Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 783

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Chiều, Tiêu Nhân kéo Hạ Băng Khuynh và Qúy Tu đi mua quần áo.Nhìn cô gái kính và khẩu trang ở ghế phụ Hạ Băng Khuynh lúc nào cũng phiền não muốn b*p ch*t cô.Đến Khương Viên là ai? Bối cảnh thế nào? Có quan hệ gì với Tu Tu thân yêu cũng ngu xuẩn không biết sao cứ muốn đi theo chứ?Bây h cô k muốn quả, giả bộ câm điếc coi như không biết.Tự tạo nghiệp, k thể sống!Buồn phiền quay đầu ra ngoài nhìn dòng xe đông đúc dưới ánh dương, cô chống mặt không nói chuyện.Đến trung tâm thương mại, Tiêu Nhân liền tích cực mua đồ cho Quý Tu.Hạ Băng Khuynh cũng chọn 2 cái đầm thể thao trắng, nếu đi chơi thì mọi ng nhất định mặc đồ thoải mái.Mua đồ xong họ đi ăn.Về ks, Tiêu Nhân mệt mỏi chui vào trong phòng tắm.Hạ Băng Khuynh lấy đồ đã mua để lên giường, thu dọn hành lí cần mang.“Băng Khuynh, qa đây ngồi tí!”Quý Tu ngồi xuống, kêu Hạ Băng Khuynh.Thả đồ trong tay xuống, Hạ Băng Khuynh qa ngồi đối diện anh, “Có chuyện gì phải nói sao ạ?”“Cái này nên là tôi hỏi.” Quý Tu định thần, mắt nhìn cô sâu thêm tí.“E, k có gì nói ạ!”“V tại s cả ngày mang bộ dạng trầm nặng?”“Có s?” Hạ Băng Khuynh dùng tay sờ cổ.Động tác nhỏ này là bình thường khi cô nói dối và bất an hay làm.Quý Tu dẫn dắt cô 2 năm, sớm đó quen, động tác nhỏ này không thoát khỏi mắt anh.“Là vì chuyện đi chơi sao?” Anh hỏi trực tiếp.Hạ Băng Khuynh trầm mặc 1 chút, gật đầu.“E k muốn chúng tôi đi?”“K fai e k muốn, mà là---”Cô dừng lại k biết nên nói thế nào.Quý Tu nghe ra uẩn khúc, “Vấn đề trên ng chị đó?”Hạ Băng Khuynh mím môi nhả ra 1 cái tên, “Là Khương Viên!”Trong phòng chìm trong im lặng.Khoảng 1ph sau, Quý Tu mở miệng biểu cảm bình thản, “Hiểu r, kì nghỉ cứ diễn ra bt, k s!”Anh nhàn nhạt nói xong liền đứng dậy, “Tôi về phòng đây, 2 đứa nghỉ sớm đi!”“Dạ!” Hạ Băng Khuynh có chút ngây ngốc đáp.Còn tưởng tên Khương Viên sẽ khiến thầy Quý k vui, nhưng phản ứng lại bình tĩnh đến kì lạ, k chỉ v còn có tâm trạng an ủi cô.Thật k ngờ.V, anh và Khương Viên rốt cuộc làNghi ngờ thở một hơi, cô lắc đầu, k nghĩ nữa.Dù s Quý Tu cho cô uống thuốc an thần, tin tưởng, tất cả, k cần cô lo, anh sẽ xử lý tốt.Nhân Tiêu Nhân còn tắm Hạ Băng Khuynh xếp xong hành lý, nghĩ nghĩ lại gọi cho chị nói chuyện đi chơi.Cũng coi như chào hỏi chị.Hôm sau.8h, 3 ng cùng ăn sáng xuất phát đến sân bay.Lúc sắp đến sân bay, Hạ Băng Khuynh nhận đth của Khương Viên hỏi họ đang ở đâu, Hạ Băng Khuynh trả lời thành thật.Đến sân bay, ngoài cửa đã có 3 ng đang đợi.1 ng mở thùng xe của họ, 1 ng giúp lấy hành lý, còn 1 ng ở trước dẫn đg, trực tiếp đi vào được dành cho khách VIP, một đường đều rất cung kính.“Đãi ngộ thật k tệ!” Tiêu Nhân nói nhỏ với Hạ Băng Khuynh cũng thể hiện sự từ tốn.Bây h cô k giống 2 năm trc chưa thấy qa sự đời, nhìn thấy gì cũng la ó.Hạ Băng Khuynh gật đầu, “Uh, quả thật k tệ!”Nhà Khương Viên vốn có tiền mà.- -------- ----------

Chiều, Tiêu Nhân kéo Hạ Băng Khuynh và Qúy Tu đi mua quần áo.

