Tác giả:

Nếu có ai hỏi ta, ở cái cõi Cửu Trùng Thiên này, kẻ nào làm ta mệt tâm nhất thì chắc chắn không còn ai khác đâu, chỉ có thể là hắn, kẻ làm Thượng Thần được chúng tiên kính ngưỡng như ta cũng có lắm phiền não. Ta nhớ khi đó, hắn đã từng đứng trước mắt cao ngạo nói rằng hắn không có lấy Thiên sơn Tuyết liên của ta, nhưng buồn cười là cây kim trong bọc cũng có ngày được phơi bày ra ánh sáng. Một ngàn năm sau đó hắn đã mời ta uống một vò rượu mà theo hắn nói là đã mất công chưng cất cả ngàn năm rồi, rất quý, ta uống vào thì mới biết hóa ra rượu đó chẳng phải là ngâm bằng Thiên sơn Tuyết Liên sao, còn là thiên sơn tuyết liên hai ngàn năm tuổi, vùa đúng như cái ta đã mất.  Thử hỏi trên thế gian này làm gì có chuyện trùng hợp đến lạ lùng như vậy, bên này ta mất một cây thiên sơn tuyết liên 2000 năm, bên kia hắn lại vừa vặn ngâm bình rượu từ cây tuyết liên cũng 2000 năm. Ta đã nghĩ, có khi qua 1000 năm hắn đã quên mất năm đó đã khẳng định với ta như thế nào. Hôm nay lại vô tình lấy ra mời ta…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...