Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 601
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Đáng ghét, đây là thang máy nhận diện vân tay, thói xấu của chủ nghĩa bá quyền mà!Mộ Nguyệt Sâm ở bên cao lạnh nhìn cô, biểu cảm thản nhiên, tùy cô muốn làm gì!Thang máy như ý chủ đưa anh đến tầng anh muốn.“Ding---” 1 tiếng, thang máy mở ra.Mộ Nguyệt Sâm đi ra.Hạ Băng Khuynh k ra, k từ bỏ ấn lầu 1, thang máy k phản ứng gì.Cô bất giác tức giận đá nó.Kết quả thang máy k s. chân cô lại đau muốn chết.“Shhh---” Cô cắn môi, đau đến nghiến răng.Cái gì gọi là tự lấy đá đập chân, cô cuối cùng cũng lĩnh hội, bản thân đập chính mình, đau chết cũng k thể la.Đau chết cũng là vì ngu!Mộ Nguyệt Sâm đi trc mấy bước. k biết quay lưng lúc nào. lúc này đang lắc đầu.Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu lên, vừa thấy bộ dạng châm chọc của anh.Mặt, bất giác đỏ lên.Cô xụ mặt, k tự nhiên quay mặt đi, cà nhắc đi ra thang máy.“Ài, chỉ tăng tuổi k tăng trí tuệ!” Mộ Nguyệt Sâm than thở nói, đi về trc.“” Hạ Băng Khuynh tức đến giơ nắm đấm, đánh lên hình bóng anh mấy cái.Tức chết cô.Mộ Nguyệt Sâm đẩy cửa phòng làm việc đi vào.Hạ Băng Khuynh cũng k có chỗ đi, chỉ có thể vào theo.2 cánh cửa khí phách, bên có chữ viền vàng ghi mấy chữ phòng làm việc của tổng tài.Lớn hơn gấp đôi phòng làm việc 2 năm trc, nhưng cách trang trí vẫn như cũ cứng rắn gọn gàng.Không chút hoa màu dư thừa.Cho nên phòng làm việc nhìn rất thoáng và thanh sạch, chỗ này cũng k nhiều nhiệt độ hơn phẫu giải phẩu của họ bao nhiêu.“Qa đây---” Mộ Nguyệt Sâm đứng trc phòng nghỉ kêu cô.Hạ Băng Khuynh quay qua: “Làm g씓Tắm!” Mộ Nguyệt Sâm dùng biểu cảm đã biết còn hỏi nhìn cô.Hạ Băng Khuynh khinh bỉ: “Tôi k tắm, a tắm!”c** đ* đơn giản, mặc k đơn giản, cô mới k cho a cơ hội.Mộ Nguyệt Sâm có chút k vui,: “Tôi đếm đến 3, nếu k qa, tôi đích thân bắt e qa.”“Mộ Nguyệt Sâm a có thể đừng thổ phỉ như v k, k muốn tắm cũng gây trở ngại đến a, k khống chế ng khác, a sẽ chết đúng k” Hạ Băng Khuynh giận r.“1---, 2---” Mộ Nguyệt Sâm k quan tâm tình cảm của cô, từ tốn nói.“Đc, đc, tôi tắm, tôi tắm trc, đc chưa!” Hạ Băng Khuynh đi qa.Cô quá hiểu thói quen của nam nhân này.Đếm đến 3, anh nhất định k nói lí đi qa, đến lúc đó quyền chủ động trong tay anh.Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô, cong môi: “Ở 1 số chuyện, e cũng khá thông minh!”“Hi vọng ông trời bây h đánh sấm xuống đánh chết anh” Hạ Băng Khuynh từ tốn nói.Mộ Nguyệt Sâm đi đến cửa sổ, mở 2 tay, ngẩng khuôn mặt đẹp lên, nhắm mắt.Qa 1ph, a thả xuống, nói với cô: “Hình như k linh, có fai e quên gọi cho ông trời r k?”“” Hạ Băng Khuynh hít sâu, trc khi bị tức chết, liền vào phòng nghỉ.Đi vào trong, cô cũng k thưởng thức gì, trực tiếp vào phòng tắm, tính khóa cửa, 1 sức mạnh chống lại cửa.Hạ Băng Khuynh cảnh giác nhìn bên ngoài: “Làm gi, kêu tôi tắm trc, tôi cũng tắm trc, còn có ý kiến?”“Tôi k nói để e tắm trc” Mộ Nguyệt Sâm đẩy cửa ra, chen vào.- -------- ----------
Đáng ghét, đây là thang máy nhận diện vân tay, thói xấu của chủ nghĩa bá quyền mà!
