Mộc Uyển Băng  sinh ra chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì sao ư? Chỉ cần cái danh con ngoài dã thú thì c*̃ng đủ để Mộc gia, tập đoàn Mộc thị chán ghét cô rồi. Mẹ cô mất khi cô 10 tuổi, đó c*̃ng là lúc tháng ngày bất hạnh c*̉a cô bắt đầu. Ngày ngày làm việc nhà nặng nhọc, bị cô em gái Mộc Tình hành hạ với cô đã thành thói quen. Uyển Băng im lặng sống qua ngày mà chỉ có một suy nghĩ: Trên đời này sẽ chẳng xuất hiện phép màu cổ tích. Nhìn xem, ông trời cướp đi từng thứ từng thứ cô yêu đi mất rồi. c*̃ng có lẽ cô là nàng lọ lem nọ, nhưng bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô... Chàng là c*̉a công chúa mất rồi! Mộc Tình, em cô thường nói với cô rằng - Mộc Uyển Băng,cô đừng mơ mộng nữa, dỏng tai nghe kĩ cho tôi, cô không phải chị tôi, càng không xứng trở thành đại tiểu thư Mộc thị. Mộc thị chỉ có tôi là Mộc tiểu thư duy nhất. Đến một ngày, đã chướng…

Chương 3: Oan gia

Tất Cả Vì EmTác giả: Lạc Tuyết TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMộc Uyển Băng  sinh ra chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì sao ư? Chỉ cần cái danh con ngoài dã thú thì c*̃ng đủ để Mộc gia, tập đoàn Mộc thị chán ghét cô rồi. Mẹ cô mất khi cô 10 tuổi, đó c*̃ng là lúc tháng ngày bất hạnh c*̉a cô bắt đầu. Ngày ngày làm việc nhà nặng nhọc, bị cô em gái Mộc Tình hành hạ với cô đã thành thói quen. Uyển Băng im lặng sống qua ngày mà chỉ có một suy nghĩ: Trên đời này sẽ chẳng xuất hiện phép màu cổ tích. Nhìn xem, ông trời cướp đi từng thứ từng thứ cô yêu đi mất rồi. c*̃ng có lẽ cô là nàng lọ lem nọ, nhưng bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô... Chàng là c*̉a công chúa mất rồi! Mộc Tình, em cô thường nói với cô rằng - Mộc Uyển Băng,cô đừng mơ mộng nữa, dỏng tai nghe kĩ cho tôi, cô không phải chị tôi, càng không xứng trở thành đại tiểu thư Mộc thị. Mộc thị chỉ có tôi là Mộc tiểu thư duy nhất. Đến một ngày, đã chướng… Oan gia8.1K  363  18******************************Sáng hôm sau.- Đây là cô bé tối hôm qua con mang về? Khí chất không tệ. Mà mắt con bé...?Mẹ anh nhìn cô, hỏi quan tâm.- Bị lấy rồi.Anh trả lời, gương mặt lạnh tanh, không khí trong phòng như giảm xuống đến cực hạn.- Cái gì? Kẻ nào tàn nhẫn như vậy? Phong nhi, đừng tiếc chữ như vàng, mau nói cho mẹ nghe.- Bác gái, cảm ơn bác đã quan tâm, giờ thì ổn rồi. Những kẻ đó, cháu sẽ lần lượt giải quyết họ...- Mộc gia, Mộc thị.Cắt đứt lời nói c*̉a cô, anh lên tiếng. " Em yên tâm, em còn tôi, không cần một mình lo liệu" anh ghé sát tai cô, tạo tư thế ám muội.- Mộc gia...? Chưa nghe qua... Băng nhi, con yên tâm,ta và Phong sẽ đòi lại tất thảy cho con. Mà từ nay, con cứ gọi ta là mẹ, đừng khách sáo.Bà nhìn cô cười. Hốc mắt cô cay cay, đã bao lâu rồi cô chưa được gọi mẹ, dù không nhìn thấy mẹ anh nhưng hình ảnh bà hiện lên trong tim cô thật đẹp, thật trìu mến." Dạ, mẹ" cô cười trong nước mắt, vậy là cô có mẹ rồi.Tại phòng làm việc:- Thiếu Lăng, trong ngày hôm nay lập tức thu mua Mộc thị cho tôi.- Mộc thị vốn đâu đáng gì, sao lão đại lại muốn thu mua ạ?- Lãnh phu nhân c*̉a người ta thích, cậu còn hỏi.Lãnh An bước vào, liếc nhìn Thiếu Lăng." Tiểu thư" hắn chưa dứt câu, vị tiểu thư kia đã lao vào cạnh Lãnh Phong.- Anh~ em muốn gặp chị dâu~- Không.- Sao vậy???-...- Aizzaa, anh à tuy em thích trêu ghẹo con gái nhà người ta nhưng tuyệt sẽ không tròng ghẹo chị dâu, phụ nữ đã có chồng. Nha?Một tiếng " phụ nữ đã có chồng" khiến anh bất giác ôn hòa lại.- 1tiếng.- Dạ? A em đi ngayyyy...Ai đó chạy thục mạng mà không thèm ngó ngàng đến anh trai một chút(*_*)***- Chị dâu, lại đây, một chút, em mua kem cho chị...***- Chị dâu, bộ này rất phù hợp với chị...*** Vâng, kết quả từ sự đồng ý c*̉a anh, cô bị lôi đi hết chỗ này tới chỗ khác. Dù vậy, cô vẫn rất vui vì có một cô em chồng đáng yêu và hợp với mình như vậy.- Chị, chờ em chút, em đi đón anh Phong, anh ấy đang ở gần đây.- Uk, em đi cẩn thận.Vậy là một người con gái không nhìn thấy đường như cô lại bơ vơ giữa phố đông.- A kia không phải con mù ở nhà cậu sao, Tình nhi?***Ai hóng tiếp không ạ? Ta nản rồi(T-T)

