Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 494
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Cậu đừng la nữa đc k, bên trong xảy ra chuyện r---” Lòng Hạ Băng Khuynh vốn hoảng loạn, bị cô la như v, càng loạn hơn.Tiêu Nhân ở to mắt: “Nhảm nhí, xảy ra chuyện lớn, tớ nói Hạ Băng Khuynh cậu quá rộng lượng k!”Hạ Băng Khuynh đưa tay qua: “Tớ chịu k nổi nữa, tớ fai đập cửa, dám động chồng tớ, tớ sẽ thiếm Mộ Nguyệt Sâm---”Đưa nắm đấm vừa đập qua, tiếng mở cửa.Trong cửa, Mộ Nguyệt Sâm mặt vẫn như diêm la xuất hiện trc mắt cô.Tiêu Nhân đưa cao nắm đấm, cứng nhắc ở đó.Đương nhiên, cô la lớn v, Mộ Nguyệt Sâm nhất định nghe thấy.Hạ Băng Khuynh quỳ ở trên giường, biểu cảm bất lực.Cô rốt cuộc làm s có thể tưởng tượng đc, Mộ Nguyệt Sâm và thầy Quý nhìn là biết trai thẳng đến k thể thẳng hơn, mà dù có gì đó, cũng sẽ k đột nhiên làm gì trc mặt họ.Não bộ này thật sự k thể cứu chữa!Mặt đẹp của Quý Tu còn đỏ hơn lúc nãy.1 giáo sư bình thường trầm ổn bình tĩnh, k nói đùa, lại nghiêm túc rập khuôn, lại bị nha đầu này ép đến 5 lần 7 lượt đỏ mặt, cũng tính là có bản lĩnh r.Tiêu Nhân nhìn họ mặc đồ đàng hoàng, biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm rất kh*ng b*, cô chớp mắt, lại chíp, yếu ớt thu nắm đấm lại.Xong r, hiểu lầm r!Cô chọc fai diêm vương r!“haha---” Cô tự cười 2 tiếng, muốn phá giải cục diện: “À, tam tam thiếu gia, ý tôi là, là muốn nói---”“Muốn nói cái gì?” Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm lạnh lẽo nhìn qua“Tôi---” Trách là trách câu lúc đó quá lớn, làm bây h cô muốn kiếm cớ cũng k đc.“K s, muốn nói gì cứ nói---” Mộ Nguyệt Sâm cổ vũ cô, biểu cảm u ám lạnh lẽo.Anh như v, quả thật là còn kh*ng b* hơn là tức giận 100 lần.Tiêu Nhân nuốt nước miếng, cô làm gì dám nói.Lòng nghĩ có bị chết xong chôn ngoài tuyết k.“Lúc bị quỷ nhập cô ta như v, thần trí k minh mẫn, nói bậy, thích nói chuyện k giới hạn đc mình, anh 1 ng đàn ông đừng tính toán với cậu ấy nữa.” Hạ Băng Khuynh ở sau cầu xin cho cô.Tiêu Nhân phản ứng nhanh chóng dựa cửa, giả bộ:”S tôi lại ở cửa, vừa nãy hình như k fai mình nữa, tay chân k nghe lời nữa---”Mộ Nguyệt Sâm liếc nhìn nha đầu đó 1 cái, cũng biết diễn đó!Anh lạnh lùng bước ra, k làm khó cô nữa.Tiêu Nhân cúi thấp đầu, thấy anh đi qua, thở phào 1 hơi.“Đc r, đừng đứng ở cửa nữa” Quý Tu nhàn nhạt nói, đi ra ngoài.Tiêu Nhân kéo anh, mắt nhìn mông anh 1 cái, nhỏ tiếng hỏi: “Lúc nãy anh kêu cái gì?”“Tôi trượt té!” Quý Tu tâm trạng k tốt đáp.Tiêu Nhân bĩu môi.Đc r, thật sự là hiểu lầm!Quý Ty đu vài bước, thấy cô chuẩn bị vào nhạ vệ sinh, đi đến cửa nhà vệ sinh kéo cô lại, đóng cửa: “Lên giường ngủ, đừng đi bậy!”“Nhưng e muốn tắm!” Tiêu Nhân k biết bên trong có gì.“Đừng tắm nữa, lập tức lên giường ngủ với Băng Khuynh, sáng mai rời đây!” Quý Tu dịu dàng 1 chút, biểu cảm lạnh lùng kéo cô rời cửa nhà vệ sinh, đẩy đến bên giường.Tiêu Nhân có chút k hiểu.S đến rửa mặt cũng k cho, não cô bắt đầu nghĩ bậy.K lẽ bên trong thật sự có thứ k sạch sẽ?Nếu k Tu Tu k nghiêm túc v, thậm chí còn lộ sự cảnh cáo, anh còn là ng hàng ngày tiếp xúc với tử thi- -------- ----------
“Cậu đừng la nữa đc k, bên trong xảy ra chuyện r---” Lòng Hạ Băng Khuynh vốn hoảng loạn, bị cô la như v, càng loạn hơn.
