Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 671

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Xếp lịch? Nhưng tổng tài, bây h a là nghi phạm, cảnh sát sẽ k cho a rời tp này!” Trác Tùy Hàng nhắc anh.Hiềm nghi chưa loại bỏ, giám sát vẫn k thả lỏng, muốn đi, sợ k dễ.Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm thâm sâu trầm định nhìn anh: “Thân là thư kí hàng đầu của Mộ thị, k fai đến chút chuyện nhỏ này cậu cũng k giải quyết đc chứ.”“” Cái này gọi là chuyện nhỏ?Nếu bị phát hiện, anh sẽ bị bắt đó!Tới lúc đó anh gánh tội đồng phạm k nói, còn thêm tội lén bỏ trốn.“Tổng tài, anh ở lại đi, chưa chắc đường này có thể thành công moi đc sự thật, có thể chỉ là giúp ích đc tí. Vì khả năng này mà mạo hiểm, quá k đáng. Hay là tôi và Băng Khuynh cùng đi!”Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nhìn anh: “Cậu nghĩ thật đẹp.”Trác Tùy Hàng “”Có gì đẹp chứ?K lẽ lên núi về quê còn là chuyện tốt gì k bằng?A nằm mơ cũng k muốn đi!Thật sự mệt mỏi!Thật ra tính của tổng tài anh rất rõ, nếu đã quyết định, sẽ k có thương lượng, dù là chuyện nguy hiểm như lần này cũng v.Bất lực, k đáp ứng cũng fai đáp ứng, làm k đc cũng fai đc, tim thở dài 1 cái, vẫn cung kính đáp: “V tôi đi làm, a muốn chừng nào đi?”“Càng nhanh càng tốt!” Mộ Nguyệt Sâm nói ngắn gọn 4 chữ.Lòng Trác Tùy Hàng đang nghĩ, chủ nhân chỉ có 1 mệnh lệnh, nào biết bên trong đó có bao nhiêu chuyện fai sắp xếp.Vừa k thể để bên cảnh sát biết tổng tài rời tp, cũng k thể làm loạn hoạt động của cty, fai làm an lòng cấp dưới hài lòng cấp trên, thật sự k dễ.Tế bào não sắp dùng cạn r, còn fai mỗi ngày chịu k*ch th*ch, cứ như v, sớm muộn gì cũng tâm thần phân liệt, lòng anh âm thầm nói xấu.Anh nghĩ ra cách vẹn toàn trong thời gian ngắn nhất: “Xế chiều hnay xuất phát, tôi lái xe đưa 2 ng đến đường cao tốc, đến lúc đó kêu ng lén đưa tôi về cty, 2 ngày nay coi như tôi đi công tác, mà tổng tài anh nửa bước k rời ở phòng làm việc.”“Cách k này tệ, cứ làm v” Mộ Nguyệt Sâm gật đầu.“Mong là 2 ngày này k xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”Trác Tùy hàng sau đó đứng dậy.Hạ Băng Khuynh mới lên tiếng: “Tôi cảm thấy k cần đích thân đi, nếu k thu đc gì, cảnh cục bên đó phát hiện anh rời tp, sợ tình hình k khả quan.”Tuy nhiên, chuyện gặp ba quản lý Thái là cô đề ra, nhưng k có nghĩa là anh fai mạo hiểm lớn như v.“Đến nay, tôi đã trở thành nhân vật quan trọng của 2 vụ án, nếu k nhanh chân lên, sợ thật sự sẽ tiêu đời, so với việc ở đây đoán mò, lại k thể ra tay, k bằng đi tìm kiếm manh mối để đột phá.” Biểu cảm Mộ Nguyệt Sâm trầm ổn đáp cô.Hạ Băng Khuynh cũng k nói gì.“V đc r!”Đừng nói chuyện khác, thời gian 1 ngày gấp hơn 1 ngày, trc mặt quản lý Thái đáng nghi nhất, nhưng trc khi tìm đc sự thật, k ai nói chắc đc là cô ta, điều duy nhất có thể làm, chính là k ngừng tìm kiếm manh mối.Mộ Nguyệt Sâm nằm ở đối diện, nhắm mắt nhàn nhạt nói: “1h sau kêu tôi!”“Tối qa a k ngủ ngon s?” Cô k quên, tối qa anh đóng cửa của thầy Quý lớn tiếng cỡ nào.Mộ Nguyệt Sâm nửa híp mắt nói: “Hạ Băng Khuynh, nếu e quan tâm như v, k bằng dùng cách thực tế hơn, ví như---”- -------- ----------

Xếp lịch? Nhưng tổng tài, bây h a là nghi phạm, cảnh sát sẽ k cho a rời tp này!” Trác Tùy Hàng nhắc anh.

