Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 563

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Khục---, khục---, tớ sẽ bị ngạt chết r” Hạ Băng Khuynh ho 1 trận.Tiêu Nhân thả ra, dùng sức kí lên đầu cô 1 cái, tức giận nói: “Tại s k nói với tớ đầu tiên?”Hạ Băng Khuynh cười nhạt: “Nói đầu tiên? Đầu tiên tớ chỉ lo đau thôi!”“Đau còn cười, cậu ngốc à, cậu nói đi xảy ra chuyện nghiêm trọng v, cũng k nói tớ biết trc, Băng Khuynh, cậu rốt cuộc có coi tớ là chị e tốt nhất k? Tu Tu nói tớ con cậu mất r, tớ sắp khó chịu chết r, đừng nói là cậu!” Tiêu Nhân nắm tay Hạ Băng Khuynh, biểu cảm đuau khổ.Họ cùng đến thành phố S.Chỉ nửa năm, Hạ Băng Khuynh đã trải qa nhiều việc như v.Chỉ biết tình yêu còn ngọt hơn mật, nhưng đâu biết, cũng có thể là thuốc độc thấu tâm như v.“Khó chịu thì khó chịu, nhưng --- cũng sẽ dần qua! Thời gian như xe lửa, nó cứ chạy về trc.” Hạ Băng Khuynh lạc quan nói.Tiêu Nhân bình tĩnh lại tí: “Băng Khuynh, 2 ng náo tới mức nào? Có phải vì Ya gì đó k?”Tuy sau khi gặp Ya gì đó, thái độ Băng Khuynh cứ là lạ.Nhưng cũng k thể dẫn đến sảy thai cùng chia tay nghiêm trọng như v.Hạ Băng Khuynh có chút né tránh: “Tớ k muốn nói nữa, dù gì kết quả cũng k đổi, nếu cậu vẫn là bạn tớ, thì đừng hỏi nữa đc k.”Biểu cảm cô nghiêm túc.Vết thương này, nếu vạch ra quá nhanh sẽ khiến thịt cũng rách ra.Tiêu Nhân nhìn cô như v, cũng thông minh đc tí, k hỏi nữa.“Đc r, k nói cái này, qua r, trc mắt là cậu đã phục sinh (sống lại lần nữa). Hoan nghiêng cậu về với đám đông!” Cô mở 2 tay ra.Hạ Băng Khuynh cười r.“Come on baby nhanh vào lòng chị!” Tiêu Nhân lộ ra biểu cảm gợi cảm.Hạ Băng Khuynh dựa qua, ôm cô thêm lần nữa.2 cô gái ôm nhau.Họ từ tiểu học đã là bạn tốt, 2 ng từ từ lớn lên, chia sẻ tâm sự.Bao nhiêu lần vì yêu mà xẩu hổ đỏ mặt.Bao nhiêu lần vì yêu mà khóc la khan cổ họng.Nhưng k cần biết thay đổi thế nào, họ đều ở bên đối phương, vào lúc đối phương suy sụp nhất, lúc đau đến sống k bằng chết, họ cũng k rời đối phương nửa bước.Tiêu Nhân thả cô ra: “Đc r, ôm cũng ôm r, yên tâm, có tớ, mẹ nó, ai dám ức h**p cậu. tớ đánh gãy chân ng đó.”Nói xong, cô làm động tác vặn 1 cái.“K cần kịch liệt như v!” Hạ Băng Khuynh cười khan.Quý Tu đứng bên, đột nhiên bị động tác vặn của cô, làm cho đ*ng q**n căng thẳng.Anh vỗ lên gáy cô: “1 cô gái, nói lời gì v, k biết xấu hổ s.”“E đối với kẻ thù thì tàn nhẫn độc ác, đối với anh thì “ Tiêu Nhân quay đầu vỗ eo cô, cười phải nói muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu d*m đ*ng: “Đối với anh, em sẽ dịu dàng như mùa xuân!”Quý Tu mặt phủ lên tầng đỏ nhạt, anh đanh mặt nắm tay cô: “E đàng hoàng tí cho tôi!”“E đang rất đàng hoàng, Tu” Tiêu Nhân chu môi đỏ với anh.Câu dẫn tr*n tr**!- -------- ----------

“Khục---, khục---, tớ sẽ bị ngạt chết r” Hạ Băng Khuynh ho 1 trận.

