Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 486

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Môi đỏ lúc nói chuyện đã đến gần môi anh.Hơi thở nóng ấm thơm thở phả lên mặt anh, ngón tay mềm mại.Muốn mê hoặc anh!Tiểu nha đầu, lại dùng chiêu này.Mộ Nguyệt Sâm cúi nhìn, nắm tay nhỏ trc ngực anh, đẩy mặt nhỏ ra: “Đừng hòng chơi chiêu này!”Biểu cảm anh lạnh lùng, dao búa cũng k làm xâm nhập đc.Đầu Hạ Băng Khuynh bị đẩy qua 1 bên.Tên này đều dỗ cô như v, bây h còn lên mặt.Quỷ kiêu ngạo!Đang tức giận, nhưng nghĩ đến tới lúc ngủ, anh k vui liền k chịu vào phòng ngủ, cô lo anh ở ngoài bị lạnh.Chủ tiệm có nói, tối đêm càng lạnh, bên ngoài chỉ có 1 cái chăn. chủ tiệm dùng r.Rốt cuộc, vẫn đau lòng.Cô cười hì hì đến gần anh, hai tay ôm mặt anh, hôn dịu dàng lên môi anh: “Chiêu này cảm giác thế nào?”“K có cảm giác gì!” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói, bộ dạng k thể đánh bại.Hạ Băng Khuynh hôn má trái má phải của anh:”Như v thì s?”“Trừ dính nước miếng ra, k có cảm giác” Anh chán ghét dùng khăn lau lau.Mắt, nhuốm ý cười.Hạ Băng Khuynh áp lửa giận.Anh thật sự muốn k có cơ hội bước xuống đài đúng k?**Ý kiểu cho đường lùi mà k chịu đi, cứ fai cứng rắn r tự chịu thiệtThật muốn đánh 2 cái vào bụng anh.Cúi người, cô mạnh mẽ áp xuống, hung hăng hành hạ môi anh 1 phen: “V đủ thành ý chưa!”Nếu nói k đủ, cô cắn chết anh!Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm hòa hoãn lại: “Nói đến thành ý, hình như vẫn thiếu 1 điểm”Thiếu cái đầu anh!“Mộ Nguyệt Sâm, e cảm thấy, lúc e đang dỗ dành anh, anh thấy đc thì thu liễm lại, nếu k” Hạ Băng Khuynh cười nham hiểm, mắt đẹp uy h**p anh.Mộ Nguyệt Sâm nhìn mặt cô, tiếc núi lắc đầu:”Thành ý này xem ra thiếu 1,5 điểm r!”“Đc nước làm tới!”“Ài, 2 chữ thành ý, lại bị trừ r.”“Mộ Nguyệt Sâm---”Hạ Băng Khuynh tức giận la tên anh.Mộ Nguyệt Sâm móc lỗ tai, bộ dạng an nhàn: “2 chữ thành ý k thể tùy tiện như v, e fai có hành động thực tế khiến anh phục mới đc!”Hành động thực tế đúng k.Đc, cô cho anh xem.Hạ Băng Khuynh hoàn toàn tức giận r, mở chân ra, ngồi lên đùi anh.Động tác, cực kỳ bạo gan.Tư thế, nóng bỏng khiến ng khác máu sôi sục.Mắt Mộ Nguyệt Sâm, trầm xuống.Tay nhỏ mềm mại k xương chạm ngực anh, cô dần áp xuống, môi đỏ mềm mại càng đến gần, càng khiến máu huyết anh phun trào.Anh đợi k đc chào cờ.Sự chạm nhẹ.Đột nhiên, cô ngẩng đầu:”Quên đi, k hôn nữa, dù s thành ý e k đủ, anh tiếp tục giận đi”Nói xong, rút người lùi về.Mộ Nguyệt Sâm ôm lấy eo cô, hơi thở gấp gáp áp lên môi cô, giọng khàn đặc dọa người: “E làm rất tốt, a thấy thành ý r.”“Vẫn là đừng” Hạ Băng Khuynh quay đầu tránh môi anh, cố ý bất lực nói:”A đâu chịu ngủ ở trong, phản đối tam thiếu, hậu quả rất nghiêm trọng, e bỏ cuộc, anh tiếp tục tức giận.”- -------- ----------

Môi đỏ lúc nói chuyện đã đến gần môi anh.

