Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 805
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Xung quanh đều im lặng, Hạ Băng Khuynh còn đang nghĩ anh rốt cuộc đang nói hái sao hay hái tim.Dưới lầu đột nhiên truyền đến tiếng kêu.Sau đó những âm thanh từ tính đồng thời truyền đến---“Khiến tôi cả đời ôm mộng hái sao trên trờiKhi ngẩng đầu nhìn trời xanh nhớ lại thời niên thiếu gập ghềnh thì cười sâu một tiếngTôi thề sẽ ôm chặt sự tốt đẹp đó và hái sao trời trênThế tục có khúc ca về niên thiếu viết lên tâm ý của taĐường rộng xa dài lạnh lẽo đầy tuyếtĐáng cười là tôi đơn độc tìm ngôi sao của tôiCó mộng đẹp ở bên không sợ phải cô lạnh nhìn tình cảm trên thế gianThiên sơn vạn thủy duy chỉ có tôi đi đến thiên lộ”Hạ Băng Khuynh “”Quản Dung Khiêm huýt sáo một cái, “Gả cho cậu ta đi em gái Băng Khuynh, cách tỏ tình này trước đây chúng tôi chưa từng nghe qua!”“Nam nhân như v k chịu nắm bắt, sét đánh chết đó!” Ôn Nhã Liên cũng la lên.Mặt Mộ Nguyệt Sâm đen như đáy nồi v.Mấy tên này từ lúc nào đứng ở dưới lầu chỗ cửa sổ rồi?H họ ở lầu 2, biệt thự bên biển vốn k cao, lời vừa nãy bản thân nói nhất định bị nghe rất rõ.Sự trêu chọc trong lời nói của mấy ng bạn rất hiển nhiên, dùng đầu gối nghĩ cũng biết họ đang vui khi ng gặp nạn.Đám bạn chết tiệt!Anh có chút tức giận dùng khăn tắm che phần dưới lại, sau đó đi đến bên bồn tắm từ cao nhìn xuống lầu 1 mấy ng đã thay thành áo trắng quần bông, “Luôn k nghiêm túc!”“Sao lại k nghiêm túc r?”“Nghe lén ng khác còn có lí?” Mộ Nguyệt Sâm k vui.“Haha, chúng ta còn chuẩn bị kịch cho 2 ng.”Quản Dung Khiêm nói xong ùm 1 cái nửa quỳ trước Ôn Nhã Liên, “Oh, Băng Khuynh gả cho anh đi! K lẽ e k thấy lòng anh s?”A vừa nói vừa đưa tay lên, kéo cổ áo trắng của mình ra, lộ khuôn ngực trắng, “Nó đập vì em, sắp chết r! K lẽ e k nhận ra s?”La rất lớn ng khác có thể thấy đc gân xanh trên cổ anh.Hạ Băng Khuynh “”Cô thật muốn xuống dưới hung hăng đánh anh 1 trận!Nhưng Mộ Nguyệt Sâm đứng kế bên mình, cô lại k mặc đồ.Chỉ có thể quỳ trong nước thật uất ức!Chết hơn là Ôn Nhã Liên lại rất hợp tác cong người, 1 tay che mặt xấu hổ, “Aiya, Nguyệt Sâm, đừng mà, anh ở trên giường mạnh mẽ quá, em chịu k nổi”“”Mặt Mộ Nguyệt Sâm hoàn toàn đen lại.Hạ Băng Khuynh tức k thôi, mở vòi sen đưa cho Mộ Nguyệt Sâm, “Ê!”Anh liền hiểu trực tiếp mở cửa xả nước xuống---“Ê ê ê!” Quản Dung Khiêm lập tức kêu lớn, “Kịch lãng mạn v mà 2 ng k muốn coi/”“K muốn bị ướt thì đi ra!”“Đáng ghét!”Mấy ng lập tức né đi, chạy mất dạng.Hạ Băng Khuynh cười haha, “Anh thấy bộ dạng nhếch nhách của họ k? Thật đáng đời!”Cô cười tươi, mắt sáng lấp lánh, đến ánh sao cũng k sánh bằng cô.Mặt nhỏ sáng lên.Tim Mộ Nguyệt Sâm khẽ động, như có thủy triều, nhìn vào mắt cô mang theo sự tất cả sự dịu dàng, “Chúng ta rất lâu k ăn ý như v r, đúng k?”Hạ Băng Khuynh ngây người.Là rất lâu rồi.Lâu đến cô k nhớ lần trước ăn ý như v là khi nào.Nhưng cố ý quên đi thật sự có thể quên tất cả s?- -------- ----------
Xung quanh đều im lặng, Hạ Băng Khuynh còn đang nghĩ anh rốt cuộc đang nói hái sao hay hái tim.