Tiêu Nhân thả ra, dùng sức kí lên đầu cô 1 cái, tức giận nói: “Tại s k nói với tớ đầu tiên?”

Hạ Băng Khuynh cười nhạt: “Nói đầu tiên? Đầu tiên tớ chỉ lo đau thôi!”

“Đau còn cười, cậu ngốc à, cậu nói đi xảy ra chuyện nghiêm trọng v, cũng k nói tớ biết trc, Băng Khuynh, cậu rốt cuộc có coi tớ là chị e tốt nhất k? Tu Tu nói tớ con cậu mất r, tớ sắp khó chịu chết r, đừng nói là cậu!” Tiêu Nhân nắm tay Hạ Băng Khuynh, biểu cảm đuau khổ.

Họ cùng đến thành phố S.

Chỉ nửa năm, Hạ Băng Khuynh đã trải qa nhiều việc như v.

Chỉ biết tình yêu còn ngọt hơn mật, nhưng đâu biết, cũng có thể là thuốc độc thấu tâm như v.

“Khó chịu thì khó chịu, nhưng --- cũng sẽ dần qua! Thời gian như xe lửa, nó cứ chạy về trc.” Hạ Băng Khuynh lạc quan nói.

Tiêu Nhân bình tĩnh lại tí: “Băng Khuynh, 2 ng náo tới mức nào? Có phải vì Ya gì đó k?”

Tuy sau khi gặp Ya gì đó, thái độ Băng Khuynh cứ là lạ.

Nhưng cũng k thể dẫn đến sảy thai cùng chia tay nghiêm trọng như v.

Hạ Băng Khuynh có chút né tránh: “Tớ k muốn nói nữa, dù gì kết quả cũng k đổi, nếu cậu vẫn là bạn tớ, thì đừng hỏi nữa đc k.”

Biểu cảm cô nghiêm túc.

Vết thương này, nếu vạch ra quá nhanh sẽ khiến thịt cũng rách ra.

Tiêu Nhân nhìn cô như v, cũng thông minh đc tí, k hỏi nữa.

“Đc r, k nói cái này, qua r, trc mắt là cậu đã phục sinh (sống lại lần nữa). Hoan nghiêng cậu về với đám đông!” Cô mở 2 tay ra.

Hạ Băng Khuynh cười r.

“Come on baby nhanh vào lòng chị!” Tiêu Nhân lộ ra biểu cảm gợi cảm.

Hạ Băng Khuynh dựa qua, ôm cô thêm lần nữa.

2 cô gái ôm nhau.

Họ từ tiểu học đã là bạn tốt, 2 ng từ từ lớn lên, chia sẻ tâm sự.

Bao nhiêu lần vì yêu mà xẩu hổ đỏ mặt.

Bao nhiêu lần vì yêu mà khóc la khan cổ họng.

Nhưng k cần biết thay đổi thế nào, họ đều ở bên đối phương, vào lúc đối phương suy sụp nhất, lúc đau đến sống k bằng chết, họ cũng k rời đối phương nửa bước.

Tiêu Nhân thả cô ra: “Đc r, ôm cũng ôm r, yên tâm, có tớ, mẹ nó, ai dám ức h**p cậu. tớ đánh gãy chân ng đó.”

Nói xong, cô làm động tác vặn 1 cái.

“K cần kịch liệt như v!” Hạ Băng Khuynh cười khan.

Quý Tu đứng bên, đột nhiên bị động tác vặn của cô, làm cho đ*ng q**n căng thẳng.

Anh vỗ lên gáy cô: “1 cô gái, nói lời gì v, k biết xấu hổ s.”

“E đối với kẻ thù thì tàn nhẫn độc ác, đối với anh thì “ Tiêu Nhân quay đầu vỗ eo cô, cười phải nói muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu d*m đ*ng: “Đối với anh, em sẽ dịu dàng như mùa xuân!”

Quý Tu mặt phủ lên tầng đỏ nhạt, anh đanh mặt nắm tay cô: “E đàng hoàng tí cho tôi!”

“E đang rất đàng hoàng, Tu” Tiêu Nhân chu môi đỏ với anh.

Câu dẫn tr*n tr**!