Hiềm nghi chưa loại bỏ, giám sát vẫn k thả lỏng, muốn đi, sợ k dễ.

Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm thâm sâu trầm định nhìn anh: “Thân là thư kí hàng đầu của Mộ thị, k fai đến chút chuyện nhỏ này cậu cũng k giải quyết đc chứ.”

“” Cái này gọi là chuyện nhỏ?

Nếu bị phát hiện, anh sẽ bị bắt đó!

Tới lúc đó anh gánh tội đồng phạm k nói, còn thêm tội lén bỏ trốn.

“Tổng tài, anh ở lại đi, chưa chắc đường này có thể thành công moi đc sự thật, có thể chỉ là giúp ích đc tí. Vì khả năng này mà mạo hiểm, quá k đáng. Hay là tôi và Băng Khuynh cùng đi!”

Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nhìn anh: “Cậu nghĩ thật đẹp.”

Trác Tùy Hàng “”

Có gì đẹp chứ?

K lẽ lên núi về quê còn là chuyện tốt gì k bằng?

A nằm mơ cũng k muốn đi!

Thật sự mệt mỏi!

Thật ra tính của tổng tài anh rất rõ, nếu đã quyết định, sẽ k có thương lượng, dù là chuyện nguy hiểm như lần này cũng v.

Bất lực, k đáp ứng cũng fai đáp ứng, làm k đc cũng fai đc, tim thở dài 1 cái, vẫn cung kính đáp: “V tôi đi làm, a muốn chừng nào đi?”

“Càng nhanh càng tốt!” Mộ Nguyệt Sâm nói ngắn gọn 4 chữ.

Lòng Trác Tùy Hàng đang nghĩ, chủ nhân chỉ có 1 mệnh lệnh, nào biết bên trong đó có bao nhiêu chuyện fai sắp xếp.

Vừa k thể để bên cảnh sát biết tổng tài rời tp, cũng k thể làm loạn hoạt động của cty, fai làm an lòng cấp dưới hài lòng cấp trên, thật sự k dễ.

Tế bào não sắp dùng cạn r, còn fai mỗi ngày chịu k*ch th*ch, cứ như v, sớm muộn gì cũng tâm thần phân liệt, lòng anh âm thầm nói xấu.

Anh nghĩ ra cách vẹn toàn trong thời gian ngắn nhất: “Xế chiều hnay xuất phát, tôi lái xe đưa 2 ng đến đường cao tốc, đến lúc đó kêu ng lén đưa tôi về cty, 2 ngày nay coi như tôi đi công tác, mà tổng tài anh nửa bước k rời ở phòng làm việc.”

“Cách k này tệ, cứ làm v” Mộ Nguyệt Sâm gật đầu.

“Mong là 2 ngày này k xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”

Trác Tùy hàng sau đó đứng dậy.

Hạ Băng Khuynh mới lên tiếng: “Tôi cảm thấy k cần đích thân đi, nếu k thu đc gì, cảnh cục bên đó phát hiện anh rời tp, sợ tình hình k khả quan.”

Tuy nhiên, chuyện gặp ba quản lý Thái là cô đề ra, nhưng k có nghĩa là anh fai mạo hiểm lớn như v.

“Đến nay, tôi đã trở thành nhân vật quan trọng của 2 vụ án, nếu k nhanh chân lên, sợ thật sự sẽ tiêu đời, so với việc ở đây đoán mò, lại k thể ra tay, k bằng đi tìm kiếm manh mối để đột phá.” Biểu cảm Mộ Nguyệt Sâm trầm ổn đáp cô.

Hạ Băng Khuynh cũng k nói gì.

“V đc r!”

Đừng nói chuyện khác, thời gian 1 ngày gấp hơn 1 ngày, trc mặt quản lý Thái đáng nghi nhất, nhưng trc khi tìm đc sự thật, k ai nói chắc đc là cô ta, điều duy nhất có thể làm, chính là k ngừng tìm kiếm manh mối.

Mộ Nguyệt Sâm nằm ở đối diện, nhắm mắt nhàn nhạt nói: “1h sau kêu tôi!”

“Tối qa a k ngủ ngon s?” Cô k quên, tối qa anh đóng cửa của thầy Quý lớn tiếng cỡ nào.

