Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 802

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Nghĩ đến đây, cổ họng anh động đậy.Đưa tay nắm lấy nắm đấm của cô, kéo mở.Hạ Băng Khuynh mở mắt đấu tranh lấy tay khỏi tay anh, nhưng cuối cùng vì sức k bằng nên vẫn k thoát đc.Mộ Nguyệt Sâm nhẫn nhại để tay cô vào lòng bàn tay, sau đó từng ngón mở ra.Tay 2 ng chồng vào nhau như máu huyết trong lòng bàn tay vậy, cũng giao lại với nhau.Tay cô thật nhỏ.Còn k bằng ⅔ tay anh.Trắng nõn như ngọc.Anh lật tay một cái, lòng bàn tay áp lên mu bàn tay cô, 10 ngón đan chặt với cô, “Hạ Băng Khuynh, hay e bói 1 quẻ cho tôi?”Tim Hạ Băng Khuynh đập như sấm, ánh mắt k biết đặt lên đầu, tâm trạng càng nóng nảy, “S a k tự làm gãy 1 tay, lấy 1 cái tô nứt ngồi dưới cầu bán nghệ vừa bán thân?”Cô tức k nhẹ chỉ muốn đuổi anh đi.Mộ Nguyệt Sâm cố ý lờ đi lời nói châm biếm xa lạ của cô, như cũ đan ngón tay với cô, đưa lòng bàn tay cô lên, mở ra, sau đó lùi về sau 1 tí, kéo xa khoảng cách 2 ng.Không khí lần nữa tràn đầy, Hạ Băng Khuynh lần nữa hít sâu 1 hơi, trong mắt có sự thả lỏng khó che giấu.K căng thẳng như lúc nãy.Khoảng cách này khiến cô có chút cảm giác an toàn, mặt vẫn phỏng bị k chút thay đổi.Mộ Nguyệt Sâm k nói cười khổ, sau đó đưa 1 tay khác lên, dùng ngón trỏ vẽ lên chỉ tay trong tay cô, “E xem chỉ tay của e, e nhìn ra gì?”Cô lạnh giọng hừ, k nói.Loại bói nhảm nhí này cô làm pháp y s tin đc?Mộ Nguyệt Sâm cũng k chịu thua, ngón tay lướt lên đường chính giữa nhất, “Đây là đường tình duyên”Bàn tay nõn nà tê dại, Hạ Băng Khuynh run 1 cái chút nữa là hừ ra tiếng.Nhưng vẫn đỡ, nhịn đc.Mộ Nguyệt Sâm giả bộ k chú ý đến biến đổi nhỏ của cô, mà càng nghiêm túc nhìn đường chỉ đó, “Đường tình duyên của e, thẳng dài, k có chút rẽ ngang chứng minh e là ng chỉ theo một người (ý là chung thủy).”Hạ Băng Khuynh trợn mắt.Anh nói lung tung gì đó.Chỉ theo một ng? Coi cô là cô gái tam tòng tứ đức à!“Hiểu chỉ theo một ng nghĩa là gì k?” Cô nhìn anh, âm thanh đột nhiên trầm thấp.Rất nghiêm túc, rất nghiêm túc mang theo sự dịu dàng.Tim Hạ Băng Khuynh nhảy lên một cái, nhanh chóng quay mắt đi.Đây là tai họa!K nhìn thì hơn!“Ý của chỉ theo 1 ng là trừ tôi ra e sẽ k có khả năng với ng khác!”Giọng Mộ Nguyệt Sâm vừa dứt liền kéo tay cô 1 cái, cô k chút phòng bị bị anh kéo về trc.2 cơ thể chạm vào nhau.K có quàn áo thậm chí k có chút khoảng cách, đến nước ấm cũng bị ép ra, dán đến rất chặt, đến tiếng tim đập cũng cùng với nhau.- -------- ----------

Nghĩ đến đây, cổ họng anh động đậy.

Đưa tay nắm lấy nắm đấm của cô, kéo mở.

Hạ Băng Khuynh mở mắt đấu tranh lấy tay khỏi tay anh, nhưng cuối cùng vì sức k bằng nên vẫn k thoát đc.

Mộ Nguyệt Sâm nhẫn nhại để tay cô vào lòng bàn tay, sau đó từng ngón mở ra.

Tay 2 ng chồng vào nhau như máu huyết trong lòng bàn tay vậy, cũng giao lại với nhau.

Tay cô thật nhỏ.

Còn k bằng ⅔ tay anh.

Trắng nõn như ngọc.

Anh lật tay một cái, lòng bàn tay áp lên mu bàn tay cô, 10 ngón đan chặt với cô, “Hạ Băng Khuynh, hay e bói 1 quẻ cho tôi?”

Tim Hạ Băng Khuynh đập như sấm, ánh mắt k biết đặt lên đầu, tâm trạng càng nóng nảy, “S a k tự làm gãy 1 tay, lấy 1 cái tô nứt ngồi dưới cầu bán nghệ vừa bán thân?”

Cô tức k nhẹ chỉ muốn đuổi anh đi.

Mộ Nguyệt Sâm cố ý lờ đi lời nói châm biếm xa lạ của cô, như cũ đan ngón tay với cô, đưa lòng bàn tay cô lên, mở ra, sau đó lùi về sau 1 tí, kéo xa khoảng cách 2 ng.

Không khí lần nữa tràn đầy, Hạ Băng Khuynh lần nữa hít sâu 1 hơi, trong mắt có sự thả lỏng khó che giấu.

K căng thẳng như lúc nãy.

Khoảng cách này khiến cô có chút cảm giác an toàn, mặt vẫn phỏng bị k chút thay đổi.

