Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 668
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Đc, tôi nói e nghe, quản lý Thái sớm là đối tượng tôi tình nghi, ngược lại quản lý Tần trong lòng tôi vẫn luôn k fai hung thủ! Trong suy đoán, nhiều nhất hắn chỉ là đồng phạm, tuyệt đối k thể là chủ mưu! Tối hôm cảnh sát đến tìm tôi, trc khi rời khỏi đth cuối cùng tôi gọi là Tùy Hàng, cho nên từ đêm tôi xảy ra chuyện bắt đầu, cậu ấy đã cẩn mật điều tra, thang máy bị hacker đột nhập là điều đầu tiên cậu ta tra đc, xem ra, đồ công nghệ cao có lúc chưa chắc an toàn. Ngoài ra, hung thủ là ng trong cty, điểm này tôi luôn rõ, k nói e biết mấy này, là 1 là vì tôi k có chứng cứ chắc chắn, ngoài ra” Mộ Nguyệt Sâm nói đến đây, dừng 1 chút, nhìn cô, mắt thâm sâu: “Tuy tôi kêu e giúp tôi tra, nhưng lại k muốn em cuốn vào nguy hiểm, rất mâu thuẫn đúng k!”Kêu cô tra giúp, là muốn tìm cớ, có thể gặp cô nhiều hơn.Chỉ v mà thôi.Nhưng nha đầu lại liều mạng như v, trc sau gì cũng kéo mình vào nguy hiểm, ddierm này anh nên sớm nghĩ đến mới đúng, cuối cùng, vẫn là a quá ích kỉ.Hạ Băng Khuynh bị bộ dạng còn có ánh mắt thâm tình làm cho k tự nhiên.Cô né ánh mắt anh, vì che giống sự k tự nhiên, cố ý k tốt nói: “A chính là v, suy nghĩ khó đoán kì lạ, tôi cũng k lạ gì mâu thuẫn này của anh.”Mộ Nguyệt Sâm cong môi: “Nhưng e cũng thông minh!”Hạ Băng Khuynh vô cảm liếc anh: “Lời khen k cần nói!”A có thể thành thật, lửa trong lòng cô cũng tan r.Biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên nghiêm túc, cong lưng, tay đặt lên sau gáy cô, kéo cô lại gần: “Đồng ý với tôi, đừng làm chuyện nguy hiểm như lúc nãy, nếu cô ta là hung thủ, nếu cô ta phát hiện ng đột nhập vào phòng làm việc là em, v e, đã đẩy bản thân vào nguy hiểm, hiểu k?”Khoảng cách của họ rất gần, ánh mắt sâu thẳm phản chiếu trong mắt cô, khiến cô k thể trốn thoát, khiến cô nhất thời k thở đc.Hạ Băng Khuynh chịu k nổi kéo tay anh ra.Cô đứng dậy khỏi ghế anh, rời khỏi khoảng cách anh có thể chạm vào, “Anh quá xem thường tôi r, cùng là nữ nhân, đánh chưa chắc tôi thua.”“Đừng quên, 2 vụ án, cảnh sát cùng các e đều phân tích hung thủ là nam, nguyên nhân là vì, thủ pháp dứt khoát tàn nhẫn, hiện trường sạch sẽ, ng chết như k có năng lực phản kháng, nếu là nữ nhân, chỉ việc chuyển thi thể từ nơi này qa nơi khác, cũng cực kỳ tốn sức r, lúc vật lộn, hung thủ là nữ, thời gian vật lộn của nạn nhân càng dài, vì sức nữ có hạn, nhưng bây h, càng ngày càng nhiều chứng cứ hướng về quản lý Thái, e k lẽ k cảm thấy, còn đáng sợ hơn hung thủ là nam s? Khinh địch, chính là bước đầu đưa mình vào nguy hiểm!”Mộ Nguyệt Sâm k nhanh k chậm nói, mắt nhìn chằm chằm mặt cô.Tim anh đã bắt đầu hối hận kéo cô vào.Nhưng anh k thể để cô lùi ra, hành động sáng nay, anh k chắc chắn cô k bị phát hiện, a k yên tâm cô rời khỏi tầm mắt anh.- -------- ----------
“Đc, tôi nói e nghe, quản lý Thái sớm là đối tượng tôi tình nghi, ngược lại quản lý Tần trong lòng tôi vẫn luôn k fai hung thủ! Trong suy đoán, nhiều nhất hắn chỉ là đồng phạm, tuyệt đối k thể là chủ mưu! Tối hôm cảnh sát đến tìm tôi, trc khi rời khỏi đth cuối cùng tôi gọi là Tùy Hàng, cho nên từ đêm tôi xảy ra chuyện bắt đầu, cậu ấy đã cẩn mật điều tra, thang máy bị hacker đột nhập là điều đầu tiên cậu ta tra đc, xem ra, đồ công nghệ cao có lúc chưa chắc an toàn. Ngoài ra, hung thủ là ng trong cty, điểm này tôi luôn rõ, k nói e biết mấy này, là 1 là vì tôi k có chứng cứ chắc chắn, ngoài ra” Mộ Nguyệt Sâm nói đến đây, dừng 1 chút, nhìn cô, mắt thâm sâu: “Tuy tôi kêu e giúp tôi tra, nhưng lại k muốn em cuốn vào nguy hiểm, rất mâu thuẫn đúng k!”
