Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 701

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Hạ Băng Khuynh ngây ng, nhìn ra sau 1 cái.Suy nghĩ đầu tiên của cô k fai là kinh ngạc hay sợ hãi, mà đây là nơi quản lý Thái tàn sát đầu tiên.Khó tưởng tượng đc con lại ghét mẹ như v, mới có thể dùng cách tàn nhẫn như v phát tiết?Hoặc là, đây là nguyên nhân cô chỉ giết nữ.“Sau đó thì, ông có hỏi cách nghĩ lúc đó của cô ấy k?” Hạ Băng Khuynh trấn tĩnh hỏi ông, nội tâm muốn biết ngay nguyên nhân.Lão Thái lắc đầu:”Tôi k dám hỏi”“Ng chết là vợ ông, k lẽ ông cứ để bị hại như v?” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng hỏi.“Nhìn là biết cậu chưa từng có con, nếu có, sẽ hiểu tâm trạng của tôi!” Lão Thái khổ não nói.Chữ con như vạch ra vết thương của Mộ Nguyệt Sâm, khiến sắc mặt anh trở nên khó coi.Tim Hạ Băng Khuynh khẽ run rẩy.Nâng mắt, mắt k hẹn mà gặp mắt của Mộ Nguyệt Sâm.Trong mắt họ đều giấu 1 đoạn kí ức mà bản thân muốn tìm cớ để che đậy, đến nhìn thấy 1 khắc cũng k đủ dũng khí.Nhưng, càng muốn quên đoạn kí ức đau thương đó, lại nhớ rất rõ, nó như là rắn độc tiềm tàng trong tim, lạnh lùng vây lấy, hung hăng cắn lên tĩnh mạch, cắn lên cổ họ, khiến họ k có cơ hội để thở.Không khí, ngưng trọng!Mộ Nguyệt Bạch thấy không khí k đúng, uyển chuyển giúp lướt qa vấn đề nhạy cảm này: “Chú Thái, ông có biết ông làm v, là phạm luật, tội bao biện k.”“Ài, bao biện hay k tôi k quan tâm, dù bây h bị bắt, tôi cũng k oán than, tôi chỉ hối hận, k thể chặn lại nó đi lên con đường ngày càng sai. Nay tôi chuyển về nhà, dù là nhà tranh rách, qua cuộc sống cực khổ, vì là thay nó chịu tội.” Lão Thái nói, bất giác lại thở dài, mắt ươn ướt.Mắt Hạ Băng Khuynh rời khỏi Mộ Nguyệt Sâm, khôi phục tinh thần, lấy khăn giấy cho lão Thái:”V sau đó thì s? Nghe nói ông lại tìm 1 ng phụ nữ khác.”“Cuộc sống độc thân k dễ chịu, vừa hay kế bên thôn có 1 góa phụ, chúng tôi liền đến gần nhau, nếu các ng biết cái này, nhất định cũng biết chuyện sau đó?”“Góa phụ và con gái đều bị chìm chết, chuyện này, cũng liên quan đến con gái ông?”“Ài---, cũng trách tôi, bản thân chịu k đc cô độc, lúc bắt đầu, mọi ng quan hệ rất hòa thuận, lúc đó nó cũng lớn lên xinh đẹp, con của vợ tôi cũng thích nó, tuy tôi có manh nha thấy đc, nhưng lúc đó nghĩ 2 đứa trẻ, chơi đùa tí mà thôi, k ngờ, tên súc sinh đó sau đó làm a Âm có thai, nó k khóc, rất bình thản, có 1 ngày tôi chạy xe đường xa về tối, nhà k 1 ai, tôi liền hỏi nó, mẹ và em đâu? Nó nấu mì cho tôi, cười nói với tôi, đã trên đường đi đến suối vàng r! Tới h tôi vẫn nhớ nụ cười đó, quá đáng sợ r! Lúc đó tôi bị nó dọa ngốc r, tưởng nó nói đùa, ngày hôm sau, hồ chứa nước nổi lên 2 thi thể. Tôi k dám ở lại lâu, lấy tiền để dành lúc lái xe, mang nó rời đi, đi đến tp.”‘V, con trai của vợ đó thì s? Đi đâu r?”“Tôi k biết, chắc là cũng k gặp chuyện tốt gì, tôi k dám hỏi nó. Từ đó về sau, chúng tôi sống trong tp, tôi lái xe, nó đi học, tôi cứ tưởng nó bt r, nhưng tôi sai r, sau này tôi tìm qa 2 ng phụ nữ, nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác nhau ở trong nhà, có 1 lần tôi thấy a Âm muốn đẩy ng xuống ban công, lần đó tôi kịp thời ngăn cản, sau đó tôi đuổi ng phụ nữ đó đi. Tôi ngày càng sợ nó, dưới lớp ngoài như ánh nắng mặt trời, là con tim đã méo mó, sau khi lên đại học, tôi trừ việc cho tiền sinh hoạt đúng hẹn, cũng k liên hệ gì, tôi k thể sống chung với nó.” Lão Thái nói tới đây, cực kỳ mệt mỏi nhìn họ: “Tôi biết chỉ có nhiêu đây.”- -------- ----------