Mộ Nguyệt Sâm k nói cười khổ, sau đó đưa 1 tay khác lên, dùng ngón trỏ vẽ lên chỉ tay trong tay cô, “E xem chỉ tay của e, e nhìn ra gì?”

Cô lạnh giọng hừ, k nói.

Loại bói nhảm nhí này cô làm pháp y s tin đc?

Mộ Nguyệt Sâm cũng k chịu thua, ngón tay lướt lên đường chính giữa nhất, “Đây là đường tình duyên”

Bàn tay nõn nà tê dại, Hạ Băng Khuynh run 1 cái chút nữa là hừ ra tiếng.

Nhưng vẫn đỡ, nhịn đc.

Mộ Nguyệt Sâm giả bộ k chú ý đến biến đổi nhỏ của cô, mà càng nghiêm túc nhìn đường chỉ đó, “Đường tình duyên của e, thẳng dài, k có chút rẽ ngang chứng minh e là ng chỉ theo một người (ý là chung thủy).”

Hạ Băng Khuynh trợn mắt.

Anh nói lung tung gì đó.

Chỉ theo một ng? Coi cô là cô gái tam tòng tứ đức à!

“Hiểu chỉ theo một ng nghĩa là gì k?” Cô nhìn anh, âm thanh đột nhiên trầm thấp.

Rất nghiêm túc, rất nghiêm túc mang theo sự dịu dàng.

Tim Hạ Băng Khuynh nhảy lên một cái, nhanh chóng quay mắt đi.

Đây là tai họa!

K nhìn thì hơn!

“Ý của chỉ theo 1 ng là trừ tôi ra e sẽ k có khả năng với ng khác!”

Giọng Mộ Nguyệt Sâm vừa dứt liền kéo tay cô 1 cái, cô k chút phòng bị bị anh kéo về trc.

2 cơ thể chạm vào nhau.

K có quàn áo thậm chí k có chút khoảng cách, đến nước ấm cũng bị ép ra, dán đến rất chặt, đến tiếng tim đập cũng cùng với nhau.

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Nghĩ đến đây, cổ họng anh động đậy.Đưa tay nắm lấy nắm đấm của cô, kéo mở.Hạ Băng Khuynh mở mắt đấu tranh lấy tay khỏi tay anh, nhưng cuối cùng vì sức k bằng nên vẫn k thoát đc.Mộ Nguyệt Sâm nhẫn nhại để tay cô vào lòng bàn tay, sau đó từng ngón mở ra.Tay 2 ng chồng vào nhau như máu huyết trong lòng bàn tay vậy, cũng giao lại với nhau.Tay cô thật nhỏ.Còn k bằng ⅔ tay anh.Trắng nõn như ngọc.Anh lật tay một cái, lòng bàn tay áp lên mu bàn tay cô, 10 ngón đan chặt với cô, “Hạ Băng Khuynh, hay e bói 1 quẻ cho tôi?”Tim Hạ Băng Khuynh đập như sấm, ánh mắt k biết đặt lên đầu, tâm trạng càng nóng nảy, “S a k tự làm gãy 1 tay, lấy 1 cái tô nứt ngồi dưới cầu bán nghệ vừa bán thân?”Cô tức k nhẹ chỉ muốn đuổi anh đi.Mộ Nguyệt Sâm cố ý lờ đi lời nói châm biếm xa lạ của cô, như cũ đan ngón tay với cô, đưa lòng bàn tay cô lên, mở ra, sau đó lùi về sau 1 tí, kéo xa khoảng cách 2 ng.Không khí lần nữa tràn đầy, Hạ Băng Khuynh lần nữa hít sâu 1 hơi, trong mắt có sự thả lỏng khó che giấu.K căng thẳng như lúc nãy.Khoảng cách này khiến cô có chút cảm giác an toàn, mặt vẫn phỏng bị k chút thay đổi.Mộ Nguyệt Sâm k nói cười khổ, sau đó đưa 1 tay khác lên, dùng ngón trỏ vẽ lên chỉ tay trong tay cô, “E xem chỉ tay của e, e nhìn ra gì?”Cô lạnh giọng hừ, k nói.Loại bói nhảm nhí này cô làm pháp y s tin đc?Mộ Nguyệt Sâm cũng k chịu thua, ngón tay lướt lên đường chính giữa nhất, “Đây là đường tình duyên”Bàn tay nõn nà tê dại, Hạ Băng Khuynh run 1 cái chút nữa là hừ ra tiếng.Nhưng vẫn đỡ, nhịn đc.Mộ Nguyệt Sâm giả bộ k chú ý đến biến đổi nhỏ của cô, mà càng nghiêm túc nhìn đường chỉ đó, “Đường tình duyên của e, thẳng dài, k có chút rẽ ngang chứng minh e là ng chỉ theo một người (ý là chung thủy).”Hạ Băng Khuynh trợn mắt.Anh nói lung tung gì đó.Chỉ theo một ng? Coi cô là cô gái tam tòng tứ đức à!“Hiểu chỉ theo một ng nghĩa là gì k?” Cô nhìn anh, âm thanh đột nhiên trầm thấp.Rất nghiêm túc, rất nghiêm túc mang theo sự dịu dàng.Tim Hạ Băng Khuynh nhảy lên một cái, nhanh chóng quay mắt đi.Đây là tai họa!K nhìn thì hơn!“Ý của chỉ theo 1 ng là trừ tôi ra e sẽ k có khả năng với ng khác!”Giọng Mộ Nguyệt Sâm vừa dứt liền kéo tay cô 1 cái, cô k chút phòng bị bị anh kéo về trc.2 cơ thể chạm vào nhau.K có quàn áo thậm chí k có chút khoảng cách, đến nước ấm cũng bị ép ra, dán đến rất chặt, đến tiếng tim đập cũng cùng với nhau.- -------- ----------

Chương 802