâu thể ăn anh đâu!”

Chương 447