Tác giả:

Liễu Thiên Bình một cái tên đã nói lên hết ý nghĩ của nó nhưng người con  gái mang cái tên này lại có một cuộc sống không thề bình yên chút. Cuộc sỗng đó bắt đầu từ ngày người mẹ yêu thương nhất bỏ rơi cô sang thế giời bên kia còn người cha đấu yêu của cô vui sướng mang người phụ nữ khác bước vào Liễu gia lập tức đuổi cô về quên vời dì của cô. Dì cô dẫn theo đừa cháu mời 15 tuổi về căn nhà mục nát nơi xóm nghèo sống vời lão chồng nát rượu của bà. Suốt ba năm trời cô hề nhận được một đồng xu nào hay bất kì lá thư nào của người cha độc ác của mình. 18 tuổi cô để lại một bức thư cho dì rồi bỏ lên thành phố sinh sống, cô trở nơi cô được sinh ra mang bao nhiều tình cảm yêu thương của mẹ mình và sự ghẻ lạnh của cha mình, nơi hạnh phúc nhất cũng là nơi đau khổ nhất. 12 giờ đêm cô tan làm  bước nhanh trên con đường đông đúc về đêm mặc dù đã ở đậy được 4 năm rồi nhưng cô vẫn sợ con đường này. Vì sao ư một con đường mà hoạt động về đêm thì bạn nghĩ nó là con đường gì không phải  giang hồ tụ tập…

