Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 703

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mộ Nguyệt Bạch nhận đồ uống: “Là Băng Khuynh hiểu chuyện!”Mộ Nguyệt Sâm k vui liếc anh, cầm đồ uống, k nhưng a k uống, để qa bên.A chỉ k nhìn đc họ tiếp xúc vui vẻ, anh thừa nhận mình đố kỵ r.Nhưng lại k thể nói rõ.“Trận bão” cứ thế biến mất.Hạ Băng Khuynh lại trở thành thục nữ, từng miếng nhỏ, nhanh chóng tiêu thụ đồ ăn, cho đến khi no.Lúc ăn, cô như chuột chũi.Mộ Nguyệt Sâm để phần thịt bò còn lại đến trc mặt cô: “Tôi ăn k hết, e ăn đi!”“K thể lãng phí đồ ăn” Hạ Băng Khuynh cũng k khách khí, tiêu diệt thịt bò.Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày, như đang nghĩ gì đó, trc mắt đen như phủ lớp màn đen,. k thế dưới đó là thế giới ntn.Mộ Nguyệt Bạch ưu nhã nghiêm túc nói: “ Băng Khuynh, e có cảm thấy hôm nay quá thuận lợi k.”“Thuận lợi k tốt s?” Miệng Hạ Băng Khuynh nói v, tim cũng nghi ngờ.Dù s, là Mộ Nguyệt Bạch thiên tài tính kế cảm nhận đc, cô tin vào độ nhạy bén của hồ ly trời sinh như anh, anh cảm thấy nghi ngờ, nhất định k bt.Mộ Nguyệt Bạch cười nhạt: “Tôi k nói k tốt, chỉ cảm thấy k thoải mái, bên trong có gì k đúng.”“Chỗ nào k đúng chứ?” Tâm trạng tốt của Hạ Băng Khuynh cũng biến mất.“Bức ảnh!” Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên nói ra 2 từ.Họ tưởng anh k nghe chứ.“Hình? Hình của ai?” Hạ Băng Khuynh nghi ngờ hỏi.“Ông nói nhà đó là chỗ vợ bị thiêu chết, ông ta đang đền tội, nhưng tôi quan sát qua, trên tường k có di ảnh, theo phong tục của nông thôn, nhưng mất sẽ treo di ảnh.” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.“E từ lúc nào đến phong tục của nông thôn của nghiên cứu r?” Mộ Nguyệt Bạch cười.“Muốn đến nông thôn, tự nhiên sẽ fai tìm hiểu kiến thức về nó, nếu k chỉ bằng cảm xúc có tác dụng gì.” Mộ Nguyệt Sâm châm biếm anh 1 câu, lại nói: “1 ng cha bao biện cho con lâu như v, dựa vào sự đưa đẩy của 3 ng xa lạ mà nói ra? Chúng ta có nên tin k?”Hạ Băng Khuynh cẩn thận nghĩ, mặt nghi ngờ: “Mà cuối cùng cũng k hỏi con gái ông đã giết ai, theo lí mà nói, điều này khá quan trọng, nhưng ông ta k quan tâm lắm.”“Bề mặt, là chúng ta dụ ông vào tròng, nhưng thực tế, ông ta thả mồi, dẫn chúng ta hỏi ra câu hỏi muốn biết” Mộ Nguyệt Bạch chen vào nói.Hạ Băng Khuynh cảm thấy đầu mình sắp nổ tung: “Nói v, lão Thái này vốn k nói sự thật, biểu hiện vừa nãy đều là giả.”“Câu nào thật, câu nào giả thì k biết, nhưng cha con 2 ng k fai nhân vật bt!”“V chúng ta fai làm s?”Mộ Nguyệt Bạch suy nghĩ 1 lúc, trên mặt lộ nụ cười giảo hoạt: “Chỗ tôi có 1 ý kiến xấu.”“Nói nghe thử” Hạ Băng Khuynh hứng thú.“Ông nói thay con gái chịu tội, nhưng lại k dám lấy di ảnh của vợ lên treo, a lớn gan giả sử là do ông ta sợ nhìn thấy, k bằng kêu bà vợ hiện hình, giúp chúng ta hỏi.”“Ý anh là---” Hạ Băng Khuynh chỉ vào anh: “Chúng ta giả quỷ dọa ông ấy?”“Bingo, đúng r!”- -------- ----------

Mộ Nguyệt Bạch nhận đồ uống: “Là Băng Khuynh hiểu chuyện!”