Hạ Băng Khuynh ngây ng, nhìn ra sau 1 cái.

Suy nghĩ đầu tiên của cô k fai là kinh ngạc hay sợ hãi, mà đây là nơi quản lý Thái tàn sát đầu tiên.

Khó tưởng tượng đc con lại ghét mẹ như v, mới có thể dùng cách tàn nhẫn như v phát tiết?

Hoặc là, đây là nguyên nhân cô chỉ giết nữ.

“Sau đó thì, ông có hỏi cách nghĩ lúc đó của cô ấy k?” Hạ Băng Khuynh trấn tĩnh hỏi ông, nội tâm muốn biết ngay nguyên nhân.

Lão Thái lắc đầu:”Tôi k dám hỏi”

“Ng chết là vợ ông, k lẽ ông cứ để bị hại như v?” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng hỏi.

“Nhìn là biết cậu chưa từng có con, nếu có, sẽ hiểu tâm trạng của tôi!” Lão Thái khổ não nói.

Chữ con như vạch ra vết thương của Mộ Nguyệt Sâm, khiến sắc mặt anh trở nên khó coi.

Tim Hạ Băng Khuynh khẽ run rẩy.

Nâng mắt, mắt k hẹn mà gặp mắt của Mộ Nguyệt Sâm.

Trong mắt họ đều giấu 1 đoạn kí ức mà bản thân muốn tìm cớ để che đậy, đến nhìn thấy 1 khắc cũng k đủ dũng khí.

Nhưng, càng muốn quên đoạn kí ức đau thương đó, lại nhớ rất rõ, nó như là rắn độc tiềm tàng trong tim, lạnh lùng vây lấy, hung hăng cắn lên tĩnh mạch, cắn lên cổ họ, khiến họ k có cơ hội để thở.

Không khí, ngưng trọng!

Mộ Nguyệt Bạch thấy không khí k đúng, uyển chuyển giúp lướt qa vấn đề nhạy cảm này: “Chú Thái, ông có biết ông làm v, là phạm luật, tội bao biện k.”

“Ài, bao biện hay k tôi k quan tâm, dù bây h bị bắt, tôi cũng k oán than, tôi chỉ hối hận, k thể chặn lại nó đi lên con đường ngày càng sai. Nay tôi chuyển về nhà, dù là nhà tranh rách, qua cuộc sống cực khổ, vì là thay nó chịu tội.” Lão Thái nói, bất giác lại thở dài, mắt ươn ướt.

Mắt Hạ Băng Khuynh rời khỏi Mộ Nguyệt Sâm, khôi phục tinh thần, lấy khăn giấy cho lão Thái:”V sau đó thì s? Nghe nói ông lại tìm 1 ng phụ nữ khác.”

