Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 605

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cô mở miệng điên cuồng, uy h**p anh.Mộ Nguyệt Sâm nắm tay cô, lật ng, lập tức áp cô dưới thân.Vị trí thay đổi, khiến Hạ Băng Khuynh lập tức thức tỉnh.“A muốn làm gì, thả tôi dậy!” Cô trừng anh, miệng sắc bén.Mộ Nguyệt Sâm từ cao nhìn xuống, mắt mê mang, nhìn k rõ sắc mặt cụ thể: “Tôi k biết cực hình là gì, muốn học hỏi e thật kĩ.”“Học hỏi cái đầu, đứng dậy khỏi ng tôi!” Hạ Băng Khuynh đấu tranh.Bị hơi thở anh vây lấy, rất nguy hiểm.“Đừng gấp, để e giải thích rõ tự nhiên sẽ thả e ra” Mộ Nguyệt Sâm nghiêm túc nói, tay trêu chọc bên cổ cô.Cổ Hạ Băng Khuynh sợ nhột nhất, lập tức nổi da gà, nhịn k đc cười ra tiếng: “Haha, dừng tay”“Cực hình này đối với e ngược lại khá hữu dụng!” Mộ Nguyệt Sâm càng dễ dàng trêu chọc.“Haha Mộ Nguyệt Sâm anh hỗn haha”Hạ Băng Khuynh đạp chân.K đc r, sắp nhột chết r!“Thử cách khác” Mộ Nguyệt Sâm đưa tay lên nách anh, chọt lét.“Hhaa, tôi đầu hàng tôi đầu hàng---” Hạ Băng Khuynh cười đến hết hơi, thật sự sống cười đến chết.“Nhanh v đã đầu hàng?” Mộ Nguyệt Sâm dừng tay.“Tôi đầu hàng tôi đầu hàng, chịu k nổi nữa!” Hạ Băng Khuynh đẩy ngực anh, mặt cười đến đỏ, tóc rối loạn.Môi vì lúc nãy quá kịch liệt nên đỏ lên, mê ng khác thường.Mộ Nguyệt Sâm nhìn môi cô, mắt trở nên chuyên chú, giọng khàn đặc: “V thì k đc, tôi còn chưa thử 2 chỗ kia.”“K thử nữa, k thử nữa---” Hạ Băng Khuynh sợ anh r.Cô hối hận dùng cách này.“Tôi nói thử, nhất định thử” Mộ Nguyệt Sâm cúi ng, đến gần miệng cô.Hạ Băng Khuynh căng thẳng né: “Làm gì? Đừng làm loạn!”Ý đồ của anh, vào lúc cô cúi ng, cô đã nhìn rõ trong mắt anh.Tay Mộ Nguyệt Sâm xoa eo cô: “Vừa nãy e sờ chỗ này nhiều nhất, có fai chỗ này cũng là chỗ tôi nhột nhất?”Tay ấn trên eo.“A, haha, đừng, đừng như v---”Hạ Băng Khuynh phản ứng kịch liệt loạn động cơ thể.Hỗn đản!Cô nhất định fai báo thù!“Chỗ này hình như là tử huyệt của e, cho nên cực hình e nói, đều là cực hình rất hữu dụng đối với e, quả nhiên là cực hình” Mộ Nguyệt Sâm dùng tay di chuyển xuống: “Để chúng ta thử chỗ cuối cùng.”Tay anh sờ lên đùi cô, miệng như chạm vào môi cô.Tất cả hiển nhiên cho thấy súng đã lên nòng.Hạ Băng Khuynh căng thẳng, hô hấp gấp gáp,. não càng loạn.“Rè---, rè---. rè---”Trên gối, đth của Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên sáng lên.Trong túi của Hạ Băng Khuynh cũng k ngừng rung.Mộ Nguyệt Sâm thả Hạ Băng Khuynh ra, lấy đth, nhìn 1 cái, nhận.Hạ Băng Khuynh nhanh chóng ngồi lên trên giường, lấy đth trong túi ra, nhận: “Thầy Quý---”Nghe xưng hô của cô, Mộ Nguyệt Sâm bất giác quay qa nhìn cô, mắt truyền đến tia u ám, miệng, đáp đth: “Đc, tôi biết r, lập tức qa đó!”Họ như cùng lúc cúp máy.“Cảnh sát gọi đến, bắt đc hung thủ!” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.“Tôi cũng v!” Hạ Băng Khuynh gật đầu, nói thêm câu: “Thầy Quý gọi đến!”- -------- ----------

Cô mở miệng điên cuồng, uy h**p anh.