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Khục---, khục---, tớ sẽ bị ngạt chết r” Hạ Băng Khuynh ho 1 trận.Tiêu Nhân thả ra, dùng sức kí lên đầu cô 1 cái, tức giận nói: “Tại s k nói với tớ đầu tiên?”Hạ Băng Khuynh cười nhạt: “Nói đầu tiên? Đầu tiên tớ chỉ lo đau thôi!”“Đau còn cười, cậu ngốc à, cậu nói đi xảy ra chuyện nghiêm trọng v, cũng k nói tớ biết trc, Băng Khuynh, cậu rốt cuộc có coi tớ là chị e tốt nhất k? Tu Tu nói tớ con cậu mất r, tớ sắp khó chịu chết r, đừng nói là cậu!” Tiêu Nhân nắm tay Hạ Băng Khuynh, biểu cảm đuau khổ.Họ cùng đến thành phố S.Chỉ nửa năm, Hạ Băng Khuynh đã trải qa nhiều việc như v.Chỉ biết tình yêu còn ngọt hơn mật, nhưng đâu biết, cũng có thể là thuốc độc thấu tâm như v.“Khó chịu thì khó chịu, nhưng --- cũng sẽ dần qua! Thời gian như xe lửa, nó cứ chạy về trc.” Hạ Băng Khuynh lạc quan nói.Tiêu Nhân bình tĩnh lại tí: “Băng Khuynh, 2 ng náo tới mức nào? Có phải vì Ya gì đó k?”Tuy sau khi gặp Ya gì đó, thái độ Băng Khuynh cứ là lạ.Nhưng cũng k thể dẫn đến sảy thai cùng chia tay nghiêm trọng như v.Hạ Băng Khuynh có chút né tránh: “Tớ k muốn nói nữa, dù gì kết quả cũng k đổi, nếu cậu vẫn là bạn tớ, thì đừng hỏi nữa đc k.”Biểu cảm cô nghiêm túc.Vết thương này, nếu vạch ra quá nhanh sẽ khiến thịt cũng rách ra.Tiêu Nhân nhìn cô như v, cũng thông minh đc tí, k hỏi nữa.“Đc r, k nói cái này, qua r, trc mắt là cậu đã phục sinh (sống lại lần nữa). Hoan nghiêng cậu về với đám đông!” Cô mở 2 tay ra.Hạ Băng Khuynh cười r.“Come on baby nhanh vào lòng chị!” Tiêu Nhân lộ ra biểu cảm gợi cảm.Hạ Băng Khuynh dựa qua, ôm cô thêm lần nữa.2 cô gái ôm nhau.Họ từ tiểu học đã là bạn tốt, 2 ng từ từ lớn lên, chia sẻ tâm sự.Bao nhiêu lần vì yêu mà xẩu hổ đỏ mặt.Bao nhiêu lần vì yêu mà khóc la khan cổ họng.Nhưng k cần biết thay đổi thế nào, họ đều ở bên đối phương, vào lúc đối phương suy sụp nhất, lúc đau đến sống k bằng chết, họ cũng k rời đối phương nửa bước.Tiêu Nhân thả cô ra: “Đc r, ôm cũng ôm r, yên tâm, có tớ, mẹ nó, ai dám ức h**p cậu. tớ đánh gãy chân ng đó.”Nói xong, cô làm động tác vặn 1 cái.“K cần kịch liệt như v!” Hạ Băng Khuynh cười khan.Quý Tu đứng bên, đột nhiên bị động tác vặn của cô, làm cho đ*ng q**n căng thẳng.Anh vỗ lên gáy cô: “1 cô gái, nói lời gì v, k biết xấu hổ s.”“E đối với kẻ thù thì tàn nhẫn độc ác, đối với anh thì “ Tiêu Nhân quay đầu vỗ eo cô, cười phải nói muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu d*m đ*ng: “Đối với anh, em sẽ dịu dàng như mùa xuân!”Quý Tu mặt phủ lên tầng đỏ nhạt, anh đanh mặt nắm tay cô: “E đàng hoàng tí cho tôi!”“E đang rất đàng hoàng, Tu” Tiêu Nhân chu môi đỏ với anh.Câu dẫn tr*n tr**!- -------- ----------

Chương 563