Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 517

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Chị Viên thật là ng tốt!” Hạ Băng Khuynh nịnh nọt.“Haha---” Khương Viên tâm trạng tốt lên: “Quan trọng là giải quyết vấn đề, chị Viên k fai ng nhỏ mọn, chỉ cần bạn e trả ví và đth là đc, túi tặng cô ấy.”Hạ Băng Khuynh cười theo:”Haha---, cậu ấy nhất định vui chết mất! E đi bắt cậu ấy ra.”“Đi đi, từ từ nói!” Khương Viên cổ vũ nhìn cô 1 cái.Hạ Băng Khuynh vào nhà vệ sinh nữ, k đi tìm Tiêu Nhân trc, mà kt từng căn xác định k ng, mới đi đến bên cửa đang khóa, gõ 2 cái: “Là tớ!”“Băng Khuynh---” Bên trong truyền đến tiếng kinh ngạc.Cửa mở, bên trong đưa ra 1 cánh tay kéo Hạ Băng Khuynh vào.Cửa nhanh chóng đóng lại.“Tiểu thư cậu là trò gì?” Hạ Băng Khuynh áp thấp giọng hỏi.“Suỵt---” Tiêu Nhân làm động tác im lặng với Hạ Băng Khuynh, lén lút để tai áp vào cửa.Hạ Băng Khuynh thấy tay cô cầm đth, cái túi đen để trên bồn cầu, chắc là của Khương Viên.“Cậu đừng suỵt nữa, bên ngoài tớ coi r, k có ng!” Hạ Băng Khuynh ở bên tai cô nói.Tiêu Nhân quay ng qua: “S cậu biết tớ ở đây? Tu Tu gọi cho cậu?”Mắt Hạ Băng Khuynh mở to: “Đừng nói tớ biết, cậu kêu thầy Quý cũng kêu đến?”“Đúng v, tớ kêu r, cũng k thể bắt tớ cứ ở nhà vệ sinh mãi đc. Nhanh nói, fai anh ấy kêu k?”“K fai, là Khương Viên gọi cho tớ!”“Là chị ấy kêu cậu đến à!”Hạ Băng Khuynh chỉ túi trên bồn cầu: “Tớ muốn biết, tại s trộm túi?”Tiêu Nhân quay cổ cô lại: “Thật sự có thai 1 lần ngu 3 năm, trc tiên, đth ở trong túi. Thứ 2, nếu trộm đth k, họ sẽ đoán đc mục đích của chúng ta. Cả túi đều lấy, họ mới k phát hiện.”Hạ Băng Khuynh nghĩ: “Có đạo lý! K ngờ cậu chu đáo v!”“Lần đầu tiên nghe cậu khen tớ, quá cảm động r!” Tiêu Nhân hưng phấn hôn lên mặt cô 1 cái.“Đc r, nói chủ đề chính, có download đc k?” Hạ Băng Khuynh nhfin đth trong tay cô.Tiêu Nhân thất vọng lắc đầu: “K có, đth có mật khẩu, tớ thử nãy h, k mở đc!”Hạ Băng Khuynh bĩu môi, lòng cũng thất vọng: “V cũng hết cách, fai nhanh trả túi cho ngta, Mộ Nguyệt Sâm cũng ở ngoài, anh ta đã nghi ngờ r.”“Hay là chúng ta thử lại”“Quên đi, mật khẩu nhiều v, chúng ta đoán k ra, k thể kéo dài thời gian nữa.”Hạ Băng Khuynh lấy đth trong tay Tiêu Nhân, để vào túi: “Ra ngoài thôi, đợi lát cậu đừng nói gì, tớ sẽ nói.”Tiêu Nhân thở dài: “Đc r, kế gián điệp, hoàn toàn thất bại!”Hạ Băng Khuynh mở cửa, kéo Tiêu Nhân ra khỏi nhà vệ sinh.Mộ Nguyệt Sâm và Khương Viên đứng ở ngoài.“Chị Viên, túi của chị, hoàn toàn k thiếu!” Hạ Băng Khuynh đưa túi qua.Bên kia hành lang, Quý Tu mặc áo ngoài màu xanh nhạt, choàng khăn màu gạo bước lớn đi đến bên họ.Khương Viên vừa cười híp mắt nhận túi, mắt đẹp liếc 1 cái, thấy ng đằng sau đến, mắt phóng to, tình thế gấp gáp, lấy túi trên tay che mặt

“Chị Viên thật là ng tốt!” Hạ Băng Khuynh nịnh nọt.