Kêu cô tra giúp, là muốn tìm cớ, có thể gặp cô nhiều hơn.
Chỉ v mà thôi.
Nhưng nha đầu lại liều mạng như v, trc sau gì cũng kéo mình vào nguy hiểm, ddierm này anh nên sớm nghĩ đến mới đúng, cuối cùng, vẫn là a quá ích kỉ.
Hạ Băng Khuynh bị bộ dạng còn có ánh mắt thâm tình làm cho k tự nhiên.
Cô né ánh mắt anh, vì che giống sự k tự nhiên, cố ý k tốt nói: “A chính là v, suy nghĩ khó đoán kì lạ, tôi cũng k lạ gì mâu thuẫn này của anh.”
Mộ Nguyệt Sâm cong môi: “Nhưng e cũng thông minh!”
Hạ Băng Khuynh vô cảm liếc anh: “Lời khen k cần nói!”
A có thể thành thật, lửa trong lòng cô cũng tan r.
Biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên nghiêm túc, cong lưng, tay đặt lên sau gáy cô, kéo cô lại gần: “Đồng ý với tôi, đừng làm chuyện nguy hiểm như lúc nãy, nếu cô ta là hung thủ, nếu cô ta phát hiện ng đột nhập vào phòng làm việc là em, v e, đã đẩy bản thân vào nguy hiểm, hiểu k?”
Khoảng cách của họ rất gần, ánh mắt sâu thẳm phản chiếu trong mắt cô, khiến cô k thể trốn thoát, khiến cô nhất thời k thở đc.
Hạ Băng Khuynh chịu k nổi kéo tay anh ra.
Cô đứng dậy khỏi ghế anh, rời khỏi khoảng cách anh có thể chạm vào, “Anh quá xem thường tôi r, cùng là nữ nhân, đánh chưa chắc tôi thua.”
“Đừng quên, 2 vụ án, cảnh sát cùng các e đều phân tích hung thủ là nam, nguyên nhân là vì, thủ pháp dứt khoát tàn nhẫn, hiện trường sạch sẽ, ng chết như k có năng lực phản kháng, nếu là nữ nhân, chỉ việc chuyển thi thể từ nơi này qa nơi khác, cũng cực kỳ tốn sức r, lúc vật lộn, hung thủ là nữ, thời gian vật lộn của nạn nhân càng dài, vì sức nữ có hạn, nhưng bây h, càng ngày càng nhiều chứng cứ hướng về quản lý Thái, e k lẽ k cảm thấy, còn đáng sợ hơn hung thủ là nam s? Khinh địch, chính là bước đầu đưa mình vào nguy hiểm!”
Mộ Nguyệt Sâm k nhanh k chậm nói, mắt nhìn chằm chằm mặt cô.
Tim anh đã bắt đầu hối hận kéo cô vào.
Nhưng anh k thể để cô lùi ra, hành động sáng nay, anh k chắc chắn cô k bị phát hiện, a k yên tâm cô rời khỏi tầm mắt anh.