Tiêu Nhân ở to mắt: “Nhảm nhí, xảy ra chuyện lớn, tớ nói Hạ Băng Khuynh cậu quá rộng lượng k!”
Hạ Băng Khuynh đưa tay qua: “Tớ chịu k nổi nữa, tớ fai đập cửa, dám động chồng tớ, tớ sẽ thiếm Mộ Nguyệt Sâm---”
Đưa nắm đấm vừa đập qua, tiếng mở cửa.
Trong cửa, Mộ Nguyệt Sâm mặt vẫn như diêm la xuất hiện trc mắt cô.
Tiêu Nhân đưa cao nắm đấm, cứng nhắc ở đó.
Đương nhiên, cô la lớn v, Mộ Nguyệt Sâm nhất định nghe thấy.
Hạ Băng Khuynh quỳ ở trên giường, biểu cảm bất lực.
Cô rốt cuộc làm s có thể tưởng tượng đc, Mộ Nguyệt Sâm và thầy Quý nhìn là biết trai thẳng đến k thể thẳng hơn, mà dù có gì đó, cũng sẽ k đột nhiên làm gì trc mặt họ.
Não bộ này thật sự k thể cứu chữa!
Mặt đẹp của Quý Tu còn đỏ hơn lúc nãy.
1 giáo sư bình thường trầm ổn bình tĩnh, k nói đùa, lại nghiêm túc rập khuôn, lại bị nha đầu này ép đến 5 lần 7 lượt đỏ mặt, cũng tính là có bản lĩnh r.
Tiêu Nhân nhìn họ mặc đồ đàng hoàng, biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm rất kh*ng b*, cô chớp mắt, lại chíp, yếu ớt thu nắm đấm lại.
Xong r, hiểu lầm r!
Cô chọc fai diêm vương r!
“haha---” Cô tự cười 2 tiếng, muốn phá giải cục diện: “À, tam tam thiếu gia, ý tôi là, là muốn nói---”
“Muốn nói cái gì?” Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm lạnh lẽo nhìn qua
“Tôi---” Trách là trách câu lúc đó quá lớn, làm bây h cô muốn kiếm cớ cũng k đc.
“K s, muốn nói gì cứ nói---” Mộ Nguyệt Sâm cổ vũ cô, biểu cảm u ám lạnh lẽo.
Anh như v, quả thật là còn kh*ng b* hơn là tức giận 100 lần.
Tiêu Nhân nuốt nước miếng, cô làm gì dám nói.
Lòng nghĩ có bị chết xong chôn ngoài tuyết k.
“Lúc bị quỷ nhập cô ta như v, thần trí k minh mẫn, nói bậy, thích nói chuyện k giới hạn đc mình, anh 1 ng đàn ông đừng tính toán với cậu ấy nữa.” Hạ Băng Khuynh ở sau cầu xin cho cô.
Tiêu Nhân phản ứng nhanh chóng dựa cửa, giả bộ:”S tôi lại ở cửa, vừa nãy hình như k fai mình nữa, tay chân k nghe lời nữa---”
Mộ Nguyệt Sâm liếc nhìn nha đầu đó 1 cái, cũng biết diễn đó!
Anh lạnh lùng bước ra, k làm khó cô nữa.
Tiêu Nhân cúi thấp đầu, thấy anh đi qua, thở phào 1 hơi.
“Đc r, đừng đứng ở cửa nữa” Quý Tu nhàn nhạt nói, đi ra ngoài.
Tiêu Nhân kéo anh, mắt nhìn mông anh 1 cái, nhỏ tiếng hỏi: “Lúc nãy anh kêu cái gì?”
“Tôi trượt té!” Quý Tu tâm trạng k tốt đáp.
Tiêu Nhân bĩu môi.
Đc r, thật sự là hiểu lầm!
Quý Ty đu vài bước, thấy cô chuẩn bị vào nhạ vệ sinh, đi đến cửa nhà vệ sinh kéo cô lại, đóng cửa: “Lên giường ngủ, đừng đi bậy!”
“Nhưng e muốn tắm!” Tiêu Nhân k biết bên trong có gì.
“Đừng tắm nữa, lập tức lên giường ngủ với Băng Khuynh, sáng mai rời đây!” Quý Tu dịu dàng 1 chút, biểu cảm lạnh lùng kéo cô rời cửa nhà vệ sinh, đẩy đến bên giường.
Tiêu Nhân có chút k hiểu.
S đến rửa mặt cũng k cho, não cô bắt đầu nghĩ bậy.
K lẽ bên trong thật sự có thứ k sạch sẽ?
