Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 649
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mộ Nguyệt Sâm như bừng tỉnh: “Uhm, thì ra hắn chỉ nhìn mặt tôi, liền biết phương diện t*nh d*c! Lợi hại đó! Tôi cho hắn quản hậu cần có fai quá tốn nhân tài k?”Biểu cảm của anh như cười như k.“”Mặt đẹp của Hạ Băng Khuynh như có thể ra khói.Anh rõ ràng cố ý trêu chọc cô, bắt lấy điểm sai của cô.Mộ Nguyệt Sâm đi đến gần cô vài bước, vỗ vai cô, đặc biệt nhấn mạnh nói:”Đừng đem chuyện e nghĩ gieo vào đầu ng khác, đặc biệt là chuyện tư mật!”Nói xong, anh dùng ánh mắt sâu như biển chớp 2 cái với cô.Cơ thể Hạ Băng Khuynh tê dại.Tên này đang phóng điện với cô!Hồi thần, cô liền đẩy tay anh ra, né khỏi phạm vi phóng điện của anh: “Tôi k rảnh nói nhảm với anh, dù s đây chỉ là ý kiến của tôi, a k tiếp nhận cũng k s.”“K, tôi tiếp nhận, rất đúng trọng điểm!” Mộ Nguyệt Sâm gật đầu, cực kỳ chân thành.2 chữ trọng điểm thể hiện nghĩa rất nghiêm túc, nhưng từ miệng anh nói, lại hoàn toàn thành nghĩa khác.Trọng điểm trong miệng anh, rốt cuộc là chỉ cần nào của cô đúng trọng điểm?Hạ Băng Khuynh bất giác muốn đánh chết anh!Quý Tu ở bên mở miệng: “Phân tích của Băng Khuynh có vài phần đạo lí, bây h tìm đc bút máy, đây là chứng cứ rất có lợi, nhưng chứng cứ này chúng ta k thể mang đi, cần fai cảnh sát đến thu, mới có tác dụng.”“Nhưng chúng ta tự nhiên kêu cảnh sát đến, Mộ Nguyệt Sâm lại là nghi phạm, bên cảnh sát có cho rằng chứng cứ này là Mộ Nguyệt Sâm cố tình để đây? Đến lúc đó lại bị quản lý Tần cao thủ diễn kịch cắn ngược lại, chúng ta cũng k thể nói lại gì, dù s chúng ta tự tiện vào nhà hắn.” Tim Hạ Băng Khuynh có lo lắng.“Đương nhiên k thể là chúng ta gọi!”“V---” Hạ Băng Khuynh k hiểu:”V ai gọi?”Mộ Nguyệt Sâm 2 tay khoanh trên ngực đứng thẳng: “Ai gọi cũng đc, nhưng k thể là chúng ta, v thì---”Anh đi đến bên ghế, lật ngược ghế lại:”Nếu nhà bị trộm vào, cảnh sát lập tức đến”Hạ Băng Khuynh và Quý Tu nhìn nhau, miệng hiện lên nụ cười.“Động tay thôi!”Mộ Nguyệt Sâm mệnh lệnh nói.3 ng phân ra hành động.Động tác làm trên lầu dưới lầu lộn xộn, tạo ra hiện trường vụ trộm.Lúc Quý Tu và Mộ Nguyệt Sâm cùng hợp sức đá cửa, mỹ nữ trong phòng dọa họ nhảy dựng.Nhìn kĩ, là búp bê t*nh d*c!“Chủng loại quả là đầy đủ, quản lý Tần này, có tiền đều bỏ vào đây, cuối cùng cũng hiểu ghế đó chuẩn bị cho ai!” Mộ Nguyệt Sâm cười nhạo.Quỷ Tu nhìn hình tượng kì lạ của búp bê bị trói lại, nhíu mày, bước lớn rời đi.1s a cũng k muốn ở lại!Sau đó, Mộ Nguyệt Sâm gọi đth, sau khi cúp. anh nói:”Tôi kêu ng đến cảnh cục r, 1h sau cảnh sát đến, chúng ta fai lập tức đi.”“Uhm” Hạ Băng Khuynh gật đầu.3 ng gấp gáp rời biệt thự.Nhưng họ chưa đi xa, xe dừng ở ngoài biệt viện, đợi cảnh sát đến.Xe k mở đèn, 3 ng đều ngồi ghế sau, Hạ Băng Khuynh bị kẹp giữa.Thực ra cô k hiểu, Mộ Nguyệt Sâm a tại s cũng fai ngồi ghế sau?- -------- ----------
Mộ Nguyệt Sâm như bừng tỉnh: “Uhm, thì ra hắn chỉ nhìn mặt tôi, liền biết phương diện t*nh d*c! Lợi hại đó! Tôi cho hắn quản hậu cần có fai quá tốn nhân tài k?”
