Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 720
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Lúc tôi còn nhỏ, xảy ra chuyện ngoài ý muốn qua đời r.” Giọng Thái Cúc Âm ổn định, biểu cảm bình thản.“V thì thật tiếc, gần đây tôi nghe 1 tin đồn về quản lý Thái, mới tò mò hỏi, k có gì!”“Đc tổng tài quan tâm là vinh hạnh của tôi!”“Tối nay có thời gian k? Cùng ăn cơm!”Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên mời.Thái Cúc Âm ngây ng, sau đó liền vui vẻ: “Có thời gian! Tồng tài mời, dù k có thời gian cũng sẽ có.”“V cô chọn địa điểm, xong r nhắn tôi.” Mộ Nguyệt Sâm gập bản báo cáo lại “Cái này đợi lát tôi từ từ coi, cô đi làm đi!”“Dạ đc!” Thái Cúc Âm đứng dậy, cười quay ng ra ngoài.Cửa vừa đóng, Hạ Băng Khuynh liền gập mạnh laptop lại, “Mộ Nguyệt Sâm anh làm trò gì, tại s hẹn cô ta ăn cơm”“E k fai muốn biết tại s cô ta lại chọn tôi s, đáp án rất nhanh sẽ có.” Mộ Nguyệt Sâm dựa ghế.“Cho nên anh để cô ta chọn nhà ăn, tính nói thẳng với ng ta?” Hạ Băng Khuynh mang theo sự châm biếm.Anh tưởng ăn cơm xong, quản lý Thái sẽ để lộ mặt thật của mình?Anh tưởng ăn cơm xong, quản lý Thái sẽ k gì k nói với anh?IQ bị chó cắn r à!“Tôi tự có cách cạy miệng” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm thần bí.“Cạy miệng cô ta chỉ cần cưỡng hôn 1 cái là đc, nhưng tôi k biết, tổng tài hi sinh nhan sắc, k biết có đánh thức đc lương tâm của tên giết ng b**n th**.” Hạ Băng Khuynh khổ não nói.Dù thế nào cô cũng cảm thấy ý này k tốt.Mộ Nguyệt Sâm k tức giận: “E cứ đợi xem đi!”“Tôi k đi!” Hạ Băng Khuynh đứng dậy, cầm ly ra ngoài.Cô thật sự k thích cách làm tự cho mình là đúng, rất hiển nhiên, trong lòng anh sớm đã tính làm v.Cách anh k coi sự tồn tại của cô ra gì, khiến ng khác cảm thấy k đc tôn trọng.Đến phòng rót trà, cô pha ly trà, uống mấy miếng cho đỡ tức.Bình tĩnh lại, cô suy nghĩ lại, tối Mộ Nguyệt Sâm hẹn cô ta ăn cơm, có thể là 1 cơ hội tốt.Cô có thể tìm thử trong cty, thuận tiện đi coi 1 chút hiện trường vụ án.Nghĩ như v, Hạ Băng Khuynh liền k mấy tức giận.Nếu anh lúc nào cũng tự chủ trương, v cô cũng k cần fai nói a biết cô muốn làm gì.Xế chiều.H tan làm.Hạ Băng Khuynh dọn đồ, chuẩn bị rời đi.“E thật sự k đi với tôi s? Tối nay sẽ rất thú vị đó!” Mộ Nguyệt Sâm dụ dỗ cô.“Quên đi, tôi ở ks đắp mặt nạ ăn trái cây, có kết quả r, thông báo cái là đc.”“Tôi biết, k nói trc cho e, khiến e k vui---”Hạ Băng Khuynh ngắt lời anh, “K s k s, a hiểu lầm r, tôi có chuyện của tôi ở ks, chúng ta ai tự làm chuyện ng nấy.”Mộ Nguyệt Sâm nghĩ nghĩ, cô ở ks chờ cũng tốt.“Đc! V e ở ks đắp mặt nạ, đợi tin của tôi.”“Tôi đi đây!” Hạ Băng Khuynh vẫy tay, đi khỏi phòng làm việc.Mộ Nguyệt Sâm lập tức gọi điện cho Trác Tùy Hàng, kêu đưa Hạ Băng Khuynh về ks, còn căn dặn fai chờ cô vào phòng an toàn mới đc.Hạ Băng Khuynh tạm biệt Trác Tùy Hàng ở cửa phòng ks.Cô kêu đồ ăn, vào phòng tắm tắm cái.Đợi cô tắm xong, chuông cửa vang lên, nhưng sau khi mở cửa mới biết ng đến là Quý Tu, k fai shipper đưa cơm.- -------- ----------
“Lúc tôi còn nhỏ, xảy ra chuyện ngoài ý muốn qua đời r.” Giọng Thái Cúc Âm ổn định, biểu cảm bình thản.
