Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 812
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… *ý chỉ môngAnh luôn rất nghiêm khắc với bản thân.Những ng đó cũng quen r, xua tay, “Đi đi đi đi”Quý Tu quay ng chân dài bước đi xa.Tiêu Nhân nhanh chóng đi theo, “Tu Tu, em cũng muốn ngủ, cùng ngủ nha? Đc k, đc k mà”Quý Tu trầm mặc về biệt thự k nói gì thêm.2 thân ảnh 1 trc 1 sau như sáng lên trên bãi cát, giao vào nhau như thiên nga chéo cổ mà ngủ v.“Ê, e nói câu trả lời của Quý Tu tính là yes hay no?” Cố Quân Thụy vẫn k hiểu, đưa tay lên chạm ng bên cạnh, “Thật là thâm cao, bái phục bái phục”“Tôi làm s biết?” Khương Viên lạnh nhạt nói 1 câu, “Lấy cái tay dơ khỏi ng tôi, có phiền k?”“E s thế? Ăn thuốc nổ à?” Quản Dung Khiêm k hiểu, “Có chơi tiếp k?”“Chơi gì nữa, tôi ngủ dưỡng nhan, ai thèm cùng mấy tên đàn ông da mặt dày thức khuya chứ?” Khương Viên đứng dậy lấy khăn choàng của mình, “Thư kí Trác, có đi k?”Trác Tùy Hàng nhìn sang Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, ông chủ của mình còn ở lại đợi.“Cậu nhìn Mộ Nguyệt Sâm làm gì?” Mắt Khương Viên chống lên k vui nói, “Bây h cậu là ng của tôi! K đc hầu hạ hắn! Theo tôi về bảo đảm kêu lúc nào cũng có mặt!”Trác Tùy Hàng “”Trừ chấp nhận bây h anh k có cách khác.Chỉ có thể theo sau Khương Viên, nhẹ nhàng như vô hình nhưng lại lúc nào cũng fai xuất hiện khi cô cần.Trên bãi biển rất nhanh chỉ còn 4 ng đàn ông.Ôn Nhã Liên đứng dậy k nói 1 lời bắt đầu c** đ*.Quản Dung Khiêm bị dọa đến nhảy lên, sống chết ôm chặt cổ áo mình, “Cậu k thể về ks mới loạn tình đc s, bây h đói nên cái gì cũng ăn à? Tình bạn là tình bạn, cúc là cúc, đây là 2 chuyện khác nhau.”Ôn Nhã Liên lười quan tâm anh, Cố Quân Thụy cũng thưởng Quản Dung Khiêm ánh nhìn “cậu là tên ngốc”.Sau đó 2 ng cùng xuống nước, “Bơi khỏa thân, đến k?”“Ai sợ ai?”3 ng lần lượt xuống nước sau đó bởi về hướng Mộ Nguyệt Sâm, sau đó trồi lên trên nước, “Nguyệt Sâm, cậu k xuống thử? Cái đó tự do tự tại phiêu diêu dưới biển, cảm giác thật đã!”“Đúng đó, còn thiếu mình cậu, xuống đi, k có phụ nữ, biển cũng ấm!”Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt liếc 3 tên kia, “V chúc cái đó của các cậu bị sứa biển cắn 1 cái, càng đã.”3 ng đồng thời ngây ng, lớn tiếng nói, “Như v k tốt s? K cần dùng cây điện đang quảng cáo ngoài chợ dùng để làm nó lớn hơn, trực tiếp dùng thủ pháp thiên nhiên”“Đúng v, Nguyệt Sâm, xuống thử đi, khi lớn r nói k chừng em gái Băng Khuynh thật sự hồi tâm chuyển ý cũng k chừng!”“Vô vị” Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy, lười tiếp tục chủ đề k có dinh dưỡng này.Ở phương diện đó bản thân vốn đã rất tuyệt căn bản k cần ng khác quan tâm!Anh nhìn sang hướng rừng mắt hiện lên chút lo lắng.Nha đầu này k fai làNgủ trong rừng r chứ? S còn chưa về?Hoặc là lạc đường? Sợ hãi?Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ hoảng loạn tim anh thắt lại, k đợi đc nữa trực tiếp đi vào trong rừng dừa---“Băng Khuynh em ở đâu? Trả lời anh! Băng Khuynh! Hạ Băng Khuynh!”- -------- ----------
*ý chỉ mông
Anh luôn rất nghiêm khắc với bản thân.
