Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 658

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Là thứ gì?Hạ Băng Khuynh đi qa, quỳ xuống, lượm thứ phát sáng lên.Cô cần trong tay, cẩn thận đánh giá.Đây là đồ đính màu bạch hình bông hoa, cực kỳ nhỏ, chỉ nửa ngón tay, trc đây chắc đính lên phụ kiến, đầu đính rất nhọn, k thể là quần áo, có khả năng nhất là túi, hoặc là giày.Hình bông, k thể là nam.Mà phụ nữ có thể vào thang máy này rất ít.Tim đột nhiên có cảm giác kì lạ, cô có ý nghĩ lớn mật, trc mấy tiếng xảy ra vụ án thứ 2, có ng phụ nữ vào thang máy.Cái này có fai ng phụ nữ đó làm rơi?Cửa thang máy k biết mở từ lúc nào, Hạ Băng Khuynh xoay đinh trong tay, nhìn đến nhập thần.“Tay cầm gì thế?”Giọng nhàn nhạt ngắt mạch suy nghĩ của cô.Mộ Nguyệt Sâm dựa cửa, mặt nhàn nhạt nhìn Mộ Nguyệt Sâm đứng ở thang máy, tay còn cầm ly nước.Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu, nhìn Mộ Nguyệt Sâm, dừng 1 lúc, tạm thời bỏ qa sự k vui giữa họ, đưa đinh trong tay lên:”Cái này!”“Đó là gì?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn thứ mang ngân sáng trong tay cô.Hạ Băng Khuynh ra thang máy, kéo tay anh, để vào tay anh: “Thứ làm bằng đinh, tôi tìm thấy ở thang máy, là của phụ nữ!”Mộ Nguyệt Sâm nghe câu cuối, môi cong lên: “E k fai muốn hỏi rốt cuộc có bao nhiêu phụ nữ đến r, để e tính ---”“Tính cái đầu anh!” Hạ Băng Khuynh nhíu mày ngắt lời: “Tôi cảm thấy cái này là nữ nhân đến căn hộ của anh hôm đó làm rơi”“Trên đó có chữ hay kí hiệu đặc biệt hả, s nói là do phụ nữ đó để lại? Có khi là phụ nữ khác, đến chỗ tôi k fai 1-2 phụ nữ.” Mộ Nguyệt Sâm chơi đùa thứ trong tay, như k quan tâm nói.“Mộ Nguyệt Sâm, tôi k đùa với anh, k lẽ anh k nghĩ, tại s ng phụ nữ trong camera có thể vào thang máy? Cô ấy lấy mật khẩu từ đâu, nếu hung thủ là quản lý Tần, v cô gái đó lại là ai? Thật sự là nạn nhân s?”Hạ Băng Khuynh k có thời gian quản lời nói nhảm của anh.Mộ Nguyệt Sâm lại lành nhạt cong môi: “Tôi k nói đùa, chỗ này có phụ nữ đến k, là 1 hay 2, hay là nhiều, trực tiếp ảnh hưởng đến sự tồn tại và giá trị của cái đinh. E nên hỏi, cô gái cuối cùng đến chỗ tôi là ai?”Đây tính là gì?Khoe khoang?Tim Hạ Băng Khuynh phiền lại gấp:”Đc r, anh nói, chỗ này rốt cuộc có bao nhiêu phụ nữ đến?”“Tôi tính thử---”“”Hạ Băng Khuynh tức giận, trực tiếp quay lưng đi.“Ê, đừng đi--” Mộ Nguyệt Sâm kéo cô lại: “Đùa e thôi, k có phụ nữ đến đây.”Hạ Băng Khuynh rút tay về: “Tôi mới k quan tâm có phụ nữ hay k, Mộ Nguyệt Sâm, phiền anh đừng tự luyến đc k?”Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày: “Tôi k nói e sẽ quan tâm, Hạ Băng Khuynh, e có giống k đánh tự khai k.”“Anh--”- -------- ----------

Là thứ gì?