“V thì thật tiếc, gần đây tôi nghe 1 tin đồn về quản lý Thái, mới tò mò hỏi, k có gì!”
“Đc tổng tài quan tâm là vinh hạnh của tôi!”
“Tối nay có thời gian k? Cùng ăn cơm!”
Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên mời.
Thái Cúc Âm ngây ng, sau đó liền vui vẻ: “Có thời gian! Tồng tài mời, dù k có thời gian cũng sẽ có.”
“V cô chọn địa điểm, xong r nhắn tôi.” Mộ Nguyệt Sâm gập bản báo cáo lại “Cái này đợi lát tôi từ từ coi, cô đi làm đi!”
“Dạ đc!” Thái Cúc Âm đứng dậy, cười quay ng ra ngoài.
Cửa vừa đóng, Hạ Băng Khuynh liền gập mạnh laptop lại, “Mộ Nguyệt Sâm anh làm trò gì, tại s hẹn cô ta ăn cơm”
“E k fai muốn biết tại s cô ta lại chọn tôi s, đáp án rất nhanh sẽ có.” Mộ Nguyệt Sâm dựa ghế.
“Cho nên anh để cô ta chọn nhà ăn, tính nói thẳng với ng ta?” Hạ Băng Khuynh mang theo sự châm biếm.
Anh tưởng ăn cơm xong, quản lý Thái sẽ để lộ mặt thật của mình?
Anh tưởng ăn cơm xong, quản lý Thái sẽ k gì k nói với anh?
IQ bị chó cắn r à!
“Tôi tự có cách cạy miệng” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm thần bí.
“Cạy miệng cô ta chỉ cần cưỡng hôn 1 cái là đc, nhưng tôi k biết, tổng tài hi sinh nhan sắc, k biết có đánh thức đc lương tâm của tên giết ng b**n th**.” Hạ Băng Khuynh khổ não nói.
Dù thế nào cô cũng cảm thấy ý này k tốt.
Mộ Nguyệt Sâm k tức giận: “E cứ đợi xem đi!”
“Tôi k đi!” Hạ Băng Khuynh đứng dậy, cầm ly ra ngoài.
Cô thật sự k thích cách làm tự cho mình là đúng, rất hiển nhiên, trong lòng anh sớm đã tính làm v.
Cách anh k coi sự tồn tại của cô ra gì, khiến ng khác cảm thấy k đc tôn trọng.
Đến phòng rót trà, cô pha ly trà, uống mấy miếng cho đỡ tức.
Bình tĩnh lại, cô suy nghĩ lại, tối Mộ Nguyệt Sâm hẹn cô ta ăn cơm, có thể là 1 cơ hội tốt.
Cô có thể tìm thử trong cty, thuận tiện đi coi 1 chút hiện trường vụ án.
Nghĩ như v, Hạ Băng Khuynh liền k mấy tức giận.
Nếu anh lúc nào cũng tự chủ trương, v cô cũng k cần fai nói a biết cô muốn làm gì.
Xế chiều.
H tan làm.
Hạ Băng Khuynh dọn đồ, chuẩn bị rời đi.
“E thật sự k đi với tôi s? Tối nay sẽ rất thú vị đó!” Mộ Nguyệt Sâm dụ dỗ cô.
“Quên đi, tôi ở ks đắp mặt nạ ăn trái cây, có kết quả r, thông báo cái là đc.”
“Tôi biết, k nói trc cho e, khiến e k vui---”
Hạ Băng Khuynh ngắt lời anh, “K s k s, a hiểu lầm r, tôi có chuyện của tôi ở ks, chúng ta ai tự làm chuyện ng nấy.”
Mộ Nguyệt Sâm nghĩ nghĩ, cô ở ks chờ cũng tốt.
“Đc! V e ở ks đắp mặt nạ, đợi tin của tôi.”
“Tôi đi đây!” Hạ Băng Khuynh vẫy tay, đi khỏi phòng làm việc.
Mộ Nguyệt Sâm lập tức gọi điện cho Trác Tùy Hàng, kêu đưa Hạ Băng Khuynh về ks, còn căn dặn fai chờ cô vào phòng an toàn mới đc.
Hạ Băng Khuynh tạm biệt Trác Tùy Hàng ở cửa phòng ks.
Cô kêu đồ ăn, vào phòng tắm tắm cái.
Đợi cô tắm xong, chuông cửa vang lên, nhưng sau khi mở cửa mới biết ng đến là Quý Tu, k fai shipper đưa cơm.
