Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 641

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Như là hẹn hò lại, là chuyện k có khả năng.Biểu cảm Mộ Nguyệt Sâm mất mát.Anh miễn cưỡng về chỗ ngồi, nội tâm mất mát như đứa trẻ đáng thương, biểu cảm vẫn cao lạnh bá đạo mang phong thái tổng tài.Phòng làm việc lớn, trở nên im lặng.Khoảng 5ph sau.Hạ Băng Khuynh ở bên đó nói:”Mộ Nguyệt Sâm, có chuyện muốn nói rõ với anh, tôi giúp anh, k fai vì tôi mê luyến anh, mà vì Mộ gia, vì anh rể, vì chú dì thương tôi, tôi k muốn thấy họ khó chịu. Cho nên anh cũng lên tinh thần đi, nhanh chóng tìm đc hung thủ, rửa sạch hiếm nghi!”Mắt Mộ Nguyệt Sâm lướt qa, dừng trên mặt cô mấy giây, lại dời đi.Anh ấn đth nội bộ: “Kêu Giang tổng giám đến đây!”Sau khi dặn dò xong, anh để ống nghe xuống.Những lời nói tiếp theo, Mộ Nguyệt Sâm và Hạ Băng Khuynh có chút phân tâm.Tan làm.Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm cùng rời cty.“Tôi về ks trc”Mộ Nguyệt Sâm còn chưa nói, Hạ Băng Khuynh liền phát ngôn trc.Mộ Nguyệt Sâm k nói gì.Vốn anh muốn mời cô ăn cơm, k ngờ nữ nhân này lai nói trc.Xe dừng dưới lầu ks.Hạ Băng Khuynh xuống xe.“Tối 8h, tôi qa đón e!” Mộ Nguyệt Sâm nói.“Đc!”Hạ Băng Khuynh đáp 1 tiếng, liền vào ks.Mộ Nguyệt Sâm đợi cô vào, nhìn bóng cô biến mất khỏi tầm mắt, mới lái xe rời đi.Về phòng.Hạ Băng Khuynh nằm lên giường.“Ding---”Chuông cửa vang lên.Hạ Băng Khuynh đứng dậy mở cửa.“Thầy Quý!”Đứng ngoài cửa là Quý Tu.“Hnay e bận gì v?” Quý Tu nhìn trang phục của cô, nghi ngờ hỏi.“Em---” Hạ Băng Khuynh mở miệng, nhường ng qa 1 cái:’Thầy vào r nói, chuyện này vốn e muốn nói thầy, nhưng thầy lại k ở trong phòng.”Quý Tu đi vào.Hạ Băng Khuynh lấy 2 lon nước, 1 lon đưa anh.Quý Tu nhận uống 1 miếng,: “Nói đi, hnay đi làm gì r?”“E đến cty của Mộ Nguyệt Sâm!” Hạ Băng Khuynh yếu đuối nói, sợ anh trách phạt, cúi đầu xuống.“E đi làm gì?”“Giả làm thư kí của anh ấy, giúp anh ấy tra vụ án!”Động tác uống nước của Quý Tu khẽ dừng, tuy ngạc nhiên 1 chút, nhưng cũng k quá ngạc nhiên, trầm mặc mấy giây, nhàn nhạt hỏi:”Có thu hoạch gì?”“K có!” Hạ Băng Khuynh lắc đầu: “Tối nay, e còn cùng anh ấy đi 1 nơi”Quý Tu k thể hiện ý kiến gì.Lại trầm mặc 1 lúc, anh hỏi: “Là e tự đề nghị giúp anh ta tra vụ án, hay anh ta đề nghi?”“Là anh ấy đề nghị, nhưng, e cũng có ý định đó, Mộ gia bây h loạn hết lên, k biết thầy con tin tức chưa, mọi ng đều căng thẳng, anh rể cũng nhờ e, thấy họ bộ dạng họ căng thẳng v, em liền” Hạ Băng Khuynh thành thật nói suy nghĩ trong lòng.Nói đến đây, cô mím môi, k nói nữa.Thầy Quý thông minh v, nghe đến đây, nhất định hiểu.Mắt Quý Tu trầm ổn k gợn sóng nhìn cô 1 lúc, sau đó nói: “Nếu tôi k đồng ý e làm chuyện này, e có tiếp tục k?”- -------- ----------

Như là hẹn hò lại, là chuyện k có khả năng.