Hơi thở nóng ấm thơm thở phả lên mặt anh, ngón tay mềm mại.

Muốn mê hoặc anh!

Tiểu nha đầu, lại dùng chiêu này.

Mộ Nguyệt Sâm cúi nhìn, nắm tay nhỏ trc ngực anh, đẩy mặt nhỏ ra: “Đừng hòng chơi chiêu này!”

Biểu cảm anh lạnh lùng, dao búa cũng k làm xâm nhập đc.

Đầu Hạ Băng Khuynh bị đẩy qua 1 bên.

Tên này đều dỗ cô như v, bây h còn lên mặt.

Quỷ kiêu ngạo!

Đang tức giận, nhưng nghĩ đến tới lúc ngủ, anh k vui liền k chịu vào phòng ngủ, cô lo anh ở ngoài bị lạnh.

Chủ tiệm có nói, tối đêm càng lạnh, bên ngoài chỉ có 1 cái chăn. chủ tiệm dùng r.

Rốt cuộc, vẫn đau lòng.

Cô cười hì hì đến gần anh, hai tay ôm mặt anh, hôn dịu dàng lên môi anh: “Chiêu này cảm giác thế nào?”

“K có cảm giác gì!” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói, bộ dạng k thể đánh bại.

Hạ Băng Khuynh hôn má trái má phải của anh:”Như v thì s?”

“Trừ dính nước miếng ra, k có cảm giác” Anh chán ghét dùng khăn lau lau.

Mắt, nhuốm ý cười.

Hạ Băng Khuynh áp lửa giận.

Anh thật sự muốn k có cơ hội bước xuống đài đúng k?*

*Ý kiểu cho đường lùi mà k chịu đi, cứ fai cứng rắn r tự chịu thiệt

Thật muốn đánh 2 cái vào bụng anh.

Cúi người, cô mạnh mẽ áp xuống, hung hăng hành hạ môi anh 1 phen: “V đủ thành ý chưa!”

Nếu nói k đủ, cô cắn chết anh!

Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm hòa hoãn lại: “Nói đến thành ý, hình như vẫn thiếu 1 điểm”

Thiếu cái đầu anh!

“Mộ Nguyệt Sâm, e cảm thấy, lúc e đang dỗ dành anh, anh thấy đc thì thu liễm lại, nếu k” Hạ Băng Khuynh cười nham hiểm, mắt đẹp uy h**p anh.

Mộ Nguyệt Sâm nhìn mặt cô, tiếc núi lắc đầu:”Thành ý này xem ra thiếu 1,5 điểm r!”

“Đc nước làm tới!”

“Ài, 2 chữ thành ý, lại bị trừ r.”

“Mộ Nguyệt Sâm---”

Hạ Băng Khuynh tức giận la tên anh.

Mộ Nguyệt Sâm móc lỗ tai, bộ dạng an nhàn: “2 chữ thành ý k thể tùy tiện như v, e fai có hành động thực tế khiến anh phục mới đc!”

Hành động thực tế đúng k.

Đc, cô cho anh xem.

Hạ Băng Khuynh hoàn toàn tức giận r, mở chân ra, ngồi lên đùi anh.

Động tác, cực kỳ bạo gan.

Tư thế, nóng bỏng khiến ng khác máu sôi sục.

Mắt Mộ Nguyệt Sâm, trầm xuống.

Tay nhỏ mềm mại k xương chạm ngực anh, cô dần áp xuống, môi đỏ mềm mại càng đến gần, càng khiến máu huyết anh phun trào.

Anh đợi k đc chào cờ.

Sự chạm nhẹ.

Đột nhiên, cô ngẩng đầu:”Quên đi, k hôn nữa, dù s thành ý e k đủ, anh tiếp tục giận đi”

Nói xong, rút người lùi về.

Mộ Nguyệt Sâm ôm lấy eo cô, hơi thở gấp gáp áp lên môi cô, giọng khàn đặc dọa người: “E làm rất tốt, a thấy thành ý r.”

“Vẫn là đừng” Hạ Băng Khuynh quay đầu tránh môi anh, cố ý bất lực nói:”A đâu chịu ngủ ở trong, phản đối tam thiếu, hậu quả rất nghiêm trọng, e bỏ cuộc, anh tiếp tục tức giận.”

