Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 449

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cô là muốn sau khi sinh, có thể tiếp tục hoàn thành việc học hành.Quý Tu cười nhẹ ôn hòa với cô:”Đc! K vấn đề! Nhưng nếu thường xuyên, Mộ tổng sợ sẽ k vui! Tôi đi đây!”Nói xong, anh liền rời đi.Tiêu Nhân vẫy tay với cô, nhanh chóng đuổi theo, chỉ nghe cô nói với Quý Tu: “Nào chỉ có Mộ tổng k vui, e cũng k vui!”Hạ Băng Khuynh cũng bất lực lắc đầu cười.Nha đầu này!Nhưng, cô cảm thấy, thầy Quý có lẽ là thích Tiêu Nhân, giống lúc nãy, người luôn tản phát sự cấm dục, lại ý đùa, nếu trong lòng k thích 1 chút, s có thể đồng ý cho cô gái luôn nhảy nhót trc mặt mình, còn đùa với cô.Theo cô, bên trong có ý r.Hoạt động xương cốt 1 tí, lòng cô thấy thoải mái nhiều, chuyện thầy Quý giải quyết tốt đẹp, anh đồng ý duy trì quan hệ, sau này học lại, liền xin làm đệ tử, chuyện thuận thế thành văn.Về phòng trên lầu, cảm thấy lại có chút buồn ngủ r.Ng thật sự sắp thành sâu ngủ r!Nằm lên 1 tí, rất nhanh liền ngủ mất.1 giấc tỉnh dậy, mở mắt thấy Mộ Nguyệt Sâm đang ngồi bên giường đọc sách, bên tai còn nghe tiếng lật sách.“Anh về lúc nào?” Cô xoa mắt mơ mảng hỏi.“2 tiếng trc!” Mộ Nguyệt Sâm đáp, lấy sách ra, nhìn mặt cô:”Ngủ lâu v, sắc mặt tốt hơn r.”Hạ Băng Khuynh quay đầu nhìn đằng sau, sắc trời cũng tối r.Cô la lên: “Trời ơi, e ngủ 4 tiếng hơn, trời cũng tối r.”“Ăn đc ngủ đc, trắng trắng tròn tròn, khá tốt! Tiếp tục duy trì!” Mộ Nguyệt Sâm khen cô.“E nghe như từ chuyên ngành trong hộ chăn heo v” Hạ Băng Khuynh cứ cảm thấy anh đang chửi mình.Mộ Nguyệt Sâm cười r: “Chắc là hộ chăn heo mẹ chuyên nghiệp!”Hạ Băng Khuynh liếc anh.2 ng đang ồn ào với nhau, phía dưới truyền đến tiếng dừng xe, mà k fai 1 mà là nhiều.Hạ Băng Khuynh k cảm thấy có gì, Mộ Nguyệt Sâm lại bất giác từ giường ngồi dậy.“K fai là mấy ng Cố Quân Thụy đến chứ” Hạ Băng Khuynh đoán, họ đều tụ thành đám đến.Mộ Nguyệt Sâm thả sách qua bên:”Anh xuống lầu xem”Lòng Hạ Băng Khuynh có chút uẩn khúc: “Đc r! Nói k chừng Ôn Tử Tích cũng đnế, cô ấy cũng nhiều ngày k đến r, anh tính cự tuyệt thế nào đây?”“Bọn anh vốn k có quan hệ! K cần cự tuyệt!”“Nhưng cô ấy k cảm thấy v! ANh nói rõ với cô ta đi!”“Đc! Anh nói rõ với cô ta, em ở trong phòng ngoan ngoãn chờ.” Mộ Nguyệt Sâm chiều cô, rời phòng.Hạ Băng Khuynh ngồi lên giường, tâm tư bất giác nặng nề.Mộ Nguyệt Sâm xuống lầu.Ngoài cửa vừa đúng có ng đang bước vào.Ng đến k fai Cố Quân Thụy, mà cả nhà Ôn gia.Ôn tổng, Ôn phu nhân, Ôn Nhã Liên còn có Ôn Tử Tích, mặc nghiêm túc, nhìn là biết k fai tự nhiên đến.Sắc mặt đến lạnh lùng.“Nguyệt Sâm---” Ba Ôn Tử Tích - Ôn Vệ Giang nhìn Mộ Nguyệt Sâm đang đứng ở cầu thang,,lập tức cười: “Nhanh xuống đây!”Tân Viên Thường đang ngồi kế Ôn phu nhân nhìn con trai ra hiệu.Ôn gia này đột nhiên đến, bà cũng chưa tính đến!