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Lúc tôi còn nhỏ, xảy ra chuyện ngoài ý muốn qua đời r.” Giọng Thái Cúc Âm ổn định, biểu cảm bình thản.“V thì thật tiếc, gần đây tôi nghe 1 tin đồn về quản lý Thái, mới tò mò hỏi, k có gì!”“Đc tổng tài quan tâm là vinh hạnh của tôi!”“Tối nay có thời gian k? Cùng ăn cơm!”Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên mời.Thái Cúc Âm ngây ng, sau đó liền vui vẻ: “Có thời gian! Tồng tài mời, dù k có thời gian cũng sẽ có.”“V cô chọn địa điểm, xong r nhắn tôi.” Mộ Nguyệt Sâm gập bản báo cáo lại “Cái này đợi lát tôi từ từ coi, cô đi làm đi!”“Dạ đc!” Thái Cúc Âm đứng dậy, cười quay ng ra ngoài.Cửa vừa đóng, Hạ Băng Khuynh liền gập mạnh laptop lại, “Mộ Nguyệt Sâm anh làm trò gì, tại s hẹn cô ta ăn cơm”“E k fai muốn biết tại s cô ta lại chọn tôi s, đáp án rất nhanh sẽ có.” Mộ Nguyệt Sâm dựa ghế.“Cho nên anh để cô ta chọn nhà ăn, tính nói thẳng với ng ta?” Hạ Băng Khuynh mang theo sự châm biếm.Anh tưởng ăn cơm xong, quản lý Thái sẽ để lộ mặt thật của mình?Anh tưởng ăn cơm xong, quản lý Thái sẽ k gì k nói với anh?IQ bị chó cắn r à!“Tôi tự có cách cạy miệng” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm thần bí.“Cạy miệng cô ta chỉ cần cưỡng hôn 1 cái là đc, nhưng tôi k biết, tổng tài hi sinh nhan sắc, k biết có đánh thức đc lương tâm của tên giết ng b**n th**.” Hạ Băng Khuynh khổ não nói.Dù thế nào cô cũng cảm thấy ý này k tốt.Mộ Nguyệt Sâm k tức giận: “E cứ đợi xem đi!”“Tôi k đi!” Hạ Băng Khuynh đứng dậy, cầm ly ra ngoài.Cô thật sự k thích cách làm tự cho mình là đúng, rất hiển nhiên, trong lòng anh sớm đã tính làm v.Cách anh k coi sự tồn tại của cô ra gì, khiến ng khác cảm thấy k đc tôn trọng.Đến phòng rót trà, cô pha ly trà, uống mấy miếng cho đỡ tức.Bình tĩnh lại, cô suy nghĩ lại, tối Mộ Nguyệt Sâm hẹn cô ta ăn cơm, có thể là 1 cơ hội tốt.Cô có thể tìm thử trong cty, thuận tiện đi coi 1 chút hiện trường vụ án.Nghĩ như v, Hạ Băng Khuynh liền k mấy tức giận.Nếu anh lúc nào cũng tự chủ trương, v cô cũng k cần fai nói a biết cô muốn làm gì.Xế chiều.H tan làm.Hạ Băng Khuynh dọn đồ, chuẩn bị rời đi.“E thật sự k đi với tôi s? Tối nay sẽ rất thú vị đó!” Mộ Nguyệt Sâm dụ dỗ cô.“Quên đi, tôi ở ks đắp mặt nạ ăn trái cây, có kết quả r, thông báo cái là đc.”“Tôi biết, k nói trc cho e, khiến e k vui---”Hạ Băng Khuynh ngắt lời anh, “K s k s, a hiểu lầm r, tôi có chuyện của tôi ở ks, chúng ta ai tự làm chuyện ng nấy.”Mộ Nguyệt Sâm nghĩ nghĩ, cô ở ks chờ cũng tốt.“Đc! V e ở ks đắp mặt nạ, đợi tin của tôi.”“Tôi đi đây!” Hạ Băng Khuynh vẫy tay, đi khỏi phòng làm việc.Mộ Nguyệt Sâm lập tức gọi điện cho Trác Tùy Hàng, kêu đưa Hạ Băng Khuynh về ks, còn căn dặn fai chờ cô vào phòng an toàn mới đc.Hạ Băng Khuynh tạm biệt Trác Tùy Hàng ở cửa phòng ks.Cô kêu đồ ăn, vào phòng tắm tắm cái.Đợi cô tắm xong, chuông cửa vang lên, nhưng sau khi mở cửa mới biết ng đến là Quý Tu, k fai shipper đưa cơm.- -------- ----------