Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 736
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “E lót giúp tôi?” Mắt Mộ Nguyệt Sâm phát sáng.“K” Hạ Băng Khuynh lắc đầu “Tôi tìm mấy dì thu ve chai bên đường!”“Vẫn là đi nhà vệ sinh đi!” Mộ Nguyệt Sâm đứng vững 1 tí.Tim Hạ Băng Khuynh âm thầm cười.Cô đỡ anh đến nhà vệ sinh, sau đó quay mặt qa 1 bên, “Đc r, anh có thể r.”Lớn như v r, cô chưa từng làm chuyện này.“E có thể k ngừng quay mặt đi, tôi k ngại để e nhìn.” Mộ Nguyệt Sâm rộng lượng nói.Hạ Băng Khuynh tiếp tục quay mặt, nhàn nhạt đáp: “Anh hiểu lầm r, tôi là k muốn coi, cho nên anh đừng khách khí, đánh nhanh thắng nhanh đc k?”Có lúc, chỉ có thể mặt dày 1 tí.“Đc r, nếu đã v, tôi k miễn cưỡng e!”1 lúc sau, Hạ Băng Khuynh nghe tiếng “nước chảy”, cô cắn môi, dứt khoát nhắm mắt lại.Cô có thể cảm nhận rõ cơ bắp vùng bụng của anh.Lúc nhìn k thấy, tưởng tượng của não càng phong phú hơn, thật sự chí mạng mà!“Anh xog chưa?” Cô nhịn k đc hối.“Đc r!” Anh cúi gần đế, thổi khí nóng lên má cô.“Nói chuyện thì nói, cần đến gần v k, tôi k điếc” Hạ Băng Khuynh vốn cảm thấy nóng cực kỳ, bị anh thổi như v, càng cảm thấy mồ hôi cũng chảy ra.Mộ Nguyệt Sâm nhìn tai đỏ lên của cô, còn có cổ trắng ngần, mắt sâu thẳm, “Dù s cũng ở đây r, tôi tắm 1 cái, k bằng e giúp tôi mở nước đc----”“K đc” K đợi anh nói xong, Hạ Băng Khuynh ngắt lời anh: “Bác sĩ nói r, tình trạng này của anh k thể ướt nước.”“Nhưng k tắm, tôi rất khó chịu, hay là e lau mình giúp tôi!” Mộ Nguyệt Sâm kiến nghị.“Anh nghĩ thật đẹp!” Hạ Băng Khuynh quay đầu.Lòng anh có suy nghĩ gì, k lẽ cô k biết s?Mộ Nguyệt Sâm thở dài: “Quên đi, nếu e k đồng ý chăm sóc tôi, v tôi cũng k thể miễn cưỡng, e ra ngoài đi, tôi tự làm, nếu e ở bên ngoài nghe tiếng kh*ng b* gì, trực tiếp gọi cấp cứu!”“”Lại là chiêu này!“Mộ Nguyệt Sâm, anh có thể đổi cách uy h**p k!”“Tôi đều nói sự thật, e k thể để tôi mỗi ngày đều dơ bẩn như v, từ khi e bắt đầu đồng ý chăm sóc tôi, nếu nghĩ đến, tôi cần fai đi vệ sinh và tắm chứ.”Hạ Băng Khuynh mím môi.Muốn nói gì đó, nhưng phát hiện k có gì nói.Ai bảo lần này a thật sự lấy mạng ra cứu cô.“Đc r, anh thắng! Tôi giúp anh lau mình là đc chứ gì!” Cô bất lực nói, biết rõ tên này bây h đang nhân cơ hội.“E hình như k tình nguyện lắm, quên đi, tôi thật sự k muốn miễn cưỡng e.” Mộ Nguyệt Sâm lấy tay khỏi vai cô.Tay vừa lỏng ra, anh mất thăng bằng, té vào phía kế bên.“Anh cẩn thận ---” Hạ Băng Khuynh bị dọa sợ, kéo tay anh về trc.Ai ngờ kéo 1 cái, cơ thể cao to của Mộ Nguyệt Sâm áp lên cô.Cô nhất thời bị áp lên lùi mấy bước, chân sau đụng phải mép ghế, thuận thế nằm về sau.“Ầm---” 1 tiếng, 2 ng té lên ghế.- -------- ----------
“E lót giúp tôi?” Mắt Mộ Nguyệt Sâm phát sáng.
