Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 889

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Tức giận của Mộ Bác Minh khiến Mộ Nguyệt Bạch ấp úng hai cái cuối cùng im miệng.Dù sao cũng là người lớn trong nhà, uy tín vẫn có.“Ăn cơm thôi.” Mộ Bác Minh nhàn nhạt ra lệnh, khiến không khí thả lỏng tí.“Được vậy, mọi người ăn cơm ăn cơm đi” Mộ Cẩm Đình luôn là người giảng hòa nên lần này lại ôn hòa nói trước.Mộ Nguyệt Sâm hừ lạnh sau đó cúi đầu không nhìn bất kì ai trên bàn ăn.Mà Hạ Băng Khuynh cũng thất thần nghịch cơm trong tô, không có ý muốn ăn.Mộ Lưu Huyền thấy tâm trạng mọi người trầm xuống cho nên nghĩ ra cách lại sôi nổi hơn.“Chúng ta chơi trò chơi đi.” Anh la lên.Nhưng ngại ngùng là không ai đáp anh.Anh gãi đầu, như cũng cảm thấy ngại. Nhưng tính hoạt bát của anh thì không vậy.“Trò lần này chúng ta chia nhóm. Mọi người nhìn thẳng người đối diện của mình vì đó sẽ là bạn đồng hành của mình.”Nói xong, Mộ Nguyệt Sâm phản xạ có điều kiện nhìn lên.Vừa nhìn, vừa hay chạm mắt với Hạ Băng Khuynh, cũng mang theo thủy quang nhìn qua.Mắt 2 người chạm nhau thông qua không trung.Như là nước hồ gặp hoang mạc, một người liều mạng muốn nhấn chìm, người khác thì liều mạng bỏ chạy.“Anh ba, anh và Băng Khuynh một nhóm.” Mộ Lưu Huyền như cố ý đặc biệt nói chia 2 người một nhóm ra.2 người thu mắt lại, không có tiếp xúc khác.“Bây giờ em viết số ra, 2 người rút ra số giống nhau sẽ nghe theo sắp xếp của em, làm một chuyện nhỏ. Mà 2 người cùng nhóm sẽ giúp bạn mình hoàn thành việc đó, mọi người biết qui tắc chưa?”Lời của Mộ Lưu Huyền vẫn không nhận được lời đáp nào.Chỉ là, cũng không ai từ chối.Vì không khí trước đó khó xử cực kỳ, họ cần lí do để khiến nó sôi nổi hơn.Mộ Lưu Huyền nhận được mặc định, tự giác lấy giấy bút bắt đầu viết 8 chữ số, từ 1-7, trong đó có 2 số giống nhau.“Con để giấy vào thùng, mọi người không được gian lận, để tay vào trong bốc đi.” Anh bỏ giấy vào thùng, lắc mấy cái.“Mọi người rút đi” Anh bưng thùng lên, để mọi người bốc.Nhưng không ai đưa tay ra.Cục diện nhất thời lại càng khó xử.“Nếu mọi người không đồng ý rút, để con trước vậy. Nói không chừng anh có thể cùng đôi với Băng Khuynh, sau đó hoàn thành trò chơi bằng nụ hôn. Em trai, em phải nghĩ ra sự trừng phạt thật hay.”Nụ cười ôn nhu của Mộ Nguyệt Bạch không khiến Mộ Lưu Huyền thấy ấm áp. Ngược lại còn có chút lạnh lẽo, từ chân anh dâng lên.“Em sẽ, anh ba yên tâm” Anh lộ nụ cười tiêu chuẩn, bắt đầu hối mọi người bốc.Cuối cùng, dưới động thái của Mộ Nguyệt Bạch, mọi người bốc lấy số của mình.“Bây giờ, mở giấy trong tay ra, sau đó nhìn ai có số giống mình.” Lời anh vừa dứt, 8 người mở giấy ra.Mộ Bác Minh 1, Tân Viên Thường 2, Mộ Lâm Nguyệt 3, Mộ Cẩm Đình 4, Hạ Vân Khuynh 5.Còn 3 số, có 2 số giống.Điều này chứng minh, người bị trừng phạt sẽ là Mộ Nguyệt Sâm, Mộ Nguyệt Bạch hoặc Hạ Băng Khuynh.Thậm chí, Mộ Lâm Nguyệt là chung nhóm với Mộ Nguyệt Bạch cũng bị liên lụy.- -------- ----------

Tức giận của Mộ Bác Minh khiến Mộ Nguyệt Bạch ấp úng hai cái cuối cùng im miệng.