Dưới lầu đột nhiên truyền đến tiếng kêu.
Sau đó những âm thanh từ tính đồng thời truyền đến---
“Khiến tôi cả đời ôm mộng hái sao trên trời
Khi ngẩng đầu nhìn trời xanh nhớ lại thời niên thiếu gập ghềnh thì cười sâu một tiếng
Tôi thề sẽ ôm chặt sự tốt đẹp đó và hái sao trời trên
Thế tục có khúc ca về niên thiếu viết lên tâm ý của ta
Đường rộng xa dài lạnh lẽo đầy tuyết
Đáng cười là tôi đơn độc tìm ngôi sao của tôi
Có mộng đẹp ở bên không sợ phải cô lạnh nhìn tình cảm trên thế gian
Thiên sơn vạn thủy duy chỉ có tôi đi đến thiên lộ”
Hạ Băng Khuynh “”
Quản Dung Khiêm huýt sáo một cái, “Gả cho cậu ta đi em gái Băng Khuynh, cách tỏ tình này trước đây chúng tôi chưa từng nghe qua!”
“Nam nhân như v k chịu nắm bắt, sét đánh chết đó!” Ôn Nhã Liên cũng la lên.
Mặt Mộ Nguyệt Sâm đen như đáy nồi v.
Mấy tên này từ lúc nào đứng ở dưới lầu chỗ cửa sổ rồi?
H họ ở lầu 2, biệt thự bên biển vốn k cao, lời vừa nãy bản thân nói nhất định bị nghe rất rõ.
Sự trêu chọc trong lời nói của mấy ng bạn rất hiển nhiên, dùng đầu gối nghĩ cũng biết họ đang vui khi ng gặp nạn.
Đám bạn chết tiệt!
Anh có chút tức giận dùng khăn tắm che phần dưới lại, sau đó đi đến bên bồn tắm từ cao nhìn xuống lầu 1 mấy ng đã thay thành áo trắng quần bông, “Luôn k nghiêm túc!”
“Sao lại k nghiêm túc r?”
“Nghe lén ng khác còn có lí?” Mộ Nguyệt Sâm k vui.
“Haha, chúng ta còn chuẩn bị kịch cho 2 ng.”
Quản Dung Khiêm nói xong ùm 1 cái nửa quỳ trước Ôn Nhã Liên, “Oh, Băng Khuynh gả cho anh đi! K lẽ e k thấy lòng anh s?”
A vừa nói vừa đưa tay lên, kéo cổ áo trắng của mình ra, lộ khuôn ngực trắng, “Nó đập vì em, sắp chết r! K lẽ e k nhận ra s?”
La rất lớn ng khác có thể thấy đc gân xanh trên cổ anh.
Hạ Băng Khuynh “”
Cô thật muốn xuống dưới hung hăng đánh anh 1 trận!
Nhưng Mộ Nguyệt Sâm đứng kế bên mình, cô lại k mặc đồ.
Chỉ có thể quỳ trong nước thật uất ức!
Chết hơn là Ôn Nhã Liên lại rất hợp tác cong người, 1 tay che mặt xấu hổ, “Aiya, Nguyệt Sâm, đừng mà, anh ở trên giường mạnh mẽ quá, em chịu k nổi”
“”
Mặt Mộ Nguyệt Sâm hoàn toàn đen lại.
Hạ Băng Khuynh tức k thôi, mở vòi sen đưa cho Mộ Nguyệt Sâm, “Ê!”
Anh liền hiểu trực tiếp mở cửa xả nước xuống---
“Ê ê ê!” Quản Dung Khiêm lập tức kêu lớn, “Kịch lãng mạn v mà 2 ng k muốn coi/”
“K muốn bị ướt thì đi ra!”
“Đáng ghét!”
Mấy ng lập tức né đi, chạy mất dạng.
Hạ Băng Khuynh cười haha, “Anh thấy bộ dạng nhếch nhách của họ k? Thật đáng đời!”
Cô cười tươi, mắt sáng lấp lánh, đến ánh sao cũng k sánh bằng cô.
Mặt nhỏ sáng lên.
Tim Mộ Nguyệt Sâm khẽ động, như có thủy triều, nhìn vào mắt cô mang theo sự tất cả sự dịu dàng, “Chúng ta rất lâu k ăn ý như v r, đúng k?”
Hạ Băng Khuynh ngây người.
Là rất lâu rồi.
Lâu đến cô k nhớ lần trước ăn ý như v là khi nào.