“Cuộc sống độc thân k dễ chịu, vừa hay kế bên thôn có 1 góa phụ, chúng tôi liền đến gần nhau, nếu các ng biết cái này, nhất định cũng biết chuyện sau đó?”

“Góa phụ và con gái đều bị chìm chết, chuyện này, cũng liên quan đến con gái ông?”

“Ài---, cũng trách tôi, bản thân chịu k đc cô độc, lúc bắt đầu, mọi ng quan hệ rất hòa thuận, lúc đó nó cũng lớn lên xinh đẹp, con của vợ tôi cũng thích nó, tuy tôi có manh nha thấy đc, nhưng lúc đó nghĩ 2 đứa trẻ, chơi đùa tí mà thôi, k ngờ, tên súc sinh đó sau đó làm a Âm có thai, nó k khóc, rất bình thản, có 1 ngày tôi chạy xe đường xa về tối, nhà k 1 ai, tôi liền hỏi nó, mẹ và em đâu? Nó nấu mì cho tôi, cười nói với tôi, đã trên đường đi đến suối vàng r! Tới h tôi vẫn nhớ nụ cười đó, quá đáng sợ r! Lúc đó tôi bị nó dọa ngốc r, tưởng nó nói đùa, ngày hôm sau, hồ chứa nước nổi lên 2 thi thể. Tôi k dám ở lại lâu, lấy tiền để dành lúc lái xe, mang nó rời đi, đi đến tp.”

‘V, con trai của vợ đó thì s? Đi đâu r?”

“Tôi k biết, chắc là cũng k gặp chuyện tốt gì, tôi k dám hỏi nó. Từ đó về sau, chúng tôi sống trong tp, tôi lái xe, nó đi học, tôi cứ tưởng nó bt r, nhưng tôi sai r, sau này tôi tìm qa 2 ng phụ nữ, nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác nhau ở trong nhà, có 1 lần tôi thấy a Âm muốn đẩy ng xuống ban công, lần đó tôi kịp thời ngăn cản, sau đó tôi đuổi ng phụ nữ đó đi. Tôi ngày càng sợ nó, dưới lớp ngoài như ánh nắng mặt trời, là con tim đã méo mó, sau khi lên đại học, tôi trừ việc cho tiền sinh hoạt đúng hẹn, cũng k liên hệ gì, tôi k thể sống chung với nó.” Lão Thái nói tới đây, cực kỳ mệt mỏi nhìn họ: “Tôi biết chỉ có nhiêu đây.”