Chương 10: Chị dâu

Mua Một Tặng HaiTác giả: Mỗ MỗTruyện Ngôn TìnhLiễu Thiên Bình một cái tên đã nói lên hết ý nghĩ của nó nhưng người con  gái mang cái tên này lại có một cuộc sống không thề bình yên chút. Cuộc sỗng đó bắt đầu từ ngày người mẹ yêu thương nhất bỏ rơi cô sang thế giời bên kia còn người cha đấu yêu của cô vui sướng mang người phụ nữ khác bước vào Liễu gia lập tức đuổi cô về quên vời dì của cô. Dì cô dẫn theo đừa cháu mời 15 tuổi về căn nhà mục nát nơi xóm nghèo sống vời lão chồng nát rượu của bà. Suốt ba năm trời cô hề nhận được một đồng xu nào hay bất kì lá thư nào của người cha độc ác của mình. 18 tuổi cô để lại một bức thư cho dì rồi bỏ lên thành phố sinh sống, cô trở nơi cô được sinh ra mang bao nhiều tình cảm yêu thương của mẹ mình và sự ghẻ lạnh của cha mình, nơi hạnh phúc nhất cũng là nơi đau khổ nhất. 12 giờ đêm cô tan làm  bước nhanh trên con đường đông đúc về đêm mặc dù đã ở đậy được 4 năm rồi nhưng cô vẫn sợ con đường này. Vì sao ư một con đường mà hoạt động về đêm thì bạn nghĩ nó là con đường gì không phải  giang hồ tụ tập… 8 giờ sáng tiếng chuông cửa vang đáng thức hai cơ thể đang ôm nhau trên giường, bình thường chỉ 6 giờ là cô đã dậy hôm nay trong lúc mơ màng  thấy cơ thể mọi lần biến mất không dấu tích kia vẫn đang nằm bên cạnh cô vòng tay ôm lấy úp mặt vào ngực người cử động cơ thể một chút thì nhận được những vô lưng nhẹ nhàng khiến cô lại chìm vào giấc đến giờ này. Anh chau mày khó chịu những vẫn không có ý định mở mắt thấy cơ thể nhỏ đang có chuyển động nhỏ anh liền ôm  chặt hơn thì thầm vào tai cô* "Kệ nó "Nhưng xem ra người bên ngoài kia thật không biết sống chết liều mạng bấm chuông đến nỗi sắp hỏng chuông nhà người rồi. Cô nhìn biểu lười biếng của anh lại không muốn tiếng chuông kia làm anh khó chịu lên buông anh ra để đi mở cửa, khuôn mặt ai kia nằm trên giường liền hiện lên ba vạch đen xì khó chịu mở mắt ra nhìn cơ thể mềm mại Tiểu Bạch Thỏ chạy mất.Thấy cánh cửa có chút phản ứng mơ ra Tiểu Hắc đứng ngoài cửa vô cùng đắt ý hắn biết rằng anh Mạc của hắn nếu không đi thị sát bên ngoài thì nhất định là đang ở nhà ngủ lười, cánh cửa mời hơi mở một chút hắn liền to giọng nói* "Anh Mạc, đại ca có việc........."Tiểu Hắc chưa nói hết câu cánh cửa mở ra khiến hắn chết ngay tại chỗ, một thân hình nhỏ bé mặc bộ váy ngủ bà bầu thoải mái đứng trước cửa mặc dù không phải cuốc sắc thiên hương gì cũng không phải đẹp nghiên thành nghiên nước nhưng cũng được coi và có nhan sắc nhưng điều đó không quan trọng quan trọng chính là người phụ nữ này lại từ trong chui ra mở cửa. Cô nhìn người đàn ông trước mặt mình bật giác hơi run nhẹ, cái này đúng là khó tránh vì Tiểu Hắn là người đàn ông vô cùng to lớn nước da hơi cháy nắng  trên người lúc nào cũng một bộ đen nguyên cây mặc dù anh luôn mặc những bộ tối màu nhưng so vời Tiểu Hắc đúng là không thể so sánh nổi,còn chưa kể trên tay trái Tiểu Hắc xăm một con rồng đen vô cùng nổi bật có lẽ vậy mà được gọi là Tiểu Hắc.Anh từ phòng bước ra mặc nguyên bộ ngủ xanh đậm nhìn thấy cơ thể nhỏ bé kia bị Tiểu Hắc soi đến phát run liền chau mày đi đến ôm cơ  thể mềm mềm của cô và lòng hôn nhẹ một cái lên trán* " Giút tôi pha cốc caphe đen " cô nhìn anh rồi gật đầu nhẹ rồi đi vào bếpTrong đầu Tiếu Hắc liền vang lên tiếng nổ lớn "bùm", hắn vừa nhìn thấy phụ nữ trong hầm băng không những thế còn thấy hầm băng hôn người phụ nữ đó chắc chắc là hắn ảo tưởng không nhất định là nằm mơ hay mắt hắn có vẫn đề. Thấy Tiểu Hắc vẫn đứng đơ như khúc gỗ Dương Phong liền chau mày* "Vào đi "* "Anh.....ai.......vậy anh "Tiểu Hắc run rẩy hỏi* " Vợ "anh lạnh lùnh nói rồi đi về phía sofa ngồi xuống thản nhiên như không"Bùm" trong đầu Tiểu Hắc hiện lên hình quả cầu trái đất vỡ tan thành từng mảnh không còn sót lại chút gì, chắc chắn là tận thế nếu không phải chắc là hắn đi nhầm nhà, nhất định là nhầm nhà vì hắn không muốn chết theo cái kiểu lý do vừa rồi* "Xin....lỗi.....nhầm nhà"* "Nhầm cái gi"giọng anh có vẻ khó chiu không giống như đang đùa cho vuiTiểu Hắc đi đến chỗ ghế ngồi xuống nhìn chằm chằm vào anh nếu không nhầm nhà không lẽ hắn nhầm người.Lúc này cô bừng ra phòng khách hai ly caphe đặt một ly đen trước mặt Tiểu Hắc và một ly caphe nâu trước mặt anh. Nhìn ly caphe có vẻ không đúng lắm nhưng anh vẫn không lộ biểu cảm mà còn dịu dáng nhìn cô cười* " Vào phòng đợi tôi "Cô nhìn khuôn mắt Tiểu Hắc lúc vừa rồi còn hơi đen giờ trắng bạch như người chết liền gật đầu đi vào phòng. Ở đây có dao nhất định hắn móc mắt mình ra vất cho chó nó ăn anh vừa cười không nữa thế mà còn rất dịu dàng theo anh 4 năm nay đừng nói là cười ngay cả chép miệng hắn còn chưa bao giờ thấy. Thấy xác chết vô hồn của Tiểu Hắc làm tốn thời gian anh vừa cằm cốc caphe vừa dùng chân dạp hắn một cái ngã ra đất để hắn thu lại cái hồn đang chầu ông bà tổ tiên quay lạiSau khi vào phòng cô không để ý chuyện hai người mà đi vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo sau đó lến giường ngồi đọc sách dành cho bà bầu, không lâu sau bên ngoài vọng ra giọng của Tiểu Hắc* "Chị..... dâu em về đây "Rồi tiếng đóng cửa mạnh sau đó thấy anh cằm cốc sữa đi vào phòng đặt lên kệ giường lao vào ôm lấy cô* "Uống sữa đi đợi tôi thay quần áo rồi đi ăn "* "Ukm"