Biểu cảm Mộ Nguyệt Sâm mất mát.

Anh miễn cưỡng về chỗ ngồi, nội tâm mất mát như đứa trẻ đáng thương, biểu cảm vẫn cao lạnh bá đạo mang phong thái tổng tài.

Phòng làm việc lớn, trở nên im lặng.

Khoảng 5ph sau.

Hạ Băng Khuynh ở bên đó nói:”Mộ Nguyệt Sâm, có chuyện muốn nói rõ với anh, tôi giúp anh, k fai vì tôi mê luyến anh, mà vì Mộ gia, vì anh rể, vì chú dì thương tôi, tôi k muốn thấy họ khó chịu. Cho nên anh cũng lên tinh thần đi, nhanh chóng tìm đc hung thủ, rửa sạch hiếm nghi!”

Mắt Mộ Nguyệt Sâm lướt qa, dừng trên mặt cô mấy giây, lại dời đi.

Anh ấn đth nội bộ: “Kêu Giang tổng giám đến đây!”

Sau khi dặn dò xong, anh để ống nghe xuống.

Những lời nói tiếp theo, Mộ Nguyệt Sâm và Hạ Băng Khuynh có chút phân tâm.

Tan làm.

Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm cùng rời cty.

“Tôi về ks trc”

Mộ Nguyệt Sâm còn chưa nói, Hạ Băng Khuynh liền phát ngôn trc.

Mộ Nguyệt Sâm k nói gì.

Vốn anh muốn mời cô ăn cơm, k ngờ nữ nhân này lai nói trc.

Xe dừng dưới lầu ks.

Hạ Băng Khuynh xuống xe.

“Tối 8h, tôi qa đón e!” Mộ Nguyệt Sâm nói.

“Đc!”

Hạ Băng Khuynh đáp 1 tiếng, liền vào ks.

Mộ Nguyệt Sâm đợi cô vào, nhìn bóng cô biến mất khỏi tầm mắt, mới lái xe rời đi.

Về phòng.

Hạ Băng Khuynh nằm lên giường.

“Ding---”

Chuông cửa vang lên.

Hạ Băng Khuynh đứng dậy mở cửa.

“Thầy Quý!”

Đứng ngoài cửa là Quý Tu.

“Hnay e bận gì v?” Quý Tu nhìn trang phục của cô, nghi ngờ hỏi.

“Em---” Hạ Băng Khuynh mở miệng, nhường ng qa 1 cái:’Thầy vào r nói, chuyện này vốn e muốn nói thầy, nhưng thầy lại k ở trong phòng.”

Quý Tu đi vào.

Hạ Băng Khuynh lấy 2 lon nước, 1 lon đưa anh.

Quý Tu nhận uống 1 miếng,: “Nói đi, hnay đi làm gì r?”

“E đến cty của Mộ Nguyệt Sâm!” Hạ Băng Khuynh yếu đuối nói, sợ anh trách phạt, cúi đầu xuống.

“E đi làm gì?”

“Giả làm thư kí của anh ấy, giúp anh ấy tra vụ án!”

Động tác uống nước của Quý Tu khẽ dừng, tuy ngạc nhiên 1 chút, nhưng cũng k quá ngạc nhiên, trầm mặc mấy giây, nhàn nhạt hỏi:”Có thu hoạch gì?”

“K có!” Hạ Băng Khuynh lắc đầu: “Tối nay, e còn cùng anh ấy đi 1 nơi”

Quý Tu k thể hiện ý kiến gì.

Lại trầm mặc 1 lúc, anh hỏi: “Là e tự đề nghị giúp anh ta tra vụ án, hay anh ta đề nghi?”

“Là anh ấy đề nghị, nhưng, e cũng có ý định đó, Mộ gia bây h loạn hết lên, k biết thầy con tin tức chưa, mọi ng đều căng thẳng, anh rể cũng nhờ e, thấy họ bộ dạng họ căng thẳng v, em liền” Hạ Băng Khuynh thành thật nói suy nghĩ trong lòng.

Nói đến đây, cô mím môi, k nói nữa.

Thầy Quý thông minh v, nghe đến đây, nhất định hiểu.

Mắt Quý Tu trầm ổn k gợn sóng nhìn cô 1 lúc, sau đó nói: “Nếu tôi k đồng ý e làm chuyện này, e có tiếp tục k?”