Nếu k Tu Tu k nghiêm túc v, thậm chí còn lộ sự cảnh cáo, anh còn là ng hàng ngày tiếp xúc với tử thi
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Cậu đừng la nữa đc k, bên trong xảy ra chuyện r---” Lòng Hạ Băng Khuynh vốn hoảng loạn, bị cô la như v, càng loạn hơn.Tiêu Nhân ở to mắt: “Nhảm nhí, xảy ra chuyện lớn, tớ nói Hạ Băng Khuynh cậu quá rộng lượng k!”Hạ Băng Khuynh đưa tay qua: “Tớ chịu k nổi nữa, tớ fai đập cửa, dám động chồng tớ, tớ sẽ thiếm Mộ Nguyệt Sâm---”Đưa nắm đấm vừa đập qua, tiếng mở cửa.Trong cửa, Mộ Nguyệt Sâm mặt vẫn như diêm la xuất hiện trc mắt cô.Tiêu Nhân đưa cao nắm đấm, cứng nhắc ở đó.Đương nhiên, cô la lớn v, Mộ Nguyệt Sâm nhất định nghe thấy.Hạ Băng Khuynh quỳ ở trên giường, biểu cảm bất lực.Cô rốt cuộc làm s có thể tưởng tượng đc, Mộ Nguyệt Sâm và thầy Quý nhìn là biết trai thẳng đến k thể thẳng hơn, mà dù có gì đó, cũng sẽ k đột nhiên làm gì trc mặt họ.Não bộ này thật sự k thể cứu chữa!Mặt đẹp của Quý Tu còn đỏ hơn lúc nãy.1 giáo sư bình thường trầm ổn bình tĩnh, k nói đùa, lại nghiêm túc rập khuôn, lại bị nha đầu này ép đến 5 lần 7 lượt đỏ mặt, cũng tính là có bản lĩnh r.Tiêu Nhân nhìn họ mặc đồ đàng hoàng, biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm rất kh*ng b*, cô chớp mắt, lại chíp, yếu ớt thu nắm đấm lại.Xong r, hiểu lầm r!Cô chọc fai diêm vương r!“haha---” Cô tự cười 2 tiếng, muốn phá giải cục diện: “À, tam tam thiếu gia, ý tôi là, là muốn nói---”“Muốn nói cái gì?” Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm lạnh lẽo nhìn qua“Tôi---” Trách là trách câu lúc đó quá lớn, làm bây h cô muốn kiếm cớ cũng k đc.“K s, muốn nói gì cứ nói---” Mộ Nguyệt Sâm cổ vũ cô, biểu cảm u ám lạnh lẽo.Anh như v, quả thật là còn kh*ng b* hơn là tức giận 100 lần.Tiêu Nhân nuốt nước miếng, cô làm gì dám nói.Lòng nghĩ có bị chết xong chôn ngoài tuyết k.“Lúc bị quỷ nhập cô ta như v, thần trí k minh mẫn, nói bậy, thích nói chuyện k giới hạn đc mình, anh 1 ng đàn ông đừng tính toán với cậu ấy nữa.” Hạ Băng Khuynh ở sau cầu xin cho cô.Tiêu Nhân phản ứng nhanh chóng dựa cửa, giả bộ:”S tôi lại ở cửa, vừa nãy hình như k fai mình nữa, tay chân k nghe lời nữa---”Mộ Nguyệt Sâm liếc nhìn nha đầu đó 1 cái, cũng biết diễn đó!Anh lạnh lùng bước ra, k làm khó cô nữa.Tiêu Nhân cúi thấp đầu, thấy anh đi qua, thở phào 1 hơi.“Đc r, đừng đứng ở cửa nữa” Quý Tu nhàn nhạt nói, đi ra ngoài.Tiêu Nhân kéo anh, mắt nhìn mông anh 1 cái, nhỏ tiếng hỏi: “Lúc nãy anh kêu cái gì?”“Tôi trượt té!” Quý Tu tâm trạng k tốt đáp.Tiêu Nhân bĩu môi.Đc r, thật sự là hiểu lầm!Quý Ty đu vài bước, thấy cô chuẩn bị vào nhạ vệ sinh, đi đến cửa nhà vệ sinh kéo cô lại, đóng cửa: “Lên giường ngủ, đừng đi bậy!”“Nhưng e muốn tắm!” Tiêu Nhân k biết bên trong có gì.“Đừng tắm nữa, lập tức lên giường ngủ với Băng Khuynh, sáng mai rời đây!” Quý Tu dịu dàng 1 chút, biểu cảm lạnh lùng kéo cô rời cửa nhà vệ sinh, đẩy đến bên giường.Tiêu Nhân có chút k hiểu.S đến rửa mặt cũng k cho, não cô bắt đầu nghĩ bậy.K lẽ bên trong thật sự có thứ k sạch sẽ?Nếu k Tu Tu k nghiêm túc v, thậm chí còn lộ sự cảnh cáo, anh còn là ng hàng ngày tiếp xúc với tử thi- -------- ----------