Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 689

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Tuy nhiênHạ Băng Khuynh lờ đi kì vọng của anh, để tôm lột xong lên đĩa anh.Không khí lập tức khó xử.“Phụt--” Mộ Nguyệt Bạch nhẹ che miệng, cúi đầu cười.Đây hoàn toàn là cười nhạo!Nhìn rất kín đáo, nhưng thật sự là quang minh chính đại cười, lực sát thương cực lớn.Mộ Nguyệt Sâm ngậm miệng lại, khuôn mặt đẹp đầy quẫn bách, nhưng vẫn cố khống chế, sau đó, lại khôi phục lại bộ dạng cao lạnh cô độc.Hạ Băng Khuynh có chút vô tội mím môi.Cô cũng k ngờ anh mở miệng to v, chuyện ngu ngốc này, s có thể xuất hiện trên ng Mộ Nguyệt Sâm.Anh cũng nghĩ quá nhiều r!“Nguyệt Sâm, đừng buồn, Băng Khuynh k thương e, anh thương e---” Mộ Nguyệt Bạch lấy thịt tôm trong đĩa đưa lên miệng anh: “Đến, mở miệng,a ---”Thịt tôm cham vào môi mỏng của Mộ Nguyệt Sâm.Mộ Nguyệt Sâm vốn đã bị mất mặt còn bị v, lập tức giận lên, đánh tay anh, ánh mắt đầy sát khí: “Cút ra cho tôi!”Mộ Nguyệt Bạch bị a đánh cũng k giận:”Đừng giận mà, Băng Khuynh cũng k biết e có hành động này, thật sự dễ thương chết mất.”Mắt đen của Mộ Nguyệt Sâm mang theo gió bão kh*ng b*, sắp đến.“Mở miệng!”Giọng nữ khi tính là yêu kiều vang lên bên tai Mộ Nguyệt Sâm.Lúc họ đang cãi nhau k vui vẻ, Hạ Băng Khuynh đã lột xong 1 con tôm.Lần này cô đưa tận miệng cho Mộ Nguyệt Sâm.Cô k fai vì muốn làm an ổn “bom hẹn giờ” mới làm v s, đang tối khuya, k thể dẫn đến phát nổ đc.Mộ Nguyệt Sâm ngây 1 lúc, nhìn tay cô ngược lại k biết phản ứng thế nào.“Ăn đi, k lẽ tôi fai cứ thế nâng tay lên s?” Hạ Băng Khuynh nâng tay đến hơi mỏi.“K muốn--”“Đừng ngạo kiều nữa---”Thời gian vừa đúng, Mộ Nguyệt Sâm vừa mở miệng nói 2 chữ, Hạ Băng Khuynh nhanh chóng bỏ tôm vào miệng anh.- -------- ----------

Tuy nhiên

Hạ Băng Khuynh lờ đi kì vọng của anh, để tôm lột xong lên đĩa anh.

Không khí lập tức khó xử.

“Phụt--” Mộ Nguyệt Bạch nhẹ che miệng, cúi đầu cười.

Đây hoàn toàn là cười nhạo!

Nhìn rất kín đáo, nhưng thật sự là quang minh chính đại cười, lực sát thương cực lớn.

Mộ Nguyệt Sâm ngậm miệng lại, khuôn mặt đẹp đầy quẫn bách, nhưng vẫn cố khống chế, sau đó, lại khôi phục lại bộ dạng cao lạnh cô độc.

Hạ Băng Khuynh có chút vô tội mím môi.

Cô cũng k ngờ anh mở miệng to v, chuyện ngu ngốc này, s có thể xuất hiện trên ng Mộ Nguyệt Sâm.

Anh cũng nghĩ quá nhiều r!

“Nguyệt Sâm, đừng buồn, Băng Khuynh k thương e, anh thương e---” Mộ Nguyệt Bạch lấy thịt tôm trong đĩa đưa lên miệng anh: “Đến, mở miệng,a ---”

Thịt tôm cham vào môi mỏng của Mộ Nguyệt Sâm.

Mộ Nguyệt Sâm vốn đã bị mất mặt còn bị v, lập tức giận lên, đánh tay anh, ánh mắt đầy sát khí: “Cút ra cho tôi!”