8 giờ sáng tiếng chuông cửa vang đáng thức hai cơ thể đang ôm nhau trên giường, bình thường chỉ 6 giờ là cô đã dậy hôm nay trong lúc mơ màng  thấy cơ thể mọi lần biến mất không dấu tích kia vẫn đang nằm bên cạnh cô vòng tay ôm lấy úp mặt vào ngực người cử động cơ thể một chút thì nhận được những vô lưng nhẹ nhàng khiến cô lại chìm vào giấc đến giờ này. Anh chau mày khó chịu những vẫn không có ý định mở mắt thấy cơ thể nhỏ đang có chuyển động nhỏ anh liền ôm  chặt hơn thì thầm vào tai cô

* "Kệ nó "

Nhưng xem ra người bên ngoài kia thật không biết sống chết liều mạng bấm chuông đến nỗi sắp hỏng chuông nhà người rồi. Cô nhìn biểu lười biếng của anh lại không muốn tiếng chuông kia làm anh khó chịu lên buông anh ra để đi mở cửa, khuôn mặt ai kia nằm trên giường liền hiện lên ba vạch đen xì khó chịu mở mắt ra nhìn cơ thể mềm mại Tiểu Bạch Thỏ chạy mất.

Thấy cánh cửa có chút phản ứng mơ ra Tiểu Hắc đứng ngoài cửa vô cùng đắt ý hắn biết rằng anh Mạc của hắn nếu không đi thị sát bên ngoài thì nhất định là đang ở nhà ngủ lười, cánh cửa mời hơi mở một chút hắn liền to giọng nói

* "Anh Mạc, đại ca có việc........."

Tiểu Hắc chưa nói hết câu cánh cửa mở ra khiến hắn chết ngay tại chỗ, một thân hình nhỏ bé mặc bộ váy ngủ bà bầu thoải mái đứng trước cửa mặc dù không phải cuốc sắc thiên hương gì cũng không phải đẹp nghiên thành nghiên nước nhưng cũng được coi và có nhan sắc nhưng điều đó không quan trọng quan trọng chính là người phụ nữ này lại từ trong chui ra mở cửa. Cô nhìn người đàn ông trước mặt mình bật giác hơi run nhẹ, cái này đúng là khó tránh vì Tiểu Hắn là người đàn ông vô cùng to lớn nước da hơi cháy nắng  trên người lúc nào cũng một bộ đen nguyên cây mặc dù anh luôn mặc những bộ tối màu nhưng so vời Tiểu Hắc đúng là không thể so sánh nổi,còn chưa kể trên tay trái Tiểu Hắc xăm một con rồng đen vô cùng nổi bật có lẽ vậy mà được gọi là Tiểu Hắc.

Anh từ phòng bước ra mặc nguyên bộ ngủ xanh đậm nhìn thấy cơ thể nhỏ bé kia bị Tiểu Hắc soi đến phát run liền chau mày đi đến ôm cơ  thể mềm mềm của cô và lòng hôn nhẹ một cái lên trán

* " Giút tôi pha cốc caphe đen " cô nhìn anh rồi gật đầu nhẹ rồi đi vào bếp

Trong đầu Tiếu Hắc liền vang lên tiếng nổ lớn "bùm", hắn vừa nhìn thấy phụ nữ trong hầm băng không những thế còn thấy hầm băng hôn người phụ nữ đó chắc chắc là hắn ảo tưởng không nhất định là nằm mơ hay mắt hắn có vẫn đề. Thấy Tiểu Hắc vẫn đứng đơ như khúc gỗ Dương Phong liền chau mày

* "Vào đi "

* "Anh.....ai.......vậy anh "Tiểu Hắc run rẩy hỏi

* " Vợ "anh lạnh lùnh nói rồi đi về phía sofa ngồi xuống thản nhiên như không

"Bùm" trong đầu Tiểu Hắc hiện lên hình quả cầu trái đất vỡ tan thành từng mảnh không còn sót lại chút gì, chắc chắn là tận thế nếu không phải chắc là hắn đi nhầm nhà, nhất định là nhầm nhà vì hắn không muốn chết theo cái kiểu lý do vừa rồi

* "Xin....lỗi.....nhầm nhà"

* "Nhầm cái gi"giọng anh có vẻ khó chiu không giống như đang đùa cho vui

Tiểu Hắc đi đến chỗ ghế ngồi xuống nhìn chằm chằm vào anh nếu không nhầm nhà không lẽ hắn nhầm người.Lúc này cô bừng ra phòng khách hai ly caphe đặt một ly đen trước mặt Tiểu Hắc và một ly caphe nâu trước mặt anh. Nhìn ly caphe có vẻ không đúng lắm nhưng anh vẫn không lộ biểu cảm mà còn dịu dáng nhìn cô cười