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Đc, tôi nói e nghe, quản lý Thái sớm là đối tượng tôi tình nghi, ngược lại quản lý Tần trong lòng tôi vẫn luôn k fai hung thủ! Trong suy đoán, nhiều nhất hắn chỉ là đồng phạm, tuyệt đối k thể là chủ mưu! Tối hôm cảnh sát đến tìm tôi, trc khi rời khỏi đth cuối cùng tôi gọi là Tùy Hàng, cho nên từ đêm tôi xảy ra chuyện bắt đầu, cậu ấy đã cẩn mật điều tra, thang máy bị hacker đột nhập là điều đầu tiên cậu ta tra đc, xem ra, đồ công nghệ cao có lúc chưa chắc an toàn. Ngoài ra, hung thủ là ng trong cty, điểm này tôi luôn rõ, k nói e biết mấy này, là 1 là vì tôi k có chứng cứ chắc chắn, ngoài ra” Mộ Nguyệt Sâm nói đến đây, dừng 1 chút, nhìn cô, mắt thâm sâu: “Tuy tôi kêu e giúp tôi tra, nhưng lại k muốn em cuốn vào nguy hiểm, rất mâu thuẫn đúng k!”Kêu cô tra giúp, là muốn tìm cớ, có thể gặp cô nhiều hơn.Chỉ v mà thôi.Nhưng nha đầu lại liều mạng như v, trc sau gì cũng kéo mình vào nguy hiểm, ddierm này anh nên sớm nghĩ đến mới đúng, cuối cùng, vẫn là a quá ích kỉ.Hạ Băng Khuynh bị bộ dạng còn có ánh mắt thâm tình làm cho k tự nhiên.Cô né ánh mắt anh, vì che giống sự k tự nhiên, cố ý k tốt nói: “A chính là v, suy nghĩ khó đoán kì lạ, tôi cũng k lạ gì mâu thuẫn này của anh.”Mộ Nguyệt Sâm cong môi: “Nhưng e cũng thông minh!”Hạ Băng Khuynh vô cảm liếc anh: “Lời khen k cần nói!”A có thể thành thật, lửa trong lòng cô cũng tan r.Biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên nghiêm túc, cong lưng, tay đặt lên sau gáy cô, kéo cô lại gần: “Đồng ý với tôi, đừng làm chuyện nguy hiểm như lúc nãy, nếu cô ta là hung thủ, nếu cô ta phát hiện ng đột nhập vào phòng làm việc là em, v e, đã đẩy bản thân vào nguy hiểm, hiểu k?”Khoảng cách của họ rất gần, ánh mắt sâu thẳm phản chiếu trong mắt cô, khiến cô k thể trốn thoát, khiến cô nhất thời k thở đc.Hạ Băng Khuynh chịu k nổi kéo tay anh ra.Cô đứng dậy khỏi ghế anh, rời khỏi khoảng cách anh có thể chạm vào, “Anh quá xem thường tôi r, cùng là nữ nhân, đánh chưa chắc tôi thua.”“Đừng quên, 2 vụ án, cảnh sát cùng các e đều phân tích hung thủ là nam, nguyên nhân là vì, thủ pháp dứt khoát tàn nhẫn, hiện trường sạch sẽ, ng chết như k có năng lực phản kháng, nếu là nữ nhân, chỉ việc chuyển thi thể từ nơi này qa nơi khác, cũng cực kỳ tốn sức r, lúc vật lộn, hung thủ là nữ, thời gian vật lộn của nạn nhân càng dài, vì sức nữ có hạn, nhưng bây h, càng ngày càng nhiều chứng cứ hướng về quản lý Thái, e k lẽ k cảm thấy, còn đáng sợ hơn hung thủ là nam s? Khinh địch, chính là bước đầu đưa mình vào nguy hiểm!”Mộ Nguyệt Sâm k nhanh k chậm nói, mắt nhìn chằm chằm mặt cô.Tim anh đã bắt đầu hối hận kéo cô vào.Nhưng anh k thể để cô lùi ra, hành động sáng nay, anh k chắc chắn cô k bị phát hiện, a k yên tâm cô rời khỏi tầm mắt anh.- -------- ----------