Oan gia

8.1K  363  18

******************************

Sáng hôm sau.

- Đây là cô bé tối hôm qua con mang về? Khí chất không tệ. Mà mắt con bé...?

Mẹ anh nhìn cô, hỏi quan tâm.

- Bị lấy rồi.

Anh trả lời, gương mặt lạnh tanh, không khí trong phòng như giảm xuống đến cực hạn.

- Cái gì? Kẻ nào tàn nhẫn như vậy? Phong nhi, đừng tiếc chữ như vàng, mau nói cho mẹ nghe.

- Bác gái, cảm ơn bác đã quan tâm, giờ thì ổn rồi. Những kẻ đó, cháu sẽ lần lượt giải quyết họ...

- Mộc gia, Mộc thị.

Cắt đứt lời nói c*̉a cô, anh lên tiếng. " Em yên tâm, em còn tôi, không cần một mình lo liệu" anh ghé sát tai cô, tạo tư thế ám muội.

- Mộc gia...? Chưa nghe qua... Băng nhi, con yên tâm,ta và Phong sẽ đòi lại tất thảy cho con. Mà từ nay, con cứ gọi ta là mẹ, đừng khách sáo.

Bà nhìn cô cười. Hốc mắt cô cay cay, đã bao lâu rồi cô chưa được gọi mẹ, dù không nhìn thấy mẹ anh nhưng hình ảnh bà hiện lên trong tim cô thật đẹp, thật trìu mến." Dạ, mẹ" cô cười trong nước mắt, vậy là cô có mẹ rồi.

Tại phòng làm việc:

- Thiếu Lăng, trong ngày hôm nay lập tức thu mua Mộc thị cho tôi.

- Mộc thị vốn đâu đáng gì, sao lão đại lại muốn thu mua ạ?

- Lãnh phu nhân c*̉a người ta thích, cậu còn hỏi.

Lãnh An bước vào, liếc nhìn Thiếu Lăng." Tiểu thư" hắn chưa dứt câu, vị tiểu thư kia đã lao vào cạnh Lãnh Phong.

- Anh~ em muốn gặp chị dâu~

- Không.

- Sao vậy???

-...

- Aizzaa, anh à tuy em thích trêu ghẹo con gái nhà người ta nhưng tuyệt sẽ không tròng ghẹo chị dâu, phụ nữ đã có chồng. Nha?

Một tiếng " phụ nữ đã có chồng" khiến anh bất giác ôn hòa lại.

- 1tiếng.

- Dạ? A em đi ngayyyy...

Ai đó chạy thục mạng mà không thèm ngó ngàng đến anh trai một chút(*_*)

***

- Chị dâu, lại đây, một chút, em mua kem cho chị...

***

- Chị dâu, bộ này rất phù hợp với chị...

*** Vâng, kết quả từ sự đồng ý c*̉a anh, cô bị lôi đi hết chỗ này tới chỗ khác. Dù vậy, cô vẫn rất vui vì có một cô em chồng đáng yêu và hợp với mình như vậy.

- Chị, chờ em chút, em đi đón anh Phong, anh ấy đang ở gần đây.

- Uk, em đi cẩn thận.

Vậy là một người con gái không nhìn thấy đường như cô lại bơ vơ giữa phố đông.