Dù sao cũng là người lớn trong nhà, uy tín vẫn có.

“Ăn cơm thôi.” Mộ Bác Minh nhàn nhạt ra lệnh, khiến không khí thả lỏng tí.

“Được vậy, mọi người ăn cơm ăn cơm đi” Mộ Cẩm Đình luôn là người giảng hòa nên lần này lại ôn hòa nói trước.

Mộ Nguyệt Sâm hừ lạnh sau đó cúi đầu không nhìn bất kì ai trên bàn ăn.

Mà Hạ Băng Khuynh cũng thất thần nghịch cơm trong tô, không có ý muốn ăn.

Mộ Lưu Huyền thấy tâm trạng mọi người trầm xuống cho nên nghĩ ra cách lại sôi nổi hơn.

“Chúng ta chơi trò chơi đi.” Anh la lên.

Nhưng ngại ngùng là không ai đáp anh.

Anh gãi đầu, như cũng cảm thấy ngại. Nhưng tính hoạt bát của anh thì không vậy.

“Trò lần này chúng ta chia nhóm. Mọi người nhìn thẳng người đối diện của mình vì đó sẽ là bạn đồng hành của mình.”

Nói xong, Mộ Nguyệt Sâm phản xạ có điều kiện nhìn lên.

Vừa nhìn, vừa hay chạm mắt với Hạ Băng Khuynh, cũng mang theo thủy quang nhìn qua.

Mắt 2 người chạm nhau thông qua không trung.

Như là nước hồ gặp hoang mạc, một người liều mạng muốn nhấn chìm, người khác thì liều mạng bỏ chạy.

“Anh ba, anh và Băng Khuynh một nhóm.” Mộ Lưu Huyền như cố ý đặc biệt nói chia 2 người một nhóm ra.

2 người thu mắt lại, không có tiếp xúc khác.

“Bây giờ em viết số ra, 2 người rút ra số giống nhau sẽ nghe theo sắp xếp của em, làm một chuyện nhỏ. Mà 2 người cùng nhóm sẽ giúp bạn mình hoàn thành việc đó, mọi người biết qui tắc chưa?”

Lời của Mộ Lưu Huyền vẫn không nhận được lời đáp nào.

Chỉ là, cũng không ai từ chối.

Vì không khí trước đó khó xử cực kỳ, họ cần lí do để khiến nó sôi nổi hơn.

Mộ Lưu Huyền nhận được mặc định, tự giác lấy giấy bút bắt đầu viết 8 chữ số, từ 1-7, trong đó có 2 số giống nhau.

“Con để giấy vào thùng, mọi người không được gian lận, để tay vào trong bốc đi.” Anh bỏ giấy vào thùng, lắc mấy cái.

“Mọi người rút đi” Anh bưng thùng lên, để mọi người bốc.

Nhưng không ai đưa tay ra.

Cục diện nhất thời lại càng khó xử.

“Nếu mọi người không đồng ý rút, để con trước vậy. Nói không chừng anh có thể cùng đôi với Băng Khuynh, sau đó hoàn thành trò chơi bằng nụ hôn. Em trai, em phải nghĩ ra sự trừng phạt thật hay.”

Nụ cười ôn nhu của Mộ Nguyệt Bạch không khiến Mộ Lưu Huyền thấy ấm áp. Ngược lại còn có chút lạnh lẽo, từ chân anh dâng lên.

“Em sẽ, anh ba yên tâm” Anh lộ nụ cười tiêu chuẩn, bắt đầu hối mọi người bốc.

Cuối cùng, dưới động thái của Mộ Nguyệt Bạch, mọi người bốc lấy số của mình.

“Bây giờ, mở giấy trong tay ra, sau đó nhìn ai có số giống mình.” Lời anh vừa dứt, 8 người mở giấy ra.

Mộ Bác Minh 1, Tân Viên Thường 2, Mộ Lâm Nguyệt 3, Mộ Cẩm Đình 4, Hạ Vân Khuynh 5.

Còn 3 số, có 2 số giống.

Điều này chứng minh, người bị trừng phạt sẽ là Mộ Nguyệt Sâm, Mộ Nguyệt Bạch hoặc Hạ Băng Khuynh.

Thậm chí, Mộ Lâm Nguyệt là chung nhóm với Mộ Nguyệt Bạch cũng bị liên lụy.