Nhìn cô gái kính và khẩu trang ở ghế phụ Hạ Băng Khuynh lúc nào cũng phiền não muốn b*p ch*t cô.

Đến Khương Viên là ai? Bối cảnh thế nào? Có quan hệ gì với Tu Tu thân yêu cũng ngu xuẩn không biết sao cứ muốn đi theo chứ?

Bây h cô k muốn quả, giả bộ câm điếc coi như không biết.

Tự tạo nghiệp, k thể sống!

Buồn phiền quay đầu ra ngoài nhìn dòng xe đông đúc dưới ánh dương, cô chống mặt không nói chuyện.

Đến trung tâm thương mại, Tiêu Nhân liền tích cực mua đồ cho Quý Tu.

Hạ Băng Khuynh cũng chọn 2 cái đầm thể thao trắng, nếu đi chơi thì mọi ng nhất định mặc đồ thoải mái.

Mua đồ xong họ đi ăn.

Về ks, Tiêu Nhân mệt mỏi chui vào trong phòng tắm.

Hạ Băng Khuynh lấy đồ đã mua để lên giường, thu dọn hành lí cần mang.

“Băng Khuynh, qa đây ngồi tí!”

Quý Tu ngồi xuống, kêu Hạ Băng Khuynh.

Thả đồ trong tay xuống, Hạ Băng Khuynh qa ngồi đối diện anh, “Có chuyện gì phải nói sao ạ?”

“Cái này nên là tôi hỏi.” Quý Tu định thần, mắt nhìn cô sâu thêm tí.

“E, k có gì nói ạ!”

“V tại s cả ngày mang bộ dạng trầm nặng?”

“Có s?” Hạ Băng Khuynh dùng tay sờ cổ.

Động tác nhỏ này là bình thường khi cô nói dối và bất an hay làm.

Quý Tu dẫn dắt cô 2 năm, sớm đó quen, động tác nhỏ này không thoát khỏi mắt anh.

“Là vì chuyện đi chơi sao?” Anh hỏi trực tiếp.

Hạ Băng Khuynh trầm mặc 1 chút, gật đầu.

“E k muốn chúng tôi đi?”

“K fai e k muốn, mà là---”

Cô dừng lại k biết nên nói thế nào.

Quý Tu nghe ra uẩn khúc, “Vấn đề trên ng chị đó?”

Hạ Băng Khuynh mím môi nhả ra 1 cái tên, “Là Khương Viên!”

Trong phòng chìm trong im lặng.

Khoảng 1ph sau, Quý Tu mở miệng biểu cảm bình thản, “Hiểu r, kì nghỉ cứ diễn ra bt, k s!”

Anh nhàn nhạt nói xong liền đứng dậy, “Tôi về phòng đây, 2 đứa nghỉ sớm đi!”

“Dạ!” Hạ Băng Khuynh có chút ngây ngốc đáp.

Còn tưởng tên Khương Viên sẽ khiến thầy Quý k vui, nhưng phản ứng lại bình tĩnh đến kì lạ, k chỉ v còn có tâm trạng an ủi cô.

Thật k ngờ.

V, anh và Khương Viên rốt cuộc là

Nghi ngờ thở một hơi, cô lắc đầu, k nghĩ nữa.

Dù s Quý Tu cho cô uống thuốc an thần, tin tưởng, tất cả, k cần cô lo, anh sẽ xử lý tốt.

Nhân Tiêu Nhân còn tắm Hạ Băng Khuynh xếp xong hành lý, nghĩ nghĩ lại gọi cho chị nói chuyện đi chơi.

Cũng coi như chào hỏi chị.

Hôm sau.

8h, 3 ng cùng ăn sáng xuất phát đến sân bay.

Lúc sắp đến sân bay, Hạ Băng Khuynh nhận đth của Khương Viên hỏi họ đang ở đâu, Hạ Băng Khuynh trả lời thành thật.

Đến sân bay, ngoài cửa đã có 3 ng đang đợi.

1 ng mở thùng xe của họ, 1 ng giúp lấy hành lý, còn 1 ng ở trước dẫn đg, trực tiếp đi vào được dành cho khách VIP, một đường đều rất cung kính.

“Đãi ngộ thật k tệ!” Tiêu Nhân nói nhỏ với Hạ Băng Khuynh cũng thể hiện sự từ tốn.

Bây h cô k giống 2 năm trc chưa thấy qa sự đời, nhìn thấy gì cũng la ó.

Hạ Băng Khuynh gật đầu, “Uh, quả thật k tệ!”