Hạ Băng Khuynh đi qa, quỳ xuống, lượm thứ phát sáng lên.

Cô cần trong tay, cẩn thận đánh giá.

Đây là đồ đính màu bạch hình bông hoa, cực kỳ nhỏ, chỉ nửa ngón tay, trc đây chắc đính lên phụ kiến, đầu đính rất nhọn, k thể là quần áo, có khả năng nhất là túi, hoặc là giày.

Hình bông, k thể là nam.

Mà phụ nữ có thể vào thang máy này rất ít.

Tim đột nhiên có cảm giác kì lạ, cô có ý nghĩ lớn mật, trc mấy tiếng xảy ra vụ án thứ 2, có ng phụ nữ vào thang máy.

Cái này có fai ng phụ nữ đó làm rơi?

Cửa thang máy k biết mở từ lúc nào, Hạ Băng Khuynh xoay đinh trong tay, nhìn đến nhập thần.

“Tay cầm gì thế?”

Giọng nhàn nhạt ngắt mạch suy nghĩ của cô.

Mộ Nguyệt Sâm dựa cửa, mặt nhàn nhạt nhìn Mộ Nguyệt Sâm đứng ở thang máy, tay còn cầm ly nước.

Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu, nhìn Mộ Nguyệt Sâm, dừng 1 lúc, tạm thời bỏ qa sự k vui giữa họ, đưa đinh trong tay lên:”Cái này!”

“Đó là gì?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn thứ mang ngân sáng trong tay cô.

Hạ Băng Khuynh ra thang máy, kéo tay anh, để vào tay anh: “Thứ làm bằng đinh, tôi tìm thấy ở thang máy, là của phụ nữ!”

Mộ Nguyệt Sâm nghe câu cuối, môi cong lên: “E k fai muốn hỏi rốt cuộc có bao nhiêu phụ nữ đến r, để e tính ---”

“Tính cái đầu anh!” Hạ Băng Khuynh nhíu mày ngắt lời: “Tôi cảm thấy cái này là nữ nhân đến căn hộ của anh hôm đó làm rơi”

“Trên đó có chữ hay kí hiệu đặc biệt hả, s nói là do phụ nữ đó để lại? Có khi là phụ nữ khác, đến chỗ tôi k fai 1-2 phụ nữ.” Mộ Nguyệt Sâm chơi đùa thứ trong tay, như k quan tâm nói.

“Mộ Nguyệt Sâm, tôi k đùa với anh, k lẽ anh k nghĩ, tại s ng phụ nữ trong camera có thể vào thang máy? Cô ấy lấy mật khẩu từ đâu, nếu hung thủ là quản lý Tần, v cô gái đó lại là ai? Thật sự là nạn nhân s?”

Hạ Băng Khuynh k có thời gian quản lời nói nhảm của anh.

Mộ Nguyệt Sâm lại lành nhạt cong môi: “Tôi k nói đùa, chỗ này có phụ nữ đến k, là 1 hay 2, hay là nhiều, trực tiếp ảnh hưởng đến sự tồn tại và giá trị của cái đinh. E nên hỏi, cô gái cuối cùng đến chỗ tôi là ai?”

Đây tính là gì?

Khoe khoang?

Tim Hạ Băng Khuynh phiền lại gấp:”Đc r, anh nói, chỗ này rốt cuộc có bao nhiêu phụ nữ đến?”

“Tôi tính thử---”

“”

Hạ Băng Khuynh tức giận, trực tiếp quay lưng đi.

“Ê, đừng đi--” Mộ Nguyệt Sâm kéo cô lại: “Đùa e thôi, k có phụ nữ đến đây.”

Hạ Băng Khuynh rút tay về: “Tôi mới k quan tâm có phụ nữ hay k, Mộ Nguyệt Sâm, phiền anh đừng tự luyến đc k?”

Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày: “Tôi k nói e sẽ quan tâm, Hạ Băng Khuynh, e có giống k đánh tự khai k.”

