Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 613

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Có những vết thương, thời gian giúp nó hồi phục, là an bài tốt nhất của vận mệnh.“Chị cái gì mà chị, nghe tin này, có fai rất vui? Tiện nhân đó”“Chị” Hạ Băng Khuynh thái dương giật giật: “Chị ít coi phim cung đấu đi!”Hạ Vân Khuynh: “Hả”Lần này, cuối cùng cô cũng nghe ra, em gái mình k muốn nói chuyện trc đây.Bĩu môi, cô thả thấp giọng: “V e đáp ứng e, có thời gian về thường xuyên đc k? Nếu k muốn gặp ở Mộ gia, c mang Đóa Đóa đến tìm e, thuận tiện gặp ở đó cũng đc”Cùng chung dòng máu mà, 2 năm nay cô k biết nhớ nha đầu thối này đến cỡ nào.Giọng chỉ mềm mỏng, khiến Hạ Băng Khuynh cũng k dễ chịu, cô uhm 1 tiếng: “E sẽ cố gắng!”“Mai chừng nào đi?”“Sáng”“Chị và anh rể qa tiễn e”“Đửng, mai rất sớm là đc, thời tiết k ấm áp, đừng để bé bị bệnh. Cứ v đi, chúng ta lần sau nói, e ngủ trc đây”K đợi Hạ Vân Khuynh nói, Hạ Băng Khuynh đã cúp máy.Đã gần nửa đêm, nhưng ngoài cửa sổ vẫn đèn chói sáng.Như là thành phố k màn đêm.Tp này, cô đã từng sống nửa ngày, sau đó rơi đi, trôi qa 2 năm.Nhưng, chỗ này như cũ có ng thân của cô.Cô sợ, sợ bản thân k chịu đc sự cầu xin của chị mà mềm lòng.Nếu v, có lỗi với nỗ lực trc đây của mình, cũng có lỗi với sự bồi dưỡng của Quý Tu.Hít sâu 1 hơi, sắp xếp lại tâm trạng, lấy sổ ra lần nữa, sắp xếp lại quá trình kiểm thi từ đầu đến cuối.Cô cũng vẽ bản nháp về vị trí của thi thể.Còn có bồn rửa đóNghĩ lại tất cả xảy ra ở hiện trường, cô nhịn k đc cuộn tay lại.Ngón tay, đã từng chạm vào khuôn ngực săn chắc, cảm giác nóng bỏng đó như vẫn còn lưu lại, làm gì cũng k mất đi.Còn có lúc anh nắm tay cô, ánh mắt sâu k đáy.Mạnh mẽ lắc đầu, cô hồi thần.Lúc làm việc, k đc phân tâm!Tiếp tục vẽ.Lần này, cô rất tập trung.Chỉ là vẽ r vẽ, liền phát hiện có chỗ k đúng.Vị trí của thi thể.Sàn nhà vệ sinh Mộ thị.1 suy nghĩ khác lạ lóe ra trong đầu cô, sắp khiến ng khác k thể nắm bắt.Hôm sau.Ở trạm xe, mỗi 1ph đều đang diễn cảnh bi thương chia ly.Hạ Băng Khuynh nhắm chặt hành lý trong tay, mặc Tiêu Nhân cho cô cái ôm thật lớn.Tối qa nửa đêm nha đầu này chạy đến tìm cô, 2 ng nói chuyện cả đêm, vẫn thân mật như cũ.“Đến nơi nói địa chỉ cho tớ, đợi tớ bận xong mấy ngày, nói k chừng còn có thể gặp 2 ng.” Tiêu Nhân nhìn Quý Tu đang mua vé, k chút che giấu sự k nỡ.“Muốn cùng đi k? V thì có thể mỗi ngày cùng Tu Tu!” Hạ Băng Khuynh nửa thật nửa giả khiêu khích cô.Cô nghe group wechat bàn luận, nói Tiêu Nhân trốn học nhiều, chuyện học hành đã sáng đèn đỏ r.“Cùng 2 ng đi trang điểm cho tử thi? Làm liệm xác?” Tiêu Nhân bĩu môi, lấy 1 bịch đưa Hạ Băng Khuynh: “Tớ mua đồ ăn vặt cho 2 ng”- -------- ----------

Có những vết thương, thời gian giúp nó hồi phục, là an bài tốt nhất của vận mệnh.