“Haha---” Khương Viên tâm trạng tốt lên: “Quan trọng là giải quyết vấn đề, chị Viên k fai ng nhỏ mọn, chỉ cần bạn e trả ví và đth là đc, túi tặng cô ấy.”

Hạ Băng Khuynh cười theo:”Haha---, cậu ấy nhất định vui chết mất! E đi bắt cậu ấy ra.”

“Đi đi, từ từ nói!” Khương Viên cổ vũ nhìn cô 1 cái.

Hạ Băng Khuynh vào nhà vệ sinh nữ, k đi tìm Tiêu Nhân trc, mà kt từng căn xác định k ng, mới đi đến bên cửa đang khóa, gõ 2 cái: “Là tớ!”

“Băng Khuynh---” Bên trong truyền đến tiếng kinh ngạc.

Cửa mở, bên trong đưa ra 1 cánh tay kéo Hạ Băng Khuynh vào.

Cửa nhanh chóng đóng lại.

“Tiểu thư cậu là trò gì?” Hạ Băng Khuynh áp thấp giọng hỏi.

“Suỵt---” Tiêu Nhân làm động tác im lặng với Hạ Băng Khuynh, lén lút để tai áp vào cửa.

Hạ Băng Khuynh thấy tay cô cầm đth, cái túi đen để trên bồn cầu, chắc là của Khương Viên.

“Cậu đừng suỵt nữa, bên ngoài tớ coi r, k có ng!” Hạ Băng Khuynh ở bên tai cô nói.

Tiêu Nhân quay ng qua: “S cậu biết tớ ở đây? Tu Tu gọi cho cậu?”

Mắt Hạ Băng Khuynh mở to: “Đừng nói tớ biết, cậu kêu thầy Quý cũng kêu đến?”

“Đúng v, tớ kêu r, cũng k thể bắt tớ cứ ở nhà vệ sinh mãi đc. Nhanh nói, fai anh ấy kêu k?”

“K fai, là Khương Viên gọi cho tớ!”

“Là chị ấy kêu cậu đến à!”

Hạ Băng Khuynh chỉ túi trên bồn cầu: “Tớ muốn biết, tại s trộm túi?”

Tiêu Nhân quay cổ cô lại: “Thật sự có thai 1 lần ngu 3 năm, trc tiên, đth ở trong túi. Thứ 2, nếu trộm đth k, họ sẽ đoán đc mục đích của chúng ta. Cả túi đều lấy, họ mới k phát hiện.”

Hạ Băng Khuynh nghĩ: “Có đạo lý! K ngờ cậu chu đáo v!”

“Lần đầu tiên nghe cậu khen tớ, quá cảm động r!” Tiêu Nhân hưng phấn hôn lên mặt cô 1 cái.

“Đc r, nói chủ đề chính, có download đc k?” Hạ Băng Khuynh nhfin đth trong tay cô.

Tiêu Nhân thất vọng lắc đầu: “K có, đth có mật khẩu, tớ thử nãy h, k mở đc!”

Hạ Băng Khuynh bĩu môi, lòng cũng thất vọng: “V cũng hết cách, fai nhanh trả túi cho ngta, Mộ Nguyệt Sâm cũng ở ngoài, anh ta đã nghi ngờ r.”

“Hay là chúng ta thử lại”

“Quên đi, mật khẩu nhiều v, chúng ta đoán k ra, k thể kéo dài thời gian nữa.”

Hạ Băng Khuynh lấy đth trong tay Tiêu Nhân, để vào túi: “Ra ngoài thôi, đợi lát cậu đừng nói gì, tớ sẽ nói.”

Tiêu Nhân thở dài: “Đc r, kế gián điệp, hoàn toàn thất bại!”

Hạ Băng Khuynh mở cửa, kéo Tiêu Nhân ra khỏi nhà vệ sinh.

Mộ Nguyệt Sâm và Khương Viên đứng ở ngoài.

“Chị Viên, túi của chị, hoàn toàn k thiếu!” Hạ Băng Khuynh đưa túi qua.

Bên kia hành lang, Quý Tu mặc áo ngoài màu xanh nhạt, choàng khăn màu gạo bước lớn đi đến bên họ.