Nhưng cố ý quên đi thật sự có thể quên tất cả s?
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Xung quanh đều im lặng, Hạ Băng Khuynh còn đang nghĩ anh rốt cuộc đang nói hái sao hay hái tim.Dưới lầu đột nhiên truyền đến tiếng kêu.Sau đó những âm thanh từ tính đồng thời truyền đến---“Khiến tôi cả đời ôm mộng hái sao trên trờiKhi ngẩng đầu nhìn trời xanh nhớ lại thời niên thiếu gập ghềnh thì cười sâu một tiếngTôi thề sẽ ôm chặt sự tốt đẹp đó và hái sao trời trênThế tục có khúc ca về niên thiếu viết lên tâm ý của taĐường rộng xa dài lạnh lẽo đầy tuyếtĐáng cười là tôi đơn độc tìm ngôi sao của tôiCó mộng đẹp ở bên không sợ phải cô lạnh nhìn tình cảm trên thế gianThiên sơn vạn thủy duy chỉ có tôi đi đến thiên lộ”Hạ Băng Khuynh “”Quản Dung Khiêm huýt sáo một cái, “Gả cho cậu ta đi em gái Băng Khuynh, cách tỏ tình này trước đây chúng tôi chưa từng nghe qua!”“Nam nhân như v k chịu nắm bắt, sét đánh chết đó!” Ôn Nhã Liên cũng la lên.Mặt Mộ Nguyệt Sâm đen như đáy nồi v.Mấy tên này từ lúc nào đứng ở dưới lầu chỗ cửa sổ rồi?H họ ở lầu 2, biệt thự bên biển vốn k cao, lời vừa nãy bản thân nói nhất định bị nghe rất rõ.Sự trêu chọc trong lời nói của mấy ng bạn rất hiển nhiên, dùng đầu gối nghĩ cũng biết họ đang vui khi ng gặp nạn.Đám bạn chết tiệt!Anh có chút tức giận dùng khăn tắm che phần dưới lại, sau đó đi đến bên bồn tắm từ cao nhìn xuống lầu 1 mấy ng đã thay thành áo trắng quần bông, “Luôn k nghiêm túc!”“Sao lại k nghiêm túc r?”“Nghe lén ng khác còn có lí?” Mộ Nguyệt Sâm k vui.“Haha, chúng ta còn chuẩn bị kịch cho 2 ng.”Quản Dung Khiêm nói xong ùm 1 cái nửa quỳ trước Ôn Nhã Liên, “Oh, Băng Khuynh gả cho anh đi! K lẽ e k thấy lòng anh s?”A vừa nói vừa đưa tay lên, kéo cổ áo trắng của mình ra, lộ khuôn ngực trắng, “Nó đập vì em, sắp chết r! K lẽ e k nhận ra s?”La rất lớn ng khác có thể thấy đc gân xanh trên cổ anh.Hạ Băng Khuynh “”Cô thật muốn xuống dưới hung hăng đánh anh 1 trận!Nhưng Mộ Nguyệt Sâm đứng kế bên mình, cô lại k mặc đồ.Chỉ có thể quỳ trong nước thật uất ức!Chết hơn là Ôn Nhã Liên lại rất hợp tác cong người, 1 tay che mặt xấu hổ, “Aiya, Nguyệt Sâm, đừng mà, anh ở trên giường mạnh mẽ quá, em chịu k nổi”“”Mặt Mộ Nguyệt Sâm hoàn toàn đen lại.Hạ Băng Khuynh tức k thôi, mở vòi sen đưa cho Mộ Nguyệt Sâm, “Ê!”Anh liền hiểu trực tiếp mở cửa xả nước xuống---“Ê ê ê!” Quản Dung Khiêm lập tức kêu lớn, “Kịch lãng mạn v mà 2 ng k muốn coi/”“K muốn bị ướt thì đi ra!”“Đáng ghét!”Mấy ng lập tức né đi, chạy mất dạng.Hạ Băng Khuynh cười haha, “Anh thấy bộ dạng nhếch nhách của họ k? Thật đáng đời!”Cô cười tươi, mắt sáng lấp lánh, đến ánh sao cũng k sánh bằng cô.Mặt nhỏ sáng lên.Tim Mộ Nguyệt Sâm khẽ động, như có thủy triều, nhìn vào mắt cô mang theo sự tất cả sự dịu dàng, “Chúng ta rất lâu k ăn ý như v r, đúng k?”Hạ Băng Khuynh ngây người.Là rất lâu rồi.Lâu đến cô k nhớ lần trước ăn ý như v là khi nào.Nhưng cố ý quên đi thật sự có thể quên tất cả s?- -------- ----------