Những ng đó cũng quen r, xua tay, “Đi đi đi đi”
Quý Tu quay ng chân dài bước đi xa.
Tiêu Nhân nhanh chóng đi theo, “Tu Tu, em cũng muốn ngủ, cùng ngủ nha? Đc k, đc k mà”
Quý Tu trầm mặc về biệt thự k nói gì thêm.
2 thân ảnh 1 trc 1 sau như sáng lên trên bãi cát, giao vào nhau như thiên nga chéo cổ mà ngủ v.
“Ê, e nói câu trả lời của Quý Tu tính là yes hay no?” Cố Quân Thụy vẫn k hiểu, đưa tay lên chạm ng bên cạnh, “Thật là thâm cao, bái phục bái phục”
“Tôi làm s biết?” Khương Viên lạnh nhạt nói 1 câu, “Lấy cái tay dơ khỏi ng tôi, có phiền k?”
“E s thế? Ăn thuốc nổ à?” Quản Dung Khiêm k hiểu, “Có chơi tiếp k?”
“Chơi gì nữa, tôi ngủ dưỡng nhan, ai thèm cùng mấy tên đàn ông da mặt dày thức khuya chứ?” Khương Viên đứng dậy lấy khăn choàng của mình, “Thư kí Trác, có đi k?”
Trác Tùy Hàng nhìn sang Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, ông chủ của mình còn ở lại đợi.
“Cậu nhìn Mộ Nguyệt Sâm làm gì?” Mắt Khương Viên chống lên k vui nói, “Bây h cậu là ng của tôi! K đc hầu hạ hắn! Theo tôi về bảo đảm kêu lúc nào cũng có mặt!”
Trác Tùy Hàng “”
Trừ chấp nhận bây h anh k có cách khác.
Chỉ có thể theo sau Khương Viên, nhẹ nhàng như vô hình nhưng lại lúc nào cũng fai xuất hiện khi cô cần.
Trên bãi biển rất nhanh chỉ còn 4 ng đàn ông.
Ôn Nhã Liên đứng dậy k nói 1 lời bắt đầu c** đ*.
Quản Dung Khiêm bị dọa đến nhảy lên, sống chết ôm chặt cổ áo mình, “Cậu k thể về ks mới loạn tình đc s, bây h đói nên cái gì cũng ăn à? Tình bạn là tình bạn, cúc là cúc, đây là 2 chuyện khác nhau.”
Ôn Nhã Liên lười quan tâm anh, Cố Quân Thụy cũng thưởng Quản Dung Khiêm ánh nhìn “cậu là tên ngốc”.
Sau đó 2 ng cùng xuống nước, “Bơi khỏa thân, đến k?”
“Ai sợ ai?”
3 ng lần lượt xuống nước sau đó bởi về hướng Mộ Nguyệt Sâm, sau đó trồi lên trên nước, “Nguyệt Sâm, cậu k xuống thử? Cái đó tự do tự tại phiêu diêu dưới biển, cảm giác thật đã!”
“Đúng đó, còn thiếu mình cậu, xuống đi, k có phụ nữ, biển cũng ấm!”
Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt liếc 3 tên kia, “V chúc cái đó của các cậu bị sứa biển cắn 1 cái, càng đã.”
3 ng đồng thời ngây ng, lớn tiếng nói, “Như v k tốt s? K cần dùng cây điện đang quảng cáo ngoài chợ dùng để làm nó lớn hơn, trực tiếp dùng thủ pháp thiên nhiên”
“Đúng v, Nguyệt Sâm, xuống thử đi, khi lớn r nói k chừng em gái Băng Khuynh thật sự hồi tâm chuyển ý cũng k chừng!”
“Vô vị” Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy, lười tiếp tục chủ đề k có dinh dưỡng này.
Ở phương diện đó bản thân vốn đã rất tuyệt căn bản k cần ng khác quan tâm!
Anh nhìn sang hướng rừng mắt hiện lên chút lo lắng.
Nha đầu này k fai là
Ngủ trong rừng r chứ? S còn chưa về?
Hoặc là lạc đường? Sợ hãi?
Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ hoảng loạn tim anh thắt lại, k đợi đc nữa trực tiếp đi vào trong rừng dừa---
“Băng Khuynh em ở đâu? Trả lời anh! Băng Khuynh! Hạ Băng Khuynh!”