Mộ Nguyệt Bạch bị a đánh cũng k giận:”Đừng giận mà, Băng Khuynh cũng k biết e có hành động này, thật sự dễ thương chết mất.”

Mắt đen của Mộ Nguyệt Sâm mang theo gió bão kh*ng b*, sắp đến.

“Mở miệng!”

Giọng nữ khi tính là yêu kiều vang lên bên tai Mộ Nguyệt Sâm.

Lúc họ đang cãi nhau k vui vẻ, Hạ Băng Khuynh đã lột xong 1 con tôm.

Lần này cô đưa tận miệng cho Mộ Nguyệt Sâm.

Cô k fai vì muốn làm an ổn “bom hẹn giờ” mới làm v s, đang tối khuya, k thể dẫn đến phát nổ đc.

Mộ Nguyệt Sâm ngây 1 lúc, nhìn tay cô ngược lại k biết phản ứng thế nào.

“Ăn đi, k lẽ tôi fai cứ thế nâng tay lên s?” Hạ Băng Khuynh nâng tay đến hơi mỏi.

“K muốn--”

“Đừng ngạo kiều nữa---”

Thời gian vừa đúng, Mộ Nguyệt Sâm vừa mở miệng nói 2 chữ, Hạ Băng Khuynh nhanh chóng bỏ tôm vào miệng anh.

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Tuy nhiênHạ Băng Khuynh lờ đi kì vọng của anh, để tôm lột xong lên đĩa anh.Không khí lập tức khó xử.“Phụt--” Mộ Nguyệt Bạch nhẹ che miệng, cúi đầu cười.Đây hoàn toàn là cười nhạo!Nhìn rất kín đáo, nhưng thật sự là quang minh chính đại cười, lực sát thương cực lớn.Mộ Nguyệt Sâm ngậm miệng lại, khuôn mặt đẹp đầy quẫn bách, nhưng vẫn cố khống chế, sau đó, lại khôi phục lại bộ dạng cao lạnh cô độc.Hạ Băng Khuynh có chút vô tội mím môi.Cô cũng k ngờ anh mở miệng to v, chuyện ngu ngốc này, s có thể xuất hiện trên ng Mộ Nguyệt Sâm.Anh cũng nghĩ quá nhiều r!“Nguyệt Sâm, đừng buồn, Băng Khuynh k thương e, anh thương e---” Mộ Nguyệt Bạch lấy thịt tôm trong đĩa đưa lên miệng anh: “Đến, mở miệng,a ---”Thịt tôm cham vào môi mỏng của Mộ Nguyệt Sâm.Mộ Nguyệt Sâm vốn đã bị mất mặt còn bị v, lập tức giận lên, đánh tay anh, ánh mắt đầy sát khí: “Cút ra cho tôi!”Mộ Nguyệt Bạch bị a đánh cũng k giận:”Đừng giận mà, Băng Khuynh cũng k biết e có hành động này, thật sự dễ thương chết mất.”Mắt đen của Mộ Nguyệt Sâm mang theo gió bão kh*ng b*, sắp đến.“Mở miệng!”Giọng nữ khi tính là yêu kiều vang lên bên tai Mộ Nguyệt Sâm.Lúc họ đang cãi nhau k vui vẻ, Hạ Băng Khuynh đã lột xong 1 con tôm.Lần này cô đưa tận miệng cho Mộ Nguyệt Sâm.Cô k fai vì muốn làm an ổn “bom hẹn giờ” mới làm v s, đang tối khuya, k thể dẫn đến phát nổ đc.Mộ Nguyệt Sâm ngây 1 lúc, nhìn tay cô ngược lại k biết phản ứng thế nào.“Ăn đi, k lẽ tôi fai cứ thế nâng tay lên s?” Hạ Băng Khuynh nâng tay đến hơi mỏi.“K muốn--”“Đừng ngạo kiều nữa---”Thời gian vừa đúng, Mộ Nguyệt Sâm vừa mở miệng nói 2 chữ, Hạ Băng Khuynh nhanh chóng bỏ tôm vào miệng anh.- -------- ----------

Chương 689