Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 793
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Ngày càng thú vị!Cả đám ng nhìn Hạ Băng Khuynh, hi vọng nghe gì thú vị từ miệng cô, mấy ng đàn ông đặc biệt hứng thú.Khương Viên thầm ấn chặt ngón tay.Tiêu Nhân cũng căng thẳng lên, “ Băng Khuynh, cậu biết gì?”“Tớ---” Hạ Băng Khuynh mở miệng, nhả 1 chữ cũng k biết nói gì, cô ngắt lời Mộ Nguyệt Sâm chủ yếu là sợ anh nhìn ra gì đó, sau đó nói bậy, trên thực tế cô k biết gì.Vô thức nhìn sang Quý Tu.Quý Tu đang lau miệng cũng k nhìn Hạ Băng Khuynh, bộ dạng k tò mò k quan tâm cực kỳ bình tĩnh.Sự bình tĩnh của thầy khiến Hạ Băng Khuynh yên tâm nhiều, cô nhìn Mộ Nguyệt Sâm lại nhìn Cố Quân Thụy, giả bộ nhàm chán nói, “Tôi biết đám đàn ông các anh thích bắt nạt phụ nữ, ng nào cũng như muốn moi móc điểm yếu của ng khác, tôi nói sao các anh k làm nhà báo tám chuyện gì, có nhàm chán quá k!”“Tôi chưa hề nói gì!’ Mộ Nguyệt Sâm cong miệng với Hạ Băng Khuynh, ánh mắt đen mang tia sâu thẳm và giảo hoạt.Tim nhỏ của Hạ Băng Khuynh bất giác bị lủng 2 lỗ.“Oan qua em gái Băng Khuynh---” Cố Quân Thụy ở bên kêu oan, “A chẳng qa vì nghe câu hỏi của em gái Nhân mới tò mò hỏi theo, sao có thể gọi là tám chuyện.”Em gái Nhân?!Nữ nhân trên thiên hạ đều là e của anh à!Tim Hạ Băng Khuynh âm thầm khinh bỉ, “Nếu anh k tám thì đừng hỏi nữa đc k?”“Đc! Em gái Băng Khuynh đã nói, anh nào dám k nghe! K nói nữa!” Cố Quân Thụy thoải mái nói.Quản Dung Khiêm và Ôn Nhã Liên từ bỏ nâng tay, biểu thị kết thúc chủ đề.Không khí nhất thời trở nên dễ thở hơn.Mọi ng bắt đầu nói chuyện khác.Khương Viên nâng mắt nhìn Quý Tu, mắt lại k chút dấu vết dời đi, tư thế ưu nhã đứng dậy đi vào vệ sinh.Tất cả đều k phát ra tiếng.Tiêu Nhân ngồi ở bên cũng k quan sát thấy.Máy bay bay 1 ngày, xế chiều là tới nơi.Mọi ng lần lượt xe máy bay.Lúc đi ra máy bay không khí nóng thổi qa mặt Hạ Băng Khuynh, không khí có mùi thơm của cỏ cây khiến ng khác cảm thấy thoải mái.1 đoàn 7 ng đứng ở trên cỏ, sau là biển trước là biệt thự trắng lấy rừng rậm làm bối cảnh.- -------- ----------
Ngày càng thú vị!
Cả đám ng nhìn Hạ Băng Khuynh, hi vọng nghe gì thú vị từ miệng cô, mấy ng đàn ông đặc biệt hứng thú.
Khương Viên thầm ấn chặt ngón tay.
Tiêu Nhân cũng căng thẳng lên, “ Băng Khuynh, cậu biết gì?”
“Tớ---” Hạ Băng Khuynh mở miệng, nhả 1 chữ cũng k biết nói gì, cô ngắt lời Mộ Nguyệt Sâm chủ yếu là sợ anh nhìn ra gì đó, sau đó nói bậy, trên thực tế cô k biết gì.
Vô thức nhìn sang Quý Tu.
Quý Tu đang lau miệng cũng k nhìn Hạ Băng Khuynh, bộ dạng k tò mò k quan tâm cực kỳ bình tĩnh.
Sự bình tĩnh của thầy khiến Hạ Băng Khuynh yên tâm nhiều, cô nhìn Mộ Nguyệt Sâm lại nhìn Cố Quân Thụy, giả bộ nhàm chán nói, “Tôi biết đám đàn ông các anh thích bắt nạt phụ nữ, ng nào cũng như muốn moi móc điểm yếu của ng khác, tôi nói sao các anh k làm nhà báo tám chuyện gì, có nhàm chán quá k!”
“Tôi chưa hề nói gì!’ Mộ Nguyệt Sâm cong miệng với Hạ Băng Khuynh, ánh mắt đen mang tia sâu thẳm và giảo hoạt.
Tim nhỏ của Hạ Băng Khuynh bất giác bị lủng 2 lỗ.