Mộ Nguyệt Sâm ở bên cao lạnh nhìn cô, biểu cảm thản nhiên, tùy cô muốn làm gì!
Thang máy như ý chủ đưa anh đến tầng anh muốn.
“Ding---” 1 tiếng, thang máy mở ra.
Mộ Nguyệt Sâm đi ra.
Hạ Băng Khuynh k ra, k từ bỏ ấn lầu 1, thang máy k phản ứng gì.
Cô bất giác tức giận đá nó.
Kết quả thang máy k s. chân cô lại đau muốn chết.
“Shhh---” Cô cắn môi, đau đến nghiến răng.
Cái gì gọi là tự lấy đá đập chân, cô cuối cùng cũng lĩnh hội, bản thân đập chính mình, đau chết cũng k thể la.
Đau chết cũng là vì ngu!
Mộ Nguyệt Sâm đi trc mấy bước. k biết quay lưng lúc nào. lúc này đang lắc đầu.
Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu lên, vừa thấy bộ dạng châm chọc của anh.
Mặt, bất giác đỏ lên.
Cô xụ mặt, k tự nhiên quay mặt đi, cà nhắc đi ra thang máy.
“Ài, chỉ tăng tuổi k tăng trí tuệ!” Mộ Nguyệt Sâm than thở nói, đi về trc.
“” Hạ Băng Khuynh tức đến giơ nắm đấm, đánh lên hình bóng anh mấy cái.
Tức chết cô.
Mộ Nguyệt Sâm đẩy cửa phòng làm việc đi vào.
Hạ Băng Khuynh cũng k có chỗ đi, chỉ có thể vào theo.
2 cánh cửa khí phách, bên có chữ viền vàng ghi mấy chữ phòng làm việc của tổng tài.
Lớn hơn gấp đôi phòng làm việc 2 năm trc, nhưng cách trang trí vẫn như cũ cứng rắn gọn gàng.
Không chút hoa màu dư thừa.
Cho nên phòng làm việc nhìn rất thoáng và thanh sạch, chỗ này cũng k nhiều nhiệt độ hơn phẫu giải phẩu của họ bao nhiêu.
“Qa đây---” Mộ Nguyệt Sâm đứng trc phòng nghỉ kêu cô.
Hạ Băng Khuynh quay qua: “Làm gì”
“Tắm!” Mộ Nguyệt Sâm dùng biểu cảm đã biết còn hỏi nhìn cô.
Hạ Băng Khuynh khinh bỉ: “Tôi k tắm, a tắm!”
c** đ* đơn giản, mặc k đơn giản, cô mới k cho a cơ hội.
Mộ Nguyệt Sâm có chút k vui,: “Tôi đếm đến 3, nếu k qa, tôi đích thân bắt e qa.”
“Mộ Nguyệt Sâm a có thể đừng thổ phỉ như v k, k muốn tắm cũng gây trở ngại đến a, k khống chế ng khác, a sẽ chết đúng k” Hạ Băng Khuynh giận r.
“1---, 2---” Mộ Nguyệt Sâm k quan tâm tình cảm của cô, từ tốn nói.
“Đc, đc, tôi tắm, tôi tắm trc, đc chưa!” Hạ Băng Khuynh đi qa.
Cô quá hiểu thói quen của nam nhân này.
Đếm đến 3, anh nhất định k nói lí đi qa, đến lúc đó quyền chủ động trong tay anh.
Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô, cong môi: “Ở 1 số chuyện, e cũng khá thông minh!”
“Hi vọng ông trời bây h đánh sấm xuống đánh chết anh” Hạ Băng Khuynh từ tốn nói.
Mộ Nguyệt Sâm đi đến cửa sổ, mở 2 tay, ngẩng khuôn mặt đẹp lên, nhắm mắt.
Qa 1ph, a thả xuống, nói với cô: “Hình như k linh, có fai e quên gọi cho ông trời r k?”
“” Hạ Băng Khuynh hít sâu, trc khi bị tức chết, liền vào phòng nghỉ.
Đi vào trong, cô cũng k thưởng thức gì, trực tiếp vào phòng tắm, tính khóa cửa, 1 sức mạnh chống lại cửa.
Hạ Băng Khuynh cảnh giác nhìn bên ngoài: “Làm gi, kêu tôi tắm trc, tôi cũng tắm trc, còn có ý kiến?”
“Tôi k nói để e tắm trc” Mộ Nguyệt Sâm đẩy cửa ra, chen vào.