“Anh--”

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Là thứ gì?Hạ Băng Khuynh đi qa, quỳ xuống, lượm thứ phát sáng lên.Cô cần trong tay, cẩn thận đánh giá.Đây là đồ đính màu bạch hình bông hoa, cực kỳ nhỏ, chỉ nửa ngón tay, trc đây chắc đính lên phụ kiến, đầu đính rất nhọn, k thể là quần áo, có khả năng nhất là túi, hoặc là giày.Hình bông, k thể là nam.Mà phụ nữ có thể vào thang máy này rất ít.Tim đột nhiên có cảm giác kì lạ, cô có ý nghĩ lớn mật, trc mấy tiếng xảy ra vụ án thứ 2, có ng phụ nữ vào thang máy.Cái này có fai ng phụ nữ đó làm rơi?Cửa thang máy k biết mở từ lúc nào, Hạ Băng Khuynh xoay đinh trong tay, nhìn đến nhập thần.“Tay cầm gì thế?”Giọng nhàn nhạt ngắt mạch suy nghĩ của cô.Mộ Nguyệt Sâm dựa cửa, mặt nhàn nhạt nhìn Mộ Nguyệt Sâm đứng ở thang máy, tay còn cầm ly nước.Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu, nhìn Mộ Nguyệt Sâm, dừng 1 lúc, tạm thời bỏ qa sự k vui giữa họ, đưa đinh trong tay lên:”Cái này!”“Đó là gì?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn thứ mang ngân sáng trong tay cô.Hạ Băng Khuynh ra thang máy, kéo tay anh, để vào tay anh: “Thứ làm bằng đinh, tôi tìm thấy ở thang máy, là của phụ nữ!”Mộ Nguyệt Sâm nghe câu cuối, môi cong lên: “E k fai muốn hỏi rốt cuộc có bao nhiêu phụ nữ đến r, để e tính ---”“Tính cái đầu anh!” Hạ Băng Khuynh nhíu mày ngắt lời: “Tôi cảm thấy cái này là nữ nhân đến căn hộ của anh hôm đó làm rơi”“Trên đó có chữ hay kí hiệu đặc biệt hả, s nói là do phụ nữ đó để lại? Có khi là phụ nữ khác, đến chỗ tôi k fai 1-2 phụ nữ.” Mộ Nguyệt Sâm chơi đùa thứ trong tay, như k quan tâm nói.“Mộ Nguyệt Sâm, tôi k đùa với anh, k lẽ anh k nghĩ, tại s ng phụ nữ trong camera có thể vào thang máy? Cô ấy lấy mật khẩu từ đâu, nếu hung thủ là quản lý Tần, v cô gái đó lại là ai? Thật sự là nạn nhân s?”Hạ Băng Khuynh k có thời gian quản lời nói nhảm của anh.Mộ Nguyệt Sâm lại lành nhạt cong môi: “Tôi k nói đùa, chỗ này có phụ nữ đến k, là 1 hay 2, hay là nhiều, trực tiếp ảnh hưởng đến sự tồn tại và giá trị của cái đinh. E nên hỏi, cô gái cuối cùng đến chỗ tôi là ai?”Đây tính là gì?Khoe khoang?Tim Hạ Băng Khuynh phiền lại gấp:”Đc r, anh nói, chỗ này rốt cuộc có bao nhiêu phụ nữ đến?”“Tôi tính thử---”“”Hạ Băng Khuynh tức giận, trực tiếp quay lưng đi.“Ê, đừng đi--” Mộ Nguyệt Sâm kéo cô lại: “Đùa e thôi, k có phụ nữ đến đây.”Hạ Băng Khuynh rút tay về: “Tôi mới k quan tâm có phụ nữ hay k, Mộ Nguyệt Sâm, phiền anh đừng tự luyến đc k?”Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày: “Tôi k nói e sẽ quan tâm, Hạ Băng Khuynh, e có giống k đánh tự khai k.”“Anh--”- -------- ----------

Chương 658