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Tức giận của Mộ Bác Minh khiến Mộ Nguyệt Bạch ấp úng hai cái cuối cùng im miệng.Dù sao cũng là người lớn trong nhà, uy tín vẫn có.“Ăn cơm thôi.” Mộ Bác Minh nhàn nhạt ra lệnh, khiến không khí thả lỏng tí.“Được vậy, mọi người ăn cơm ăn cơm đi” Mộ Cẩm Đình luôn là người giảng hòa nên lần này lại ôn hòa nói trước.Mộ Nguyệt Sâm hừ lạnh sau đó cúi đầu không nhìn bất kì ai trên bàn ăn.Mà Hạ Băng Khuynh cũng thất thần nghịch cơm trong tô, không có ý muốn ăn.Mộ Lưu Huyền thấy tâm trạng mọi người trầm xuống cho nên nghĩ ra cách lại sôi nổi hơn.“Chúng ta chơi trò chơi đi.” Anh la lên.Nhưng ngại ngùng là không ai đáp anh.Anh gãi đầu, như cũng cảm thấy ngại. Nhưng tính hoạt bát của anh thì không vậy.“Trò lần này chúng ta chia nhóm. Mọi người nhìn thẳng người đối diện của mình vì đó sẽ là bạn đồng hành của mình.”Nói xong, Mộ Nguyệt Sâm phản xạ có điều kiện nhìn lên.Vừa nhìn, vừa hay chạm mắt với Hạ Băng Khuynh, cũng mang theo thủy quang nhìn qua.Mắt 2 người chạm nhau thông qua không trung.Như là nước hồ gặp hoang mạc, một người liều mạng muốn nhấn chìm, người khác thì liều mạng bỏ chạy.“Anh ba, anh và Băng Khuynh một nhóm.” Mộ Lưu Huyền như cố ý đặc biệt nói chia 2 người một nhóm ra.2 người thu mắt lại, không có tiếp xúc khác.“Bây giờ em viết số ra, 2 người rút ra số giống nhau sẽ nghe theo sắp xếp của em, làm một chuyện nhỏ. Mà 2 người cùng nhóm sẽ giúp bạn mình hoàn thành việc đó, mọi người biết qui tắc chưa?”Lời của Mộ Lưu Huyền vẫn không nhận được lời đáp nào.Chỉ là, cũng không ai từ chối.Vì không khí trước đó khó xử cực kỳ, họ cần lí do để khiến nó sôi nổi hơn.Mộ Lưu Huyền nhận được mặc định, tự giác lấy giấy bút bắt đầu viết 8 chữ số, từ 1-7, trong đó có 2 số giống nhau.“Con để giấy vào thùng, mọi người không được gian lận, để tay vào trong bốc đi.” Anh bỏ giấy vào thùng, lắc mấy cái.“Mọi người rút đi” Anh bưng thùng lên, để mọi người bốc.Nhưng không ai đưa tay ra.Cục diện nhất thời lại càng khó xử.“Nếu mọi người không đồng ý rút, để con trước vậy. Nói không chừng anh có thể cùng đôi với Băng Khuynh, sau đó hoàn thành trò chơi bằng nụ hôn. Em trai, em phải nghĩ ra sự trừng phạt thật hay.”Nụ cười ôn nhu của Mộ Nguyệt Bạch không khiến Mộ Lưu Huyền thấy ấm áp. Ngược lại còn có chút lạnh lẽo, từ chân anh dâng lên.“Em sẽ, anh ba yên tâm” Anh lộ nụ cười tiêu chuẩn, bắt đầu hối mọi người bốc.Cuối cùng, dưới động thái của Mộ Nguyệt Bạch, mọi người bốc lấy số của mình.“Bây giờ, mở giấy trong tay ra, sau đó nhìn ai có số giống mình.” Lời anh vừa dứt, 8 người mở giấy ra.Mộ Bác Minh 1, Tân Viên Thường 2, Mộ Lâm Nguyệt 3, Mộ Cẩm Đình 4, Hạ Vân Khuynh 5.Còn 3 số, có 2 số giống.Điều này chứng minh, người bị trừng phạt sẽ là Mộ Nguyệt Sâm, Mộ Nguyệt Bạch hoặc Hạ Băng Khuynh.Thậm chí, Mộ Lâm Nguyệt là chung nhóm với Mộ Nguyệt Bạch cũng bị liên lụy.- -------- ----------

Chương 889