Biểu cảm của anh như cười như k.
“”
Mặt đẹp của Hạ Băng Khuynh như có thể ra khói.
Anh rõ ràng cố ý trêu chọc cô, bắt lấy điểm sai của cô.
Mộ Nguyệt Sâm đi đến gần cô vài bước, vỗ vai cô, đặc biệt nhấn mạnh nói:”Đừng đem chuyện e nghĩ gieo vào đầu ng khác, đặc biệt là chuyện tư mật!”
Nói xong, anh dùng ánh mắt sâu như biển chớp 2 cái với cô.
Cơ thể Hạ Băng Khuynh tê dại.
Tên này đang phóng điện với cô!
Hồi thần, cô liền đẩy tay anh ra, né khỏi phạm vi phóng điện của anh: “Tôi k rảnh nói nhảm với anh, dù s đây chỉ là ý kiến của tôi, a k tiếp nhận cũng k s.”
“K, tôi tiếp nhận, rất đúng trọng điểm!” Mộ Nguyệt Sâm gật đầu, cực kỳ chân thành.
2 chữ trọng điểm thể hiện nghĩa rất nghiêm túc, nhưng từ miệng anh nói, lại hoàn toàn thành nghĩa khác.
Trọng điểm trong miệng anh, rốt cuộc là chỉ cần nào của cô đúng trọng điểm?
Hạ Băng Khuynh bất giác muốn đánh chết anh!
Quý Tu ở bên mở miệng: “Phân tích của Băng Khuynh có vài phần đạo lí, bây h tìm đc bút máy, đây là chứng cứ rất có lợi, nhưng chứng cứ này chúng ta k thể mang đi, cần fai cảnh sát đến thu, mới có tác dụng.”
“Nhưng chúng ta tự nhiên kêu cảnh sát đến, Mộ Nguyệt Sâm lại là nghi phạm, bên cảnh sát có cho rằng chứng cứ này là Mộ Nguyệt Sâm cố tình để đây? Đến lúc đó lại bị quản lý Tần cao thủ diễn kịch cắn ngược lại, chúng ta cũng k thể nói lại gì, dù s chúng ta tự tiện vào nhà hắn.” Tim Hạ Băng Khuynh có lo lắng.
“Đương nhiên k thể là chúng ta gọi!”
“V---” Hạ Băng Khuynh k hiểu:”V ai gọi?”
Mộ Nguyệt Sâm 2 tay khoanh trên ngực đứng thẳng: “Ai gọi cũng đc, nhưng k thể là chúng ta, v thì---”
Anh đi đến bên ghế, lật ngược ghế lại:”Nếu nhà bị trộm vào, cảnh sát lập tức đến”
Hạ Băng Khuynh và Quý Tu nhìn nhau, miệng hiện lên nụ cười.
“Động tay thôi!”
Mộ Nguyệt Sâm mệnh lệnh nói.
3 ng phân ra hành động.
Động tác làm trên lầu dưới lầu lộn xộn, tạo ra hiện trường vụ trộm.
Lúc Quý Tu và Mộ Nguyệt Sâm cùng hợp sức đá cửa, mỹ nữ trong phòng dọa họ nhảy dựng.
Nhìn kĩ, là búp bê t*nh d*c!
“Chủng loại quả là đầy đủ, quản lý Tần này, có tiền đều bỏ vào đây, cuối cùng cũng hiểu ghế đó chuẩn bị cho ai!” Mộ Nguyệt Sâm cười nhạo.
Quỷ Tu nhìn hình tượng kì lạ của búp bê bị trói lại, nhíu mày, bước lớn rời đi.
1s a cũng k muốn ở lại!
Sau đó, Mộ Nguyệt Sâm gọi đth, sau khi cúp. anh nói:”Tôi kêu ng đến cảnh cục r, 1h sau cảnh sát đến, chúng ta fai lập tức đi.”
“Uhm” Hạ Băng Khuynh gật đầu.
3 ng gấp gáp rời biệt thự.
Nhưng họ chưa đi xa, xe dừng ở ngoài biệt viện, đợi cảnh sát đến.
Xe k mở đèn, 3 ng đều ngồi ghế sau, Hạ Băng Khuynh bị kẹp giữa.
Thực ra cô k hiểu, Mộ Nguyệt Sâm a tại s cũng fai ngồi ghế sau?