“Chị cái gì mà chị, nghe tin này, có fai rất vui? Tiện nhân đó”

“Chị” Hạ Băng Khuynh thái dương giật giật: “Chị ít coi phim cung đấu đi!”

Hạ Vân Khuynh: “Hả”

Lần này, cuối cùng cô cũng nghe ra, em gái mình k muốn nói chuyện trc đây.

Bĩu môi, cô thả thấp giọng: “V e đáp ứng e, có thời gian về thường xuyên đc k? Nếu k muốn gặp ở Mộ gia, c mang Đóa Đóa đến tìm e, thuận tiện gặp ở đó cũng đc”

Cùng chung dòng máu mà, 2 năm nay cô k biết nhớ nha đầu thối này đến cỡ nào.

Giọng chỉ mềm mỏng, khiến Hạ Băng Khuynh cũng k dễ chịu, cô uhm 1 tiếng: “E sẽ cố gắng!”

“Mai chừng nào đi?”

“Sáng”

“Chị và anh rể qa tiễn e”

“Đửng, mai rất sớm là đc, thời tiết k ấm áp, đừng để bé bị bệnh. Cứ v đi, chúng ta lần sau nói, e ngủ trc đây”

K đợi Hạ Vân Khuynh nói, Hạ Băng Khuynh đã cúp máy.

Đã gần nửa đêm, nhưng ngoài cửa sổ vẫn đèn chói sáng.

Như là thành phố k màn đêm.

Tp này, cô đã từng sống nửa ngày, sau đó rơi đi, trôi qa 2 năm.

Nhưng, chỗ này như cũ có ng thân của cô.

Cô sợ, sợ bản thân k chịu đc sự cầu xin của chị mà mềm lòng.

Nếu v, có lỗi với nỗ lực trc đây của mình, cũng có lỗi với sự bồi dưỡng của Quý Tu.

Hít sâu 1 hơi, sắp xếp lại tâm trạng, lấy sổ ra lần nữa, sắp xếp lại quá trình kiểm thi từ đầu đến cuối.

Cô cũng vẽ bản nháp về vị trí của thi thể.

Còn có bồn rửa đó

Nghĩ lại tất cả xảy ra ở hiện trường, cô nhịn k đc cuộn tay lại.

Ngón tay, đã từng chạm vào khuôn ngực săn chắc, cảm giác nóng bỏng đó như vẫn còn lưu lại, làm gì cũng k mất đi.

Còn có lúc anh nắm tay cô, ánh mắt sâu k đáy.

Mạnh mẽ lắc đầu, cô hồi thần.

Lúc làm việc, k đc phân tâm!

Tiếp tục vẽ.

Lần này, cô rất tập trung.

Chỉ là vẽ r vẽ, liền phát hiện có chỗ k đúng.

Vị trí của thi thể.

Sàn nhà vệ sinh Mộ thị.

1 suy nghĩ khác lạ lóe ra trong đầu cô, sắp khiến ng khác k thể nắm bắt.

Hôm sau.

Ở trạm xe, mỗi 1ph đều đang diễn cảnh bi thương chia ly.

Hạ Băng Khuynh nhắm chặt hành lý trong tay, mặc Tiêu Nhân cho cô cái ôm thật lớn.

Tối qa nửa đêm nha đầu này chạy đến tìm cô, 2 ng nói chuyện cả đêm, vẫn thân mật như cũ.

“Đến nơi nói địa chỉ cho tớ, đợi tớ bận xong mấy ngày, nói k chừng còn có thể gặp 2 ng.” Tiêu Nhân nhìn Quý Tu đang mua vé, k chút che giấu sự k nỡ.

“Muốn cùng đi k? V thì có thể mỗi ngày cùng Tu Tu!” Hạ Băng Khuynh nửa thật nửa giả khiêu khích cô.

Cô nghe group wechat bàn luận, nói Tiêu Nhân trốn học nhiều, chuyện học hành đã sáng đèn đỏ r.

