Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 678
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “”Hạ Băng Khuynh lấy gối từ phía sau đập đầu anh, như bộc phát la lên: “Ra ngoài---”Mộ Nguyệt Sâm cuối cùng vẫn ra ngoài.Cũng k thể so đo với “bệnh nhân”Xế chiều.Theo kế hoạch k đổi.Trác Tùy Hàng sắp xếp mọi thứ.Nếu k đi tra, k tìm sự đột phá, họ càng bị động.3 ng từ thang máy chuyên dụng xuống, đi đường chuyên dụng của tổng tài đến bãi đỗ xe, lúc trưa, Trác Tùy Hàng dừng xe mình ở bãi đỗ của Mộ Nguyệt Sâm.Bình thường anh cũng hay dừng, cho nên dù có ng thấy, cũng k nghi ngờ.Trác Tùy Hàng kéo cửa sau, để Mộ Nguyệt Sâm ngồi vào.Hạ Băng Khuynh ngược lại ngồi ghế phụ.Xe do Trác Tùy Hàng lái.Rời bãi đỗ, xe đi về hướng bắc, lên đường cao tốc, qua trạm thu phí.Mộ Nguyệt Sâm ngồi sau, lại là buổi tối, k nhìn kĩ, sẽ k dễ thấy.Xe chạy 1h hơn, luôn đi trên đường cao tốc, đến đường nhỏ yên tĩnh.Phía trc dừng 1 chiếc xe màu đen.Trác Tùy Hàng thả chậm tốc độ dừng lại sau nó, sau khi dừng hẳn, nghiêng đầu, áp thấp giọng báo cáo với chủ nhân ở đằng sau: “Đến r! Đường tiếp theo, anh tự lái, địa chỉ tôi nhập trong chỉ hướng r, 2 ngày sau, tôi sẽ tiếp ứng 2 ng!”“Uhm, chuyện tôi dặn, đừng quên!” Mộ Nguyệt Sâm mở mắt lạnh, ngữ khí nhàn nhạt căn dặn.“Vâng! Anh yên tâm, tôi sẽ làm tốt! Trên đường cẩn thận!”Trác Tùy Hàng nói xong, quay đầu, cười với Hạ Băng Khuynh: “ Băng Khuynh cũng fai cẩn thận!”“Cảm ơn anh Trác!” Hạ Băng Khuynh cảm kích cười với anh.Trác Tùy Hàng xuống xe.Anh đi về xe phía trc, k ngờ đi đc nửa, trên xe cũng xuống 1 ng.Từ xa, dưới ánh trăng, có thể thấy ng đó mặc đồ màu nhạt. cơ thể thon dài, khí chất cực kỳ tốt.“Đó là ai?” Hạ Băng Khuynh ngồi ghế phụ căng thẳng cứng ng.Vì trong kế hoạch k có nhân vật này!Trác Tùy Hàng cũng dừng bước.Cơ thể Mộ Nguyệt Sâm hướng về trc, mắt nhìn ra ngoài.“Nhị nhị thiếu gia?”Đi đến trc mặt, nhìn thấy rõ mặt, Trác Tùy Hàng kinh ngạc nói.Xe và tài xế anh đều sắp xếp, chỉ tổng tài biết, nhị thiếu làm s biết đc?K lẽ tổng tài đặc biệt kêu anh đến?K đc, 2 ng k hợp, tổng tài sẽ k kêu!“Thư kí Trác, lâu k gặp!” Mộ Nguyệt Bạch ôn nhu cười nhẹ, nhìn xe phía sau: “Họ ở trong đúng k, hôm sau gặp!”Anh vỗ vai anh, lướt qa, đi về hướng xe việt dã của Trác Tùy Hàng.“Hả---” Trác Tùy Hàng quay đầu muốn kêu, nhưng nghĩ, nhị thiếu k dễ chọc, muốn giải quyết để tổng tài tự giải quyết đi, anh k nhúng vào.”Nghĩ v, anh liền thả tay, bước nhanh về xe đen phía trc.Xe đằng trc khởi động, đi trc.2 ng ngồi trong xe cuối cùng cũng thấy rõ ng đến.“Mộ---, Mộ Nguyệt Bạch?” Hạ Băng Khuynh nghi ngờ, quay đầu nhìn Mộ Nguyệt Sâm: “Anh ta s đến đây? K lẽ vụ án lq đến anh ta?”- -------- ----------
“”
Hạ Băng Khuynh lấy gối từ phía sau đập đầu anh, như bộc phát la lên: “Ra ngoài---”
Mộ Nguyệt Sâm cuối cùng vẫn ra ngoài.