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Môi đỏ lúc nói chuyện đã đến gần môi anh.Hơi thở nóng ấm thơm thở phả lên mặt anh, ngón tay mềm mại.Muốn mê hoặc anh!Tiểu nha đầu, lại dùng chiêu này.Mộ Nguyệt Sâm cúi nhìn, nắm tay nhỏ trc ngực anh, đẩy mặt nhỏ ra: “Đừng hòng chơi chiêu này!”Biểu cảm anh lạnh lùng, dao búa cũng k làm xâm nhập đc.Đầu Hạ Băng Khuynh bị đẩy qua 1 bên.Tên này đều dỗ cô như v, bây h còn lên mặt.Quỷ kiêu ngạo!Đang tức giận, nhưng nghĩ đến tới lúc ngủ, anh k vui liền k chịu vào phòng ngủ, cô lo anh ở ngoài bị lạnh.Chủ tiệm có nói, tối đêm càng lạnh, bên ngoài chỉ có 1 cái chăn. chủ tiệm dùng r.Rốt cuộc, vẫn đau lòng.Cô cười hì hì đến gần anh, hai tay ôm mặt anh, hôn dịu dàng lên môi anh: “Chiêu này cảm giác thế nào?”“K có cảm giác gì!” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói, bộ dạng k thể đánh bại.Hạ Băng Khuynh hôn má trái má phải của anh:”Như v thì s?”“Trừ dính nước miếng ra, k có cảm giác” Anh chán ghét dùng khăn lau lau.Mắt, nhuốm ý cười.Hạ Băng Khuynh áp lửa giận.Anh thật sự muốn k có cơ hội bước xuống đài đúng k?**Ý kiểu cho đường lùi mà k chịu đi, cứ fai cứng rắn r tự chịu thiệtThật muốn đánh 2 cái vào bụng anh.Cúi người, cô mạnh mẽ áp xuống, hung hăng hành hạ môi anh 1 phen: “V đủ thành ý chưa!”Nếu nói k đủ, cô cắn chết anh!Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm hòa hoãn lại: “Nói đến thành ý, hình như vẫn thiếu 1 điểm”Thiếu cái đầu anh!“Mộ Nguyệt Sâm, e cảm thấy, lúc e đang dỗ dành anh, anh thấy đc thì thu liễm lại, nếu k” Hạ Băng Khuynh cười nham hiểm, mắt đẹp uy h**p anh.Mộ Nguyệt Sâm nhìn mặt cô, tiếc núi lắc đầu:”Thành ý này xem ra thiếu 1,5 điểm r!”“Đc nước làm tới!”“Ài, 2 chữ thành ý, lại bị trừ r.”“Mộ Nguyệt Sâm---”Hạ Băng Khuynh tức giận la tên anh.Mộ Nguyệt Sâm móc lỗ tai, bộ dạng an nhàn: “2 chữ thành ý k thể tùy tiện như v, e fai có hành động thực tế khiến anh phục mới đc!”Hành động thực tế đúng k.Đc, cô cho anh xem.Hạ Băng Khuynh hoàn toàn tức giận r, mở chân ra, ngồi lên đùi anh.Động tác, cực kỳ bạo gan.Tư thế, nóng bỏng khiến ng khác máu sôi sục.Mắt Mộ Nguyệt Sâm, trầm xuống.Tay nhỏ mềm mại k xương chạm ngực anh, cô dần áp xuống, môi đỏ mềm mại càng đến gần, càng khiến máu huyết anh phun trào.Anh đợi k đc chào cờ.Sự chạm nhẹ.Đột nhiên, cô ngẩng đầu:”Quên đi, k hôn nữa, dù s thành ý e k đủ, anh tiếp tục giận đi”Nói xong, rút người lùi về.Mộ Nguyệt Sâm ôm lấy eo cô, hơi thở gấp gáp áp lên môi cô, giọng khàn đặc dọa người: “E làm rất tốt, a thấy thành ý r.”“Vẫn là đừng” Hạ Băng Khuynh quay đầu tránh môi anh, cố ý bất lực nói:”A đâu chịu ngủ ở trong, phản đối tam thiếu, hậu quả rất nghiêm trọng, e bỏ cuộc, anh tiếp tục tức giận.”- -------- ----------

Chương 486