Mộ Nguyệt Sâm k vui liếc anh, cầm đồ uống, k nhưng a k uống, để qa bên.

A chỉ k nhìn đc họ tiếp xúc vui vẻ, anh thừa nhận mình đố kỵ r.

Nhưng lại k thể nói rõ.

“Trận bão” cứ thế biến mất.

Hạ Băng Khuynh lại trở thành thục nữ, từng miếng nhỏ, nhanh chóng tiêu thụ đồ ăn, cho đến khi no.

Lúc ăn, cô như chuột chũi.

Mộ Nguyệt Sâm để phần thịt bò còn lại đến trc mặt cô: “Tôi ăn k hết, e ăn đi!”

“K thể lãng phí đồ ăn” Hạ Băng Khuynh cũng k khách khí, tiêu diệt thịt bò.

Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày, như đang nghĩ gì đó, trc mắt đen như phủ lớp màn đen,. k thế dưới đó là thế giới ntn.

Mộ Nguyệt Bạch ưu nhã nghiêm túc nói: “ Băng Khuynh, e có cảm thấy hôm nay quá thuận lợi k.”

“Thuận lợi k tốt s?” Miệng Hạ Băng Khuynh nói v, tim cũng nghi ngờ.

Dù s, là Mộ Nguyệt Bạch thiên tài tính kế cảm nhận đc, cô tin vào độ nhạy bén của hồ ly trời sinh như anh, anh cảm thấy nghi ngờ, nhất định k bt.

Mộ Nguyệt Bạch cười nhạt: “Tôi k nói k tốt, chỉ cảm thấy k thoải mái, bên trong có gì k đúng.”

“Chỗ nào k đúng chứ?” Tâm trạng tốt của Hạ Băng Khuynh cũng biến mất.

“Bức ảnh!” Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên nói ra 2 từ.

Họ tưởng anh k nghe chứ.

“Hình? Hình của ai?” Hạ Băng Khuynh nghi ngờ hỏi.

“Ông nói nhà đó là chỗ vợ bị thiêu chết, ông ta đang đền tội, nhưng tôi quan sát qua, trên tường k có di ảnh, theo phong tục của nông thôn, nhưng mất sẽ treo di ảnh.” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.

“E từ lúc nào đến phong tục của nông thôn của nghiên cứu r?” Mộ Nguyệt Bạch cười.

“Muốn đến nông thôn, tự nhiên sẽ fai tìm hiểu kiến thức về nó, nếu k chỉ bằng cảm xúc có tác dụng gì.” Mộ Nguyệt Sâm châm biếm anh 1 câu, lại nói: “1 ng cha bao biện cho con lâu như v, dựa vào sự đưa đẩy của 3 ng xa lạ mà nói ra? Chúng ta có nên tin k?”

Hạ Băng Khuynh cẩn thận nghĩ, mặt nghi ngờ: “Mà cuối cùng cũng k hỏi con gái ông đã giết ai, theo lí mà nói, điều này khá quan trọng, nhưng ông ta k quan tâm lắm.”

“Bề mặt, là chúng ta dụ ông vào tròng, nhưng thực tế, ông ta thả mồi, dẫn chúng ta hỏi ra câu hỏi muốn biết” Mộ Nguyệt Bạch chen vào nói.

Hạ Băng Khuynh cảm thấy đầu mình sắp nổ tung: “Nói v, lão Thái này vốn k nói sự thật, biểu hiện vừa nãy đều là giả.”

“Câu nào thật, câu nào giả thì k biết, nhưng cha con 2 ng k fai nhân vật bt!”

“V chúng ta fai làm s?”

Mộ Nguyệt Bạch suy nghĩ 1 lúc, trên mặt lộ nụ cười giảo hoạt: “Chỗ tôi có 1 ý kiến xấu.”

“Nói nghe thử” Hạ Băng Khuynh hứng thú.

“Ông nói thay con gái chịu tội, nhưng lại k dám lấy di ảnh của vợ lên treo, a lớn gan giả sử là do ông ta sợ nhìn thấy, k bằng kêu bà vợ hiện hình, giúp chúng ta hỏi.”

“Ý anh là---” Hạ Băng Khuynh chỉ vào anh: “Chúng ta giả quỷ dọa ông ấy?”

“Bingo, đúng r!”