Cũng k thể so đo với “bệnh nhân”
Xế chiều.
Theo kế hoạch k đổi.
Trác Tùy Hàng sắp xếp mọi thứ.
Nếu k đi tra, k tìm sự đột phá, họ càng bị động.
3 ng từ thang máy chuyên dụng xuống, đi đường chuyên dụng của tổng tài đến bãi đỗ xe, lúc trưa, Trác Tùy Hàng dừng xe mình ở bãi đỗ của Mộ Nguyệt Sâm.
Bình thường anh cũng hay dừng, cho nên dù có ng thấy, cũng k nghi ngờ.
Trác Tùy Hàng kéo cửa sau, để Mộ Nguyệt Sâm ngồi vào.
Hạ Băng Khuynh ngược lại ngồi ghế phụ.
Xe do Trác Tùy Hàng lái.
Rời bãi đỗ, xe đi về hướng bắc, lên đường cao tốc, qua trạm thu phí.
Mộ Nguyệt Sâm ngồi sau, lại là buổi tối, k nhìn kĩ, sẽ k dễ thấy.
Xe chạy 1h hơn, luôn đi trên đường cao tốc, đến đường nhỏ yên tĩnh.
Phía trc dừng 1 chiếc xe màu đen.
Trác Tùy Hàng thả chậm tốc độ dừng lại sau nó, sau khi dừng hẳn, nghiêng đầu, áp thấp giọng báo cáo với chủ nhân ở đằng sau: “Đến r! Đường tiếp theo, anh tự lái, địa chỉ tôi nhập trong chỉ hướng r, 2 ngày sau, tôi sẽ tiếp ứng 2 ng!”
“Uhm, chuyện tôi dặn, đừng quên!” Mộ Nguyệt Sâm mở mắt lạnh, ngữ khí nhàn nhạt căn dặn.
“Vâng! Anh yên tâm, tôi sẽ làm tốt! Trên đường cẩn thận!”
Trác Tùy Hàng nói xong, quay đầu, cười với Hạ Băng Khuynh: “ Băng Khuynh cũng fai cẩn thận!”
“Cảm ơn anh Trác!” Hạ Băng Khuynh cảm kích cười với anh.
Trác Tùy Hàng xuống xe.
Anh đi về xe phía trc, k ngờ đi đc nửa, trên xe cũng xuống 1 ng.
Từ xa, dưới ánh trăng, có thể thấy ng đó mặc đồ màu nhạt. cơ thể thon dài, khí chất cực kỳ tốt.
“Đó là ai?” Hạ Băng Khuynh ngồi ghế phụ căng thẳng cứng ng.
Vì trong kế hoạch k có nhân vật này!
Trác Tùy Hàng cũng dừng bước.
Cơ thể Mộ Nguyệt Sâm hướng về trc, mắt nhìn ra ngoài.
“Nhị nhị thiếu gia?”
Đi đến trc mặt, nhìn thấy rõ mặt, Trác Tùy Hàng kinh ngạc nói.
Xe và tài xế anh đều sắp xếp, chỉ tổng tài biết, nhị thiếu làm s biết đc?
K lẽ tổng tài đặc biệt kêu anh đến?
K đc, 2 ng k hợp, tổng tài sẽ k kêu!
“Thư kí Trác, lâu k gặp!” Mộ Nguyệt Bạch ôn nhu cười nhẹ, nhìn xe phía sau: “Họ ở trong đúng k, hôm sau gặp!”
Anh vỗ vai anh, lướt qa, đi về hướng xe việt dã của Trác Tùy Hàng.
“Hả---” Trác Tùy Hàng quay đầu muốn kêu, nhưng nghĩ, nhị thiếu k dễ chọc, muốn giải quyết để tổng tài tự giải quyết đi, anh k nhúng vào.”
Nghĩ v, anh liền thả tay, bước nhanh về xe đen phía trc.
Xe đằng trc khởi động, đi trc.
2 ng ngồi trong xe cuối cùng cũng thấy rõ ng đến.
“Mộ---, Mộ Nguyệt Bạch?” Hạ Băng Khuynh nghi ngờ, quay đầu nhìn Mộ Nguyệt Sâm: “Anh ta s đến đây? K lẽ vụ án lq đến anh ta?”