- A kia không phải con mù ở nhà cậu sao, Tình nhi?***

Ai hóng tiếp không ạ? Ta nản rồi(T-T)

Tất Cả Vì EmTác giả: Lạc Tuyết TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngMộc Uyển Băng  sinh ra chưa bao giờ được hạnh phúc. Vì sao ư? Chỉ cần cái danh con ngoài dã thú thì c*̃ng đủ để Mộc gia, tập đoàn Mộc thị chán ghét cô rồi. Mẹ cô mất khi cô 10 tuổi, đó c*̃ng là lúc tháng ngày bất hạnh c*̉a cô bắt đầu. Ngày ngày làm việc nhà nặng nhọc, bị cô em gái Mộc Tình hành hạ với cô đã thành thói quen. Uyển Băng im lặng sống qua ngày mà chỉ có một suy nghĩ: Trên đời này sẽ chẳng xuất hiện phép màu cổ tích. Nhìn xem, ông trời cướp đi từng thứ từng thứ cô yêu đi mất rồi. c*̃ng có lẽ cô là nàng lọ lem nọ, nhưng bạch mã hoàng tử sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô... Chàng là c*̉a công chúa mất rồi! Mộc Tình, em cô thường nói với cô rằng - Mộc Uyển Băng,cô đừng mơ mộng nữa, dỏng tai nghe kĩ cho tôi, cô không phải chị tôi, càng không xứng trở thành đại tiểu thư Mộc thị. Mộc thị chỉ có tôi là Mộc tiểu thư duy nhất. Đến một ngày, đã chướng… Oan gia8.1K  363  18******************************Sáng hôm sau.- Đây là cô bé tối hôm qua con mang về? Khí chất không tệ. Mà mắt con bé...?Mẹ anh nhìn cô, hỏi quan tâm.- Bị lấy rồi.Anh trả lời, gương mặt lạnh tanh, không khí trong phòng như giảm xuống đến cực hạn.- Cái gì? Kẻ nào tàn nhẫn như vậy? Phong nhi, đừng tiếc chữ như vàng, mau nói cho mẹ nghe.- Bác gái, cảm ơn bác đã quan tâm, giờ thì ổn rồi. Những kẻ đó, cháu sẽ lần lượt giải quyết họ...- Mộc gia, Mộc thị.Cắt đứt lời nói c*̉a cô, anh lên tiếng. " Em yên tâm, em còn tôi, không cần một mình lo liệu" anh ghé sát tai cô, tạo tư thế ám muội.- Mộc gia...? Chưa nghe qua... Băng nhi, con yên tâm,ta và Phong sẽ đòi lại tất thảy cho con. Mà từ nay, con cứ gọi ta là mẹ, đừng khách sáo.Bà nhìn cô cười. Hốc mắt cô cay cay, đã bao lâu rồi cô chưa được gọi mẹ, dù không nhìn thấy mẹ anh nhưng hình ảnh bà hiện lên trong tim cô thật đẹp, thật trìu mến." Dạ, mẹ" cô cười trong nước mắt, vậy là cô có mẹ rồi.Tại phòng làm việc:- Thiếu Lăng, trong ngày hôm nay lập tức thu mua Mộc thị cho tôi.- Mộc thị vốn đâu đáng gì, sao lão đại lại muốn thu mua ạ?- Lãnh phu nhân c*̉a người ta thích, cậu còn hỏi.Lãnh An bước vào, liếc nhìn Thiếu Lăng." Tiểu thư" hắn chưa dứt câu, vị tiểu thư kia đã lao vào cạnh Lãnh Phong.- Anh~ em muốn gặp chị dâu~- Không.- Sao vậy???-...- Aizzaa, anh à tuy em thích trêu ghẹo con gái nhà người ta nhưng tuyệt sẽ không tròng ghẹo chị dâu, phụ nữ đã có chồng. Nha?Một tiếng " phụ nữ đã có chồng" khiến anh bất giác ôn hòa lại.- 1tiếng.- Dạ? A em đi ngayyyy...Ai đó chạy thục mạng mà không thèm ngó ngàng đến anh trai một chút(*_*)***- Chị dâu, lại đây, một chút, em mua kem cho chị...***- Chị dâu, bộ này rất phù hợp với chị...*** Vâng, kết quả từ sự đồng ý c*̉a anh, cô bị lôi đi hết chỗ này tới chỗ khác. Dù vậy, cô vẫn rất vui vì có một cô em chồng đáng yêu và hợp với mình như vậy.- Chị, chờ em chút, em đi đón anh Phong, anh ấy đang ở gần đây.- Uk, em đi cẩn thận.Vậy là một người con gái không nhìn thấy đường như cô lại bơ vơ giữa phố đông.- A kia không phải con mù ở nhà cậu sao, Tình nhi?***Ai hóng tiếp không ạ? Ta nản rồi(T-T)

Chương 3: Oan gia