* " Vào phòng đợi tôi "

Cô nhìn khuôn mắt Tiểu Hắc lúc vừa rồi còn hơi đen giờ trắng bạch như người chết liền gật đầu đi vào phòng. Ở đây có dao nhất định hắn móc mắt mình ra vất cho chó nó ăn anh vừa cười không nữa thế mà còn rất dịu dàng theo anh 4 năm nay đừng nói là cười ngay cả chép miệng hắn còn chưa bao giờ thấy. Thấy xác chết vô hồn của Tiểu Hắc làm tốn thời gian anh vừa cằm cốc caphe vừa dùng chân dạp hắn một cái ngã ra đất để hắn thu lại cái hồn đang chầu ông bà tổ tiên quay lại

Sau khi vào phòng cô không để ý chuyện hai người mà đi vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo sau đó lến giường ngồi đọc sách dành cho bà bầu, không lâu sau bên ngoài vọng ra giọng của Tiểu Hắc

* "Chị..... dâu em về đây "

Rồi tiếng đóng cửa mạnh sau đó thấy anh cằm cốc sữa đi vào phòng đặt lên kệ giường lao vào ôm lấy cô

* "Uống sữa đi đợi tôi thay quần áo rồi đi ăn "

* "Ukm"

Mua Một Tặng HaiTác giả: Mỗ MỗTruyện Ngôn TìnhLiễu Thiên Bình một cái tên đã nói lên hết ý nghĩ của nó nhưng người con  gái mang cái tên này lại có một cuộc sống không thề bình yên chút. Cuộc sỗng đó bắt đầu từ ngày người mẹ yêu thương nhất bỏ rơi cô sang thế giời bên kia còn người cha đấu yêu của cô vui sướng mang người phụ nữ khác bước vào Liễu gia lập tức đuổi cô về quên vời dì của cô. Dì cô dẫn theo đừa cháu mời 15 tuổi về căn nhà mục nát nơi xóm nghèo sống vời lão chồng nát rượu của bà. Suốt ba năm trời cô hề nhận được một đồng xu nào hay bất kì lá thư nào của người cha độc ác của mình. 18 tuổi cô để lại một bức thư cho dì rồi bỏ lên thành phố sinh sống, cô trở nơi cô được sinh ra mang bao nhiều tình cảm yêu thương của mẹ mình và sự ghẻ lạnh của cha mình, nơi hạnh phúc nhất cũng là nơi đau khổ nhất. 12 giờ đêm cô tan làm  bước nhanh trên con đường đông đúc về đêm mặc dù đã ở đậy được 4 năm rồi nhưng cô vẫn sợ con đường này. Vì sao ư một con đường mà hoạt động về đêm thì bạn nghĩ nó là con đường gì không phải  giang hồ tụ tập… 8 giờ sáng tiếng chuông cửa vang đáng thức hai cơ thể đang ôm nhau trên giường, bình thường chỉ 6 giờ là cô đã dậy hôm nay trong lúc mơ màng  thấy cơ thể mọi lần biến mất không dấu tích kia vẫn đang nằm bên cạnh cô vòng tay ôm lấy úp mặt vào ngực người cử động cơ thể một chút thì nhận được những vô lưng nhẹ nhàng khiến cô lại chìm vào giấc đến giờ này. Anh chau mày khó chịu những vẫn không có ý định mở mắt thấy cơ thể nhỏ đang có chuyển động nhỏ anh liền ôm  chặt hơn thì thầm vào tai cô* "Kệ nó "Nhưng xem ra người bên ngoài kia thật không biết sống chết liều mạng bấm chuông đến nỗi sắp hỏng chuông nhà người rồi. Cô nhìn biểu lười biếng của anh lại không muốn tiếng chuông kia làm anh khó chịu lên buông anh ra để đi mở cửa, khuôn mặt ai kia nằm trên giường liền hiện lên ba vạch đen xì khó chịu mở mắt ra nhìn cơ thể mềm mại Tiểu Bạch Thỏ chạy mất.Thấy cánh cửa có chút phản ứng mơ ra Tiểu Hắc đứng ngoài cửa vô cùng đắt ý hắn biết rằng anh Mạc của hắn nếu không đi thị sát bên ngoài thì nhất định là đang ở nhà ngủ lười, cánh cửa mời hơi mở một chút hắn liền to giọng