Cô là muốn sau khi sinh, có thể tiếp tục hoàn thành việc học hành.

Quý Tu cười nhẹ ôn hòa với cô:”Đc! K vấn đề! Nhưng nếu thường xuyên, Mộ tổng sợ sẽ k vui! Tôi đi đây!”

Nói xong, anh liền rời đi.

Tiêu Nhân vẫy tay với cô, nhanh chóng đuổi theo, chỉ nghe cô nói với Quý Tu: “Nào chỉ có Mộ tổng k vui, e cũng k vui!”

Hạ Băng Khuynh cũng bất lực lắc đầu cười.

Nha đầu này!

Nhưng, cô cảm thấy, thầy Quý có lẽ là thích Tiêu Nhân, giống lúc nãy, người luôn tản phát sự cấm dục, lại ý đùa, nếu trong lòng k thích 1 chút, s có thể đồng ý cho cô gái luôn nhảy nhót trc mặt mình, còn đùa với cô.

Theo cô, bên trong có ý r.

Hoạt động xương cốt 1 tí, lòng cô thấy thoải mái nhiều, chuyện thầy Quý giải quyết tốt đẹp, anh đồng ý duy trì quan hệ, sau này học lại, liền xin làm đệ tử, chuyện thuận thế thành văn.

Về phòng trên lầu, cảm thấy lại có chút buồn ngủ r.

Ng thật sự sắp thành sâu ngủ r!

Nằm lên 1 tí, rất nhanh liền ngủ mất.

1 giấc tỉnh dậy, mở mắt thấy Mộ Nguyệt Sâm đang ngồi bên giường đọc sách, bên tai còn nghe tiếng lật sách.

“Anh về lúc nào?” Cô xoa mắt mơ mảng hỏi.

“2 tiếng trc!” Mộ Nguyệt Sâm đáp, lấy sách ra, nhìn mặt cô:”Ngủ lâu v, sắc mặt tốt hơn r.”

Hạ Băng Khuynh quay đầu nhìn đằng sau, sắc trời cũng tối r.

Cô la lên: “Trời ơi, e ngủ 4 tiếng hơn, trời cũng tối r.”

“Ăn đc ngủ đc, trắng trắng tròn tròn, khá tốt! Tiếp tục duy trì!” Mộ Nguyệt Sâm khen cô.

“E nghe như từ chuyên ngành trong hộ chăn heo v” Hạ Băng Khuynh cứ cảm thấy anh đang chửi mình.

Mộ Nguyệt Sâm cười r: “Chắc là hộ chăn heo mẹ chuyên nghiệp!”

Hạ Băng Khuynh liếc anh.

2 ng đang ồn ào với nhau, phía dưới truyền đến tiếng dừng xe, mà k fai 1 mà là nhiều.

Hạ Băng Khuynh k cảm thấy có gì, Mộ Nguyệt Sâm lại bất giác từ giường ngồi dậy.

“K fai là mấy ng Cố Quân Thụy đến chứ” Hạ Băng Khuynh đoán, họ đều tụ thành đám đến.

Mộ Nguyệt Sâm thả sách qua bên:”Anh xuống lầu xem”

Lòng Hạ Băng Khuynh có chút uẩn khúc: “Đc r! Nói k chừng Ôn Tử Tích cũng đnế, cô ấy cũng nhiều ngày k đến r, anh tính cự tuyệt thế nào đây?”

“Bọn anh vốn k có quan hệ! K cần cự tuyệt!”

“Nhưng cô ấy k cảm thấy v! ANh nói rõ với cô ta đi!”

“Đc! Anh nói rõ với cô ta, em ở trong phòng ngoan ngoãn chờ.” Mộ Nguyệt Sâm chiều cô, rời phòng.

Hạ Băng Khuynh ngồi lên giường, tâm tư bất giác nặng nề.

Mộ Nguyệt Sâm xuống lầu.

Ngoài cửa vừa đúng có ng đang bước vào.

Ng đến k fai Cố Quân Thụy, mà cả nhà Ôn gia.

Ôn tổng, Ôn phu nhân, Ôn Nhã Liên còn có Ôn Tử Tích, mặc nghiêm túc, nhìn là biết k fai tự nhiên đến.

Sắc mặt đến lạnh lùng.

“Nguyệt Sâm---” Ba Ôn Tử Tích - Ôn Vệ Giang nhìn Mộ Nguyệt Sâm đang đứng ở cầu thang,,lập tức cười: “Nhanh xuống đây!”

Tân Viên Thường đang ngồi kế Ôn phu nhân nhìn con trai ra hiệu.

Ôn gia này đột nhiên đến, bà cũng chưa tính đến!