Mộ Nguyệt Sâm nắm tay cô, lật ng, lập tức áp cô dưới thân.

Vị trí thay đổi, khiến Hạ Băng Khuynh lập tức thức tỉnh.

“A muốn làm gì, thả tôi dậy!” Cô trừng anh, miệng sắc bén.

Mộ Nguyệt Sâm từ cao nhìn xuống, mắt mê mang, nhìn k rõ sắc mặt cụ thể: “Tôi k biết cực hình là gì, muốn học hỏi e thật kĩ.”

“Học hỏi cái đầu, đứng dậy khỏi ng tôi!” Hạ Băng Khuynh đấu tranh.

Bị hơi thở anh vây lấy, rất nguy hiểm.

“Đừng gấp, để e giải thích rõ tự nhiên sẽ thả e ra” Mộ Nguyệt Sâm nghiêm túc nói, tay trêu chọc bên cổ cô.

Cổ Hạ Băng Khuynh sợ nhột nhất, lập tức nổi da gà, nhịn k đc cười ra tiếng: “Haha, dừng tay”

“Cực hình này đối với e ngược lại khá hữu dụng!” Mộ Nguyệt Sâm càng dễ dàng trêu chọc.

“Haha Mộ Nguyệt Sâm anh hỗn haha”

Hạ Băng Khuynh đạp chân.

K đc r, sắp nhột chết r!

“Thử cách khác” Mộ Nguyệt Sâm đưa tay lên nách anh, chọt lét.

“Hhaa, tôi đầu hàng tôi đầu hàng---” Hạ Băng Khuynh cười đến hết hơi, thật sự sống cười đến chết.

“Nhanh v đã đầu hàng?” Mộ Nguyệt Sâm dừng tay.

“Tôi đầu hàng tôi đầu hàng, chịu k nổi nữa!” Hạ Băng Khuynh đẩy ngực anh, mặt cười đến đỏ, tóc rối loạn.

Môi vì lúc nãy quá kịch liệt nên đỏ lên, mê ng khác thường.

Mộ Nguyệt Sâm nhìn môi cô, mắt trở nên chuyên chú, giọng khàn đặc: “V thì k đc, tôi còn chưa thử 2 chỗ kia.”

“K thử nữa, k thử nữa---” Hạ Băng Khuynh sợ anh r.

Cô hối hận dùng cách này.

“Tôi nói thử, nhất định thử” Mộ Nguyệt Sâm cúi ng, đến gần miệng cô.

Hạ Băng Khuynh căng thẳng né: “Làm gì? Đừng làm loạn!”

Ý đồ của anh, vào lúc cô cúi ng, cô đã nhìn rõ trong mắt anh.

Tay Mộ Nguyệt Sâm xoa eo cô: “Vừa nãy e sờ chỗ này nhiều nhất, có fai chỗ này cũng là chỗ tôi nhột nhất?”

Tay ấn trên eo.

“A, haha, đừng, đừng như v---”Hạ Băng Khuynh phản ứng kịch liệt loạn động cơ thể.

Hỗn đản!

Cô nhất định fai báo thù!

“Chỗ này hình như là tử huyệt của e, cho nên cực hình e nói, đều là cực hình rất hữu dụng đối với e, quả nhiên là cực hình” Mộ Nguyệt Sâm dùng tay di chuyển xuống: “Để chúng ta thử chỗ cuối cùng.”

Tay anh sờ lên đùi cô, miệng như chạm vào môi cô.

Tất cả hiển nhiên cho thấy súng đã lên nòng.

Hạ Băng Khuynh căng thẳng, hô hấp gấp gáp,. não càng loạn.

“Rè---, rè---. rè---”

Trên gối, đth của Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên sáng lên.

Trong túi của Hạ Băng Khuynh cũng k ngừng rung.

Mộ Nguyệt Sâm thả Hạ Băng Khuynh ra, lấy đth, nhìn 1 cái, nhận.

Hạ Băng Khuynh nhanh chóng ngồi lên trên giường, lấy đth trong túi ra, nhận: “Thầy Quý---”

Nghe xưng hô của cô, Mộ Nguyệt Sâm bất giác quay qa nhìn cô, mắt truyền đến tia u ám, miệng, đáp đth: “Đc, tôi biết r, lập tức qa đó!”

Họ như cùng lúc cúp máy.

“Cảnh sát gọi đến, bắt đc hung thủ!” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.

“Tôi cũng v!” Hạ Băng Khuynh gật đầu, nói thêm câu: “Thầy Quý gọi đến!”