Mộ Nguyệt Sâm nửa híp mắt nói: “Hạ Băng Khuynh, nếu e quan tâm như v, k bằng dùng cách thực tế hơn, ví như---”

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Xếp lịch? Nhưng tổng tài, bây h a là nghi phạm, cảnh sát sẽ k cho a rời tp này!” Trác Tùy Hàng nhắc anh.Hiềm nghi chưa loại bỏ, giám sát vẫn k thả lỏng, muốn đi, sợ k dễ.Ánh mắt Mộ Nguyệt Sâm thâm sâu trầm định nhìn anh: “Thân là thư kí hàng đầu của Mộ thị, k fai đến chút chuyện nhỏ này cậu cũng k giải quyết đc chứ.”“” Cái này gọi là chuyện nhỏ?Nếu bị phát hiện, anh sẽ bị bắt đó!Tới lúc đó anh gánh tội đồng phạm k nói, còn thêm tội lén bỏ trốn.“Tổng tài, anh ở lại đi, chưa chắc đường này có thể thành công moi đc sự thật, có thể chỉ là giúp ích đc tí. Vì khả năng này mà mạo hiểm, quá k đáng. Hay là tôi và Băng Khuynh cùng đi!”Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nhìn anh: “Cậu nghĩ thật đẹp.”Trác Tùy Hàng “”Có gì đẹp chứ?K lẽ lên núi về quê còn là chuyện tốt gì k bằng?A nằm mơ cũng k muốn đi!Thật sự mệt mỏi!Thật ra tính của tổng tài anh rất rõ, nếu đã quyết định, sẽ k có thương lượng, dù là chuyện nguy hiểm như lần này cũng v.Bất lực, k đáp ứng cũng fai đáp ứng, làm k đc cũng fai đc, tim thở dài 1 cái, vẫn cung kính đáp: “V tôi đi làm, a muốn chừng nào đi?”“Càng nhanh càng tốt!” Mộ Nguyệt Sâm nói ngắn gọn 4 chữ.Lòng Trác Tùy Hàng đang nghĩ, chủ nhân chỉ có 1 mệnh lệnh, nào biết bên trong đó có bao nhiêu chuyện fai sắp xếp.Vừa k thể để bên cảnh sát biết tổng tài rời tp, cũng k thể làm loạn hoạt động của cty, fai làm an lòng cấp dưới hài lòng cấp trên, thật sự k dễ.Tế bào não sắp dùng cạn r, còn fai mỗi ngày chịu k*ch th*ch, cứ như v, sớm muộn gì cũng tâm thần phân liệt, lòng anh âm thầm nói xấu.Anh nghĩ ra cách vẹn toàn trong thời gian ngắn nhất: “Xế chiều hnay xuất phát, tôi lái xe đưa 2 ng đến đường cao tốc, đến lúc đó kêu ng lén đưa tôi về cty, 2 ngày nay coi như tôi đi công tác, mà tổng tài anh nửa bước k rời ở phòng làm việc.”“Cách k này tệ, cứ làm v” Mộ Nguyệt Sâm gật đầu.“Mong là 2 ngày này k xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”Trác Tùy hàng sau đó đứng dậy.Hạ Băng Khuynh mới lên tiếng: “Tôi cảm thấy k cần đích thân đi, nếu k thu đc gì, cảnh cục bên đó phát hiện anh rời tp, sợ tình hình k khả quan.”Tuy nhiên, chuyện gặp ba quản lý Thái là cô đề ra, nhưng k có nghĩa là anh fai mạo hiểm lớn như v.“Đến nay, tôi đã trở thành nhân vật quan trọng của 2 vụ án, nếu k nhanh chân lên, sợ thật sự sẽ tiêu đời, so với việc ở đây đoán mò, lại k thể ra tay, k bằng đi tìm kiếm manh mối để đột phá.” Biểu cảm Mộ Nguyệt Sâm trầm ổn đáp cô.Hạ Băng Khuynh cũng k nói gì.“V đc r!”Đừng nói chuyện khác, thời gian 1 ngày gấp hơn 1 ngày, trc mặt quản lý Thái đáng nghi nhất, nhưng trc khi tìm đc sự thật, k ai nói chắc đc là cô ta, điều duy nhất có thể làm, chính là k ngừng tìm kiếm manh mối.Mộ Nguyệt Sâm nằm ở đối diện, nhắm mắt nhàn nhạt nói: “1h sau kêu tôi!”“Tối qa a k ngủ ngon s?” Cô k quên, tối qa anh đóng cửa của thầy Quý lớn tiếng cỡ nào.Mộ Nguyệt Sâm nửa híp mắt nói: “Hạ Băng Khuynh, nếu e quan tâm như v, k bằng dùng cách thực tế hơn, ví như---”- -------- ----------

Chương 671