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cô là muốn sau khi sinh, có thể tiếp tục hoàn thành việc học hành.Quý Tu cười nhẹ ôn hòa với cô:”Đc! K vấn đề! Nhưng nếu thường xuyên, Mộ tổng sợ sẽ k vui! Tôi đi đây!”Nói xong, anh liền rời đi.Tiêu Nhân vẫy tay với cô, nhanh chóng đuổi theo, chỉ nghe cô nói với Quý Tu: “Nào chỉ có Mộ tổng k vui, e cũng k vui!”Hạ Băng Khuynh cũng bất lực lắc đầu cười.Nha đầu này!Nhưng, cô cảm thấy, thầy Quý có lẽ là thích Tiêu Nhân, giống lúc nãy, người luôn tản phát sự cấm dục, lại ý đùa, nếu trong lòng k thích 1 chút, s có thể đồng ý cho cô gái luôn nhảy nhót trc mặt mình, còn đùa với cô.Theo cô, bên trong có ý r.Hoạt động xương cốt 1 tí, lòng cô thấy thoải mái nhiều, chuyện thầy Quý giải quyết tốt đẹp, anh đồng ý duy trì quan hệ, sau này học lại, liền xin làm đệ tử, chuyện thuận thế thành văn.Về phòng trên lầu, cảm thấy lại có chút buồn ngủ r.Ng thật sự sắp thành sâu ngủ r!Nằm lên 1 tí, rất nhanh liền ngủ mất.1 giấc tỉnh dậy, mở mắt thấy Mộ Nguyệt Sâm đang ngồi bên giường đọc sách, bên tai còn nghe tiếng lật sách.“Anh về lúc nào?” Cô xoa mắt mơ mảng hỏi.“2 tiếng trc!” Mộ Nguyệt Sâm đáp, lấy sách ra, nhìn mặt cô:”Ngủ lâu v, sắc mặt tốt hơn r.”Hạ Băng Khuynh quay đầu nhìn đằng sau, sắc trời cũng tối r.Cô la lên: “Trời ơi, e ngủ 4 tiếng hơn, trời cũng tối r.”“Ăn đc ngủ đc, trắng trắng tròn tròn, khá tốt! Tiếp tục duy trì!” Mộ Nguyệt Sâm khen cô.“E nghe như từ chuyên ngành trong hộ chăn heo v” Hạ Băng Khuynh cứ cảm thấy anh đang chửi mình.Mộ Nguyệt Sâm cười r: “Chắc là hộ chăn heo mẹ chuyên nghiệp!”Hạ Băng Khuynh liếc anh.2 ng đang ồn ào với nhau, phía dưới truyền đến tiếng dừng xe, mà k fai 1 mà là nhiều.Hạ Băng Khuynh k cảm thấy có gì, Mộ Nguyệt Sâm lại bất giác từ giường ngồi dậy.“K fai là mấy ng Cố Quân Thụy đến chứ” Hạ Băng Khuynh đoán, họ đều tụ thành đám đến.Mộ Nguyệt Sâm thả sách qua bên:”Anh xuống lầu xem”Lòng Hạ Băng Khuynh có chút uẩn khúc: “Đc r! Nói k chừng Ôn Tử Tích cũng đnế, cô ấy cũng nhiều ngày k đến r, anh tính cự tuyệt thế nào đây?”“Bọn anh vốn k có quan hệ! K cần cự tuyệt!”“Nhưng cô ấy k cảm thấy v! ANh nói rõ với cô ta đi!”“Đc! Anh nói rõ với cô ta, em ở trong phòng ngoan ngoãn chờ.” Mộ Nguyệt Sâm chiều cô, rời phòng.Hạ Băng Khuynh ngồi lên giường, tâm tư bất giác nặng nề.Mộ Nguyệt Sâm xuống lầu.Ngoài cửa vừa đúng có ng đang bước vào.Ng đến k fai Cố Quân Thụy, mà cả nhà Ôn gia.Ôn tổng, Ôn phu nhân, Ôn Nhã Liên còn có Ôn Tử Tích, mặc nghiêm túc, nhìn là biết k fai tự nhiên đến.Sắc mặt đến lạnh lùng.“Nguyệt Sâm---” Ba Ôn Tử Tích - Ôn Vệ Giang nhìn Mộ Nguyệt Sâm đang đứng ở cầu thang,,lập tức cười: “Nhanh xuống đây!”Tân Viên Thường đang ngồi kế Ôn phu nhân nhìn con trai ra hiệu.Ôn gia này đột nhiên đến, bà cũng chưa tính đến!

Chương 449