“K” Hạ Băng Khuynh lắc đầu “Tôi tìm mấy dì thu ve chai bên đường!”
“Vẫn là đi nhà vệ sinh đi!” Mộ Nguyệt Sâm đứng vững 1 tí.
Tim Hạ Băng Khuynh âm thầm cười.
Cô đỡ anh đến nhà vệ sinh, sau đó quay mặt qa 1 bên, “Đc r, anh có thể r.”
Lớn như v r, cô chưa từng làm chuyện này.
“E có thể k ngừng quay mặt đi, tôi k ngại để e nhìn.” Mộ Nguyệt Sâm rộng lượng nói.
Hạ Băng Khuynh tiếp tục quay mặt, nhàn nhạt đáp: “Anh hiểu lầm r, tôi là k muốn coi, cho nên anh đừng khách khí, đánh nhanh thắng nhanh đc k?”
Có lúc, chỉ có thể mặt dày 1 tí.
“Đc r, nếu đã v, tôi k miễn cưỡng e!”
1 lúc sau, Hạ Băng Khuynh nghe tiếng “nước chảy”, cô cắn môi, dứt khoát nhắm mắt lại.
Cô có thể cảm nhận rõ cơ bắp vùng bụng của anh.
Lúc nhìn k thấy, tưởng tượng của não càng phong phú hơn, thật sự chí mạng mà!
“Anh xog chưa?” Cô nhịn k đc hối.
“Đc r!” Anh cúi gần đế, thổi khí nóng lên má cô.
“Nói chuyện thì nói, cần đến gần v k, tôi k điếc” Hạ Băng Khuynh vốn cảm thấy nóng cực kỳ, bị anh thổi như v, càng cảm thấy mồ hôi cũng chảy ra.
Mộ Nguyệt Sâm nhìn tai đỏ lên của cô, còn có cổ trắng ngần, mắt sâu thẳm, “Dù s cũng ở đây r, tôi tắm 1 cái, k bằng e giúp tôi mở nước đc----”
“K đc” K đợi anh nói xong, Hạ Băng Khuynh ngắt lời anh: “Bác sĩ nói r, tình trạng này của anh k thể ướt nước.”
“Nhưng k tắm, tôi rất khó chịu, hay là e lau mình giúp tôi!” Mộ Nguyệt Sâm kiến nghị.
“Anh nghĩ thật đẹp!” Hạ Băng Khuynh quay đầu.
Lòng anh có suy nghĩ gì, k lẽ cô k biết s?
Mộ Nguyệt Sâm thở dài: “Quên đi, nếu e k đồng ý chăm sóc tôi, v tôi cũng k thể miễn cưỡng, e ra ngoài đi, tôi tự làm, nếu e ở bên ngoài nghe tiếng kh*ng b* gì, trực tiếp gọi cấp cứu!”
“”
Lại là chiêu này!
“Mộ Nguyệt Sâm, anh có thể đổi cách uy h**p k!”
“Tôi đều nói sự thật, e k thể để tôi mỗi ngày đều dơ bẩn như v, từ khi e bắt đầu đồng ý chăm sóc tôi, nếu nghĩ đến, tôi cần fai đi vệ sinh và tắm chứ.”
Hạ Băng Khuynh mím môi.
Muốn nói gì đó, nhưng phát hiện k có gì nói.
Ai bảo lần này a thật sự lấy mạng ra cứu cô.
“Đc r, anh thắng! Tôi giúp anh lau mình là đc chứ gì!” Cô bất lực nói, biết rõ tên này bây h đang nhân cơ hội.
“E hình như k tình nguyện lắm, quên đi, tôi thật sự k muốn miễn cưỡng e.” Mộ Nguyệt Sâm lấy tay khỏi vai cô.
Tay vừa lỏng ra, anh mất thăng bằng, té vào phía kế bên.
“Anh cẩn thận ---” Hạ Băng Khuynh bị dọa sợ, kéo tay anh về trc.
Ai ngờ kéo 1 cái, cơ thể cao to của Mộ Nguyệt Sâm áp lên cô.
Cô nhất thời bị áp lên lùi mấy bước, chân sau đụng phải mép ghế, thuận thế nằm về sau.
“Ầm---” 1 tiếng, 2 ng té lên ghế.