“Oan qua em gái Băng Khuynh---” Cố Quân Thụy ở bên kêu oan, “A chẳng qa vì nghe câu hỏi của em gái Nhân mới tò mò hỏi theo, sao có thể gọi là tám chuyện.”
Em gái Nhân?!
Nữ nhân trên thiên hạ đều là e của anh à!
Tim Hạ Băng Khuynh âm thầm khinh bỉ, “Nếu anh k tám thì đừng hỏi nữa đc k?”
“Đc! Em gái Băng Khuynh đã nói, anh nào dám k nghe! K nói nữa!” Cố Quân Thụy thoải mái nói.
Quản Dung Khiêm và Ôn Nhã Liên từ bỏ nâng tay, biểu thị kết thúc chủ đề.
Không khí nhất thời trở nên dễ thở hơn.
Mọi ng bắt đầu nói chuyện khác.
Khương Viên nâng mắt nhìn Quý Tu, mắt lại k chút dấu vết dời đi, tư thế ưu nhã đứng dậy đi vào vệ sinh.
Tất cả đều k phát ra tiếng.
Tiêu Nhân ngồi ở bên cũng k quan sát thấy.
Máy bay bay 1 ngày, xế chiều là tới nơi.
Mọi ng lần lượt xe máy bay.
Lúc đi ra máy bay không khí nóng thổi qa mặt Hạ Băng Khuynh, không khí có mùi thơm của cỏ cây khiến ng khác cảm thấy thoải mái.
1 đoàn 7 ng đứng ở trên cỏ, sau là biển trước là biệt thự trắng lấy rừng rậm làm bối cảnh.
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Ngày càng thú vị!Cả đám ng nhìn Hạ Băng Khuynh, hi vọng nghe gì thú vị từ miệng cô, mấy ng đàn ông đặc biệt hứng thú.Khương Viên thầm ấn chặt ngón tay.Tiêu Nhân cũng căng thẳng lên, “ Băng Khuynh, cậu biết gì?”“Tớ---” Hạ Băng Khuynh mở miệng, nhả 1 chữ cũng k biết nói gì, cô ngắt lời Mộ Nguyệt Sâm chủ yếu là sợ anh nhìn ra gì đó, sau đó nói bậy, trên thực tế cô k biết gì.Vô thức nhìn sang Quý Tu.Quý Tu đang lau miệng cũng k nhìn Hạ Băng Khuynh, bộ dạng k tò mò k quan tâm cực kỳ bình tĩnh.Sự bình tĩnh của thầy khiến Hạ Băng Khuynh yên tâm nhiều, cô nhìn Mộ Nguyệt Sâm lại nhìn Cố Quân Thụy, giả bộ nhàm chán nói, “Tôi biết đám đàn ông các anh thích bắt nạt phụ nữ, ng nào cũng như muốn moi móc điểm yếu của ng khác, tôi nói sao các anh k làm nhà báo tám chuyện gì, có nhàm chán quá k!”“Tôi chưa hề nói gì!’ Mộ Nguyệt Sâm cong miệng với Hạ Băng Khuynh, ánh mắt đen mang tia sâu thẳm và giảo hoạt.Tim nhỏ của Hạ Băng Khuynh bất giác bị lủng 2 lỗ.“Oan qua em gái Băng Khuynh---” Cố Quân Thụy ở bên kêu oan, “A chẳng qa vì nghe câu hỏi của em gái Nhân mới tò mò hỏi theo, sao có thể gọi là tám chuyện.”Em gái Nhân?!Nữ nhân trên thiên hạ đều là e của anh à!Tim Hạ Băng Khuynh âm thầm khinh bỉ, “Nếu anh k tám thì đừng hỏi nữa đc k?”“Đc! Em gái Băng Khuynh đã nói, anh nào dám k nghe! K nói nữa!” Cố Quân Thụy thoải mái nói.Quản Dung Khiêm và Ôn Nhã Liên từ bỏ nâng tay, biểu thị kết thúc chủ đề.Không khí nhất thời trở nên dễ thở hơn.Mọi ng bắt đầu nói chuyện khác.Khương Viên nâng mắt nhìn Quý Tu, mắt lại k chút dấu vết dời đi, tư thế ưu nhã đứng dậy đi vào vệ sinh.Tất cả đều k phát ra tiếng.Tiêu Nhân ngồi ở bên cũng k quan sát thấy.Máy bay bay 1 ngày, xế chiều là tới nơi.Mọi ng lần lượt xe máy bay.Lúc đi ra máy bay không khí nóng thổi qa mặt Hạ Băng Khuynh, không khí có mùi thơm của cỏ cây khiến ng khác cảm thấy thoải mái.1 đoàn 7 ng đứng ở trên cỏ, sau là biển trước là biệt thự trắng lấy rừng rậm làm bối cảnh.- -------- ----------