Nhà Khương Viên vốn có tiền mà.

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Chiều, Tiêu Nhân kéo Hạ Băng Khuynh và Qúy Tu đi mua quần áo.Nhìn cô gái kính và khẩu trang ở ghế phụ Hạ Băng Khuynh lúc nào cũng phiền não muốn b*p ch*t cô.Đến Khương Viên là ai? Bối cảnh thế nào? Có quan hệ gì với Tu Tu thân yêu cũng ngu xuẩn không biết sao cứ muốn đi theo chứ?Bây h cô k muốn quả, giả bộ câm điếc coi như không biết.Tự tạo nghiệp, k thể sống!Buồn phiền quay đầu ra ngoài nhìn dòng xe đông đúc dưới ánh dương, cô chống mặt không nói chuyện.Đến trung tâm thương mại, Tiêu Nhân liền tích cực mua đồ cho Quý Tu.Hạ Băng Khuynh cũng chọn 2 cái đầm thể thao trắng, nếu đi chơi thì mọi ng nhất định mặc đồ thoải mái.Mua đồ xong họ đi ăn.Về ks, Tiêu Nhân mệt mỏi chui vào trong phòng tắm.Hạ Băng Khuynh lấy đồ đã mua để lên giường, thu dọn hành lí cần mang.“Băng Khuynh, qa đây ngồi tí!”Quý Tu ngồi xuống, kêu Hạ Băng Khuynh.Thả đồ trong tay xuống, Hạ Băng Khuynh qa ngồi đối diện anh, “Có chuyện gì phải nói sao ạ?”“Cái này nên là tôi hỏi.” Quý Tu định thần, mắt nhìn cô sâu thêm tí.“E, k có gì nói ạ!”“V tại s cả ngày mang bộ dạng trầm nặng?”“Có s?” Hạ Băng Khuynh dùng tay sờ cổ.Động tác nhỏ này là bình thường khi cô nói dối và bất an hay làm.Quý Tu dẫn dắt cô 2 năm, sớm đó quen, động tác nhỏ này không thoát khỏi mắt anh.“Là vì chuyện đi chơi sao?” Anh hỏi trực tiếp.Hạ Băng Khuynh trầm mặc 1 chút, gật đầu.“E k muốn chúng tôi đi?”“K fai e k muốn, mà là---”Cô dừng lại k biết nên nói thế nào.Quý Tu nghe ra uẩn khúc, “Vấn đề trên ng chị đó?”Hạ Băng Khuynh mím môi nhả ra 1 cái tên, “Là Khương Viên!”Trong phòng chìm trong im lặng.Khoảng 1ph sau, Quý Tu mở miệng biểu cảm bình thản, “Hiểu r, kì nghỉ cứ diễn ra bt, k s!”Anh nhàn nhạt nói xong liền đứng dậy, “Tôi về phòng đây, 2 đứa nghỉ sớm đi!”“Dạ!” Hạ Băng Khuynh có chút ngây ngốc đáp.Còn tưởng tên Khương Viên sẽ khiến thầy Quý k vui, nhưng phản ứng lại bình tĩnh đến kì lạ, k chỉ v còn có tâm trạng an ủi cô.Thật k ngờ.V, anh và Khương Viên rốt cuộc làNghi ngờ thở một hơi, cô lắc đầu, k nghĩ nữa.Dù s Quý Tu cho cô uống thuốc an thần, tin tưởng, tất cả, k cần cô lo, anh sẽ xử lý tốt.Nhân Tiêu Nhân còn tắm Hạ Băng Khuynh xếp xong hành lý, nghĩ nghĩ lại gọi cho chị nói chuyện đi chơi.Cũng coi như chào hỏi chị.Hôm sau.8h, 3 ng cùng ăn sáng xuất phát đến sân bay.Lúc sắp đến sân bay, Hạ Băng Khuynh nhận đth của Khương Viên hỏi họ đang ở đâu, Hạ Băng Khuynh trả lời thành thật.Đến sân bay, ngoài cửa đã có 3 ng đang đợi.1 ng mở thùng xe của họ, 1 ng giúp lấy hành lý, còn 1 ng ở trước dẫn đg, trực tiếp đi vào được dành cho khách VIP, một đường đều rất cung kính.“Đãi ngộ thật k tệ!” Tiêu Nhân nói nhỏ với Hạ Băng Khuynh cũng thể hiện sự từ tốn.Bây h cô k giống 2 năm trc chưa thấy qa sự đời, nhìn thấy gì cũng la ó.Hạ Băng Khuynh gật đầu, “Uh, quả thật k tệ!”Nhà Khương Viên vốn có tiền mà.- -------- ----------

Chương 783