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mộ Nguyệt Bạch nhận đồ uống: “Là Băng Khuynh hiểu chuyện!”Mộ Nguyệt Sâm k vui liếc anh, cầm đồ uống, k nhưng a k uống, để qa bên.A chỉ k nhìn đc họ tiếp xúc vui vẻ, anh thừa nhận mình đố kỵ r.Nhưng lại k thể nói rõ.“Trận bão” cứ thế biến mất.Hạ Băng Khuynh lại trở thành thục nữ, từng miếng nhỏ, nhanh chóng tiêu thụ đồ ăn, cho đến khi no.Lúc ăn, cô như chuột chũi.Mộ Nguyệt Sâm để phần thịt bò còn lại đến trc mặt cô: “Tôi ăn k hết, e ăn đi!”“K thể lãng phí đồ ăn” Hạ Băng Khuynh cũng k khách khí, tiêu diệt thịt bò.Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày, như đang nghĩ gì đó, trc mắt đen như phủ lớp màn đen,. k thế dưới đó là thế giới ntn.Mộ Nguyệt Bạch ưu nhã nghiêm túc nói: “ Băng Khuynh, e có cảm thấy hôm nay quá thuận lợi k.”“Thuận lợi k tốt s?” Miệng Hạ Băng Khuynh nói v, tim cũng nghi ngờ.Dù s, là Mộ Nguyệt Bạch thiên tài tính kế cảm nhận đc, cô tin vào độ nhạy bén của hồ ly trời sinh như anh, anh cảm thấy nghi ngờ, nhất định k bt.Mộ Nguyệt Bạch cười nhạt: “Tôi k nói k tốt, chỉ cảm thấy k thoải mái, bên trong có gì k đúng.”“Chỗ nào k đúng chứ?” Tâm trạng tốt của Hạ Băng Khuynh cũng biến mất.“Bức ảnh!” Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên nói ra 2 từ.Họ tưởng anh k nghe chứ.“Hình? Hình của ai?” Hạ Băng Khuynh nghi ngờ hỏi.“Ông nói nhà đó là chỗ vợ bị thiêu chết, ông ta đang đền tội, nhưng tôi quan sát qua, trên tường k có di ảnh, theo phong tục của nông thôn, nhưng mất sẽ treo di ảnh.” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nói.“E từ lúc nào đến phong tục của nông thôn của nghiên cứu r?” Mộ Nguyệt Bạch cười.“Muốn đến nông thôn, tự nhiên sẽ fai tìm hiểu kiến thức về nó, nếu k chỉ bằng cảm xúc có tác dụng gì.” Mộ Nguyệt Sâm châm biếm anh 1 câu, lại nói: “1 ng cha bao biện cho con lâu như v, dựa vào sự đưa đẩy của 3 ng xa lạ mà nói ra? Chúng ta có nên tin k?”Hạ Băng Khuynh cẩn thận nghĩ, mặt nghi ngờ: “Mà cuối cùng cũng k hỏi con gái ông đã giết ai, theo lí mà nói, điều này khá quan trọng, nhưng ông ta k quan tâm lắm.”“Bề mặt, là chúng ta dụ ông vào tròng, nhưng thực tế, ông ta thả mồi, dẫn chúng ta hỏi ra câu hỏi muốn biết” Mộ Nguyệt Bạch chen vào nói.Hạ Băng Khuynh cảm thấy đầu mình sắp nổ tung: “Nói v, lão Thái này vốn k nói sự thật, biểu hiện vừa nãy đều là giả.”“Câu nào thật, câu nào giả thì k biết, nhưng cha con 2 ng k fai nhân vật bt!”“V chúng ta fai làm s?”Mộ Nguyệt Bạch suy nghĩ 1 lúc, trên mặt lộ nụ cười giảo hoạt: “Chỗ tôi có 1 ý kiến xấu.”“Nói nghe thử” Hạ Băng Khuynh hứng thú.“Ông nói thay con gái chịu tội, nhưng lại k dám lấy di ảnh của vợ lên treo, a lớn gan giả sử là do ông ta sợ nhìn thấy, k bằng kêu bà vợ hiện hình, giúp chúng ta hỏi.”“Ý anh là---” Hạ Băng Khuynh chỉ vào anh: “Chúng ta giả quỷ dọa ông ấy?”“Bingo, đúng r!”- -------- ----------

Chương 703