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cô mở miệng điên cuồng, uy h**p anh.Mộ Nguyệt Sâm nắm tay cô, lật ng, lập tức áp cô dưới thân.Vị trí thay đổi, khiến Hạ Băng Khuynh lập tức thức tỉnh.“A muốn làm gì, thả tôi dậy!” Cô trừng anh, miệng sắc bén.Mộ Nguyệt Sâm từ cao nhìn xuống, mắt mê mang, nhìn k rõ sắc mặt cụ thể: “Tôi k biết cực hình là gì, muốn học hỏi e thật kĩ.”“Học hỏi cái đầu, đứng dậy khỏi ng tôi!” Hạ Băng Khuynh đấu tranh.Bị hơi thở anh vây lấy, rất nguy hiểm.“Đừng gấp, để e giải thích rõ tự nhiên sẽ thả e ra” Mộ Nguyệt Sâm nghiêm túc nói, tay trêu chọc bên cổ cô.Cổ Hạ Băng Khuynh sợ nhột nhất, lập tức nổi da gà, nhịn k đc cười ra tiếng: “Haha, dừng tay”“Cực hình này đối với e ngược lại khá hữu dụng!” Mộ Nguyệt Sâm càng dễ dàng trêu chọc.“Haha Mộ Nguyệt Sâm anh hỗn haha”Hạ Băng Khuynh đạp chân.K đc r, sắp nhột chết r!“Thử cách khác” Mộ Nguyệt Sâm đưa tay lên nách anh, chọt lét.“Hhaa, tôi đầu hàng tôi đầu hàng---” Hạ Băng Khuynh cười đến hết hơi, thật sự sống cười đến chết.“Nhanh v đã đầu hàng?” Mộ Nguyệt Sâm dừng tay.“Tôi đầu hàng tôi đầu hàng, chịu k nổi nữa!” Hạ Băng Khuynh đẩy ngực anh, mặt cười đến đỏ, tóc rối loạn.Môi vì lúc nãy quá kịch liệt nên đỏ lên, mê ng khác thường.Mộ Nguyệt Sâm nhìn môi cô, mắt trở nên chuyên chú, giọng khàn đặc: “V thì k đc, tôi còn chưa thử 2 chỗ kia.”“K thử nữa, k thử nữa---” Hạ Băng Khuynh sợ anh r.Cô hối hận dùng cách này.“Tôi nói thử, nhất định thử” Mộ Nguyệt Sâm cúi ng, đến gần miệng cô.Hạ Băng Khuynh căng thẳng né: “Làm gì? Đừng làm loạn!”Ý đồ của anh, vào lúc cô cúi ng, cô đã nhìn rõ trong mắt anh.Tay Mộ Nguyệt Sâm xoa eo cô: “Vừa nãy e sờ chỗ này nhiều nhất, có fai chỗ này cũng là chỗ tôi nhột nhất?”Tay ấn trên eo.“A, haha, đừng, đừng như v---”Hạ Băng Khuynh phản ứng kịch liệt loạn động cơ thể.Hỗn đản!Cô nhất định fai báo thù!“Chỗ này hình như là tử huyệt của e, cho nên cực hình e nói, đều là cực hình rất hữu dụng đối với e, quả nhiên là cực hình” Mộ Nguyệt Sâm dùng tay di chuyển xuống: “Để chúng ta thử chỗ cuối cùng.”Tay anh sờ lên đùi cô, miệng như chạm vào môi cô.Tất cả hiển nhiên cho thấy súng đã lên nòng.Hạ Băng Khuynh căng thẳng, hô hấp gấp gáp,. não càng loạn.“Rè---, rè---. rè---”Trên gối, đth của Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên sáng lên.Trong túi của Hạ Băng Khuynh cũng k ngừng rung.Mộ Nguyệt Sâm thả Hạ Băng Khuynh ra, lấy đth, nhìn 1 cái, nhận.Hạ Băng Khuynh nhanh chóng ngồi lên trên giường, lấy đth trong túi ra, nhận: “Thầy Quý---”Nghe xưng hô của cô, Mộ Nguyệt Sâm bất giác quay qa nhìn cô, mắt truyền đến tia u ám, miệng, đáp đth: “Đc, tôi biết r, lập tức qa đó!”Họ như cùng lúc cúp máy.“Cảnh sát gọi đến, bắt đc hung thủ!” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.“Tôi cũng v!” Hạ Băng Khuynh gật đầu, nói thêm câu: “Thầy Quý gọi đến!”- -------- ----------

Chương 605