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Hạ Băng Khuynh ngây ng, nhìn ra sau 1 cái.Suy nghĩ đầu tiên của cô k fai là kinh ngạc hay sợ hãi, mà đây là nơi quản lý Thái tàn sát đầu tiên.Khó tưởng tượng đc con lại ghét mẹ như v, mới có thể dùng cách tàn nhẫn như v phát tiết?Hoặc là, đây là nguyên nhân cô chỉ giết nữ.“Sau đó thì, ông có hỏi cách nghĩ lúc đó của cô ấy k?” Hạ Băng Khuynh trấn tĩnh hỏi ông, nội tâm muốn biết ngay nguyên nhân.Lão Thái lắc đầu:”Tôi k dám hỏi”“Ng chết là vợ ông, k lẽ ông cứ để bị hại như v?” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng hỏi.“Nhìn là biết cậu chưa từng có con, nếu có, sẽ hiểu tâm trạng của tôi!” Lão Thái khổ não nói.Chữ con như vạch ra vết thương của Mộ Nguyệt Sâm, khiến sắc mặt anh trở nên khó coi.Tim Hạ Băng Khuynh khẽ run rẩy.Nâng mắt, mắt k hẹn mà gặp mắt của Mộ Nguyệt Sâm.Trong mắt họ đều giấu 1 đoạn kí ức mà bản thân muốn tìm cớ để che đậy, đến nhìn thấy 1 khắc cũng k đủ dũng khí.Nhưng, càng muốn quên đoạn kí ức đau thương đó, lại nhớ rất rõ, nó như là rắn độc tiềm tàng trong tim, lạnh lùng vây lấy, hung hăng cắn lên tĩnh mạch, cắn lên cổ họ, khiến họ k có cơ hội để thở.Không khí, ngưng trọng!Mộ Nguyệt Bạch thấy không khí k đúng, uyển chuyển giúp lướt qa vấn đề nhạy cảm này: “Chú Thái, ông có biết ông làm v, là phạm luật, tội bao biện k.”“Ài, bao biện hay k tôi k quan tâm, dù bây h bị bắt, tôi cũng k oán than, tôi chỉ hối hận, k thể chặn lại nó đi lên con đường ngày càng sai. Nay tôi chuyển về nhà, dù là nhà tranh rách, qua cuộc sống cực khổ, vì là thay nó chịu tội.” Lão Thái nói, bất giác lại thở dài, mắt ươn ướt.Mắt Hạ Băng Khuynh rời khỏi Mộ Nguyệt Sâm, khôi phục tinh thần, lấy khăn giấy cho lão Thái:”V sau đó thì s? Nghe nói ông lại tìm 1 ng phụ nữ khác.”“Cuộc sống độc thân k dễ chịu, vừa hay kế bên thôn có 1 góa phụ, chúng tôi liền đến gần nhau, nếu các ng biết cái này, nhất định cũng biết chuyện sau đó?”“Góa phụ và con gái đều bị chìm chết, chuyện này, cũng liên quan đến con gái ông?”“Ài---, cũng trách tôi, bản thân chịu k đc cô độc, lúc bắt đầu, mọi ng quan hệ rất hòa thuận, lúc đó nó cũng lớn lên xinh đẹp, con của vợ tôi cũng thích nó, tuy tôi có manh nha thấy đc, nhưng lúc đó nghĩ 2 đứa trẻ, chơi đùa tí mà thôi, k ngờ, tên súc sinh đó sau đó làm a Âm có thai, nó k khóc, rất bình thản, có 1 ngày tôi chạy xe đường xa về tối, nhà k 1 ai, tôi liền hỏi nó, mẹ và em đâu? Nó nấu mì cho tôi, cười nói với tôi, đã trên đường đi đến suối vàng r! Tới h tôi vẫn nhớ nụ cười đó, quá đáng sợ r! Lúc đó tôi bị nó dọa ngốc r, tưởng nó nói đùa, ngày hôm sau, hồ chứa nước nổi lên 2 thi thể. Tôi k dám ở lại lâu, lấy tiền để dành lúc lái xe, mang nó rời đi, đi đến tp.”‘V, con trai của vợ đó thì s? Đi đâu r?”“Tôi k biết, chắc là cũng k gặp chuyện tốt gì, tôi k dám hỏi nó. Từ đó về sau, chúng tôi sống trong tp, tôi lái xe, nó đi học, tôi cứ tưởng nó bt r, nhưng tôi sai r, sau này tôi tìm qa 2 ng phụ nữ, nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác nhau ở trong nhà, có 1 lần tôi thấy a Âm muốn đẩy ng xuống ban công, lần đó tôi kịp thời ngăn cản, sau đó tôi đuổi ng phụ nữ đó đi. Tôi ngày càng sợ nó, dưới lớp ngoài như ánh nắng mặt trời, là con tim đã méo mó, sau khi lên đại học, tôi trừ việc cho tiền sinh hoạt đúng hẹn, cũng k liên hệ gì, tôi k thể sống chung với nó.” Lão Thái nói tới đây, cực kỳ mệt mỏi nhìn họ: “Tôi biết chỉ có nhiêu đây.”- -------- ----------

Chương 701