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “”Hạ Băng Khuynh lấy gối từ phía sau đập đầu anh, như bộc phát la lên: “Ra ngoài---”Mộ Nguyệt Sâm cuối cùng vẫn ra ngoài.Cũng k thể so đo với “bệnh nhân”Xế chiều.Theo kế hoạch k đổi.Trác Tùy Hàng sắp xếp mọi thứ.Nếu k đi tra, k tìm sự đột phá, họ càng bị động.3 ng từ thang máy chuyên dụng xuống, đi đường chuyên dụng của tổng tài đến bãi đỗ xe, lúc trưa, Trác Tùy Hàng dừng xe mình ở bãi đỗ của Mộ Nguyệt Sâm.Bình thường anh cũng hay dừng, cho nên dù có ng thấy, cũng k nghi ngờ.Trác Tùy Hàng kéo cửa sau, để Mộ Nguyệt Sâm ngồi vào.Hạ Băng Khuynh ngược lại ngồi ghế phụ.Xe do Trác Tùy Hàng lái.Rời bãi đỗ, xe đi về hướng bắc, lên đường cao tốc, qua trạm thu phí.Mộ Nguyệt Sâm ngồi sau, lại là buổi tối, k nhìn kĩ, sẽ k dễ thấy.Xe chạy 1h hơn, luôn đi trên đường cao tốc, đến đường nhỏ yên tĩnh.Phía trc dừng 1 chiếc xe màu đen.Trác Tùy Hàng thả chậm tốc độ dừng lại sau nó, sau khi dừng hẳn, nghiêng đầu, áp thấp giọng báo cáo với chủ nhân ở đằng sau: “Đến r! Đường tiếp theo, anh tự lái, địa chỉ tôi nhập trong chỉ hướng r, 2 ngày sau, tôi sẽ tiếp ứng 2 ng!”“Uhm, chuyện tôi dặn, đừng quên!” Mộ Nguyệt Sâm mở mắt lạnh, ngữ khí nhàn nhạt căn dặn.“Vâng! Anh yên tâm, tôi sẽ làm tốt! Trên đường cẩn thận!”Trác Tùy Hàng nói xong, quay đầu, cười với Hạ Băng Khuynh: “ Băng Khuynh cũng fai cẩn thận!”“Cảm ơn anh Trác!” Hạ Băng Khuynh cảm kích cười với anh.Trác Tùy Hàng xuống xe.Anh đi về xe phía trc, k ngờ đi đc nửa, trên xe cũng xuống 1 ng.Từ xa, dưới ánh trăng, có thể thấy ng đó mặc đồ màu nhạt. cơ thể thon dài, khí chất cực kỳ tốt.“Đó là ai?” Hạ Băng Khuynh ngồi ghế phụ căng thẳng cứng ng.Vì trong kế hoạch k có nhân vật này!Trác Tùy Hàng cũng dừng bước.Cơ thể Mộ Nguyệt Sâm hướng về trc, mắt nhìn ra ngoài.“Nhị nhị thiếu gia?”Đi đến trc mặt, nhìn thấy rõ mặt, Trác Tùy Hàng kinh ngạc nói.Xe và tài xế anh đều sắp xếp, chỉ tổng tài biết, nhị thiếu làm s biết đc?K lẽ tổng tài đặc biệt kêu anh đến?K đc, 2 ng k hợp, tổng tài sẽ k kêu!“Thư kí Trác, lâu k gặp!” Mộ Nguyệt Bạch ôn nhu cười nhẹ, nhìn xe phía sau: “Họ ở trong đúng k, hôm sau gặp!”Anh vỗ vai anh, lướt qa, đi về hướng xe việt dã của Trác Tùy Hàng.“Hả---” Trác Tùy Hàng quay đầu muốn kêu, nhưng nghĩ, nhị thiếu k dễ chọc, muốn giải quyết để tổng tài tự giải quyết đi, anh k nhúng vào.”Nghĩ v, anh liền thả tay, bước nhanh về xe đen phía trc.Xe đằng trc khởi động, đi trc.2 ng ngồi trong xe cuối cùng cũng thấy rõ ng đến.“Mộ---, Mộ Nguyệt Bạch?” Hạ Băng Khuynh nghi ngờ, quay đầu nhìn Mộ Nguyệt Sâm: “Anh ta s đến đây? K lẽ vụ án lq đến anh ta?”- -------- ----------