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… *ý chỉ môngAnh luôn rất nghiêm khắc với bản thân.Những ng đó cũng quen r, xua tay, “Đi đi đi đi”Quý Tu quay ng chân dài bước đi xa.Tiêu Nhân nhanh chóng đi theo, “Tu Tu, em cũng muốn ngủ, cùng ngủ nha? Đc k, đc k mà”Quý Tu trầm mặc về biệt thự k nói gì thêm.2 thân ảnh 1 trc 1 sau như sáng lên trên bãi cát, giao vào nhau như thiên nga chéo cổ mà ngủ v.“Ê, e nói câu trả lời của Quý Tu tính là yes hay no?” Cố Quân Thụy vẫn k hiểu, đưa tay lên chạm ng bên cạnh, “Thật là thâm cao, bái phục bái phục”“Tôi làm s biết?” Khương Viên lạnh nhạt nói 1 câu, “Lấy cái tay dơ khỏi ng tôi, có phiền k?”“E s thế? Ăn thuốc nổ à?” Quản Dung Khiêm k hiểu, “Có chơi tiếp k?”“Chơi gì nữa, tôi ngủ dưỡng nhan, ai thèm cùng mấy tên đàn ông da mặt dày thức khuya chứ?” Khương Viên đứng dậy lấy khăn choàng của mình, “Thư kí Trác, có đi k?”Trác Tùy Hàng nhìn sang Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, ông chủ của mình còn ở lại đợi.“Cậu nhìn Mộ Nguyệt Sâm làm gì?” Mắt Khương Viên chống lên k vui nói, “Bây h cậu là ng của tôi! K đc hầu hạ hắn! Theo tôi về bảo đảm kêu lúc nào cũng có mặt!”Trác Tùy Hàng “”Trừ chấp nhận bây h anh k có cách khác.Chỉ có thể theo sau Khương Viên, nhẹ nhàng như vô hình nhưng lại lúc nào cũng fai xuất hiện khi cô cần.Trên bãi biển rất nhanh chỉ còn 4 ng đàn ông.Ôn Nhã Liên đứng dậy k nói 1 lời bắt đầu c** đ*.Quản Dung Khiêm bị dọa đến nhảy lên, sống chết ôm chặt cổ áo mình, “Cậu k thể về ks mới loạn tình đc s, bây h đói nên cái gì cũng ăn à? Tình bạn là tình bạn, cúc là cúc, đây là 2 chuyện khác nhau.”Ôn Nhã Liên lười quan tâm anh, Cố Quân Thụy cũng thưởng Quản Dung Khiêm ánh nhìn “cậu là tên ngốc”.Sau đó 2 ng cùng xuống nước, “Bơi khỏa thân, đến k?”“Ai sợ ai?”3 ng lần lượt xuống nước sau đó bởi về hướng Mộ Nguyệt Sâm, sau đó trồi lên trên nước, “Nguyệt Sâm, cậu k xuống thử? Cái đó tự do tự tại phiêu diêu dưới biển, cảm giác thật đã!”“Đúng đó, còn thiếu mình cậu, xuống đi, k có phụ nữ, biển cũng ấm!”Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt liếc 3 tên kia, “V chúc cái đó của các cậu bị sứa biển cắn 1 cái, càng đã.”3 ng đồng thời ngây ng, lớn tiếng nói, “Như v k tốt s? K cần dùng cây điện đang quảng cáo ngoài chợ dùng để làm nó lớn hơn, trực tiếp dùng thủ pháp thiên nhiên”“Đúng v, Nguyệt Sâm, xuống thử đi, khi lớn r nói k chừng em gái Băng Khuynh thật sự hồi tâm chuyển ý cũng k chừng!”“Vô vị” Mộ Nguyệt Sâm đứng dậy, lười tiếp tục chủ đề k có dinh dưỡng này.Ở phương diện đó bản thân vốn đã rất tuyệt căn bản k cần ng khác quan tâm!Anh nhìn sang hướng rừng mắt hiện lên chút lo lắng.Nha đầu này k fai làNgủ trong rừng r chứ? S còn chưa về?Hoặc là lạc đường? Sợ hãi?Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ hoảng loạn tim anh thắt lại, k đợi đc nữa trực tiếp đi vào trong rừng dừa---“Băng Khuynh em ở đâu? Trả lời anh! Băng Khuynh! Hạ Băng Khuynh!”- -------- ----------