“Cùng 2 ng đi trang điểm cho tử thi? Làm liệm xác?” Tiêu Nhân bĩu môi, lấy 1 bịch đưa Hạ Băng Khuynh: “Tớ mua đồ ăn vặt cho 2 ng”

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Có những vết thương, thời gian giúp nó hồi phục, là an bài tốt nhất của vận mệnh.“Chị cái gì mà chị, nghe tin này, có fai rất vui? Tiện nhân đó”“Chị” Hạ Băng Khuynh thái dương giật giật: “Chị ít coi phim cung đấu đi!”Hạ Vân Khuynh: “Hả”Lần này, cuối cùng cô cũng nghe ra, em gái mình k muốn nói chuyện trc đây.Bĩu môi, cô thả thấp giọng: “V e đáp ứng e, có thời gian về thường xuyên đc k? Nếu k muốn gặp ở Mộ gia, c mang Đóa Đóa đến tìm e, thuận tiện gặp ở đó cũng đc”Cùng chung dòng máu mà, 2 năm nay cô k biết nhớ nha đầu thối này đến cỡ nào.Giọng chỉ mềm mỏng, khiến Hạ Băng Khuynh cũng k dễ chịu, cô uhm 1 tiếng: “E sẽ cố gắng!”“Mai chừng nào đi?”“Sáng”“Chị và anh rể qa tiễn e”“Đửng, mai rất sớm là đc, thời tiết k ấm áp, đừng để bé bị bệnh. Cứ v đi, chúng ta lần sau nói, e ngủ trc đây”K đợi Hạ Vân Khuynh nói, Hạ Băng Khuynh đã cúp máy.Đã gần nửa đêm, nhưng ngoài cửa sổ vẫn đèn chói sáng.Như là thành phố k màn đêm.Tp này, cô đã từng sống nửa ngày, sau đó rơi đi, trôi qa 2 năm.Nhưng, chỗ này như cũ có ng thân của cô.Cô sợ, sợ bản thân k chịu đc sự cầu xin của chị mà mềm lòng.Nếu v, có lỗi với nỗ lực trc đây của mình, cũng có lỗi với sự bồi dưỡng của Quý Tu.Hít sâu 1 hơi, sắp xếp lại tâm trạng, lấy sổ ra lần nữa, sắp xếp lại quá trình kiểm thi từ đầu đến cuối.Cô cũng vẽ bản nháp về vị trí của thi thể.Còn có bồn rửa đóNghĩ lại tất cả xảy ra ở hiện trường, cô nhịn k đc cuộn tay lại.Ngón tay, đã từng chạm vào khuôn ngực săn chắc, cảm giác nóng bỏng đó như vẫn còn lưu lại, làm gì cũng k mất đi.Còn có lúc anh nắm tay cô, ánh mắt sâu k đáy.Mạnh mẽ lắc đầu, cô hồi thần.Lúc làm việc, k đc phân tâm!Tiếp tục vẽ.Lần này, cô rất tập trung.Chỉ là vẽ r vẽ, liền phát hiện có chỗ k đúng.Vị trí của thi thể.Sàn nhà vệ sinh Mộ thị.1 suy nghĩ khác lạ lóe ra trong đầu cô, sắp khiến ng khác k thể nắm bắt.Hôm sau.Ở trạm xe, mỗi 1ph đều đang diễn cảnh bi thương chia ly.Hạ Băng Khuynh nhắm chặt hành lý trong tay, mặc Tiêu Nhân cho cô cái ôm thật lớn.Tối qa nửa đêm nha đầu này chạy đến tìm cô, 2 ng nói chuyện cả đêm, vẫn thân mật như cũ.“Đến nơi nói địa chỉ cho tớ, đợi tớ bận xong mấy ngày, nói k chừng còn có thể gặp 2 ng.” Tiêu Nhân nhìn Quý Tu đang mua vé, k chút che giấu sự k nỡ.“Muốn cùng đi k? V thì có thể mỗi ngày cùng Tu Tu!” Hạ Băng Khuynh nửa thật nửa giả khiêu khích cô.Cô nghe group wechat bàn luận, nói Tiêu Nhân trốn học nhiều, chuyện học hành đã sáng đèn đỏ r.“Cùng 2 ng đi trang điểm cho tử thi? Làm liệm xác?” Tiêu Nhân bĩu môi, lấy 1 bịch đưa Hạ Băng Khuynh: “Tớ mua đồ ăn vặt cho 2 ng”- -------- ----------

Chương 613