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “E lót giúp tôi?” Mắt Mộ Nguyệt Sâm phát sáng.“K” Hạ Băng Khuynh lắc đầu “Tôi tìm mấy dì thu ve chai bên đường!”“Vẫn là đi nhà vệ sinh đi!” Mộ Nguyệt Sâm đứng vững 1 tí.Tim Hạ Băng Khuynh âm thầm cười.Cô đỡ anh đến nhà vệ sinh, sau đó quay mặt qa 1 bên, “Đc r, anh có thể r.”Lớn như v r, cô chưa từng làm chuyện này.“E có thể k ngừng quay mặt đi, tôi k ngại để e nhìn.” Mộ Nguyệt Sâm rộng lượng nói.Hạ Băng Khuynh tiếp tục quay mặt, nhàn nhạt đáp: “Anh hiểu lầm r, tôi là k muốn coi, cho nên anh đừng khách khí, đánh nhanh thắng nhanh đc k?”Có lúc, chỉ có thể mặt dày 1 tí.“Đc r, nếu đã v, tôi k miễn cưỡng e!”1 lúc sau, Hạ Băng Khuynh nghe tiếng “nước chảy”, cô cắn môi, dứt khoát nhắm mắt lại.Cô có thể cảm nhận rõ cơ bắp vùng bụng của anh.Lúc nhìn k thấy, tưởng tượng của não càng phong phú hơn, thật sự chí mạng mà!“Anh xog chưa?” Cô nhịn k đc hối.“Đc r!” Anh cúi gần đế, thổi khí nóng lên má cô.“Nói chuyện thì nói, cần đến gần v k, tôi k điếc” Hạ Băng Khuynh vốn cảm thấy nóng cực kỳ, bị anh thổi như v, càng cảm thấy mồ hôi cũng chảy ra.Mộ Nguyệt Sâm nhìn tai đỏ lên của cô, còn có cổ trắng ngần, mắt sâu thẳm, “Dù s cũng ở đây r, tôi tắm 1 cái, k bằng e giúp tôi mở nước đc----”“K đc” K đợi anh nói xong, Hạ Băng Khuynh ngắt lời anh: “Bác sĩ nói r, tình trạng này của anh k thể ướt nước.”“Nhưng k tắm, tôi rất khó chịu, hay là e lau mình giúp tôi!” Mộ Nguyệt Sâm kiến nghị.“Anh nghĩ thật đẹp!” Hạ Băng Khuynh quay đầu.Lòng anh có suy nghĩ gì, k lẽ cô k biết s?Mộ Nguyệt Sâm thở dài: “Quên đi, nếu e k đồng ý chăm sóc tôi, v tôi cũng k thể miễn cưỡng, e ra ngoài đi, tôi tự làm, nếu e ở bên ngoài nghe tiếng kh*ng b* gì, trực tiếp gọi cấp cứu!”“”Lại là chiêu này!“Mộ Nguyệt Sâm, anh có thể đổi cách uy h**p k!”“Tôi đều nói sự thật, e k thể để tôi mỗi ngày đều dơ bẩn như v, từ khi e bắt đầu đồng ý chăm sóc tôi, nếu nghĩ đến, tôi cần fai đi vệ sinh và tắm chứ.”Hạ Băng Khuynh mím môi.Muốn nói gì đó, nhưng phát hiện k có gì nói.Ai bảo lần này a thật sự lấy mạng ra cứu cô.“Đc r, anh thắng! Tôi giúp anh lau mình là đc chứ gì!” Cô bất lực nói, biết rõ tên này bây h đang nhân cơ hội.“E hình như k tình nguyện lắm, quên đi, tôi thật sự k muốn miễn cưỡng e.” Mộ Nguyệt Sâm lấy tay khỏi vai cô.Tay vừa lỏng ra, anh mất thăng bằng, té vào phía kế bên.“Anh cẩn thận ---” Hạ Băng Khuynh bị dọa sợ, kéo tay anh về trc.Ai ngờ kéo 1 cái, cơ thể cao to của Mộ Nguyệt Sâm áp lên cô.Cô nhất thời bị áp lên lùi mấy bước, chân sau đụng phải mép ghế, thuận thế nằm về sau.“Ầm---” 1 tiếng, 2 ng té lên ghế.- -------- ----------