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Như là hẹn hò lại, là chuyện k có khả năng.Biểu cảm Mộ Nguyệt Sâm mất mát.Anh miễn cưỡng về chỗ ngồi, nội tâm mất mát như đứa trẻ đáng thương, biểu cảm vẫn cao lạnh bá đạo mang phong thái tổng tài.Phòng làm việc lớn, trở nên im lặng.Khoảng 5ph sau.Hạ Băng Khuynh ở bên đó nói:”Mộ Nguyệt Sâm, có chuyện muốn nói rõ với anh, tôi giúp anh, k fai vì tôi mê luyến anh, mà vì Mộ gia, vì anh rể, vì chú dì thương tôi, tôi k muốn thấy họ khó chịu. Cho nên anh cũng lên tinh thần đi, nhanh chóng tìm đc hung thủ, rửa sạch hiếm nghi!”Mắt Mộ Nguyệt Sâm lướt qa, dừng trên mặt cô mấy giây, lại dời đi.Anh ấn đth nội bộ: “Kêu Giang tổng giám đến đây!”Sau khi dặn dò xong, anh để ống nghe xuống.Những lời nói tiếp theo, Mộ Nguyệt Sâm và Hạ Băng Khuynh có chút phân tâm.Tan làm.Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm cùng rời cty.“Tôi về ks trc”Mộ Nguyệt Sâm còn chưa nói, Hạ Băng Khuynh liền phát ngôn trc.Mộ Nguyệt Sâm k nói gì.Vốn anh muốn mời cô ăn cơm, k ngờ nữ nhân này lai nói trc.Xe dừng dưới lầu ks.Hạ Băng Khuynh xuống xe.“Tối 8h, tôi qa đón e!” Mộ Nguyệt Sâm nói.“Đc!”Hạ Băng Khuynh đáp 1 tiếng, liền vào ks.Mộ Nguyệt Sâm đợi cô vào, nhìn bóng cô biến mất khỏi tầm mắt, mới lái xe rời đi.Về phòng.Hạ Băng Khuynh nằm lên giường.“Ding---”Chuông cửa vang lên.Hạ Băng Khuynh đứng dậy mở cửa.“Thầy Quý!”Đứng ngoài cửa là Quý Tu.“Hnay e bận gì v?” Quý Tu nhìn trang phục của cô, nghi ngờ hỏi.“Em---” Hạ Băng Khuynh mở miệng, nhường ng qa 1 cái:’Thầy vào r nói, chuyện này vốn e muốn nói thầy, nhưng thầy lại k ở trong phòng.”Quý Tu đi vào.Hạ Băng Khuynh lấy 2 lon nước, 1 lon đưa anh.Quý Tu nhận uống 1 miếng,: “Nói đi, hnay đi làm gì r?”“E đến cty của Mộ Nguyệt Sâm!” Hạ Băng Khuynh yếu đuối nói, sợ anh trách phạt, cúi đầu xuống.“E đi làm gì?”“Giả làm thư kí của anh ấy, giúp anh ấy tra vụ án!”Động tác uống nước của Quý Tu khẽ dừng, tuy ngạc nhiên 1 chút, nhưng cũng k quá ngạc nhiên, trầm mặc mấy giây, nhàn nhạt hỏi:”Có thu hoạch gì?”“K có!” Hạ Băng Khuynh lắc đầu: “Tối nay, e còn cùng anh ấy đi 1 nơi”Quý Tu k thể hiện ý kiến gì.Lại trầm mặc 1 lúc, anh hỏi: “Là e tự đề nghị giúp anh ta tra vụ án, hay anh ta đề nghi?”“Là anh ấy đề nghị, nhưng, e cũng có ý định đó, Mộ gia bây h loạn hết lên, k biết thầy con tin tức chưa, mọi ng đều căng thẳng, anh rể cũng nhờ e, thấy họ bộ dạng họ căng thẳng v, em liền” Hạ Băng Khuynh thành thật nói suy nghĩ trong lòng.Nói đến đây, cô mím môi, k nói nữa.Thầy Quý thông minh v, nghe đến đây, nhất định hiểu.Mắt Quý Tu trầm ổn k gợn sóng nhìn cô 1 lúc, sau đó nói: “Nếu tôi k đồng ý e làm chuyện này, e có tiếp tục k?”- -------- ----------

Chương 641