nói* "Anh Mạc, đại ca có việc........."Tiểu Hắc chưa nói hết câu cánh cửa mở ra khiến hắn chết ngay tại chỗ, một thân hình nhỏ bé mặc bộ váy ngủ bà bầu thoải mái đứng trước cửa mặc dù không phải cuốc sắc thiên hương gì cũng không phải đẹp nghiên thành nghiên nước nhưng cũng được coi và có nhan sắc nhưng điều đó không quan trọng quan trọng chính là người phụ nữ này lại từ trong chui ra mở cửa. Cô nhìn người đàn ông trước mặt mình bật giác hơi run nhẹ, cái này đúng là khó tránh vì Tiểu Hắn là người đàn ông vô cùng to lớn nước da hơi cháy nắng  trên người lúc nào cũng một bộ đen nguyên cây mặc dù anh luôn mặc những bộ tối màu nhưng so vời Tiểu Hắc đúng là không thể so sánh nổi,còn chưa kể trên tay trái Tiểu Hắc xăm một con rồng đen vô cùng nổi bật có lẽ vậy mà được gọi là Tiểu Hắc.Anh từ phòng bước ra mặc nguyên bộ ngủ xanh đậm nhìn thấy cơ thể nhỏ bé kia bị Tiểu Hắc soi đến phát run liền chau mày đi đến ôm cơ  thể mềm mềm của cô và lòng hôn nhẹ một cái lên trán* " Giút tôi pha cốc caphe đen " cô nhìn anh rồi gật đầu nhẹ rồi đi vào bếpTrong đầu Tiếu Hắc liền vang lên tiếng nổ lớn "bùm", hắn vừa nhìn thấy phụ nữ trong hầm băng không những thế còn thấy hầm băng hôn người phụ nữ đó chắc chắc là hắn ảo tưởng không nhất định là nằm mơ hay mắt hắn có vẫn đề. Thấy Tiểu Hắc vẫn đứng đơ như khúc gỗ Dương Phong liền chau mày* "Vào đi "* "Anh.....ai.......vậy anh "Tiểu Hắc run rẩy hỏi* " Vợ "anh lạnh lùnh nói rồi đi về phía sofa ngồi xuống thản nhiên như không"Bùm" trong đầu Tiểu Hắc hiện lên hình quả cầu trái đất vỡ tan thành từng mảnh không còn sót lại chút gì, chắc chắn là tận thế nếu không phải chắc là hắn đi nhầm nhà, nhất định là nhầm nhà vì hắn không muốn chết theo cái kiểu lý do vừa rồi* "Xin....lỗi.....nhầm nhà"* "Nhầm cái gi"giọng anh có vẻ khó chiu không giống như đang đùa cho vuiTiểu Hắc đi đến chỗ ghế ngồi xuống nhìn chằm chằm vào anh nếu không nhầm nhà không lẽ hắn nhầm người.Lúc này cô bừng ra phòng khách hai ly caphe đặt một ly đen trước mặt Tiểu Hắc và một ly caphe nâu trước mặt anh. Nhìn ly caphe có vẻ không đúng lắm nhưng anh vẫn không lộ biểu cảm mà còn dịu dáng nhìn cô cười* " Vào phòng đợi tôi "Cô nhìn khuôn mắt Tiểu Hắc lúc vừa rồi còn hơi đen giờ trắng bạch như người chết liền gật đầu đi vào phòng. Ở đây có dao nhất định hắn móc mắt mình ra vất cho chó nó ăn anh vừa cười không nữa thế mà còn rất dịu dàng theo anh 4 năm nay đừng nói là cười ngay cả chép miệng hắn còn chưa bao giờ thấy. Thấy xác chết vô hồn của Tiểu Hắc làm tốn thời gian anh vừa cằm cốc caphe vừa dùng chân dạp hắn một cái ngã ra đất để hắn thu lại cái hồn đang chầu ông bà tổ tiên quay lạiSau khi vào phòng cô không để ý chuyện hai người mà đi vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo sau đó lến giường ngồi đọc sách dành cho bà bầu, không lâu sau bên ngoài vọng ra giọng của Tiểu Hắc* "Chị..... dâu em về đây "Rồi tiếng đóng cửa mạnh sau đó thấy anh cằm cốc sữa đi vào phòng đặt lên kệ giường lao vào ôm lấy cô* "Uống sữa đi đợi tôi thay quần áo rồi đi ăn "* "Ukm"

Chương 10: Chị dâu