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Đáng ghét, đây là thang máy nhận diện vân tay, thói xấu của chủ nghĩa bá quyền mà!Mộ Nguyệt Sâm ở bên cao lạnh nhìn cô, biểu cảm thản nhiên, tùy cô muốn làm gì!Thang máy như ý chủ đưa anh đến tầng anh muốn.“Ding---” 1 tiếng, thang máy mở ra.Mộ Nguyệt Sâm đi ra.Hạ Băng Khuynh k ra, k từ bỏ ấn lầu 1, thang máy k phản ứng gì.Cô bất giác tức giận đá nó.Kết quả thang máy k s. chân cô lại đau muốn chết.“Shhh---” Cô cắn môi, đau đến nghiến răng.Cái gì gọi là tự lấy đá đập chân, cô cuối cùng cũng lĩnh hội, bản thân đập chính mình, đau chết cũng k thể la.Đau chết cũng là vì ngu!Mộ Nguyệt Sâm đi trc mấy bước. k biết quay lưng lúc nào. lúc này đang lắc đầu.Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu lên, vừa thấy bộ dạng châm chọc của anh.Mặt, bất giác đỏ lên.Cô xụ mặt, k tự nhiên quay mặt đi, cà nhắc đi ra thang máy.“Ài, chỉ tăng tuổi k tăng trí tuệ!” Mộ Nguyệt Sâm than thở nói, đi về trc.“” Hạ Băng Khuynh tức đến giơ nắm đấm, đánh lên hình bóng anh mấy cái.Tức chết cô.Mộ Nguyệt Sâm đẩy cửa phòng làm việc đi vào.Hạ Băng Khuynh cũng k có chỗ đi, chỉ có thể vào theo.2 cánh cửa khí phách, bên có chữ viền vàng ghi mấy chữ phòng làm việc của tổng tài.Lớn hơn gấp đôi phòng làm việc 2 năm trc, nhưng cách trang trí vẫn như cũ cứng rắn gọn gàng.Không chút hoa màu dư thừa.Cho nên phòng làm việc nhìn rất thoáng và thanh sạch, chỗ này cũng k nhiều nhiệt độ hơn phẫu giải phẩu của họ bao nhiêu.“Qa đây---” Mộ Nguyệt Sâm đứng trc phòng nghỉ kêu cô.Hạ Băng Khuynh quay qua: “Làm g씓Tắm!” Mộ Nguyệt Sâm dùng biểu cảm đã biết còn hỏi nhìn cô.Hạ Băng Khuynh khinh bỉ: “Tôi k tắm, a tắm!”c** đ* đơn giản, mặc k đơn giản, cô mới k cho a cơ hội.Mộ Nguyệt Sâm có chút k vui,: “Tôi đếm đến 3, nếu k qa, tôi đích thân bắt e qa.”“Mộ Nguyệt Sâm a có thể đừng thổ phỉ như v k, k muốn tắm cũng gây trở ngại đến a, k khống chế ng khác, a sẽ chết đúng k” Hạ Băng Khuynh giận r.“1---, 2---” Mộ Nguyệt Sâm k quan tâm tình cảm của cô, từ tốn nói.“Đc, đc, tôi tắm, tôi tắm trc, đc chưa!” Hạ Băng Khuynh đi qa.Cô quá hiểu thói quen của nam nhân này.Đếm đến 3, anh nhất định k nói lí đi qa, đến lúc đó quyền chủ động trong tay anh.Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô, cong môi: “Ở 1 số chuyện, e cũng khá thông minh!”“Hi vọng ông trời bây h đánh sấm xuống đánh chết anh” Hạ Băng Khuynh từ tốn nói.Mộ Nguyệt Sâm đi đến cửa sổ, mở 2 tay, ngẩng khuôn mặt đẹp lên, nhắm mắt.Qa 1ph, a thả xuống, nói với cô: “Hình như k linh, có fai e quên gọi cho ông trời r k?”“” Hạ Băng Khuynh hít sâu, trc khi bị tức chết, liền vào phòng nghỉ.Đi vào trong, cô cũng k thưởng thức gì, trực tiếp vào phòng tắm, tính khóa cửa, 1 sức mạnh chống lại cửa.Hạ Băng Khuynh cảnh giác nhìn bên ngoài: “Làm gi, kêu tôi tắm trc, tôi cũng tắm trc, còn có ý kiến?”“Tôi k nói để e tắm trc” Mộ Nguyệt Sâm đẩy cửa ra, chen vào.- -------- ----------