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mộ Nguyệt Sâm như bừng tỉnh: “Uhm, thì ra hắn chỉ nhìn mặt tôi, liền biết phương diện t*nh d*c! Lợi hại đó! Tôi cho hắn quản hậu cần có fai quá tốn nhân tài k?”Biểu cảm của anh như cười như k.“”Mặt đẹp của Hạ Băng Khuynh như có thể ra khói.Anh rõ ràng cố ý trêu chọc cô, bắt lấy điểm sai của cô.Mộ Nguyệt Sâm đi đến gần cô vài bước, vỗ vai cô, đặc biệt nhấn mạnh nói:”Đừng đem chuyện e nghĩ gieo vào đầu ng khác, đặc biệt là chuyện tư mật!”Nói xong, anh dùng ánh mắt sâu như biển chớp 2 cái với cô.Cơ thể Hạ Băng Khuynh tê dại.Tên này đang phóng điện với cô!Hồi thần, cô liền đẩy tay anh ra, né khỏi phạm vi phóng điện của anh: “Tôi k rảnh nói nhảm với anh, dù s đây chỉ là ý kiến của tôi, a k tiếp nhận cũng k s.”“K, tôi tiếp nhận, rất đúng trọng điểm!” Mộ Nguyệt Sâm gật đầu, cực kỳ chân thành.2 chữ trọng điểm thể hiện nghĩa rất nghiêm túc, nhưng từ miệng anh nói, lại hoàn toàn thành nghĩa khác.Trọng điểm trong miệng anh, rốt cuộc là chỉ cần nào của cô đúng trọng điểm?Hạ Băng Khuynh bất giác muốn đánh chết anh!Quý Tu ở bên mở miệng: “Phân tích của Băng Khuynh có vài phần đạo lí, bây h tìm đc bút máy, đây là chứng cứ rất có lợi, nhưng chứng cứ này chúng ta k thể mang đi, cần fai cảnh sát đến thu, mới có tác dụng.”“Nhưng chúng ta tự nhiên kêu cảnh sát đến, Mộ Nguyệt Sâm lại là nghi phạm, bên cảnh sát có cho rằng chứng cứ này là Mộ Nguyệt Sâm cố tình để đây? Đến lúc đó lại bị quản lý Tần cao thủ diễn kịch cắn ngược lại, chúng ta cũng k thể nói lại gì, dù s chúng ta tự tiện vào nhà hắn.” Tim Hạ Băng Khuynh có lo lắng.“Đương nhiên k thể là chúng ta gọi!”“V---” Hạ Băng Khuynh k hiểu:”V ai gọi?”Mộ Nguyệt Sâm 2 tay khoanh trên ngực đứng thẳng: “Ai gọi cũng đc, nhưng k thể là chúng ta, v thì---”Anh đi đến bên ghế, lật ngược ghế lại:”Nếu nhà bị trộm vào, cảnh sát lập tức đến”Hạ Băng Khuynh và Quý Tu nhìn nhau, miệng hiện lên nụ cười.“Động tay thôi!”Mộ Nguyệt Sâm mệnh lệnh nói.3 ng phân ra hành động.Động tác làm trên lầu dưới lầu lộn xộn, tạo ra hiện trường vụ trộm.Lúc Quý Tu và Mộ Nguyệt Sâm cùng hợp sức đá cửa, mỹ nữ trong phòng dọa họ nhảy dựng.Nhìn kĩ, là búp bê t*nh d*c!“Chủng loại quả là đầy đủ, quản lý Tần này, có tiền đều bỏ vào đây, cuối cùng cũng hiểu ghế đó chuẩn bị cho ai!” Mộ Nguyệt Sâm cười nhạo.Quỷ Tu nhìn hình tượng kì lạ của búp bê bị trói lại, nhíu mày, bước lớn rời đi.1s a cũng k muốn ở lại!Sau đó, Mộ Nguyệt Sâm gọi đth, sau khi cúp. anh nói:”Tôi kêu ng đến cảnh cục r, 1h sau cảnh sát đến, chúng ta fai lập tức đi.”“Uhm” Hạ Băng Khuynh gật đầu.3 ng gấp gáp rời biệt thự.Nhưng họ chưa đi xa, xe dừng ở ngoài biệt viện, đợi cảnh sát đến.Xe k mở đèn, 3 ng đều ngồi ghế sau, Hạ Băng Khuynh bị kẹp giữa.Thực ra cô k hiểu, Mộ Nguyệt Sâm a tại s cũng fai ngồi ghế sau?- -------- ----------