Khương Viên vừa cười híp mắt nhận túi, mắt đẹp liếc 1 cái, thấy ng đằng sau đến, mắt phóng to, tình thế gấp gáp, lấy túi trên tay che mặt

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Chị Viên thật là ng tốt!” Hạ Băng Khuynh nịnh nọt.“Haha---” Khương Viên tâm trạng tốt lên: “Quan trọng là giải quyết vấn đề, chị Viên k fai ng nhỏ mọn, chỉ cần bạn e trả ví và đth là đc, túi tặng cô ấy.”Hạ Băng Khuynh cười theo:”Haha---, cậu ấy nhất định vui chết mất! E đi bắt cậu ấy ra.”“Đi đi, từ từ nói!” Khương Viên cổ vũ nhìn cô 1 cái.Hạ Băng Khuynh vào nhà vệ sinh nữ, k đi tìm Tiêu Nhân trc, mà kt từng căn xác định k ng, mới đi đến bên cửa đang khóa, gõ 2 cái: “Là tớ!”“Băng Khuynh---” Bên trong truyền đến tiếng kinh ngạc.Cửa mở, bên trong đưa ra 1 cánh tay kéo Hạ Băng Khuynh vào.Cửa nhanh chóng đóng lại.“Tiểu thư cậu là trò gì?” Hạ Băng Khuynh áp thấp giọng hỏi.“Suỵt---” Tiêu Nhân làm động tác im lặng với Hạ Băng Khuynh, lén lút để tai áp vào cửa.Hạ Băng Khuynh thấy tay cô cầm đth, cái túi đen để trên bồn cầu, chắc là của Khương Viên.“Cậu đừng suỵt nữa, bên ngoài tớ coi r, k có ng!” Hạ Băng Khuynh ở bên tai cô nói.Tiêu Nhân quay ng qua: “S cậu biết tớ ở đây? Tu Tu gọi cho cậu?”Mắt Hạ Băng Khuynh mở to: “Đừng nói tớ biết, cậu kêu thầy Quý cũng kêu đến?”“Đúng v, tớ kêu r, cũng k thể bắt tớ cứ ở nhà vệ sinh mãi đc. Nhanh nói, fai anh ấy kêu k?”“K fai, là Khương Viên gọi cho tớ!”“Là chị ấy kêu cậu đến à!”Hạ Băng Khuynh chỉ túi trên bồn cầu: “Tớ muốn biết, tại s trộm túi?”Tiêu Nhân quay cổ cô lại: “Thật sự có thai 1 lần ngu 3 năm, trc tiên, đth ở trong túi. Thứ 2, nếu trộm đth k, họ sẽ đoán đc mục đích của chúng ta. Cả túi đều lấy, họ mới k phát hiện.”Hạ Băng Khuynh nghĩ: “Có đạo lý! K ngờ cậu chu đáo v!”“Lần đầu tiên nghe cậu khen tớ, quá cảm động r!” Tiêu Nhân hưng phấn hôn lên mặt cô 1 cái.“Đc r, nói chủ đề chính, có download đc k?” Hạ Băng Khuynh nhfin đth trong tay cô.Tiêu Nhân thất vọng lắc đầu: “K có, đth có mật khẩu, tớ thử nãy h, k mở đc!”Hạ Băng Khuynh bĩu môi, lòng cũng thất vọng: “V cũng hết cách, fai nhanh trả túi cho ngta, Mộ Nguyệt Sâm cũng ở ngoài, anh ta đã nghi ngờ r.”“Hay là chúng ta thử lại”“Quên đi, mật khẩu nhiều v, chúng ta đoán k ra, k thể kéo dài thời gian nữa.”Hạ Băng Khuynh lấy đth trong tay Tiêu Nhân, để vào túi: “Ra ngoài thôi, đợi lát cậu đừng nói gì, tớ sẽ nói.”Tiêu Nhân thở dài: “Đc r, kế gián điệp, hoàn toàn thất bại!”Hạ Băng Khuynh mở cửa, kéo Tiêu Nhân ra khỏi nhà vệ sinh.Mộ Nguyệt Sâm và Khương Viên đứng ở ngoài.“Chị Viên, túi của chị, hoàn toàn k thiếu!” Hạ Băng Khuynh đưa túi qua.Bên kia hành lang, Quý Tu mặc áo ngoài màu xanh nhạt, choàng khăn màu gạo bước lớn đi đến bên họ.Khương Viên vừa cười híp mắt nhận túi, mắt đẹp liếc 1 cái, thấy ng đằng sau đến, mắt phóng to, tình thế gấp gáp, lấy túi trên tay che mặt

Chương 517